Khi Hoàng Tử Băng Yêu Công Chúa Tuyết

Chương 55: Thiên đường hạnh phúc




Hắn đưa nó đến mộ mẹ mình để báo tin vui. Đóa hoa thường xuân được đặt bên cạnh, gió thổi rung đưa những chiếc lá trên cành.

- Mẹ à, con dâu mẹ đây ạ!- Bằng giọng ấm áp của một người con, hắn kính cẩn nói

- Bác còn nhớ con không? Đôi mắt của bác thật đẹp! – Nó cười mỉm

- Em gặp mẹ anh?

- Khi phẫu thuật bác và mẹ em đã từng nói anh cầu nguyện cho em, còn bảo anh là nơi tốt nhất để nương tựa!

- Vậy là đúng rồi. Mẹ à đúng tâm nguyện rồi ạ!

Họ nắm tay nhau chứng minh tình cảm của mình. Trên trời nếu hai bà mẹ linh thiêng hẵn sẽ vui lắm!

Đêm qua, ban mai đến. Ngày nay ba cặp đôi cùng đi thử đồ cưới. Đây là tiệm áo cưới lớn, tụ tập nhưng sare được thiết kế bởi những nhà thiết kế có tiếng trong cả nước

Lướt qua lướt lại, nó, Thư và Ngọc Mai chọn được những cái vừa mắt. Họ được nhân viên đưa vào phòng thử đồ riêng. Ba chàng hoàng tử ngồi ngoài nghe nhạc, đọc báo và cả…tự sướng!

- Cô dâu xong cả rồi! – Nhân viên nói lớn

Những tấm màn lần lượt mở ra…

Ngọc Mai với chiếc sare hồng phấn úp ngực, ren uyển chuyển. Thư sare trắng dây chéo, làm nổi bật dáng chuẩn của Thư

Nó tinh tế hơn, nhà thiết kế Ari tặng riêng cho nó một sare độc nhất. Với kiểu cách đơn giản không quá cầu kì, hay dây nhỏ trên vai, úp ngực, phía dưới xòe tung. Số đo ba vòng cũng như làn da trắng hồng của nó khá phù hợp với sare này.

Hoàng Anh và Anh Duy say đắm nhìn cô dâu trước mặt, đẹp lung linh diệu kì. Hắn vẫn mang bộ mặt chút lạnh đó ngắm vợ tương lai

- Wow. Phải bà xã anh không? – Hoàng Anh xoa xoa cằm

- Vợ này, em đẹp thật đấy! – Anh Duy cười hạnh phúc nhìn Thư

Nó nhìn hắn, chờ đợi một câu nói từ hắn. Đúng là hắn có nói nhưng…

- Nhà thiết kế Ari dạo này tay nghề lên!

Nghe câu nói này, nó tức giận hừng hực, không dạy chồng không được mà!

- Khỏi đám cưới, đi về! – Nó đùng đùng bước ra

- Heo vợ à, chồng chưa nói hết mà! Ari lên tay nhưng nhờ có em mà sare mới đẹp, vợ là đẹp nhất mà, đẹp hơn cả hai người kia nha! – Hắn ôm eo nó, không ngờ nhận được con mắt tức giận của hai nàng bên cạnh

- Nịnh vợ thì lôi tụi này vào làm gì? – Thư và Mai bức xúc

- Thì trong mắt anh vợ anh là nhất mà! – Hắn thản nhiên

- Đúng rồi đó em! – Duy và Anh can ngăn

Ba cặp đôi, ba hạnh phúc riêng. Một chặng đường dài đến cuối cùng họ đã tìm được nhau theo tiếng gọi con tim.

Từ trong ra ngoài Phạm Trương, H&H đều dốc sức chuẩn bị thật hoành tráng cho ngày lễ hệ trọng của sáu công tử, tiểu thư danh giá trong thương trường. Cuối cùng, ngày mong đợi, ngày quan trọng của cả đời cũng đã đến…Happy Wedding!

Hắn, Anh Duy và Hoàng Anh đều trong đồ vest thiết kế mới nhất đứng trên lễ đài chờ đón cô dâu của cuộc đời

Tiếng nhạc du dương…Ba cô công chúa với ba vẻ đẹp khác nhau được baba mình dẫn vào trong

- Ba giao Bảo Hân/ Ngọc Mai/ Anh Thư cho con, hãy chăm sóc thật tốt nhé! – Bậc sinh thành lần lượt dặn dò và giao đứa con gái cưng cho con rể

Ba chàng cầm chặt tay ba nàng cử hành hôn lễ dưới sự chúc phúc của nhiều người. Hôn lễ chỉ là hình thức, vì trong trái tim mỗi người đã xem đối phương là một nửa của cuộc đời mình…

- Hôn đi, hôn đi… - Mọi người phía dưới ầm ĩ

Lần lượt nhìn nhau, ba chàng nói nhỏ với ba nàng

- Anh yêu em – Hoàng Anh

- Thư à, em là vợ anh rồi nhé – Anh Duy

- Công chúa tuyết, em là định mệnh đời anh! – Hắn có câu nói lãng mạn và đặc biệt nhất

Nâng cằm cô dâu, ba chàng hôn lên môi nàng thật nồng cháy. Phía dưới mọi người vỗ tay, hò hét chúc mừng

Nó, Thư và Mai tung hoa cưới xuống phía dưới, những cánh hoa li ti bay tự do trong gió. Họ cầm tay chú rể của cuộc đời mình lên xe hoa trở về biệt thự riêng. Căn biệt thự đơn độc giờ đây đã có thêm một nữ chủ nhân xinh đẹp

Nó mệt nhoài khi mặc váy cưới cả ngày, vào nhà tắm tắm rửa sạch sẽ. Mùi lyly sữa tắm của nó thật tươi mát, nó quay về phòng mở tivi lên xem một cách vô tư. Hắn vào tắm xong từ lúc nào có lẽ nó cũng chẳng để ý

“ Bụp” – Tivi tắt màn hình, nó mới giật mình nhìn sang, hắn đang quấn khăn tắm lau lau tóc ướt. Gương mặt nó lúc này có chút đỏ

- Anh…mang đồ vào xem – Nó lắp ba lắp bắp

- Mang đồ vào thì xem được gì? – Hắn cười gian

“ Heo ơi heo. Vợ chồng rồi đấy!” – Hắn buồn cười suy nghĩ khi nhìn gương mặt như cà chua của nó

- Em nhớ hôm nay là ngày gì không? – Hắn hỏi

- Ngày 2 tháng 8.

- Hồi sáng vừa làm gì? – Hắn tiếp tục hỏi

- Đám cưới – Nó vẫn thản nhiên

- Vậy tối nay làm gì? – Hắn nở nụ cười chút gian

- Làm…làm… - Nó ngượng ngịu. Thật sự quên mất mình đã lấy chồng, không còn đơn thân gối chiếc nữa. Đêm nay là… đêm tân hôn của hai người, nó vô tư đến mức không để ý ^^

- Em đã là vợ anh, ngại ngùng gì nữa heo! Đừng nói là em quên nhá!

- Đúng…đúng…là…em quên mất là vợ anh. Hì hì – Nó khai nhận hy vọng “khoan hồng”

- Vậy để anh nhắc cho vợ nhớ!

Hắn đến gần giường, sát lại nó hơn, kéo môi nó sát lại môi mình, nhẹ nhàng hôn nhẹ lên đó. Nó bị hôn đột ngột, 3s sau mới đáp trả nụ hôn này.

- Quyến rũ nhỉ? – Nó nói đùa hắn

Lẽ ra hắn chỉ tính trêu nó tí và tha cho nó hôm nay vì cả ngày đám cưới đã mệt rồi. Nghe câu nói này của nó, thật sự hắn không kiểm soát nổi bản thân. Bây giờ nó mới thấu hiểu được hai chữ “dục vọng” , cả người hắn nóng ran, từ nụ hôn nhẹ nhàng đến mãnh liệt hơn, từ từ xuống cổ…

Nó bất ngờ, đẩy hắn ra nhưng sao được, hắn mạnh nó yếu. Hắn dùng tay kéo chiếc khóa sau lưng nó xuống, chiếc váy ngủ trên người nó bị kéo xuống, quăng vào một góc tường và…

Nó theo lời dẫn dụ của hắn cùng nhau đi đến đỉnh điểm của hạnh phúc

Màn đêm lung linh trong màn sương nhẹ…

~~~~~~~~~~

Một tuần là khoảng thời gian hưởng tuần trăng mật – một kì nghĩ ngơi hạnh phúc cho các cặp vợ chồng son

Nó và hắn đều thích biển nên địa điểm cho chuyến đi là đảo Hawaii: Hòn đảo được mệnh danh là “thiên đường biển đảo”

Cầm tay nhau đi trên đường biển rộng, gió biển thật mát, trăng lên cao lung linh trên nền trời sao. Những dấu chân in trên cát mịn…

Nghỉ chân ở một góc trên bãi biển, một nơi có thể ngắm nhìn biển rõ nhất. Nó tựa vào vai hắn, bờ vai vững chắc đủ để chở che cho nó hết cả chặng đường đời. Hắn nhìn nó ấm áp, thò tay trong túi áo lấy ra một chiếc hộp nhỏ màu đỏ. Chiếc hộp này giống để nhẫn, nhưng để làm gì, họ kết hôn rồi mà!?

- Gì vậy anh? – Nó nhìn chiếc hộp

- Em mở ra xem sao!

- Wow. – Bên trong chiếc hộp, một cặp nhẫn bạch kim rất đẹp, một nam một nữ. Thiết kế rất tinh xảo, hoàn mĩ, mẫu này chưa từng có trên thị trường. Viên đá nhỏ đính quanh nhẫn, mặt nhẫn rất đặc biệt, chữ H thanh tao, uyển chuyển. H&H, cặp nhẫn chiếc nào cũng mang một chữ H cả, thì ra là do hắn thiết kế. Nhiều đêm liền thức trắng trên bàn làm việc là vì lí do này. Hắn muốn mình và nó là cặp vợ chồng hạnh phúc nhất…

Hắn lấy ra đeo cho nó, nó cũng đeo ngược lại cho hắn. Cầm tay nhau, cặp nhẫn phát sáng trong màn đêm. Một nụ hôn nữa trong đêm nay, nụ hôn nhẹ nhàng hạnh phúc.

- Em chưa thấy cặp nhẫn nào bao giờ!

- Do anh thiết kế dành riêng cho chúng ta. Trên trái đất không có cặp thứ hai đâu!

- Cảm ơn anh! – Nó ôm chặt lấy hạnh phúc của mình chính là hắn

Họ đã tìm được nhau…

Hai trái tim, một nhịp đập…

Hai con đường, một lối rẽ…

__________________________

Đừng vội bỏ truyện nhé! Chưa full đâu, lúc nào full sẽ nói ^.> ... Ngoại truyện vui ^^