Huyền Giới Chi Môn

Chương 320: Lại làm nghề cũ




Dịch giả: todryan

Rời khỏi huyệt động, Thạch Mục nhìn xung quanh, chốc lát ánh mắt dừng lại ở mép trạch viện, nơi đó có một dãy nhà bằng đá đen.

Thúc giục chân khí bên trong cơ thể, đánh ra một quyền phá rách hư không, quyền ảnh được ngưng kết lại, xung quanh bao bọc bởi lửa đỏ, lăng không bay đi, tỏa ra một luồng nhiệt quang nóng bức người, đánh lên một căn nhà đá gần đấy.

"Ầm ầm" một tiếng!

Đá vụn bắn ra khắp nơi,trên vách tường của căn nhà lập tức bị xuyên thủng thành một lỗ lớn chừng vài trượng, chẳng những thế mặt tường bên kia cũng bị xuyên vài lỗ.

Trong lòng Thạch Mục mừng rỡ,sau khi tu vi tiến giai đến Tiên Thiên hậu kỳ, thực lực của hắn cũng tăng vọt,xuất một quyền tùy ý,chỉ dùng một phần chân khí thôi cũng đã có thể xuyên thủng liên tiếp hai bức tường bằng đá dày tới một xích cứng rắn như sắt.

Đuôi lông mày hắn chợt dựng đứng, nhắm mắt cảm ứng.

Sau chốc lát,mắt hắn chợt mở to, tay áo vung lên, trong miệng ngâm nga chú ngữ.

Sau một khắc, trước mặt hắn xuất hiện luồng sáng màu đỏ,nhấp nháy liên tục, sáu quả cầu lửa to cỡ chậu rửa mặt hiện ra quanh thân hắn,giống như những tinh cầu bay về phía dãy nhà.

UỲNH UỲNH RẦM RẦM

Tiếng nổ lớn liên tục phát ra, lửa nóng bắn khắp nơi!

Chấn động cực lớn truyền ra, lửa cháy bao trùm khắp dãy nhà, đá vụn bay bốn phía, vách tường xung quanh thủng lỗ chỗ chẳng khác tổ ong là bao, chẳng mấy chốc liền ầm ầm sụp đổ.

Chứng kiến uy lực của nó,Thạch Mục lộ ra vẻ hài lòng.

Cảnh giới pháp lực của hắn tuy không được đề cao, nhưng uy lực của Hỏa Cầu Thuật hiện tại so với trước kia lớn thêm không ít,bởi vì hắn luyện Xích Viên Hỏa Kinh đã tới tầng chín,cảm ứng của hắn đối với Hỏa nguyên tố được đề cao thêm không ít,hôm nay đã đoán không chừng đã đạt tới lục độ rồi,trình độ cảm ứng hỏa nguyên lực đã vượt xa năng lực cảm ứng Không Gian Lực.

Ngay lúc này , chỉ cần hắn nhắm mắt lại,ngay lập tức dễ dàng cảm nhận Hỏa nguyên tố nồng đậm trong không khí, có thể “tùy tâm sở dục” điều động những nguyên tố này để kết hợp kể cả chân khí lẫn Pháp lực để tiến hành công kích.

Lại kể ra,sở dĩ hắn tiến giai dễ dàng như vậy, phần lớn công lao thuộc về Hỏa Nguyên Đào Vương, trách không được thứ trái cây này có thể khiến cường giả Địa giai đi tranh giành nhau đến đầu rơi máu chảy.

"Thạch Đầu, sau khi ngươi đột phá, thực lực dường như tăng tiến rất nhanh a!" Vào lúc này, Thải Nhi từ đằng xa bay tới.

Trong lúc Thạch Mục bế quan, Thải Nhi nhàn rỗi đến phát chán, xung phong đi ra ngoài,bảo rằng muốn trông chừng giúp Thạch Mục.

"Hôm nay tình hình bên ngoài như thế nào?" Thạch Mục hỏi.

"Nghe nói Ngao Khuê đã lâu không hiện thân,thế nhưng những Yêu thú kia vẫn còn quanh quẩn ở gần đây." Thải Nhi nói.

Thạch Mục nhẹ gật đầu,quay người bước về phía huyệt động dưới mặt đất, Thải Nhi cũng đi theo.

Một lát sau, Thạch Mục xem xét bên trong Doanh Hỏa Trận, không khỏi cười khổ một hồi.

Trong lúc mình bế quanh,hỏa nguyên tố trong Hỏa Linh thạch đã dùng hết, lúc này hỏa nguyên tố trong những viên còn lại đã dùng hơn một nửa, hào quang cũng đã mờ đi không ít.

Nếu như muốn tiếp tục ở đây thêm một thời gian,muốn tiếp tục lợi dụng trận pháp này để tu luyện, củng cố cảnh giới,thì phải đi mua sắm một ít Hỏa Linh thạch mới được.

Vì thế, việc kiếm Linh Thạch là việc cấp bách ngay lúc này.

Thạch Mục kiểm tra đồ bên trong nhẫn giới chỉ, trước mắt chỉ có thể dùng một vài linh khí lúc trước thu thập được,ngoài ra còn có một số Linh thảo Linh Dược và khoáng thạch có thể đem đi trao đổi linh thạch

Những vật bên trong giới chỉ, ngoại trừ vài món Linh khí kia, những thứ khác chỉ sợ cũng không đáng giá bao nhiêu.

Mà một vài món Linh khí, dược vật có thể dùng để gia tăng thực lực, hắn không muốn tùy tiện đem đi trao đổi.

Nhưng vào lúc này,ánh mắt Thạch Mục trở nên ảm đạm, bên trong nhẫn Giới Chỉ ,không gian bên trong gần như trống rỗng,chỉ còn lại một tấm da thú.

Xem ra hiện tại, chỉ có thể bắt tay lại từ đầu thôi.

Vẽ vài tấm Phù Lục đối với hắn mà nói cũng không phải là việc khó,nhưng mà nơi này không thể so sánh với Đông Châu Đại Lục, hắn quyết định trước tiên vào trong thành tìm hiểu một phen,tìm hiểu kĩ tình hình nơi này rồi mới tính tiếp.

Một nghĩ đến đây, hắn liền đứng lên, đi ra phía bên ngoài.

"Thạch Đầu, lại muốn đi ra ngoài sao ?" Thải Nhi hỏi.

"Ừ,ta có chuyện phải làm."

Thạch Mục nói xong,liền vội vàng đi tới thương điếm trong thành, bắt đầu đi đi lại lại liên tục.

Cho đến lúc chạng vạng tối hắn mới rời khỏi nơi này,trở về động huyệt.
Bên trong giới chỉ, có thêm không ít da thú, phù bút, cùng một ít tài liệu để vẽ trong phù lục cao giai.

Trải qua một phen mua sắm ở vài thương điếm, trong lúc vô tình nghe được vài người trò chuyện với nhau, hắn đã lý giải được tại sao phù chú ở Tây Hạ Đại Lục lại được ưa chuộng đến vậy.

Ở Tây Hạ Đại Lục, hai tộc Man- Yêu xảy ra đụng độ khá nhiều lần,trong chiến đấu, Phù Lục dễ sử dụng, tác dụng nhanh, uy lực mạnh lại nhỏ gọn, rất có hiệu quả trong việc phòng thân, bởi vậy nhu cầu của Man tộc đối với Phù Lục nhu cầu không nhỏ.

Đúng như suy đoán từ lúc trước,tuy nhu cầu vô cùng lớn thế nhưng Phù sư ở Man tộc lại vô cùng khan hiếm,thiên phú của Man nhân thật sự thấp đến đáng thương,vì thế khiến cho giá cả của Phù Lục vô cùng đắt đỏ.

Bất quá sau khi Minh Nguyệt Tây Giáo xuất hiện, tình hình được cải thiện một chút, bởi vì Minh Nguyệt Tây Giáo lấy Thuật sĩ với Hồn Sư làm chủ vì thế số người có thiên phú về chế phù hơn xa so với Man tộc,vì vậy tới bây giờ Minh Nguyệt Tây Giáo đã nắm hơn phân nửa việc buôn bán phù lục trong tay các Đại Man Tộc ở Tây Hạ Đại Lục, khiến cho giá cả với nguồn cung Phù lục ở nơi này đã được khống chế.

Thế nhưng dù vậy,trên thị trường lưu truyền phổ biến chủ yếu chỉ là phù lục trung giai, thế nhưng giá cả vô cùng đắt đỏ,thậm chí còn cao gấp mười lần ở Đông Châu Đại Lục,về phần phù lục cao giai thì gần như tuyệt tích,người dù có tiền cũng không mua được, một khi nó xuất hiện, ngay lập tức bị các đại Man tộc tranh nhau mua.

Nghĩ tới đây, trên mặt Thạch Mục lộ ra một tia hưng phấn.

Trước mắt,tình huống bên ngoài thành dần trở nên phức tạp, thời gian đã lâu, không ít người sẽ mất kiên nhẫn muốn ra khỏi thành ngay lập tức,vậy nên nhu cầu đối với Phù Lục chỉ có tăng chứ không có giảm,chỉ cần mình luyện chế một ít Phù Lục cao giai, sau đó truyền ra bên ngoài,sẽ kiếm được Linh Thạch kiếm đủ dùng cho Doanh Hỏa Trận một thời gian rồi.

Đi đến một chỗ đầu phố, phía trước vây quanh một đám người, đều đang nhao nhao bàn luận.

Ánh mắt của hắn sáng lên, đây chính là nơi ra bố cáo của Phủ Thành chủ,nơi này nhiều người vây quanh như vậy, tất nhiên đã có chuyện gì xảy ra rồi.

Hắn trầm ngâm một chút, lẫn vào rồi trong đám người,đi tới.

Bên trong bảng bố cáo vừa treo một tờ bố cáo mới,sắc mặt Thạch Mục hơi đổi.

Nội dung bố cáo là treo giải thưởng cho người tìm kiếm và săn giết được Xích Hoàn Cự Mãng.

"Thạch Đầu. . ." Thải Nhi có chút lo lắng liếc nhìn Thạch Mục,thế nhưng ánh mắt Thạch Mục trở nên bình tĩnh,tựa như không nhìn thấy những thứ trước mắt này.

Thạch Mục lại lẫn vào trong đám người, nghe người xung quanh nghị luận.

Hóa ra Chiểu Khuê Giao Soái đã vây thành hơn một tháng, ảnh hưởng nghiêm trọng tới mọi việc bên trong thành,thành chủ U Xán rốt cuộc cũng đứng ngồi không yên, quyết định đích thân xuất thủ bắt lấy tên đầu sỏ này,mau chóng dẹp loạn.

Thạch Mục nhìn một lát, sau đó quay người,nhanh chóng bỏ đi, quay trở lại phía động huyệt của hắn.

. . .

Năm ngày sau, bên trong một căn phòng.

Thạch Mục có chút mệt mỏi nhìn lên đống Phù Lục vừa vẽ trên bàn, trên mặt lộ ra một tia hưng phấn.

Đã qua mấy ngày, hắn vẽ đến không biết ngày đêm,qua năm ngày vất vả ,kết quả chính là một đống phù lục Trung giai trước mặt này,khoảng hơn bốn mươi miếng.

Tuy rằng tất cả chúng đều là Kim Cương Phù, Hỏa Mâu Phù cùng La Đằng Phù ,chỉ là loại thông thường nhất ở Đông Châu Đại Lục, nhưng mà tại Tây Hạ Đại Lục này, so với mấy cái đồ đằng Phù Lục rác rưởi kia, hiệu quả ít nhất gấp đôi.

Đem tất cả Phù Lục thu vào giới chỉ,Thạch Mục lại lần nữa đi ra ngoài.

Khoảng nửa ngày sau, hắn liền về tới huyệt động, những Phù Lục mới vẽ kia đã tiêu thụ không còn cái nào.

Trừ ra tài liệu vẽ cùng với bán thành phẩm, lời được chừng ba bốn nghìn linh thạch, tuy rằng không nhiều lắm, nhưng bỏ ra một tháng, cũng có thể kiếm tới hai vạn Linh Thạch.

Những Phù Lục này hắn không bán cho Thiên Ngô Bảo Hiên,thương hội kia thế lực quá lớn,trong nội tâm của Thạch Mục không muốn trêu chọc bọn hắn, cũng không muốn để bọn chúng biết quá nhiều bí mật của mình.

Hắn đem tất cả Phù Lục đều bán cho thương các Lăng Thiên Phong , nơi lúc trước hắn từng tìm hiểu tin tức.

Vị chủ tiệm tên Ngả Lạp Mộc, lúc ấy lão lông mày rậm này để lại cho hắn ấn tượng không tệ.

Hai người đã tiến hành hợp tác,sau này số phù lục chế tạo được đều phải bán cho Lăng Thiên Phong,đổi lại đối phương phải giữ bí mật cho Thạch Mục, hơn nữa cần giúp Thạch Mục sưu tầm các loại linh thạch Hỏa thuộc tính với các tài liệu chế phù.

Sưu tầm tài liệu chỉ là việc nhỏ,thế nhưng việc che giấu hành tung, hắn cầu còn không được, nếu bị các thương điếm khác phát hiện hắn là Phù Sư,chúng đâu để cho hắn có cơ hội kiếm Linh Thạch nữa.

. . .

Một tháng sau.

Trong căn phòng đá, Thạch Mục đứng ở trước bàn, hít sâu một hơi,sau đó từ từ thở ra.

Tiếp đến, hắn từ bên cạnh lấy ra một lá bùa bằng da,vô cùng tinh mĩ đặt ở trước người.

Lần này, mấy lá bùa cao cấp này đều được hắn bỏ ra không ít tiền mới mua được,hắn dự định luyện chế vài tấm Phù Lục cao giai.

Trải qua vài lần luyện chế ,bây giờ kinh nghiệm của hắn với luyện chế Phù Lục đã nắm chắc không ít, có thể thử một phen.

Đang niệm pháp quyết,trên ngòi bút lóe lên ánh hào quang chiếu vào bên trên tấm phù lục.

. . .

Đã năm ngày trôi qua,mặt mũi Thạch Mục vô cùng mệt mỏi,dưới cằm râu ria lởm chởm,thế nhưng sắc mặt trong lúc này lại tỏa ra sự hưng phấn.

Trên mặt bàn đặt hơn mười tấm phù lục,mặt ngoài tỏa ra vầng sáng lập loè,tất cả đều là Phù Lục cao giai.

Tám tấm Phong Ảnh Phù màu xanh, ba tấm Thổ Độn Phù màu vàng.

Lúc trước đã từng chế thử Phong Ảnh Phù, lúc này hắn lại dùng Linh Mục gia trì thêm, xác xuất thành công khá cao, tổng cộng vẽ ra được tám tấm.

Thổ Độn Phù là một trong Ngũ Hành Phù Lục, nằm trong ” Càn Thiên Phù Kinh”, do ba mươi lăm phù văn hoàn chỉnh tạo thành, mà trong lúc vẽ phù văn ,có vô số đường đan xen vào nhau, nếu không có Linh Mục , chỉ sợ một tấm cũng không thể chế thành.

Tuy là như thế, dưới tình huống có Linh Mục gia trì,Thạch Mục cũng làm hỏng tới mười tấm bùa da, mới vẽ ra ba tấm mà thôi.

Thạch Mục giữ lại cho mình hai tấm Phong Ảnh Phù, một tấm Thổ Độn Phù, sau đó đem số còn lại giao cho Ngải Lạp Mộc.

Lúc Ngải Lạp Mộc tiếp nhận tám cái Phù Lục cao giai,ánh mắt nhìn Thạch Mục tựa hồ đang nhìn một con quái vật.

Cũng không lâu sau,tin tức trong thương các của Ngải Lạp Mộc có Phù Lục cao giai, nhanh chóng truyền ra,việc này tất nhiên khiến cho không ít cường giả trong thành chú ý.

Bất quá Ngả Lạp Mộc cũng là kẻ khôn khéo, đối với hành tung của Thạch Mục vô cùng cẩn thận, không để lộ ra ngoài dù chỉ một chút.

Cứ như vậy sau ba tháng, Thạch Mục vẽ bùa đổi ra được không ít Linh Thạch, lần này đạt tới sáu bảy vạn viên,trong đó chủ yếu là linh thạch Hỏa thuộc tính,đủ để duy trì Doanh Hỏa Trận hơn nửa năm.

Thạch Mục báo cho Ngả Lạp Mộc một tiếng, kế tiếp hắn sẽ ngừng vẽ Phù Lục, chuyên tâm tu luyện.

Mặc dù Ngả Lạp Mộc có chút không muốn, thế nhưng hắn cũng không dám đắc tội Thạch Mục, ai bảo cái tên này là kim chủ* a.

(*kim chủ: kẻ làm ra tiền)