Hưu Phu Kí: Hoàng Thương Tướng Công

Chương 42: Giằng co [2]




Edit: Ring.

“Đệ muội?”

Bùi Phong chấn động, hắn vốn nghĩ vô luận như thế nào cũng phải ngăn cản Dạ Tập trước, mời Dạ Tập ra khỏi phòng rồi nói sau, không ngờ Giang Mộ Yên lại trực tiếp ngồi dậy, mở miệng kêu hắn tránh ra.

Hắn nếu tránh ra, vậy không phải một chút cơ hội để vãn hồi danh tiết của nàng cũng không còn sao?

“Bùi Phong, cám ơn huynh đã bảo hộ ta, bất quá đây là chuyện của ta và Bùi Dạ Tập. Nếu hắn đã hướng về phía ta, vậy thì để ta nói chuyện với hắn, huynh tránh ra trước!”

Giang Mộ Yên cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi, cảm xúc là hoàn toàn bình tĩnh. Đối với cha của Bùi Dạ Tập, nàng bởi vì tâm động cho nên không thể kiềm chế cảm xúc, nhưng là đối với Bùi Dạ Tập, nàng không thể để xuất hiện tình hình như vậy nữa.

Bùi Phong nghe được sự kiên định trong lời nói của nàng, không có cách nào, đành phải chậm rãi né qua một bên, để Giang Mộ Yên đang ôm chăn hoàn toàn lọt vào tầm mắt của Bùi Dạ Tập.

Bùi Dạ Tập cười lạnh, nham hiểm nhìn nàng “Giang Mộ Yên, quả nhiên là ngươi! Lúc trước ta còn chưa dám khẳng định nữ nhân lớn mật kia sẽ là ngươi, hiện tại chứng cớ đã xác thực, ngươi còn muốn chống chế như thế nào?”

“Dạ Tập, ta cùng đệ muội thật sự không có gì, nàng rơi xuống hồ, ta cứu nàng, chỉ là cho nàng mượn phòng để thay quần áo mà thôi! Đệ đừng vì vậy mà hiểu lầm cái gì!”

Bùi Phong sốt ruột, hắn sớm đã biết đường đệ Bùi Dạ Tập của hắn không thích Giang Mộ Yên, nhưng trước đây hắn cũng không có cảm giác gì với nàng, dù sao gặp mặt cũng không có mấy lần. Nhưng hôm nay, ngay trước mắt hắn, hắn chung quy không thể trơ mắt nhìn Dạ Tập hiểu lầm nàng, qua đó cũng hiểu lầm luôn chính hắn.

“Rơi xuống hồ? Cứu nàng? Thay quần áo? Hừ, chê cười! Chẳng lẽ thay quần áo cần phải thay đến trên giường? Các ngươi xem ta là ngu ngốc sao?”

Lời này của Bùi Dạ Tập tuy là phản bác Bùi Phong nhưng ánh mắt hắn vẫn như diều hâu, không nhúc nhích nhìn thẳng Giang Mộ Yên, hắn muốn nhìn xem nàng biện giải như thế nào!

“Bùi thiếu gia đương nhiên không phải ngu ngốc! Nếu trong mắt ngài ta đã trở thành người không tuân thủ nữ tắc, như vậy xin hỏi, Bùi thiếu gia định xử lí ta như thế nào?”

Giang Mộ Yên bình tĩnh nhìn lại hắn, biểu tình thản nhiên tuyệt không chật vật như người bị bắt gian tại giường, ngược lại tư thái thong dong cao quý tựa như đang ngồi ở phòng khách uống trà.

“Ngươi thừa nhận? Tốt lắm! Ngươi đã thừa nhận thì tốt rồi, ta muốn đi nói với phụ thân, ta kiên quyết không cần một nữ nhân không tuân thủ nữ tắc làm thê tử, hy vọng ngươi đến trước mặt phụ thân cũng có gan thừa nhận chuyện mình đã làm như lúc này! Hừ!”

Trong lòng Bùi Dạ Tập nhất thời kích động không thôi, cư nhiên dễ dàng như vậy? Hắn nghĩ nàng ít nhất cũng sẽ biện giải cho bản thân, hắn cũng đã chuẩn bị tốt nếu như nàng mở miệng giải thích thì hắn phải lên án nàng tàn khốc hơn như thế nào.

Lại không ngờ nàng liền thẳng thắn thừa nhận như vậy. Có chút không hiểu tính tình Giang Mộ Yên này, bất quá hắn cũng không suy nghĩ nhiều, trước mắt quan trọng nhất chính là thoát khỏi nàng.

Dù sao từ ba năm trước, sau khi biết phải cưới nữ nhân này làm thê tử đến nay, trong lòng hắn vẫn không thoải mái.

Nhưng hắn lại không có cớ đuổi nữ nhân này ra khỏi cuộc sống của mình, hiện tại đúng là cơ hội trời ban, không ngờ hắn lại bắt được cơ hội tốt như vậy, lúc này không nhanh chóng đuổi nàng ra khỏi Bùi gia thì còn đợi đến khi nào?