Kí Ức Của Một Người Lính Trinh Sát Sư 307

Chương 21




SƯ ĐOÀN 307 + KHÔNG QUÂN, QUYẾT ĐẤU Ở MẶT TRẬN BÔ KEO.(tt)

Mờ sáng, chúng tôi và anh em trinh sát e95, dẫn bộ binh các đơn vị áp sát mục tiêu.

Chín giờ, hai máy bay trinh sát của ta bay lòng vòng trên khu vực… trời vẫn còn sương mù chưa rõ, máy bay ta quần đảo liên tục nhưng không thấy địch phản ứng gì, BB ta im lặng chờ lệnh, không khí nghẹt thở bao trùm trận địa…

Gần đứng bóng, một chiếc máy bay sơn màu xanh Quân sự tiến vào khu vực… vòng qua một lượt… vòng lại… những chùm bom từ máy bay rớt xuống… những tiếng nổ ùng oàng vang dội… bụi mù khắp một vùng… Chỉ vài chục phút sau, không hiểu chiếc máy bay này hay chiếc khác, bay lượn lờ quanh khu vực địch hai - ba lần mà chẳng thấy gì… anh em sốt ruột… bỗng cũng thấy các chùm bom rớt ra… núi rừng rung chuyển một lần nữa… bụi đất bay đỏ trời… nhưng hình như loạt bom này đánh xa hơn, nằm phía bên kia sườn đồi, nên chúng tôi nghe tiếng nổ nhỏ hơn đợt bom trước… xong việc… lượn một vòng… và bay về hướng Đức Cơ… chắc cũng khoảng hàng trăm trái bom đã được thả trong phi vụ này… có sự hoảng loạn trong căn cứ của địch… chúng bắt đầu bắn cối ra đường 19… chúng tôi chuẩn bị phản ứng… thì máy bay trinh sát lại xuất hiện lần hai… trời nắng gắt, nhưng nhờ khu vực này rừng rậm, nên ánh nắng cũng dịu phần nào… hai máy bay của ta vòng qua… vòng lại… bỗng nghe ùng ùng… và xa xa nghe tiếng trực thăng… Ba chiếc nhọn đầu xuất hiện từ một hướng… đảo quanh… nghiêng cánh… ùng oàng… ùng oàng… rẹt… rẹt… liên tục nổ… hết chiếc này đến chiếc khác luân phiên vào tấn công mỏm đồi và phía bên kia… độ bay cũng tương đối cao hơn khi chúng tôi hành tiến trên đường 19… Trực thăng thoát ra khỏi vị trí, bay vòng hẹp quanh khu vực của ta kiểm soát… Pháo binh chiến dịch mở màn 155 và 130… bụi đỏ tung lên…

Lệnh tấn công… đoàn ngựa sắt của e 574 và M113 dàn hàng ngang chồm lên, bắn xối xả vào trận địa địch… toàn cảnh lúc này là bụi mù đỏ quạnh… của bom chưa kịp tan… của đạn trực thăng… của pháo chưa kịp hòa lẫn vào không trung, và lần này là pháo tăng… BB hành tiến theo sau và hai sườn của xe tăng, hầu như chỉ để bảo vệ cho xe tăng chứ nếu bắn thì bạn bay đường nào cho lọt…

Chúng ngoan cố chống trả với mức độ dữ dội, đạn cối, DKZ, 12.7 cũng bắn xối xả vào đội hình ta… một chiếc M113 dừng lại, do trúng đạn của địch… đội hình vẫn tiến… d3 là đơn vị tiếp cận sườn đồi đầu tiên… súng máy trên xe tăng và thiết giáp bắn chéo cánh trên đầu chúng tôi về các hướng… bộ binh phát hiện chúng có hiện tượng chạy tháo xuống đồi về hướng d2… toàn bộ hỏa lực bắn về hướng đó… chúng chống cự yếu dần…

Công sự của địch lộ dần trước mặt, thủ trưởng Nho d trưởng d2, đội nón sắt của anh em pháo binh, nhấp nhô chỗ này chỗ kia khắp các trận địa, đốc thúc c5 và c6 áp sát công sự của địch… đất bị cày lên qua mấy lần không kích, và tơi tả bởi đạn pháo, cây cối ngã đổ nằm ngổn ngang chắn cả lối tiến lên… làm cho trận địa của địch gần như là bình địa…

Quang cảnh chiến trường chưa từng thấy trong đời, như trong phim về các cánh rừng Khe Sanh ta đánh Mỹ… toàn bộ hầm hố của địch bị phá hủy hầu như hoàn toàn… xác địch nằm khắp các công sự… hào toàn máu… thịt pha lẫn với đất… mùi tanh nồng nặc bốc lên giữa trưa…

Ta làm chủ trận địa… các kho chưa vũ khí âm dưới mặt đất… vũ khí thiết bị rơi vãi… máy bộ đàm… súng DKZ bị bom pháo ta phá hủy… 12.7 li bị quẹo nòng… súng cối chân một nơi, đế một nẻo… bộ lòng của một thằng Pốt xấu số nào, vắt ngang qua thân cối 82… một thằng Pốt mập mạp, mặc bộ đồ Tô Châu, đeo cái túi trong đó có một radio nhỏ nhưng đã bị hư, chắc là Lục Thum bị đạn pháo không nhìn rõ mặt…