Không Khoan Nhượng

Chương 72




Trên phố Mười hai ngay ở phía Nam vành đai Logan, Harvath nhìn lại hai lần để xem có bị bám đuôi không rồi mới qua phố và vào ngân hàng.

Nhân viên ngân hàng rất chuyên nghiệp và lịch sự. Sau khi kiểm tra chứng minh thư và chữ ký của Harvath, cô ra hiệu cho anh đi theo cô đến chỗ những cái hộp chứa két sắt.

Harvath đưa chìa khóa theo cách để gây ấn tượng và cô nhân viên theo chỉ dẫn của anh ấn chìa khóa vào đồng thời quay một cách chính xác như thể họ chuẩn bị mở ra một thứ vũ khí hạt nhân.

Ngay khi rút chiếc hộp ra anh được chỉ tới một căn phòng riêng nhỏ cánh cửa đóng lại phía sau và chỉ còn lại mình anh.

Harvath nhấc nắp hộp ra và lấy những thứ mà ai cũng muốn tìm thấy – giấy chứng nhận có cổ phần, trái phiếu, các loại giấy tờ pháp lý. Bên dưới là thứ mà Harvath đến để tìm.

Nhìn chúng bất chợt anh cảm thấy hài lòng vì đã lo xa cho tình huống như thế này. Thực ra, anh lừa ai nhỉ? Đó không phải là lo xa. Chỉ là anh thực tế thôi. Chính phủ đã nhiều lần quay lưng lại với anh. Chính bản năng nhạy bén đã gợi ý cho anh phải cất giữ những thứ đó vì sự sống còn của mình đơn giản chỉ có vậy.

Vài năm trước, đã có vụ bắt cóc tống tiền tổng thống rồi gần đây thêm nhiều ở Iraq và bây giờ là vụ này. Lần nào những người anh phục vụ cũng để anh đứng ngoài mà nhìn vào. Họ đã từng gắn cho anh cái mác là một tên tội phạm và bây giờ là một kẻ phản quốc.

Anh luôn biết rằng mình có thể hy sinh. Đó là một phần của lãnh thổ này nhưng đẩy gia đình và bạn bè anh vào tình trạng này thì không thể chấp nhận được. Lần nào anh cũng bị ép ra ngoài nhưng anh lại gồng mình lên để tìm đường trở lại. Anh phải làm cho những người có quyền thế thấy rằng anh đã đúng và họ đã sai. Tuy nhiên, lần này, anh chẳng biết liệu mọi việc có đen trắng rõ ràng được hay không. Anh không thể nào ngồi yên để cho kẻ nào đó nhằm vào những người thân trong cuộc đời anh. Và cũng là lần đầu tiên trong đời Harvath thấy mình có thể bị thiêu rụi vì những gì mình đã làm.

Anh đã làm việc chính đáng. Trong suốt sự nghiệp của mình anh đã luôn đeo đuổi một quá trình hành động chính xác thường là liều lĩnh với cả mạng sống của mình nhưng anh biết nếu cảm thấy những việc anh đã làm là đúng, anh có thể nhìn lại mình trong gương và đó là tất cả.

Còn giờ đây, anh lại phải đối mặt với một vấn đề mới – cả hai mặt của vấn đề đều chính đáng: cả hai phía tổng thống – và anh. Tuy nhiên, quyết định của Harvath sâu sắc hơn nhiều so với những gì gọi là chính đáng. Đó là bảo vệ những người thân của anh, những người bị tấn công, bị thiệt mạng, chỉ vì không gì hơn tình yêu hay tình bạn họ dành cho anh.

Trong tâm khảm của mình, Harvath thấy chẳng có sự phản bội nào lại lớn hơn. Dù bản thân phải chịu thiệt thòi đến thế nào nhất định anh phải dừng việc này lại.