Kí Ức Của Một Người Lính Trinh Sát Sư 307

Chương 39




TRẬN ĐÁNH ĐẦU TIÊN BÊN BỜ TÂY MÊ KÔNG. (2)

Nhóm trinh sát chúng tôi chia thành hai nhóm, cẩn thận đi dọc theo hai bên đường, với khoảng cách mỗi người 10 m, quan sát động tĩnh.

Khoảng chín giờ… ở vị trí thứ bảy của đội hình trinh sát, tôi theo dõi từng bước chân của anh em… Bỗng thấy anh Hùng trinh sát d1 chạy lùi lại với một vận tốc rất nhanh, bám vào một thân cây khộp to bên phải vệ đường… tôi biết điều gì đã xảy ra…

Đội hình nhóm trinh sát bị hỏa lực địch che phủ bởi những loạt đạn 12.7 cày nát mặt đường … B40, B41, DKZ nổ tung hai bên đường, từ phía sau tôi không thấy gì… đã có những anh em ngã xuống ở loạt đạn đầu tiên của địch. Tôi cùng anh Bình Ts d1, bám theo những gốc cây to bắn về phía trong rừng…

Bụi tan dần... từng nhóm địch ào ra mặt đường, những tên lính áo đen thấp thoáng phía trước, vừa chạy theo dọc đường vừa bắn… anh Hùng men theo bìa rừng, cũng vừa chạy vừa bắn… nhưng khi cách tôi và anh Bình khoảng 5 m, anh bị miểng cối của địch nổ trên mặt đường, cắt đứt chân trái của anh… anh vừa bò vừa quay lại phía sau, bắn vào những tên địch đang áp sát anh, anh Nho Ts 95 từ phía bên trái, bắn vào toán địch đang nhào ra, thấy rất rõ hai thằng Pốt khuỵu xuống, anh Nho lăn mấy vòng trên mặt đường, tiếp cận với anh Hùng, kéo anh Hùng vào bên vệ đường băng bó, hai tên địch phía sau bên trái, một tên mang khầu AT nhảy ra (có lẽ chúng thấy anh Nho) định bắn vào chỗ anh Nho, thì bị tôi và anh Bình bắn gục ngay trên mặt đường, tôi và Bình bắn áp chế địch, Nho cõng Hùng vòng ra phía sau lưng tôi đứng, bỏ lại khẩu súng và bao xe đựng băng đạn của anh Hùng, tôi chỉ kịp thấy phần dưới chân của anh Hùng, chỉ còn dính lại một miếng da với phần còn lại phía trên. Quàng vội khẩu súng của Hùng, chúng tôi bắn liên tục về hướng địch, nhưng những loạt đạn AK của trinh sát chúng tôi, không làm cho địch chùn bước.

Phía trước, địch vác cả 12.7 đặt ngay trên mặt đường, bắn về phía ta xối xả, tôi biết anh em Ts phía trước đã hi sinh không còn ai, nên hai anh em tôi lùi lại phía sau, tiếp cận với c2 đi đầu đội hình, tôi vừa mới kịp nhìn thấy anh Ứng C trưởng c2, đang đốc thúc anh em c2 lên chi viện cho trinh sát, thì phía trong rừng bên phải có những tiếng rào rào, địch đang tấn công ra mặt đường, tôi chỉ kịp đưa tay chỉ cho anh Ứng phía bên trong đường, thì hỏa lực địch cả hai bên đã tấn công vào đội hình c2, tôi nhanh chân di chuyển qua bên trái, thì những loạt đạn (có lẽ là đại liên) bắn giòn giã vào c2, lúc này hầu như hai bên đường đều có địch, và chỉ trong vòng ba phút tôi đã bắn hết năm băng, chỉ còn lại băng cuối cùng.

Tranh thủ đeo bao xe đạn của Hùng, tôi bám theo những ụ mối ven đường, cố tiếp cận với c2, vì phía trước bây giờ là địch khoảng vài chục tên, hai bên đường súng nổ không ngớt, và càng lúc càng ác liệt. Kết hợp với anh em c2, kiên quyết đánh trả các đợt tấn công của địch, không cho chúng hành động liều lĩnh ào ra mặt đường thu súng của anh em liệt sĩ ta. Khẩu đại liên của địch bắn từ trong ra rất rát và cảnh đau lòng nhất là có ba anh em đã hi sinh trước họng súng đại liên của địch trong đó có C trưởng c2 (khẩu đại liên này chúng đặt sau một ụ mối to, có khoét một lỗ như lỗ châu mai đường kính khoảng 30 - 40 cm, ban đầu chỉ có một anh bị thương, anh khác bò lên băng bó và cả hai hi sinh ở loạt đạn sau của địch, thấy anh em như vậy C trưởng c2 tưởng là anh em bị thương, cho bắn hỗ trợ và anh bò lên ứng cứu, nhưng không biết rằng đó là họng đại liên của địch). Những anh em bị thương còn chiến đấu được, cũng đang nằm ẩn nấp sau các cây to đánh trả chờ chi viện, anh Nghĩa y tá c2 cũng bị thương vào mông, cũng đang cố gắng xoay người và ném hai quả lựu đạn về hướng khẩu đại liên của địch, thấy tôi anh chỉ tay về hướng khẩu đại liên địch, và ngất xỉu, vì máu ra nhiều.

Phía sau cách chừng 10 m tôi thấy Thủ trưởng Năng Chính trị viên d1, cùng một số anh em c1 chi viện lên, lực lượng này đã vòng sang bên hông và anh Nhân (hay gọi là Nhân bầu) tiêu diệt khẩu đại liên của địch bằng hai quả B41 liên tiếp, có hai tên bị xích vào khẩu đại liên chết tại chỗ (sau trận này anh Nhân phải về tuyến sau, vì trận đó anh đã bắn hơn hai mươi trái B41, tai ù bị ra máu và sau đó xuất ngũ).

Đội hình tăng viện đã tiếp cận khu vực bị địch tấn công, và trận chiến đấu giằng co bắt đầu.