Khuynh Thế Triệu Hồi Sư

Chương 11




Mê Vụ Sơn Lâm là một trong ba sơn lâm lớ nhất trên Thiên La Đại Lục, mà trong đó Mê Vụ là lớn thứ nhất, diện tích lớn không kể hết, con người chỉ mới khám phá một diện tích nhỏ của Mê Vụ thôi, vì trong đó có chứa quá nhiều nguy hiểm a.

Sáng hôm sau, Tiêu Phong vòng từ hậu sơn chạy thẳng vào trong Mê Vụ, khi vào tới nơi, Tiêu Phong chọn một nơi an toàn, ít người qua lại để luyện tập, nơi đó là một sơn động nhỏ, bên ngoài có một con thác, nước chảy ầm ầm, kế đó là một đường núi cheo leo, Khi Tiêu Phong đã khởi động xong Thiên Giao lên tiếng nhắc nhở

- “ Bây giờ ngươi hãy chạy từ đây lên tới đỉnh ngọn núi, không cần tính thời gian, khi nào tới nơi thì xem như hoàn thành lúc đó”

- “ Được, ta đang rất hăng hái đây, chúng ta cùng bắt đầu nào” – Tiêu Phong hăng say lên tiếng

Thế là Tiêu Phong cứ chạy, cứ chạy, lấy mục tiêu là đỉnh núi, nhưng khi Tiêu Phong lên tới đỉnh núi thì đã là chiều tối.

- “ Thế mà lại mất cả nguyên một ngày a” – Tiêu Phong thở hồng hộc nói

- “ Không sao, lúc đầu như vậy là tốt rồi” – Thiên Giao nói khi thấy Tiêu Phong dường như đứng còn không vững, chân tay run rẫy vì mỏi mệt

- “ Bây giờ chúng ta làm gì?” – Tiêu Phong nói

- “ Bây giờ ngươi tạm nghỉ ngơi nơi đây đi, có gì sang ngày mai ngươi lại tiếp tục chạy xuống dưới núi, rồi lại vòng lên, cứ như vậy tới khi nào ngươi coi việc này như việc chạy lên đồi kia là được” – Thiên Giao nói giọng chắc chắn

- “ Vậy cũng được, vậy tạm nghĩ nơi đây vậy, mà cũng đã khá lâu chưa cho Thiên Mã ra ngoài rồi, ta cũng muốn gọi nó ra để hỏi một số chuyện a” – Tiêu Phong nói.

Sau khi dứt lời, tâm Tiêu Phong vừa động, Thiên Mã từ trong Hồng Hoang Giới Chỉ đi ra ngoài với một dáng vẻ tiêu sái hết mức, tay vẫn cầm cậy sáo ngọc, quần áo màu trắng, thật đẹp nay càng đạp hơn.

- “ Chủ nhân” – Thiên Mã nói, cảm giác bên ngoài thật tốt a

- “Thiên Mã ta tới bây giờ vẫn chưa hiểu rõ sức mạnh của Hồng Hoang Giới Chỉ cho lắm, ngươi có thể nói cho ta biết được không?” – Tiêu Phong nói