Hữu Tử Sự Cánh Thành

Chương 35: Trở lại




Chờ lúc ba người nhất tề ngồi ở trong phòng ăn Lâm Tiểu Khởi đã tốn không ít miệng lưỡi mới giải thích rõ với Nguyên Uyên sự tồn tại của Vi Ny, lại giới thiệu với Vi Ny sự tồn tại của Nguyên Uyên, Nguyên Uyên lúc nghe thấy Lâm Tiểu Khởi giới thiệu với Vi Ny "Đây là bạn trai tớ" sắc mặt mới dễ nhìn không ít, hai năm trước trong nước kết hôn đồng tính đã hợp pháp, Nguyên Uyên nghĩ tới một ngày nào đó Lâm Tiểu Khởi sẽ giới thiệu với người khác tự mình nói "Đây là người đàn ông của ta".

Lâm Tiểu Khởi không biết ý nghĩ của anh, vẫn nói với Nguyên Uyên Vi Ny ban đầu lúc Bồng Hao còn bé đối với cậu có cỡ nào cỡ nào chiếu cố, thường xuyên tới thăm cậu, nói một lát liền ngậm miệng lại, cậu như thế nào nhất thời hí hửng nói nhiều như vậy, lấy thông minh của Nguyên Uyên khó dám đảm bảo sẽ không phát hiện ra cái gì.

Biết được Vi Ny cũng không phải là mẹ Bồng Hao, thái độ Nguyên Uyên tốt hơn nhiều, anh không có nghĩ nhiều, lúc cùng Lâm Tiểu Khởi ở chung một chỗ anh vẫn khống chế mình không tiếp tục nghĩ tới quá khứ của Lâm Tiểu Khởi, tránh cho làm ra chuyện gì không thể vãn hồi.

Lúc ăn cơm Vi Ny liền đề xuất chuyện muốn đi theo Lâm Tiểu Khởi cùng nhau trở lại nước Yến Mạch: "Cha mẹ tớ hiện tay ngày nào cũng coi chừng tớ quá chặt chẽ, ngay cả tớ đi ra ngoài chơi cùng bạn bè đều có thời gian cố định, tớ đều sắp buồn chết rồi."

Đối cảnh ngộ của cô Lâm Tiểu Khởi quả thật rất đồng tình, bất quá: "Chẳng lẽ cậu đi theo tớ cha mẹ cậu an tâm sao, bọn họ không để cho cậu đi loạn cũng là vì muốn tốt cho cậu, thử nghĩ xem gặp phải lần trước của cậu, nếu như như vậy cha mẹ cậu còn có thể yên tâm cậu tiếp tục đi ra ngoài mới kỳ quái đấy."

Vi Ny bất đắc dĩ nói: "Nhưng bọn họ hiện tại đã chuẩn bị tìm vị hôn phu cho tớ đính hôn, tớ còn nhỏ như vậy cậu nhẫn tâm nhìn tớ nhảy vào hố lửa ư, là bạn liền giúp tớ cái!"

Lâm Tiểu Khởi cảm giác lời này của cô có chút quen tai, tựa hồ lúc cậu vừa mới trở về nước Chu Chu liền từng nói như vậy, cậu cảm giác mình thật sự theo không kịp tư tưởng trào lưu của người trẻ tuổi hiện tại, nói về tuổi bọn họ đều lớn không sai biệt lắm, nhưng quan niệm hôn nhân lại chênh lệch lớn như vậy, chẳng lẽ thật sự là bởi vì cậu có một đứa con 4 tuổi sao?

Nhìn Nguyên Uyên một cái, tên này trước kia hình như cũng đã nói mấy lời không kết hôn như này, Lâm Tiểu Khởi sau này nghĩ có phải bởi vì Nguyên Uyên kỳ thực thích là nam nhân mới không kết hôn hay không, nhưng luật pháp nước Yến Mạch đã sớm cho phép đồng tính kết hon, cậu lắc đầu một cái, có lẽ mình thật tách rời với xã hội rồi.

Kinh không được thỉnh cầu liên tục của Vi Ny, Lâm Tiểu Khởi quyết định giúp cô tới chỗ chị họ cô cầu tình một chút, sau đó chị họ cô lại tới chỗ cha mẹ cô cầu tình, kỳ thực cha mẹ Vi Ny đã sớm biết tồn tại của Lâm Tiểu Khởi, lúc ấy Vi Ny thường xuyên chạy tới nhà Lâm Tiểu Khởi cha mẹ cô còn tưởng rằng cô thích Lâm Tiểu Khởi, sau này mới biết cô chỉ là thích con trai còn trong tã lót của người ta.

Chuyện này cũng thuận lợi, một nhà chị họ Vi Ny đối với nhân phẩm Lâm Tiểu Khởi hết sức tín nhiệm, dù sao đều là chung vốn mở công ty, cha mẹ Vi Ny cũng suy tính đến con gái nếu trở về nước, cũng không phải là đi tới nơi nào khác, liền đồng ý, quay đầu lại còn dặn dò thân thích trong nước giúp đỡ chiếu cố cô.

Mấy ngày sau chuyện ở công ty Lâm Tiểu Khởi xong xuôi, Vi Ny cũng thu dọn xong hành lý của mình cùng bọn họ cùng nhau lên máy bay, Lâm Tiểu Khởi lúc tới lẻ loi một mình, lúc trở về lại nhiều hơn hai người.

Mấy ngày qua Lâm Tiểu Khởi và Nguyên Uyên đều vô cùng nhớ Bồng Hao, tối nào cũng gọi điện thoại hoặc video cho Bồng Hao, có thể nhìn ra được cuộc sống của Bồng Hao ở nhà cũ Nguyên gia không tệ, Ngô bá xử lý sinh hoạt của bé ngay ngắn rõ ràng, mỗi sáng sớm cùng tài xế cùng nhau tự mình đưa bé tới nhà trẻ.

Bồng Hao nhìn ba ba và ba ba Viên Viên trong video, trong lòng có chút ủy khuất, ba ba Viên Viên rõ ràng nói với bé sau này dẫn bé và ba ba cùng tới nước Mễ Thang, nhưng ba ba Viên Viên lại nuốt lời, bỏ lại một mình bé, một mình chạy đi tìm ba ba trước, Bồng Hao lần đầu tiên tức giận với ba ba Viên Viên.

Nguyên Uyên không thể làm gì nói với Lâm Tiểu Khởi: "Xem ra phải dỗ rồi."

Chuyện này đích xác là anh làm không đúng, bỏ lại một mình Bồng Hao liền chạy đi đuổi theo Lâm Tiểu Khởi, phải biết Bồng Hao chỉ là đứa nhỏ 4 tuổi, mình lại ném bé cho người hoàn toàn không quen biết, nếu như là đứa nhỏ khác đã sớm khóc tới hôn thiên ám địa, mà Bồng Hao chỉ là giận anh không để ý tới anh.

Lâm Tiểu Khởi nghĩ thầm đáng đời, ai bảo anh bỏ lại Bồng Hao, con trai bảo bối cậu nuôi nhiều năm như vậy không nỡ để cho bé chịu nửa điểm ủy khuất, may mà con trai cậu kiên cường dũng cảm, coi như một mình cũng không sợ hãi chút nào, còn nói với cậu trong nhà trẻ có rất nhiều chuyện thú vị, tự mình chơi đùa rất vui vẻ.

Sau khi trở lại nước Yến Mạch Lâm Tiểu Khởi liền vội vàng muốn đi gặp Bồng Hao, bất quá thời gian bây giờ Bồng Hao còn ở trong nhà trẻ, Lâm Tiểu Khởi và Nguyên Uyên liền giúp Vi Ny tìm khách sạn an bài chỗ ở cho cô.

Nghe được Lâm Tiểu Khởi muốn tới nhà trẻ đón Bồng Hao, Vi Ny quấn lấy cậu muốn cùng đi, cô lâu lắm cũng không gặp Bồng Hao, đã sớm nhớ bé.

Bên này Nguyên Uyên thông báo Ngô quản gia buổi chiều không cần đi đón Bồng Hao, anh và Lâm Tiểu Khởi đều trở về nước rồi, Bồng Hao cũng nên về nhà ở.

Ngô quản gia cúp điện thoại thở dài, ông thật sự là rất thích Tiểu Bồng Hao hoạt bát đáng yêu, hơn nữa bộ dáng Bồng Hao có mấy phần tương tự Nguyên Uyên, Ngô quản gia đã sớm nhận định Bồng Hao là con anh.

Nguyên Uyên ba mươi mấy tuổi còn chưa thành gia, sự nghiệp mặc dù càng ngày càng huy hoàng, nhưng Ngô bá trong lòng vẫn là hi vọng anh có thể tìm một người tri âm kết hôn sinh con, đoạn thời gian trước có lời đồn đại truyền ra Nguyên Uyên bỏ xuống tư thái theo đuổi một người cha độc thân, trong lòng Ngô bá rất không có tư vị, mặc dù tin đồn không thể tin nhưng không có lửa làm sao có khói, ý nghĩa của Ngô bá đối với Nguyên gia không chỉ là quản gia, lại là trợ thủ đắc lực của cha Nguyên uyên, trong quá trình Nguyên Uyên đoạt lại Nguyên gia xuất ra không ít lực, Nguyên Uyên đã sớm đối đãi với ông như trưởng bối.

Đối mặt với hỏi thăm của Ngô bá Nguyên Uyên không muốn gạt ông, hào phóng thừa nhận mình thích một người đàn ông có con, Ngô bá rất có tự mình hiểu lấy, không có khích lệ anh cũng không có ngăn cản anh, tình huống của Nguyên Uyên nhiều năm như vậy ông đều nhìn ở trong mắt chuyện anh nhận định căn bản không phải người khác có thể khuyên được, Ngô bá chỉ hy vọng người đàn ông Nguyên Uyên thích kia nhân phẩm tốt, ông tin tưởng ánh mắt Nguyên Uyên.

Nguyên Uyên lúc đưa Bồng Hao tới nói với Ngô bá đây là con anh, Ngô bá ban đầu lập tức liền nghĩ tới nam nhân trong lời đồn mang theo con kia, nhưng đứa nhỏ này thật sự đáng yêu, Ngô bá bất tri bất giác liền bị bé thu phục, mấy ngày này ở chung cũng có tình cảm, Ngô bá quả thực đối xử với bé như cháu ruột.

Sau khi tan học lúc Bồng Hao nhìn thấy hai ba ba trong lòng hồi hộp, nhào vào trong ngực ba ba, còn chỉ vào bạn nhỏ đi ngang qua giới thiệu cho ba ba, "Ba ba, đây là Mông Gia Gia, cậu ấy còn cho con ăn bánh bích quy."

Lâm Tiểu Khởi nhìn đứa nhỏ con trai giới thiệu với cậu, thằng nhỏ bộ dáng hết sức thanh tú, không để ý sẽ nhìn thành bé gái, bé nhìn thấy Bồng Hao giới thiệu bé với ba ba mình tựa hồ có chút xấu hổ, núp ở phía sau ba ba ngại ngùng nói: "Chào chú."

Cha bé mang theo mắt kính nhìn qua là một người có văn hóa, nhu nhu tóc con trai cười với đám Lâm Tiểu Khởi chào hỏi, sau đó mang theo bạn nhỏ Mông Gia Gia rời đi.

Bồng Hao nhìn thấy ba ba Viên Viên rất muốn nhào tới, nhưng bé nghĩ đến chuyện ba ba Viên Viên bỏ lại mình bé lại cứng xương xoay người lại không thèm nhìn anh, vừa hay nhìn thấy Vi Ny đi tới gần.

"Còn nhớ dì không Tiểu Bồng Hao?" Vi Ny siết chặt khuôn mặt tròn của bé, da trơn bóng mềm mại khiến cô yêu thích không buông tay, còn muốn nhéo thêm mấy cái, Bồng Hao lập tức xoay mặt qua, bé mới không quen dì kỳ quái này đâu.

Vi Ny làm bộ thương tâm nói: "Xem ra Bồng Hao thật sự không nhận ra dì, một năm không gặp liền quên dì, dì nhưng là bất kể đi tới đâu đều nhớ Bồng Hao nha."

Bồng Hao nghe lời của cô do dự một chút, tỉ mỉ nhìn nhìn Vi Ny, Lâm Tiểu Khởi thấy bé nhíu lại khuôn mặt nhỏ nhắn vẻ mặt suy nghĩ sâu xa, liền nói với bé: "Đây là dì Vi Ny, trước kia lúc ở nước Mễ Thang thường tới thăm con, còn mang cho con rất nhiều đồ chơi với bánh ngọt."

Bồng Hao suy nghĩ một chút hình như có chút ấn tượng, trước kia lúc ở nước Mễ Thang Lâm Tiểu Khởi mang theo bé ở một mình, người tới thăm bọn họ rất ít, vì vậy mỗi lần Vi Ny tới đều sẽ mang cho Bồng Hao rất nhiều đồ, bồi bé chơi mấy tiếng, mặc dù Bồng Hao khi đó còn nhỏ, nhưng đối với ấm áp hiếm có được trong trí nhớ lại không có quên.

Có ấn tượng thì có ấn tượng, dù sao lâu như vậy không gặp, đối với Bồng Hao mà nói Vi Ny cơ hồ là người xa lạ, liền không để ý tới cô, trực tiếp núp trong ngực ba ba, chán ghét ba ba Viên Viên cũng không tới dỗ bé, Bồng Hao thở phì phò nghĩ nhất định sẽ không tha thứ cho anh.

Vi Ny thấy Bồng Hao không để ý tới mình liền đi trêu chọc bé, Bồng Hao quay đầu lại xoay tới Nguyên Uyên bên này, lại thấy Nguyên Uyên cười nhìn về phía mình, cầm trong tay đồ chơi mình lần trước lúc xem TV nói muốn có.

Bồng Hao do dự hồi lâu, Nguyên Uyên một cái ôm bé tới: "Còn tức giận ư, đều là ba ba Viên Viên không tốt, sau này sẽ không bao giờ bỏ lại con nữa."

Bồng Hao nhận lấy đồ chơi, mấy ngày qua người bé nhớ nhất là ba ba, tiếp theo chính là ba ba Viên Viên, bé rất hi vọng ba người bọn họ có thể vẫn luôn cùng nhau, Bồng Hao ở trên mặt ba ba Viên Viên hôn một cái, tỏ vẻ mình tha thứ anh.

Lâm Tiểu Khởi nhìn cha con bọn họ hỗ động trong lòng rất có cảm xúc, nếu như là người khác làm ra chuyện như vậy Bồng Hao nhất định sẽ không dễ dàng tha thứ, nhưng đối với Nguyên Uyên bé lại phá lệ tha thứ, chẳng lẽ thật sự là tác dụng của cha con thân tình?

Cậu bắt đầu dao động quyết tâm của mình, có nên nói với Nguyên Uyên và Bồng Hao sự thật này hay không đây, đối với bọn họ như vậy mà nói đều không công bằng, mình một ngày không nói Nguyên Uyên sẽ cho rằng Bồng Hao con của mình cùng người khác sinh, mặc dù Nguyên Uyên đối với Bồng Hao rất tốt, nhưng trong lòng dù sao sẽ có ngăn cách, mà cùng Nguyên gia nhấc lên quan hệ khó tránh khỏi sẽ không truyền ra lời đồn đại, Bồng Hao sau khi lớn lên lại sẽ đối với thân phận của mình như thế nào, Lâm Tiểu Khởi buồn rầu

Buổi tối bọn họ sau khi cùng Vi Ny cùng nhau ăn cơm xong về nhà, Nguyên Uyên lái xe, Lâm Tiểu Khởi và Bồng Hao ngồi ở phía sau câu được câu không nói chuyện.

"Ba ba, Mông Gia Gia cũng có hai ba ba, hôm qua con thấy hai ba ba của bạn ấy cùng đi đón bạn ấy." Bồng Hao tách đầu ngón tay nói, cậu cho rằng mình hiện tại cũng là người có hai ba ba, rất đắc ý.

Lâm Tiểu Khởi giật mình trong lòng, phản ứng đầu tiên chính là ngẩng đầu nhìn Nguyên Uyên phía trước, thấy Nguyên Uyên không có phản ứng gì mới hơi yên tâm, cậu cảm giác mình có lẽ suy nghĩ hơi nhiều, nhưng chuyện này áp trong đầu cậu lúc nào cũng nhắc nhở cậu, cậu phải nói ra, nhưng càng sợ sau khi nói ra không cách nào đối mặt với Nguyên Uyên.