Khiết Phích Thiếu Gia

Chương 71




p/s: tiểu nhi= con trẻ

Đột nhiên đại sảnh lối vào lại truyền đến một trận xôn xao, Vân Hàm Phong quay đầu nhìn lại, lập tức khóe miệng lộ ra một chút ý cười.

Bởi vì cách ăn mặc lãng phí rất nhiều thời gian, không thể cùng Vân Hàm Phong đồng thời đến Thiên Hành lữ quán, Cao Mai mang theo Phương Tuyết vừa vào cửa đã tự thức tìm kiếm bóng dáng Vân Hàm Phong. Không nghĩ tới mới liếc mắt một cái khiến cho nàng ngây ngẩn cả người, nàng xem thấy cái gì ? Nàng cư nhiên thấy được Vân Hàm Phong mỉm cười với nàng. Cao Mai kích động khó có thể tự giữ…… Đã bao nhiêu lâu, nàng từ lần đầu tiên ở yến hội gặp qua Vân Hàm Phong tươi cười liền mất mác một lòng, tuy rằng chỉ là nụ cười thanh thanh nhợt nhạt …… Sau đó nàng được như nguyện gả cho hắn, nam tử chỉ cần một nụ cười đã cướp đi trái tim của nàng. Nhưng từ đó về sau, nàng cũng không gặp lại hắn tươi cười với nàng, mười mấy năm thời gian a, lâu đến nỗi nàng cơ hồ cho rằng lúc trước nụ cười kia có phải là ảo giác hay không …… Nhưng hôm nay nàng cư nhiên lại nhìn thấy tươi cười kia.

Vân Hàm Phong không chú ý tới Cao Mai thất thần, hắn chỉ là cao hứng Cao Mai rốt cục mang Phương Tuyết đến đây, chỉ cần tuyên bố bọn họ hôn ước, sẽ không có người đến dây dưa Ý nhi.

Cao Mai mang theo Phương Tuyết đi đến bên người Vân Hàm Phong dừng lại. Vân Hàm Phong nhìn bốn phía một vòng, biết thời gian đã đến, Vân Hàm Phong mở miệng nói:

” Hoan nghênh các vị hãnh diện quang lâm sinh nhật yến hội của tiểu nhi.” Không có phương tiện truyền âm gì, nhưng âm thanh lại rõ ràng truyền vào trong tai mọi người trong đại sảnh. Chỉ chiêu thức nhỏ này cũng đã thể hiện công lực cao tuyệt của hắn. Mọi người có chút kinh ngại nhìn Vân Hàm Phong , không nghĩ tới Vân thị gia chủ công lực đã tới loại trình độ này. Phải biết rằng người bình thường thân ở địa vị cao, võ công cũng sẽ không cao, bởi vì bọn họ không có thời gian không có tinh lực đi nghiên cứu võ học.

Khi tất cả mọi người đang lắng nghe Vân Hàm Phong phát biểu, lối vào đại sảnh lại vào một nam một nữ. Hai người biết mình đến chậm, động tác nhẹ để không gây chú ý, nhưng khi bọn họ nhìn thấy Vân Tả Ý bên cạnh Vân Hàm Phong thì giống như bị sấm đánh ngây ngẩn cả người.

Âu Lý từ lúc Vân Tả Ý vừa tiến vào liền si ngốc nhìn hắn. Tuy rằng không hiểu Vân thiếu gia vì sao xuất hiện trong này, hơn nữa dường như là diễn viên chính, nhưng vì rất ít khi gặp Vân Tả Ý hắn chỉ muốn có thể nhìn nhiều Tả Ý một chút…… Loại nhìn si mê này vẫn liên tục bị tiếng nói đột ngột của Vân Hàm Phong truyền vào trong tai đánh gảy. Thật mạnh, Âu Lý lần đầu tiên nhìn thẳng nam nhân kia, tuy rằng hắn nghe không hiểu Vân Hàm Phong đang nói gì.

Tử Trúc đối với sự xuất hiện của Vân Tả Ý thực không ngoài ý muốn, dù sao hắn sớm đoán được đại khái.

Đề Bản nhìn xem Vân Tả Ý, nhìn lại Tử Trúc, thầm nghĩ bọn họ quả nhiên có liên hệ chặt chẽ. Chớp mắt, nhìn trước mặt rất nhiều loại màu mắt cùng màu tóc chưa từng thấy trước giờ, trong lòng hắn hơi trầm xuống. Chẳng lẽ đại lục này còn có những địa phương bọn họ chạm không đến? Còn có những thế lực thần bí bọn họ chưa khám phá sao?

” Nói vậy các vị cũng biết hôm nay không chỉ là lễ mừng sinh nhật của con trẻ mà còn là lễ trưởng thành.” Vân Hàm Phong vừa dứt lời, phía dưới liền một trận xôn xao.

Vân Hàm Phong dừng một chút nói tiếp :” Đồng dạng hôm nay cũng là lễ đính hôn của tiểu nhi.”

Không còn có điều gì so với những lời này có đủ lực sát thương mạnh. Trong nháy mắt đại sảnh sôi trào.

Vân Hàm Phong vừa lòng nhìn khuôn mặt quá sợ hãi của các cáo già, cố gắng bỏ qua trong lòng buồn bực chua xót, nói tiếp :” Đối tượng đính hôn chính là tiểu thư Cao gia – Cao Phương Tuyết.”

Trong đại sảnh tiếng ong ong không dứt bên tai, mọi người kinh nghi, tầm mắt đều hướng về cô gái xinh đẹp đang đứng bên cạnh Cao Mai. Rất nhiều người nghĩ muốn cấp người trong nhà sáng tạo cơ hội sắc mặt cũng không như thế nào đẹp, căm giận nhìn Phương Tuyết. Tử Trúc chỉ cảm thấy khi những lời này vang lên, ngực giống như bị đánh mạnh mẽ , nhất thời hơi đứng không vững, thân mình không khỏi lay động một chút. Âu Lý cùng Đề Bản tuy rằng nghe không hiểu gì, bất quá xem trong đại sảnh đám người hỗn loạn cũng biết ý tứ lời này nhất định phân lượng không nhỏ. Âu Lý lại dâng lên dự cảm bất hảo.

Trong hai người mới tới, nam thiếu niên sửng sốt một chút rồi lại khôi phục, nữ tử văn nhã xinh đẹp tuyệt trần lại biểu tình buồn bả, như là phải khóc đi ra.

Lúc mọi người hỗn loạn, hai diễn viên chính phản ứng bình tĩnh hơn. Phương Tuyết tĩnh tĩnh đứng cạnh Cao Mai, nhìn quét các cô gái trong đại sảnh, trong ánh mắt mang theo khinh thị, cao ngạo tựa như công chúa…… Cao Mai nghiêng đầu nhìn về phía Phương Tuyết, tâm tình cực kỳ phức tạp. Cảnh này cùng lúc trước sao tương tự quá. Lúc trước nàng cũng giống như Phương Tuyết ngạo thị chúng nữ tử trong yến hội, nhận ánh mắt hâm mộ ghen ghét của các nàng…… Mặc kệ như thế nào, hy vọng nàng hạnh phúc.

Vân Tả Ý từ khi tiến vào đại sảnh liền trầm mặc đứng ở phía sau Vân Hàm Phong, đem khuôn mặt trầm lặng không biểu tình phát huy tối cao. Cho dù hiện tại tuyên bố hôn sự của hắn, hắn trên mặt cũng không xuất hiện dao động gì.

Kế tiếp Vân Hàm Phong tự tay đeo nhẫn đính hôn cho Vân Tả Ý cùng Phương Tuyết. Vân Tả Ý chỉ nhướng mày một chút, tựa hồ vì trên tay mình có thêm trói buộc mà bất mãn. Phương Tuyết thì lộ ra tươi cười vui sướng. Cao Mai cũng vẻ mặt vui mừng. Khó hiểu nhất chính là Vân Hàm Phong đang trao nhẫn kia, trong nháy mắt mặt hắn đen dọa người.

Nếu sự đã thành, kết cục đã định, trong đại sảnh phần đông cáo già cũng sẽ không tái làm giãy dụa vô vị, rất nhanh đại đa số mọi người tiến lên chúc mừng.

” Ha hả, Vân tổng, ngài đây là song hỷ lâm môn a.” Một vị trung niên khí độ phi phàm nâng ly nói

” Đúng vậy…… Nhờ phúc thôi.” Vân Hàm Phong đồng dạng nâng chén, đem tiếng thở dài đặt ở đáy lòng.

” Vân tổng, chúc mừng ngài cùng Cao gia thân càng thêm thân a……”

“……”

” Đúng vậy, nhất định cũng là một mỹ mãn nhân duyên a……”

“……”

” Chúc mừng, Vân phu nhân.”

“……”

Mãi cho đến đêm khuya, yến hội tan đi, những lời chúc mừng mới rốt cục biến mất. Những người tới tham gia yến hội đều có tính toán sau tan hội. Yến hội vừa tán đi, không ai trì hoãn, đều vội vàng ngồi xe ngựa chạy tới địa phương cho phép phi thuyền cât cánh, ly khai tinh cầu.

Để Diệp Đàn lưu lại xử lý hậu sự, Vân Hàm Phong , Cao Mai, Vân Tả Ý , Phương Tuyết bốn người về tới trang viên. Vân Hàm Phong nhìn về phía mấy người, tầm mắt ở trên người Vân Tả Ý ngừng nhiều một hồi mới nhắm mắt lại, mỏi mệt nói :” Đều mệt mỏi một ngày,mọi người đi nghỉ ngơi đi.”

Cao Mai thấy Vân Hàm Phong mệt mỏi, lo lắng hỏi:” Ngươi không sao chứ?”

” Không có việc gì, chỉ là hơi mệt mỏi một chút, các ngươi đi nghỉ ngơi đi.” Lần này trong giọng nói đã mang theo hương vị không được cự tuyệt.

” Nhưng ……” Cao Mai do dự một chút, cuối cùng vẫn là thuận theo đi lên lầu.

Phương Tuyết thấy Cao Mai lên lầu, nàng tự nhiên không có lý do ở lại, cũng đi theo Cao Mai.

Trong đại sảnh chỉ có Vân Tả Ý không nhúc nhích. Vân Tả Ý khẽ cau mày nhìn Vân Hàm Phong :” Ngươi thật sự không có việc gì?” giọng tràn đầy hoài nghi.

Vân Hàm Phong trợn mắt nhìn Vân Tả Ý , nói:” Chính là mệt chết đi.”

” Mệt?” Vân Tả Ý mê hoặc nhìn hắn ” Sự tình hôm nay hẳn là sẽ không làm ngươi mệt đến trình độ này?”

” Thật sự mệt chết đi a.” Không phải thân thể mệt mà là tâm mệt. Chính miệng mình tuyên bố hôn nhân của người yêu là cảm thụ ra sao, tự tay vì người yêu trao nhẫn đính hôn cho kẻ khác là cái gì cảm thụ, hắn hôm nay rõ ràng rồi.

” Nếu mệt mỏi vậy ngươi cũng nhanh lên lầu nghỉ ngơi đi, còn đứng ở trong này làm gì?” Vân Tả Ý tuy rằng như trước rất không thể lý giải, nhưng nhìn đến bộ dáng lúc này của Vân Hàm Phong không khỏi lo lắng, trong giọng nói không tự giác mang chút trách cứ.

Vân Tả Ý lo lắng thực chuẩn xác rơi vào lòng Vân Hàm Phong, hắn đột nhiên cảm thấy trong lòng mệt nhọc giảm bớt không ít. Vân Hàm Phong trên mặt hiện lên mỉm cười:” Được rồi, ta đi lên nghỉ ngơi, ngươi cũng đi đi.”

” Ân” Vân Tả Ý gật đầu, xoay người lên lầu.

” Chờ chút, Ý nhi .” Vân Tả Ý dừng lại cước bộ nhìn Vân Hàm Phong .

” Ý nhi , bởi vì hôm nay ngươi đã chính thức xuất hiện ở công chúng, về sau sẽ không an toàn như trước kia……”

” Cho nên?” Vân Tả Ý chậm đợi câu dưới.

” Ta an bài một ảnh vệ cho ngươi, được chứ?” Nhìn mắt Vân Tả Ý , Vân Hàm Phong vội vàng giải thích nói :” Yên tâm, hắn sẽ không ảnh hưởng hoạt động hằng ngày của ngươi, sẽ chỉ khi ngươi gọi hắn hoặc là có nguy hiểm mới xuất hiện.”

Vân Tả Ý cúi đầu trầm tư, đột nhiên thấy được thần sắc Vân Hàm Phong lo lắng rất thân thiết, nhoẻn miệng cười nói:” Được, ta đồng ý.”

Hô, Vân Hàm Phong thấy Vân Tả Ý đồng ý rốt cục yên lòng.

” Phụ thân.”

” Còn có chuyện gì sao?” Vân Hàm Phong giải quyết vấn đề lo lắng, tâm tình so với vừa rồi lại tốt hơn một ít.

” Ảnh vệ ngươi an bài cho ta hiện tại đang ở bên người sao?”

Vân Hàm Phong sửng sốt một chút trả lời:” Ừ, từ lúc ngươi tham gia yến hội hắn đã đi theo ngươi, ngươi muốn gặp hắn sao?”

Vân Tả Ý lắc đầu,” Không cần”. Thực lực thật mạnh a, lấy tinh thần lực của hắn cũng chỉ cảm thấy có một chút không thích hợp, lại không thể tìm ra cụ thể vị trí của ảnh vệ.

……

Phủ công tước.

Tử Trúc nhìn hai người phía sau liếc mắt một cái:” Đem quần áo thay đổi xong đưa trả ta.”

” A! Tử Trúc~~, ngươi không cần nhỏ mọn như vậy chứ. Bộ quần áo tặng cho ta được không ?” Đề Bản vội vàng cầu xin, bộ này bận vào thật thoải mái, hơn nữa căn cứ vào quần áo có lẽ còn có thể tra được gia tộc Tử Trúc.

Âu Lý nhưng thật ra không nói thêm gì, không nói hai lời mà bắt đầu thay quần áo. Cuối cùng Đề Bản yêu cầu vẫn không thể thực hiện, hai bộ quần áo đều bị Tử Trúc thu trở về.

Âu Lý do dự một hồi rốt cục hạ quyết định, quyết tâm hỏi:” Tử Trúc, hôm nay giữa yến hội người kia nói gì đó?”

Tử Trúc vừa nghe đến yến hội tâm tình liền khó chịu, xoay người trừng mắt Âu Lý một lúc lâu.

Âu Lý cũng không chút nào né tránh ngẩng đầu nhìn lại, rốt cục Tử Trúc thu hồi ánh mắt, mím môi nói:” Tuyên bố hôn ước của chủ nhân yến hội.”

Âu Lý trong lòng căng thẳng, truy vấn:” Ai là chủ nhân yến hội?”

Tử Trúc nhìn Âu Lý liếc mắt một cái, trả lời:” Đứng bên cạnh người nói chuyện, thiếu niên tóc đen.”

……