Khoái Nhạc Trạch Cấp Tống

Chương 3




Nhìn Lâm Bộ Tiến cầm hai viên cầu nhỏ đứng ngẩn người trên sân khấu, Hác Lập Hải bắt đầu không kiên nhẫn.

“ Mau bắt đầu đi!”

“ Ô….. bắt đầu như thế nào a?”

“ Đầu tiên, ngươi hãy đặt ngươi vào hoàn cảnh của nhân vật, là một nhân viên tràn ngập nhiệt tình, chỉ cần công ty có sản phẩm mới, ngươi sẽ là người đầu tiên mang sản phẩm đến để giới thiệu cho khách hàng của ngươi, cũng tự mình làm mẫu cho người ta xem luôn”

“Vấn đề là….. Ta căn bản không biết dùng a!”

Lưu Bộ Tiến kêu to.

Ta là người bình thường, không phải kẻ biến thái!

“Ta không phải đã dạy rồi sao? Như thế nào mới không lâu đã liền quên mất?”

Hác Lập Hải bất đắc dĩ thở dài: “Cởi áo ra.”

“A?”

“A cái gì mà a,ngươi cũng không phải là hoa cúc khuê nữ, một đại nam nhân mà có cái áo cũng không dám cởi sao? Hay ngươi căn bản không phải là nam nhân?”

Hác Lập Hải vòng tay qua ngực,bắt đầu mất kiên nhẫn.

“ Ngươi nói cái gì? Cởi thì cởi!”

Lưu Bộ Tiến tức giận liền cởi bỏ áo khoác âu phục, tiếp theo hung hăng lột luôn áo sơ mi.

Nam nhân trung niên này dáng người quả thực bình thường đến mức không thể bình thường hơn được nữa.

Không có cơ ngực, cũng không có cơ bụng.

Tuy rằng không quá mức gầy yếu,nhưng chỉ nhìn sơ qua đã biết hắn không có thường xuyên rèn luyện thể thao.

Hác Lập Hải ngay cả liếc mắt một cái cũng không có hứng thú.

Thôi thua rồi, làm sao có thể tìm được cảm hứng khi nhìn đến loại nam nhân này đây?

Ta sẽ không uổng công toi chứ?

Lo lắng mình sẽ không tìm ra được cảm hứng sáng tác, Hác Lập Hải có điểm chán nản.

Quên đi, ngày giao nộp bản thảo càng lúc càng gần, đành phải chọn đại một con ngựa chết thay thế cho ngựa sống vậy.

“Đem hai viên cầu nhỏ kia đặt trên đầu nhũ của ngươi, sau đó dùng lực kẹp vào một phát…

“ Ô….. Nhất định phải làm như vậy sao?”

“ Đừng bày ra bô mặt nhăn nhó với ta, hai viên cầu nhỏ này rất là quý hiếm, là giải thưởng lớn trong năm của ‘Club Muốn Làm Liền Làm’ , tên đầy đủ của nó là ‘Tiểu yêu hấp hấp ‘.

Lưu Bộ Tiến vừa nghe đến thì cả mặt đều đen lại.

Đây là cái tên ẻo lả gì a?

Nghe cứ như tên của mấy thứ dụng cụ mà bọn đóng phim AV hay dùng.

“Nhanh lên a,nếu không muốn để lên đầu nhũ,thì cứ đặt ở đản đản ( trứng) của ngươi cũng được. Bất quá nếu không cẩn thận nó sẽ biến quả trứng cút nhỏ nhắn của ngươi thành món trứng luộc trong nước trà, cũng không nên trách ta a.”

Ô…… tên đại *** ma bất lương này nói ra mà không biết ngại miệng.

Dám bảo cái ấy của ta là trứng chim cút sao? Lần sau ta sẽ cởi quần hù chết ngươi!

Quên đi, làm việc trước đã, dù sao ta cũng không phải là nữ nhân, sợ cái gì? Chẳng lẽ đầu nhũ nam nhân cũng có thể nhạy cảm sao?

Lưu Bộ Tiến một bên mắng một bên thả hai viên cầu lên ngực, dùng sức ấn mạnh một cái.

Hai viên cầu chậm rãi chuyển động,giống như cái miệng nhỏ nhắn của trẻ con vừa mút vừa nuốt, làm cho hắn thật thoải mái.

“ A a…… ân……”

Ánh mắt của hắn dần dần tan rã, hai gò má bị nhiễm màu sắc ***,bắt đầu đỏ bừng lên,tiếng rên rỉ mê người tràn ra từ khóe miệng.

Trái tim Hác Lập Hải kinh hoàng.

Chính là cảm giác này!

Y liền lấy ra cây bút điện, Hác đại tác phẩm gia đánh chữ như bay, cảm hứng không ngừng tuôn ra cuồn cuộn.

Hai viên cầu nhỏ sau khi vòng vo trong chốc lát,ban đầu nó vốn có màu đen, dần dần trở nên trong suốt, nếu nhìn xuyên thấu qua hai viên cầu, có thể thấy rõ đầu nhũ đang bị sưng đỏ bên trong, sưng to hơn trước gấp hai lần……

Hác Lập Hải toàn thân nóng lên, nhìn không chớp mắt, ngay cả việc đánh chữ cũng quên mất.

“ Aa a…… Hảo thích hảo thích…… Cứu mạng……”

Cha mẹ ơi…… đầu nhũ của nam nhân sao có thể mẫn cảm như vậy?

‘Tiểu yêu hấp hấp ‘ này thật sự là quá kinh khủng!

Thứ khoái cảm khó có thể hình dung theo đầu nhũ không ngừng len lỏi vào kinh mạch toàn thân.

Lưu Bộ Tiến hai chân như nhũn ra, vô lực quỳ rạp xuống trên võ đài, nhếch nhếch cái thứ đang cương cứng bên trong lớp khóa kéo quần lên cao.

“ Nga nga…… càng mút càng nhanh…… Ô…… Không được…… Không được mút nữa…… Nga nga…… Quá sung sướng…… A a…… Thích chết người……”

Quá nhiều khoái cảm làm cho Lưu Bộ Tiến bất giác nắm lấy tóc, càng không ngừng vặn vẹo thân mình, phát ra tiếng khóc mang theo thanh âm rên rỉ phóng đãng……

Nam tử trung niên nguyên bản vốn rất bình thường,bỗng nhiên lúc này lại toát ra một cỗ tình sắc mị thái vô cùng, làm cho Hác đại tác phẩm gia vốn chỉ yêu thích nữ nhân nhìn thấy mà thở dồn dập, dục vọng còn cương lên.

Ngay khi y còn chưa kịp trách mắng tiểu đệ đệ của mình thật không có mắt nhìn người,hành động kế tiếp của người kia lại làm cho tia lý tính cuối cùng của y cũng hoàn toàn hỏng mất.

“ A a –thật đã muốn chết! Không được — ta muốn bắn –“

‘Tiểu yêu hấp hấp ‘  nằm trên đầu nhũ đột nhiên tốc độ chuyển động càng nhanh hơn, không ngừng mút nuốt, dục tiên dục tử khoái cảm làm cho Lưu Bộ Tiến không để ý nhục nhã, lấy tinh khí đang sắp nổ tung từ trong đũng quần ra ngoài, ở trước mặt Hác Lập Hải, mà nhanh tay thủ *** –

“ A a — ta muốn bắn — bắn!”

Sau đó,theo tiếng rên rỉ không ngừng của hắn,một cỗ màu trắng dịch thể được bắn ra thật mạnh, vấy bẩn cả sàn sân khấu……

Bất chấp việc có thể sẽ bị công ty khấu trừ tiền lương, Lưu Bộ Tiến xin phép nghỉ ở nhà, tắt luôn điện thoại di động, suốt ba ngày không dám ra khỏi cửa.

Ô…… Thật sự là nhục nhã muốn chết.

Sao mình lại có thể làm ra loại chuyện ô nhục như vậy a?

Nghĩ đến việc bị ‘Tiểu yêu hấp hấp’  kia làm hại phải giải quyết trước mặt nam nhân,còn bắn dịch thể ra đầy nhà của người ta.

Lưu Bộ Tiến thật muốn chui đầu vào một cái lỗ để trốn.

Không được! Về sau tuyệt đối sẽ không bao giờ đến nhà của tên đại *** ma kia nữa.

Ở chung với tên biến thái lâu ngày,cũng sẽ bị biến thái như y.

Thật giống như bọn ma cà rồng,sau khi bị chúng hút máu,sẽ biến thành đồng loại của chúng.

Không được, nguy hiểm, quá nguy hiểm.

Về phần năm trăm vạn kia……

Ai! Có lẽ nên cầm nhà để trả nợ trước, sau đó từ từ kiếm tiền trả lại cho ngân hàng cũng được.

Được,sẽ làm như vậy.

Họ Hác, xem ngươi còn làm cách nào để uy hiếp ta?

Trong lòng Lưu Bộ Tiến chuẩn bị xong đâu vào đấy, mới cảm thấy cuộc sống hơi dễ chịu hơn một chút.

Đã nghỉ làm mấy ngày rồi, hy vọng không bị đuổi, ô……

Đáng giận,tự dưng gặp phải một tên vô địch siêu cấp biến thái, quả thực là xui tám đời ta.

Nhưng cũng nên liên lạc với Lí Cơ Lâu hỏi tình hình trong công ty,nhờ y trước mặt chủ quản nói tốt giùm hắn vài câu.

Lưu Bộ Tiến vừa mới mở điện thoại di động, tiếng chuông liền vang lên,làm hắn giật mình.

Nhìn thấy tên hiển thị  là ‘ Lý Cơ Thể’ liền bắt máy ngay lập tức –

“ uy.”

“A Tiến chết bầm! Ngươi rốt cục cũng chịu khởi động máy rồi nhỉ. Ngươi muốn giết ta chết sao? Ngươi rốt cuộc đang làm cái quỷ gì a? Vì sao suốt ba ngày không chịu đi làm?”

“ Ở nhà sám hối……”

“ Ngươi nói cái gì?”

“ Không có gì hết, ta vừa nói là ta ở nhà ngủ.”

“ Ngủ cái đầu của ngươi! Mau đi làm cho ta, bằng không ta sẽ bị cái tên khách hàng kia bức cho điên lên.”

“Cái gì? Phát sinh chuyện gì?”

“ Có một gã đặt hàng một đống đồ vật này nọ,nhân viên bọn ta mỗi lần mang hàng đến nơi, y liền tìm mọi cách soi mói, không chịu kí tên, nói không phải là ngươi thì y không thèm nhận, ta nói là ngươi đang nghỉ phép, công ty Hội An sẽ sắp xếp nhân viên khác đến, y bảo y không muốn quan tâm, bắt ta phải tìm ngươi cho bằng được.”

Cái tên vương bát đản này.

Lưu Bộ Tiến tức giận đến sôi máu.

“ Sao lại có loại đạo lý này? Tên điên! Ngươi đừng để ý đến y!”

“ Sao lại không để ý? Lão bản rất để ý đến y a.”

“ Lão bản?Lão bản công ty chúng ta hả? Vì sao?”

“ Không biết, dù sao lão bản đã tự mình đến tìm ta, nói với ta, mặc kệ Hác tiên sinh có yêu cầu gì, ta nhất định phải hoàn thành. Cho nên ta phải vất vả tìm ngươi a. Ngươi mau trở lại đi làm đi!”

“ Đi làm thì có thể, nhưng ta tuyệt đối sẽ không đến nhà y.”

“ A, A tiến, ngươi điên rồi sao? Làm nhân viên phục vụ sao có thể cự tuyệt giao hàng, chẳng lẽ ngươi cùng Hác tiên sinh có mâu thuẫn?”

“ Không… Không có a……”

“ Không có mới là lạ, nếu không sao ngươi lại không chịu giao hàng cho y?Mau khai báo thành thật cho ta, bằng không ngươi liền đến nhà y ngay đi!”

Lưu Bộ Tiến thật sự bị ép buộc không có biện pháp né tránh, rốt cục ấp úng mà đem chuyện hắn đập hư thùng, bị đối phương bắt bồi thường đến năm trăm vạn kể cho Lí Cơ Lâu nghe,đương nhiên hắn cũng không quên bỏ bớt rất nhiều tình tiết đen tối trong câu chuyện.

“ Ngươi ngu quá a, Hỏng cái gì mà phải bồi thường đến năm trăm vạn? Công ty có quy định,phí bồi thường kim ngạch cao nhất không vượt quá hai mươi lần phí chuyên chở, nếu món hàng gì đó của y đáng giá như vậy,thì phải có bảo hiểm mới đúng, ngươi vì sao dễ bị lừa như vậy a?”

“Cái gì?!”

Lưu Bộ Tiến nghe vậy thiếu chút nữa là hôn mê.

Đáng giận a! Hác Lập Hải, ngươi là kẻ lừa dối đáng ghét! Tiểu nhân đê tiện! Xem ta như thế nào xử lí  ngươi.

……….

……….

Hác Lập Hải đang ngồi trước màn hình máy tính, một chữ cũng không viết ra được.

Ba ngày.

Từ ba ngày trước,sau khi ‘ người kia’ cho y cảm hứng,y đã thuận lợi hoàn thành chương đầu tiên,vậy mà giờ đây không thấy hắn,y không thể viết được nửa chữ.

“ Đáng giận!”

Hác Lập Hải buồn bực cào cào đầu tóc.

Cơn tức giận đang muốn bùng phát.

Ban ngày không thể sáng tác được đã rất phiền phức, không ngờ đến ban đêm nằm mơ,còn mơ thấy y cùng ‘ người kia’ đang mây mưa, làm đến thiên hôn địa ám.Y sợ tới mức không dám ngủ tiếp.

Bệnh thần kinh, Hác Lập Hải, ngươi thật là có bệnh a!

Đó là nam nhân, lại là cái tên ‘xấu xí muốn chết’, dây thần kinh của ngươi bị chập rồi chăng? Cho dù muốn tìm nam nhân, cũng phải tìm loại xinh đẹp chứ.

Nhưng mà…… Không có hắn thì lại làm không được cái gì hết.

Hác Lập Hải ngồi trước còm biu tơ nghiên cứu đến mấy giờ đồng hồ,xem xét gần hết đống hình ảnh tư liệu mà vẫn không có ý tưởng nào mới mẻ.

Đáng giận, ‘người kia’ rốt cuộc đã trốn ở đâu rồi?

Mỗi lần nhìn thấy trước cửa là đám nhân viên giao hàng khác nhau, y liền nổi trận lôi đình.

Cảm hứng, cảm hứng, y cần cảm hứng!

Leng keng –

Chuông cửa vang lên. Hác Lập Hải liền lao nhanh ra mở cửa –

“ Hác tiên sinh, đây là hàng của ngươi, xin vui lòng ký nhận “

Người vừa đến quả nhiên là người y ngày đêm mong nhớ…… Không,là nguồn ‘cảm hứng’ mà y phi thường cần mới đúng.(hắc hắc~~)

Xem ra việc y gây sức ép với lão bản của công ty ‘ Dịch Vụ Giao Hàng Khoái Hoạt’  thật là hữu hiệu.

“ Vì sao đến hôm nay ngươi mới chịu xuất hiện?”

Hác Lập Hải bất mãn nói: “ Ngươi đã quên chúng ta có ước định sao?”

“ Không cần mang cái ước định kia ra hù dọa ta!”

Lưu Bộ Tiến vừa nghe đến đã muốn phát điên: “Ngươi căn bản chính là kẻ lừa dối,lại dám gạt ta ký cái loại hiệp ước không bình đẳng. Ngươi thật đê tiện!”

“ Ta đê tiện?”

Hác Lập Hải lạnh lùng cười, một tay ép người hắn vào cửa,một tay đặt trên tường: “ Ta làm sao đê tiện bằng ngươi?”

“ Ta làm sao lại đê tiện?”

Lưu Bộ Tiến phẫn nộ rống to!

Có lầm hay không? Ác nhân còn dám cáo trạng trước a!

“ Hừ, còn nói không có? Bất quá ta chỉ nhờ ngươi làm người mẫu, tự mình làm mẫu một vài sản phẩm, không ngờ ngươi trông hiền lành như thế,vậy mà cũng biết cách ‘đê tiện’  hưởng thụ, cuối cùng còn ‘ đê tiện’  bắn đầy nhà của ta…… Ai, thật sự là làm cho người ta không ngờ,uổng công ta tín nhiệm ngươi……”

Chứng kiến diễn cảm vô cùng đau đớn của y, Lưu Bộ Tiến nhục nhã đến mức cả gương mặt đều đỏ rần.

“ Ô…… Ta… Ta…..”

Ô…… Oan uổng a! Đều là tại cái thứ biến thái  ‘ Tiểu yêu hấp hấp’  kia, làm hại ta cũng biến thành biến thái, ta thật sự không phải cố ý a.

Hác Lập Hải nhìn thấy người đàn ông tướng mạo bình thường kia trong ánh mắt xuất ra lệ quang nhòe nhoẹt,gương mặt vì tràn đầy nhục nhã mà ửng đỏ, không hiểu sao trái tim trong ***g ngực bỗng dưng nhảy dựng lên.

Xong rồi…… Hác Lập Hải, ngươi bị tẩu hỏa nhập ma rồi.

Mau hoàn thành tiểu thuyết này cho sớm,phải mau chóng thoát ly cái loại bệnh trạng ảo tưởng  này mới được.

“Mau vào phòng đi, ta đã đợi ngươi ba ngày rồi, tiến độ sáng tác đã chậm hẳn lại.”

“Ta không đi! Đánh chết ta cũng sẽ không đi vào! Ngươi đừng hòng lấy cái khế ước kia uy hiếp ta. Ta sẽ không mắc mưu nữa. Ta đã hỏi qua, làm hư đồ vật này nọ căn bản không cần bồi thường nhiều tiền như vậy, ngươi là kẻ tiểu nhân, đừng hòng lại uy hiếp ta!”

“ Ngươi nhất định không muốn vào a? Ta sẽ có cách để ngươi phải tiếp tục làm việc cho ta.”

Hác Lập Hải nhún vai,lộ ra một nụ cười gian xảo.

“ Ngươi…… Ngươi sẽ làm gì ta?” ô…… Y như thế nào lại có thể cười hèn hạ như vậy a?

“ Trước hết để ta cho ngươi xem thứ này.”

Hác Lập Hải dẫn hắn đến phòng khách.

“ Xem cái gì?”

“Xử nữ tú của ngươi a.”

“ Hả… Xử nữ tú?”  ( Ta ko hiểu “xử nữ tú” là gì,cái từ điển bị điên gòi ta lại ko vào đc T_T,ai bik chỉ ta với)

Lưu Bộ Tiến đột nhiên có loại dự cảm không thể hiểu rõ.

Hác Lập Hải ấn vào cái điều khiển từ xa, một màn ảnh to lớn từ trên trần nhà chậm rãi thả xuống.

“Show time!”

Trên màn ảnh đột nhiên xuất hiện hình ảnh một người đàn ông, ngũ quan thật bình thường.

Thân trên của hắn trần trụi, trước ngực là hai viên tiểu cầu màu đen……

Hắn quỳ rạp xuống trên sân khấu, diễn cảm vừa thống khổ vừa hưởng thụ, không ngừng phát ra tiếng rên rỉ *** đãng.

“ A a…… Hảo thích hảo thích…… Cứu mạng……”

“ Nga nga… càng mút càng nhanh… Ô… Không được… Không được mút nữa … Nga nga… Quá sung sướng…… A a…… Thích chết người……”

Nam nhân nắm lấy tóc, càng không ngừng vặn vẹo thân mình, phát ra tiếng khóc cùng thanh âm rên rỉ phóng đãng.

“ A a — thích muốn chết! Không được — ta muốn bắn.”

Nam nhân không để ý nhục nhã, lấy tinh khí đang sắp nổ tung từ trong đũng quần ra ngoài, nhanh tay thủ *** –

“ A a — ta muốn bắn — bắn!”

Sau đó,theo tiếng rên rỉ không ngừng của hắn,một cỗ màu trắng dịch thể được bắn ra thật mạnh, vấy bẩn cả sàn sân khấu……

Lưu Bộ Tiến đã hoàn toàn hóa đá.

Hắn trợn trắng hai mắt, miệng há to.

“ Thực phấn khích ha, Ta đã xem vài lần, mỗi lần đều có thể tìm được những cảm hứng khác nhau,chương này và tiết tử viết phi thường lưu loát, đều phải cảm ơn ngươi a.”

Hác Lập Hải vẻ mặt phi thường tán dương,khen hắn rất có khả năng diễn xuất.

“ A a a a!”

Lưu Bộ Tiến đột nhiên phát ra tiếng gầm thật dài, mạnh mẽ nhào đến,chụp được áo của y: “ Tên tiểu nhân đê tiện này! Vì sao lại chụp ảnh ta?”

“ Ta chỉ sợ có một ngày ngươi sẽ đổi ý a.”

Chứng kiến bộ dạng siêu cấp trâng tráo của tên *** ma này, Lưu Bộ Tiến hoàn toàn phát điên.

“ A a a! Ta muốn giết ngươi!”

“ Nếu ta gặp bất trắc, biên tập của ta sẽ liền phát tán đoạn phim nhựa đầy phấn khích của ngươi, đến lúc đó có lẽ ngươi sẽ nổi tiếng lắm.”

Kỳ thật Hác Lập Hải chỉ là thuận miệng nói ra, chứ còn lâu y mới đem tài liệu tư mật như vậy cho kẻ thứ ba xem, cho dù phải chết,từ đáy lòng y cũng không muốn cùng người khác chia nhau hưởng lợi.

Diễn cảm triều cường của hắn …. chỉ có một mình y được nhìn.

Hác Lập Hải cũng không nhận ra, kỳ thật đối với người nam nhân tướng mạo bình thường kia,lòng y đã phát sinh tham muốn sở hữu……

“ Ngươi… Ngươi… Ngươi đê tiện!”

Lưu Bộ Tiến mắng tới mắng lui vẫn chỉ biết mắng câu này.

“ Đê tiện cũng được, dù sao ta chỉ muốn mau chóng hoàn thành cho xong bộ tiểu thuyết ‘Khoái hoạt đẩy mạnh tiêu thụ viên’ này.Đúng rồi, ngươi đến để giao hàng mà,mau mang vào đây,ta còn chưa ký nhận.”

Lưu Bộ Tiến hung hăng trừng mắt nhìn y một cái, đi tới cửa mang thùng vào, nặng nề đặt trên bàn.

“Cầm đi!”

“ Mở ra a. Ta muốn hảo hảo kiểm tra, xem đồ vật bên trong có bị ngươi đập hư hay không!”

Có lầm không? Lại chiêu thức đê tiện này?

Khách hàng quả thật là có quyền lợi kiểm tra hàng hóa, nếu bị hư hao là có thể không thu nhận.

Lưu Bộ Tiến căn cứ theo tinh thần nghề nghiệp, đành phải không cam lòng giúp y mở thùng –

——————————————————

aizzz,ko có time edit truyện này lun,lo xúm xít với cái Bất Phối T_T