Khi Hoàng Tử Yêu

Chương 15: Đặc biệt (ngoại truyện)




Ryan bị bệnh, cả đêm cô chăm sóc cho anh. Cô cảm thấy có chút gì đó lo lắng nhưng không biết là tại sao? Tâm trạng rối bời. Sau khi cho anh ăn cháo, cô đi tắm rửa vì mấy ngày qua cô chỉ ở trong bar nên tắm không được thoải mái cho lắm, cô quyết định ngâm mình. Mái tóc hơi ướt được sấy khô, cô khoác trên mình bộ áo choàng trắng, bước ra ngoài. Nhìn Ryan đang nằm trên giường, anh đã ăn cháo xong và uống thuốc nên không có gì phải lo. Nhưng đột nhiên, cô phát hiện anh đang có gì đó rất lạ, cô lại gần thì thấy trán anh đổ mồ hôi

“Ryan, anh không sao chứ?’’ cô lo lắng kêu anh dậy. Ryan mở mắt ra nhìn cô

“Anh không sao’’ giọng nói có vẻ yếu ớt. Cô lấy tay sờ trán anh thì rất nóng, cô dỡ chăn ra hết. Cô chạy đi đâu đó, một lúc sau quay lại thì trên tay là một chậu nước. Cô ngồi xuống cạnh bên giường

Vắt khăn lau trán cho anh, cô vẫn cảm thấy chưa ổn nên lau tay rồi đến cổ

“Em đi ngủ đi, không lại ốm nữa đó’’ Ryan tuy bệnh nhưng vẫn lo lắng cho sức khỏe của cô

“Ngủ sao? Sao mà ngủ được” cô nhìn Ryan, thấy người anh ra rất nhiều mồ hôi

“Không được rồi…’’ cô nhìn Ryan

“Anh ngồi dậy đi, tôi lau người cho anh’’ cô nhìn anh, ánh mắt hai người nhìn nhau

“Em sẽ bị lây bệnh mất’’ anh có chút lo lắng cho sức khỏe của cô, ánh mắt có chút mệt nhọc

“Vậy thì cứ để vậy đi’’ cô đỡ anh ngồi dậy, dựa vào đầu giường. Cô từng chút cởi khuy áo sơ mi cho anh. Ryan nhìn cô, ánh mắt không rời khỏi. Cô cũng cảm thấy có chút gì ngại nhưng mặc kệ, từ từ cởi áo anh ra

Cô vắt khăn lau đằng trước người cho anh, sau đó lấy tay đỡ anh dựa vào người mình rồi lau đằng sau. Bàn tay anh vô ý ôm lấy eo cô, gương mặt có chút tái nhợt

“Cảm ơn em’’ anh yếu ớt nói

“Cảm ơn gì chứ?’’ cô vẫn tiếp tục lau, Ryan ôm lấy cô không buông mặc dù cô đã lau xong

“Xong rồi, tôi mặc áo giúp anh’’ cô ngạc nhiên khi thấy anh như vậy

Tay anh từ từ rời khỏi người cô, cô đỡ anh dựa lại vào giường, rồi bỏ khăn vào chậu, sau đó đi lấy cho anh chiếc áo khác. Sau khi mặc xong, cô đỡ anh nằm xuống giường rồi đắp chăn cho anh. Cô đang định bước đi thì một bàn tay nắm lấy tay cô

“Đừng đi’’ ánh mắt Ryan nhìn cô, cô vô tình nhìn vào mắt anh

“Tại sao?’’ cô nhẹ nhàng hỏi

“Ngủ với anh đi, chắc mấy ngày nay em không ngủ rồi’’ giọng nói yếu ớt vang lên, cô có chút đau lòng và cảm thấy có lỗi

“Không, anh ngủ trước đi’’

“Anh sẽ không làm gì em đâu?’’

“Tôi không nói cái đó’’ cô biết rõ mình, cho dù giữa hai người có xảy ra chuyện đó thì cũng không sao cả? Với cô, người cô quyết định kết hôn chính là người đang ở trước mặt cô, chuyện đó chỉ khiến cô kiên quyết rời xa Kai hơn mà thôi

“Anh muốn ôm em ngủ? Được không?’’ Ryan nhìn cô, anh cố gắng nói những lời còn lại

Cô suy nghĩ gì đó, thôi được rồi

Cô trở lại giường, tay với lấy đồ điều khiển tắt điện và bật đèn ngủ lên, cô nằm xuống bên cạnh anh, Ryan giơ tay lên ôm lấy cô. Lúc đầu cô có chút bất ngờ nhưng lúc sau cũng đã quen. Khi cô quay lại thì thấy anh đã nhắm mắt, ngủ một giấc ngon rồi. Ánh sáng mờ mịt của đèn ngủ khiến cô cảm thấy như người trước mắt đang ngủ rất sâu, đang rơi vào giấc mộng đẹp vậy. Tay cô vô ý thức chạm vào mặt anh, sờ mặt anh

“Anh ta cũng đẹp đó chứ’’ lời nói vô thức bật ra khiến cô giật mình, Ryan một lúc càng ôm chặt cô hơn. Vô sờ mặt anh rồi cô thức ngủ lúc nào không biết. Cả hai chìm trong giấc ngủ.

Tại chỗ Kai và Kun

“Anh không sao chứ, Kai’’ Kun lo lắng, Kai nảy giờ đã uống hết hai chai rượu mạnh mà vẫn không có ý định dừng

“Anh không sao?’’ Kai tiếp tục uống. Kun không biết làm gì liền đi lại, cầm lấy ly anh đang uống vứt một cái mạnh xuống đất, những mảnh thủy tinh văn tức tung khắp sàn

“Anh như vậy sao mà bảo vệ chị ấy’’ Kun tức giận mà không kiềm chế được, liền mắng Kai

“Đến em cũng như vậy sao?” Kai nhìn Kun, lần đầu tiên anh thấy Kun như vậy

“Chỉ vì những lời nói của chị Yun mà anh như vậy sao? Anh có xứng đáng là người mà chị ấy từng yêu không? Ai nói chị ấy sao cũng được nhưng anh thì không nên như vậy chứ? Người hiểu rõ chị ấy nhất là anh mà’’

“Cũng vì hiểu rõ em ấy mà anh càng phải uống. Em biết không? Anh thấy Yun như vậy tim anh đau lắm, gần em ấy như vậy, đến cái ôm hay chỉ là chăm sóc khi em ấy bị bệnh, anh làm cũng không được? Vậy sao anh có thể giành lại em ấy đây?’’

“Còn nữa, nhìn Ryan yêu em ấy sâu đậm như vậy, làm sao anh nói ra được chứ? Cậu ấy coi anh như là bạn thân, sao anh có thể lừa gạt được?’’

Kai đau khổ, những lời anh thốt lên là từ tim

“Anh chỉ muốn em ấy hạnh phúc mà thôi. Nếu thật sự, Yun yêu Ryan thật thì anh sẽ là người ra đi. Nhưng đằng này, em ấy lại đóng kịch trước mặt anh, giả vờ hạnh phúc. Thà rằng em ấy giết anh đi còn hơn’’


9h sáng hôm sau, trên chiếc giường êm, ấm áp. Một đôi nam nữ đang ôm nhau ngủ rất ngon. Ryan ôm lấy Yun, còn tay Yun thì vẫn đang để trên mặt Kai. Cả hai xoay mặt vào nhau, ôm nhau trông thật đẹp và tình cảm.cả hai đã có một giấc ngủ ngon mà trước nay không hề biết. Gương mặt hiện lên vẻ hạnh phúc. Ánh nắng từ rèm cửa chiếu vào khiến Ryan tỉnh dậy. Mở mắt ra, anh bắt gặp gương mặt xinh đẹp của cô đang say sưa ngủ. Lần đầu tiên anh thấy cô gần như vậy, như chỉ cách nhau có 3 đến 4 cm thôi. Cứ thế mà nhìn, tim anh rung động

“Em ấy như thiên thần vậy?’’ anh nở trên môi nụ cười, ánh mắt anh cứ thế mà nhìn cô. Cảm nhận được sự ấm áp mà cô dành cho mình vào tối qua

Anh chợt nhớ ra điều gì đó, tay anh sờ lên mặt cô, bàn tay cứ thế mà đặt trên má. Yun cảm nhận được gì đó liền mở mắt ra. Hai mắt đối nhau

“Anh dậy rồi sao?’’ cô thấy anh tỉnh dậy, sắc mặt hồng hào hơn tối qua nên rất vui, anh chỉ ừ nhẹ một tiếng

“Vậy anh muốn ăn gì? Tôi kêu người làm cho’’ cô lập tức nhớ đến điều gì đó, cô vẫn chưa cảm thấy sự khác lạ của Ryan

“Không’’

“Sao không ăn được chứ? Anh đang ốm mà’’ cô lo lắng

“Em lo cho anh sao?’’ Ryan hỏi vào thẳng vấn đề khiến cô ấp úng

“Tôi…’’ cô không biết phải trả lời sao, liền suy nghĩ điều gì đó

“Anh là vị hôn thê của tôi mà, chăm sóc anh là trách nhiệm của tôi’’ cô vẫn kiên quyết phủ nhận tình cảm dành cho anh khiến anh có chút buồn bã

“Chỉ là trách nhiệm thôi sao?’’ anh rất mong cô nói những lời thật lòng nhưng với cô, khi chia tay với Kai, những lời nói đó với cô chỉ là giả dối mà thôi. Cô không nói vì không muốn anh hiểu nhầm

“Tôi… à, tôi phải đến trường Cali, anh ngủ tiếp đi’’ cô đang định rời khỏi giường thì Ryan giữ chặt lấy cô

Cô quay người lại

“Em nhớ ăn sáng rồi hãy đi’’

“Tôi biết rồi, anh nghĩ ngơi đi. Nếu có thèm ăn gì thì nhắn tin, tôi sẽ mua cho’’

Tại trường Cali, Mi A từ sáng sớm mới trở về thì phải lập tức đến trường, gương mặt có chút thiếu ngủ và vẫn còn đọng lại mùi rượu

“Cậu đi sớm vậy?’’ Mi A thấy Kyle đang tập bơi, liền lập tức chạy lại

“Sớm sao? Cô biết mấy giờ rồi không?” Kyle tức giận

“Không biết’’ Mi A mỉm cười ngây ngô, khi cô tỉnh dậy thì trời đã sáng, do thấy thời tiết có chút ẩm ướt liền nghĩ vẫn còn sáng sớm

“Sắp đến trưa rồi đó, cô ạ’’ Kyle nhấn mạnh, rồi sau đó nhảy xuống hồ. Mi A ngơ ngác, gãi đầu thì một người khác bước tới

“Có vẻ em đã uống rất nhiều’’ Jay cầm một lon nước xuất hiện sau lưng Mi A, cô trở nên tỉnh táo hơn khi thấy anh

“Sao anh biết em ở đây?’’

“Lúc nảy vệ sĩ gọi cho anh, nói vợ chưa cưới của anh đã đến trường. Cậu ta còn nói với anh là em đã uống hết ba ngày ba đêm cùng với Yun và anh Kan, nên anh phải nhớ chăm sóc em’’ Jay nói một lèo khiến Mi A cứng đơ

“Chắc sau này em phải cẩn thận hơn trong việc ngoại tình rồi’’ Mi A mỉm cười, cô nhìn Jay thì thấy anh đỏ cả mặt

“Em nói thiệt chứ?’’ anh nghiêm túc nhìn Mi A

“Tất nhiên rồi’’ tiếng cười vang lên khiến Jay đỏ cả mặt, ánh mắt anh vẫn không hề rời khỏi cô

“Anh biết rồi’’