Kỳ Thiên Lộ

Chương 37: Tán tài




Kim khí viên cầu dung hóa từ từ bỏ rơi tạp chất, thể tích trở nên như quả banh da.

Đào Nhất Diêu đi tới phía sau Tần Tiểu Thiên, nhỏ giọng nói: " Lợi hại, sắp thành công rồi."

Tiễn Xuyến Nhi đưa tay bay ra một viên ngọc thạch màu đỏ, trực tiếp đánh vào trong kim khí cầu.

Tần Tiểu Thiên ngạc nhiên nói: " Đó là thứ gì vậy?"

Khúc Nhai đứng cách Tần Tiểu Thiên không xa, nghe được rõ ràng, không khỏi sửng sốt, đi tới hỏi: " Ngươi không biết đó là Hỏa Dung Thạch?"

" Không biết!" Tần Tiểu Thiên trả lời lí trực khí tráng.

Khúc Nhai cảm thấy không cách nào lý giải. Bất quá làm đại sư huynh một phái, môn phái sự vụ trong ngoài đều do hắn chịu trách nhiệm xử lý, bao quát cùng người thế tục giao tế, bởi vậy làm người tương đối tinh tế, lập tức giải thích: " Hỏa Dung Thạch có thể gia tốc đề thuần tinh thiết."

" Nga, nguyên lai là thúc giục hóa tề, hiểu rồi."

Khúc Nhai ngược lại không hiểu, hắn hỏi: " Thôi Hóa Tề? Có ý nghĩa gì?"

Tần Tiểu Thiên cười nói: " Chính là ý tứ mà ngươi vừa nói."

Khúc Nhai lắc đầu, nghĩ thầm: " Người này đúng là một quái nhân."

Hỏa Dung Thạch có thể đề cao tốc độ đề luyện, theo Hỏa Dung Thạch bắt đầu phát huy tác dụng, kim khí cầu dịch hóa làm bụi kim khí văng ra càng nhiều hơn.

Mười phút sau, Tiễn Xuyến Nhi ánh mắt càng thêm nghiêm túc, nói: " Đại sư huynh, chuẩn bị!"

Khúc Nhai vung tay lên, hai môn hạ đệ tử bưng ra một chậu chất lỏng màu lam, hắn nói: " Được rồi, ngươi cẩn thận."

Lúc này, kim khí cầu có hình thái dịch hóa hốt nhiên bay ra, tốc độ chậm rãi rơi vào trong chậu.

Không biết trong chậu là chất lỏng gì, thiết tinh đoán liên hoàn thành rơi vào bên trong dĩ nhiên không hề có tiếng động, quang hoa nhàn nhạt xuyên thấu qua chất lỏng màu lam chiếu xạ lên, lộ vẻ dị thường xinh đẹp.

Tiễn Xuyến Nhi thở ra một hơi thật dài, thu nhiếp Tam Muội Chân Hỏa giữa hai tay vào trong cơ thể, nàng khoanh chân ngồi xuống, lẳng lặng tu luyện hơn mười phút đồng hồ, sau đó tinh thần hoán phát nói: " Trở lại!"

Tần Tiểu đi tới bên chậu đưa tay mò vớt thiết tinh, dài hai thước, mịn như cánh tay trẻ con, tỏa ra thanh quang nhàn nhạt.

Đây là hắn lần đầu tiên kiến thức thiết tinh, bởi vì trong tài liệu mà hắn học được, không có ghi lại về thiết tinh, đây là tài liệu luyện khí đặc hữu của người tu chân ở địa cầu.

Mặt ngoài thiết tinh che kín từng đạo lãng văn, Đào Nhất Diêu kinh ngạc nói: " Thiết Tinh Hải Ba Văn! Huynh đệ, ngươi phải cẩn thận, thuần độ cực cao, ngươi...ngươi có nắm chắc hay không?"

Hắn cho rằng Tần Tiểu Thiên đã thua hơn phân nửa, nếu như không có phương thức tu luyện đặc biệt, phỏng đoán rất khó đề thuần thiết tinh đến trình độ như thế.

Thiết tinh truyền vào trong tay mọi người, trừ Tiễn Lậu Chi mấy người, ngoài ra mấy cao thủ đều cũng cảm thấy kinh ngạc, tự nhận là không có thủ đoạn đề thuần như thế, đồng thời cũng rất chờ mong Tần Tiểu Thiên biểu hiện.

Trong lòng Tiễn Lậu Chi thật cao hứng, cười nói: " Tiểu nha đầu trình độ đã đề cao a, nếu có thể luyện ra tế ba văn thì khá hơn nhiều."

Sáu canh giờ còn kém một khắc, Tiễn Xuyến Nhi đem khối thiết tinh cuối cùng đầu nhập vào trong chậu, một câu cũng không nói, lập tức khoanh chân khôi phục chân nguyên lực. Cho tới bây giờ nàng chưa từng hao phí chân nguyên lực đi đoán liên nhiều tài liệu trụ cột như thế, mệt mỏi đến cả người như nhũn ra, may là từ đầu đã bố trí Tụ Linh Trận, núi Thanh Thành có linh mạch, cho nên mới có thể kiên trì đi xuống.

Đối với kết quả bây giờ, nàng rất vừa lòng, có thể đoán liên ra thiết tinh có sóng gợn, là trình độ tốt nhất mà nàng phát huy.

Tần Tiểu Thiên không gấp chút nào, hắn mặc dù không có đoán liên qua tinh thiết, nhưng có Cấm Chế Lô, vô luận là tài liệu gì đều cũng có thể xử lý. Đợi cho Tiễn Xuyến Nhi hoàn toàn khôi phục, hắn mới nói: " Ta có thể bắt đầu rồi phải không?"

Tiễn Xuyến Nhi lớn tiếng nói: " Bắt đầu đi, ai nha, bổn tiên tử lần này khổ nhiều rồi, sáu canh giờ a, mệt chết ta! Hì hì."

Nàng cũng cho rằng Tần Tiểu Thiên nhất định phải thua, vừa nghĩ đến vàng bạc châu báu, không khỏi tâm hoa nộ phóng, khóe miệng có chút nhếch lên, má lúm đồng tiền nhỏ càng sâu, ngón tay giấu trong ống tay áo rất nhanh niệp động, trong lòng phảng phất có mấy móng vuốt mèo đang không ngừng gãi gãi, ngứa a!

Tần Tiểu Thiên mỉm cười.

Cấm Chế Lô thành hình cần có Vô Diễm Chi Hỏa, mà Vô Diễm Chi Hỏa của hắn lại phi thường yếu ớt mỏng manh, lúc này, nhờ vào kinh nghiệm luyện khí trước kia đã trợ giúp hắn. Chín thủ ấn linh quyết đánh ra, nhanh chóng hình thành một Cấm Chế Lô vô hình.

Tinh thiết còn chưa đi vào, không ai có thể nhìn ra hình dáng của Cấm Chế Lô, thậm chí không người nào phát hiện Cấm Chế Lô trước người Tần Tiểu Thiên. Hắn đưa tay hư trảo, một cây tinh thiết rơi vào trong tay, ném vào trong Cấm Chế Lô.

Trong tích tắc, tinh thiết giống như một cây gậy băng rơi vào trong lửa lớn, chỉ vài giây đồng hô đã dung hóa thành chất lỏng. Ngay sau đó, lại một cây tinh thiết đầu nhập vào Cấm Chế Lô. Chỉ chốc lát, mười cây tinh thiết toàn bộ rơi vào trong Cấm Chế Lô, Tần Tiểu Thiên lộ ra vẻ tươi cười hài lòng.

Tiễn Xuyến Nhi nhất thời sắc mặt tái nhợt, một khắc tinh thiết rơi vào trong Cấm Chế Lô dung hóa, nàng hốt nhiên chợt hiểu rõ ràng mình kém quá xa, đối phương không ngờ có thể dùng linh quyết cấm chế hình thành lò luyện khí, tự mình ngay cả nghe cũng chưa từng nghe nói qua.

Nàng thất hồn lạc phách đứng ở một bên, trong lòng không ngừng nhắc đi nhắc lại: " Xong hết rồi, tiền của ta a...châu báu a...mất hết rồi...ô ô, tặc hán tử, chết ta rồi...vàng bạc châu báu của ta a..."

Gần một giờ, hay chính xác là nửa canh giờ, tinh thiết đã toàn bộ biến thành thiết tinh, tổng cộng là mười thiết tinh hình tròn như quả trứng, trực tiếp ngưng tụ thành hình trong Cấm Chế Lô. xem tại TruyenFull.vn

Trình độ luyện khí như thế rất đơn giản, dùng Cấm Chế Lô đề thuần giống như là giết gà mà dùng dao mổ trâu, hơn nữa con gà này cũng chỉ là con gà con vừa mới sinh ra.

Tiễn Xuyến Nhi cố tình tìm kẽ hở, cầm lấy một trứng thiết tinh ngưng kết cẩn thận quan sát, trong lòng không nhịn được mọc lên một cỗ rét lạnh.

Luyện khí cũng giống như nàng yêu thích thu tập tài bảo, nàng kiến thức và nếm thử qua các loại các dạng luyện khí phương thức, cho tới bây giờ chưa từng gặp qua phương pháp luyện khí như vậy, thiết tinh đản che kín những đường vân như hạt gạo, vô cùng nhỏ, vô cùng dày mật.

Nàng thất thanh nói: " Hà Tử Văn?" Càng không thể tư nghị chính là thiết tinh đản lại ẩn chứa một chút linh tính.

Trong lòng nàng rất rõ ràng mình đã thua, hơn nữa thua hoàn toàn, một chút cơ hội cũng không có, dù là có muốn kéo dây dưa cũng không được.

Tần Tiểu Thiên vỗ vỗ tay, tiêu sái nói: " Lão đạo, chúng ta nên đi rồi."

Hắn không hỏi kết quả, cũng không thúc giục Tiễn Xuyến Nhi tán tài. Người tu chân một khi có điều hứa hẹn, sẽ không vi bối lời hứa, cho nên hắn tỏ vẻ hào phóng.

" Chờ một chút!" Tiễn Xuyến Nhi kêu to.

" Khoan đã!" Tiễn Lậu Chi cũng lên tiếng ngăn cản.

Tần Tiểu Thiên cười hì hì đứng lại, nói: " Tại sao? Chẳng lẽ ta không thắng sao?"

Tiễn Xuyến Nhi cắn răng nói: " Thắng, ngươi thắng."

Tần Tiểu Thiên cười nói: " Vậy thì được rồi, hắc hắc."

Tiễn Xuyên Nhi dùng sức dậm chận một cái, nhịn không được hỏi: " Ngươi...ngươi có thể nói cho ta biết hay không, ngươi là dùng phương pháp gì luyện khí?"

Tần Tiểu Thiên nói: " Xin lỗi, đây là bí mật sư môn, ta không cách nào tiết lộ."

Sau khi đấu với Tiễn Xuyến Nhi, Tần Tiểu Thiên đối với nàng cũng không quá ác cảm, ngược lại có một loại cảm giác không đánh nhau thì không quen biết, hơn nữa nàng cũng không xấu tính, thua thì hào phóng thừa nhân, điều này làm cho Tần Tiểu Thiên đối với nàng hơi có chút hảo cảm.

Nhưng phương pháp tu luyện Cấm Chế Lô không thể tiết lộ, cho dù nói với nàng, cũng không có tác dụng, công pháp tu tiên và công pháp tu chân hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.

Tiễn Lậu Chi lại có ý nghĩ khác với Tiễn Xuyến Nhi, hắn chỉ nghĩ muốn lưu lại Tần Tiểu Thiên, muốn cùng hắn kết giao đạo hữu. Quen biết với một luyện khí đại sư, có thể học được không ít kiến thức.

Không chỉ có hắn có ý nghĩ như vậy, hải ngoại người tu chân Trữ Đồng và Nga Mi Trương Trai Phong cũng cảm thấy hứng thú với Tần Tiểu Thiên.

Trữ Đồng muốn Tần Tiểu Thiên giúp mình tu luyện một kiện pháp bảo, Trương Trai Phong lại phát hiện Tần Tiểu Thiên sử dụng linh quyết không tầm thường, trong đó ẩn chứa cổ ý và thâm ảo, làm cho hắn phi thường kích động.

Liễu Đại Ngôn lại phí tâm tư suy nghĩ, hắn đoán không ra Tần Tiểu Thiên là người tu chân của môn phái nào. Ở trên thế giới này, chỉ cần người tu chân có chút danh khí hắn đều biết, cho dù chưa từng gặp qua, cũng từng nghe nói qua, người tu chân ở mỗi đại môn phái, tinh thiện luyện khí thì cực ít, Tiễn Xuyến Nhi coi như là cao thủ luyện khí dường như nổi tiếng.

Tiễn Lậu Chi nói: " Đạo hữu, nếu đã đến núi Thanh Thành, không ngại hãy ở lại mấy ngày...nghỉ ngơi một chút, a a, lão phu thích nhất giao kết bằng hữu, có thể luận bàn với nhau một chút, cũng tốt cho trong đạo pháp lấy dài bổ ngắn, không biết ý đạo hữu như thế nào?" Hắn thành khẩn giữ lại Tần Tiểu Thiên.

Đào Nhất Diêu tựa hồ cũng không muốn đi, hắn nói: " Huynh đệ, vậy ở vài ngày, ta cũng muốn tu luyện Tam Tài Phong Hỏa Kỳ một chút, quen thuộc pháp quyết vận dụng."

Tần Tiểu Thiên ngạc nhiên nói: " Chúng ta không phải còn muốn..." Hắn đột nhiên tỉnh ngộ bây giờ không phải lúc nói chuyện cướp bóc, suy nghĩ chốc lát, dù sao cũng không có địa phương nào có thể đi, cùng đồng đạo luận bàn, có lẽ cũng có thể thu hoạch, hắn nói: " Được, vậy ở vài ngày."

Tiễn Xuyến Nhi mấy ngày nay giống như đang sống trong lò lửa, Tiễn Lậu Chi không ngừng thúc giục nàng xuất ra vàng bạc châu báu sở hữu, tục gia đệ tử cũng đã chuẩn bị sẵn, một khi lấy được tài bảo, lập tức sẽ đổi thành đồng tiền, dùng để cứu người cùng khổ.

Không ai biết Tiễn Xuyến Nhi có bao nhiêu tiền tài. Dưới sự bức bách của Tiễn Lậu Chi, Tiễn Xuyến Nhi cuối cùng xuất ra tài bảo của mình.

Bảy vạn lượng hoàng kim, bốn mươi sáu vạn lượng bạch ngân, cái rương lớn cao cỡ nửa người, tổng cộng có chín rương, đựng đầy các loại châu báu ngọc khí trang sức.

Chưởng môn nhân Tiễn Lậu Chi khiếp sợ không thôi, sư huynh sư đệ sư tỷ muội cùng với môn hạ đệ tử cũng trợn mắt cứng lưỡi, Tiễn Xuyến Nhi lấy ra vàng bạc châu báu, so sánh với tiền tài của phái Thanh Thành còn nhiều hơn không kể xiết.

Tiễn Xuyến Nhi ngồi bên cạnh đống châu báu, trong tay cầm hơn mười kim đĩnh, khuôn mặt nhỏ nhắn giống như con khỉ nhăn nhó, đau lòng không biết làm thế nào cho phải. Đây là nàng tích tồn suốt cả trăm năm tài vật, từng chút một tới bây giờ, không nỡ ăn không nỡ mặc, vì muốn kiếm thêm tiền, không ngờ toàn bộ lại thua hết, trong lòng càng vô cùng tiếc nuối hối hận.

Tiễn Lậu Chi muốn tiến lên khuyên giải, chứng kiến bộ dáng nước mắt đầy mặt của Tiễn Xuyến Nhi, ngẫm lại đi về trước thì tốt hơn, nói: " Khúc Nhai, ngươi chịu trách nhiệm vận tống tài bảo, để cho tục gia đệ tử đi làm, nhớ kỹ, ta không hy vọng có người giấu diếm lại, đây là vì công đức cho Xuyến Nhi." Nói xong quay người rời đi.

Hắn biết qua một lát thì Tiễn Xuyến Nhi sẽ bình phục tâm tình, bây giờ không phải lúc khuyên giải.

Tiễn Xuyến Nhi thương tâm muốn chết, nước mắt cứ rơi xuống, nàng ngay cả tâm trạng muốn giết người cũng đều có, trơ mắt nhìn vàng bạc châu báu rời mình đi, không khỏi cầu khẩn nói: " Sư huynh, chờ một lát đi...ô ô, đây là tiền của ta!"

Khúc Nhai bất đắc dĩ nói: " Đúng vậy, đúng vậy, là tiền của ngươi...A a, là tiền của ngươi..." Vừa nói vừa cầm ra túi trữ vật, đó chính là dùng để đựng mỏ thạch, lùa vàng bạc trên mặt đất thu đi vào.

Tiễn Xuyến Nhi không cách nào chịu được vàng bạc tài bảo biến mất ngay trước mắt mình, ô yết chạy đi, chạy thẳng tới phòng khách. Tội khôi họa thủ( kẻ gây ra tội) vẫn ở trong khách phòng tiêu diêu tự tại, không thể làm cho hắn vui vẻ như vậy.

Tần Tiểu Thiên và Đào Nhất Diêu đang uống rượu, phái Thanh Thành nhưỡng tạo Bách Quả Tửu không tệ, hai người uống vô cùng vui vẻ.

Tiễn Xuyến Nhi vọt vào, nàng ở trên đường thì đã tỉnh táo lại, không khóc nữa, đặt mông ngồi đối diện Tần Tiểu Thiên, cầm lấy bầu rượu uống, sau đó cười cười nhìn Tần Tiểu Thiên, tựa như hắn là một người do hoàng kim xếp thành.

Đào Nhất Diêu khẩn trương hỏi: " Tiền bối, có chuyện gì sao?"

Tiễn Xuyến Nhi tức giận nói: " Không có việc gì! Không có việc gì thì không thể tới phải không?"

Đào Nhất Diêu lập tức ngậm miệng, cùng nữ nhân đang tức giận đấu võ mồm là một chuyện ngu xuẩn.

Tần Tiểu Thiên cũng không nói lời nào, tiếp tục uống rượu.

Tiễn Xuyến Nhi cứ như vậy nhìn hắn, cũng không nói gì, hào khí có vẻ thật quái dị.

Cứ như vậy uống hết một bầu rượu, Tần Tiểu Thiên bắt đầu có chút nhức đầu, hắn biết mình đã đắc tội nha đầu này, chẳng qua là không biết nàng làm sao trả thù.

Tiễn Xuyến Nhi khóe miệng như cười, trong lòng nảy sinh ác độc, hai người cứ như vậy chịu đựng, ai cùng không nói lời nào.

Đào Nhất Diêu cảm thấy cả người phát lạnh, hốt nhiên toát ra một ý niệm trong đầu: hai người này giống như là một đôi oan gia.

Tiếng cửa phòng mở ra, Tiễn Lậu Chi đi vào. Hắn lập tức nhận thấy hào khí không đúng, liền cười ha ha nói: " Xuyến Nhi cũng ở đây a, a a, ta đến bái phỏng hai vị đạo hữu, a a."

Tần Tiểu Thiên cười nói: " Rượu này không tệ, mặc dù không gắt, nhưng mùi cũng thơm ngát."

Tiễn Lậu Chi đưa tay từ trong túi lấy ra một vò rượu lớn, trữ vật của hắn phi thường đặc biệt, là một cái túi nhỏ trong suốt, bên trong mơ hồ có thể nhìn thấy, mỗi thứ nhỏ cỡ hạt gạo, tựa như con huỳnh hỏa trùng bay múa trong màn, là trữ vật dụng phẩm phi thường tinh xảo.

" Phù Châu Bách Liệt Tửu!" Tiễn Xuyến Nhi nhảy dựng lên, nói: " Rượu này...một lượng vàng một chén...lãng phí a."

Tiễn Lậu Chi bối rồi nói: " Xuyến Nhi, người tu chân sao lại tham tài như thế, không được nhắc lại lúc trước! " lão nhân có chút tức giận

Tiễn Xuyến Nhi khuôn mặt nhăn nhó nói: " Nga, biết rồi " nàng đối với ai có thể vô lễ, duy nhất với Tiễn Lậu Chi, tôn kính từ trong đáy lòng, nếu không không có Tiễn Lậu Chi từ trong chiến loạn mang nàng đi tu chân, nàng sớm đã không còn xương cốt.

Đào Nhất Diêu mừng rỡ Phù Châu Bách Liệt Tửu là linh tửu đặc hữu của Phái Thanh Thành, dùng linh quả hiếm có ủ mà thành, đặt ở phụ cận linh mạch, được linh khí sung túc làm mát, trải qua trăm năm ủ thành rượu, trừ chưởng môn nhân phái Thanh Thành ai cũng không được mang theo, một vò như vậy, vừa đủ ba mươi cân.

Trước kia có nghe nói qua loại linh tửu này, nhất định phải uống một chầu cho đã, Đào Nhất Diêu xoa tay định bưng vò rượu lên.

Tiễn Lậu Chi phân phó một đồ tôn, đem chén chọn bộ chén thủy tinh dài đến, trông giống như ống nghiệm, chỉ bằng ngón tay cái, bày ra một hàng có tám cái chén.

Tiễn Lậu Chi cười nói: " Phù Châu Bách Liệt Tửu có cách uống đặc thù, phải dùng chén thủy tinh chuyên dụng..... hơn nữa là phải là thưởng thức bằng Lãnh Tinh Bôi(chén thủy tinh lạnh), mặt khác loại chén này dùng với rượu này rất có lợi ".

Một cây ngân quản cắm vào miệng bình, rượu theo ngân quản chảy ra, Tiễn Lậu Chi kháp động linh quyết điêu luyện, rượu chia thành tám đạo chuẩn xác rót vào trong chén.

Tần Tiểu Thiên giơ chén rượu lên nhìn kỹ, thiếu chút nữa bật cười.

Cái gì Phù Châu Bách Liệt Tửu, hoàn toàn giống với bia, có vô số bọt khí sủi lên, khi lên bề mặt đều vỡ tan, chẳng qua mấy cái bọt khí không phải khí cacbonic mà là linh khí nồng đậm.

Tiễn Lậu Chi đem chén đưa lên mũi, hít một hơi thật sâu, mê mẫn nhắm mắt lại.

Tần Tiểu Thiên cũng bắt trước, nâng chén hít một hơi, mùi rượu nồng đậm linh khí từ từ bay vào mũi, cảm giác tựa như ngửi một thanh bạc hà, cả đầu đều nhẹ nhàng khoan khoái.

Uống vào một ngụm rượu, Tần Tiểu Thiên rốt cuộc lý giải được vì cái gì gọi là Phù Châu Bách Liệt Tửu.

Phù Châu là chỉ khí phao, Bách Liệt là chỉ rượu biến thành khí ở trong miệng không ngừng bạo liệt, cộng thêm linh khí tràn đấy trong miệng, cái loại cảm giác này phi thường kỳ diệu.

Mãi đến khi trong rượu hoàn toàn yên tĩnh lại, hắn chậm rãi nuốt xuống, nhịn không được tán thưởng: " Ngon, rất ngon ".

Đào Nhất Diêu sợ hãi than, linh tửu đặc biệt như thế, thật sự là ý vị, loại rượu ngon bình thường so với nó giống như rượu trắng, rốt cuộc không dậy nổi hứng thú.

Sau một lúc, hắn thì thào nói: "Ai, về sau phải đi nơi nào tìm rượu ngon như thế, muốn chết a, về sau sao đây ? ai, mùi thầu dầu không phải thầu dầu, không đúng cái này chỉ là đánh lừa cảm giác ".

Mỗi người uống liền ba chén, chỉ có Tiễn Xuyến Nhi không có uống, nàng vẫn còn tiếc vì mất đi tiền tài.

Tần Tiểu Thiên quét tay trên chén thủy tinh, một tia lương khí truyền vào tay, cảm giác thực thoải mái.

Loại Lãnh Tinh Bôi này cũng rất ít gặp, phải dùng thủ pháp đặc thù sau khi dong lỏng(hóa lỏng) thủy tinh đóng băng mà thành, rượu rót vào trong đó, một lát như được được ướp lạnh, dùng để uống Phù Châu Bách Liệt Tửu phi thường thích hợp.

Ba mươi cân rượu, ba người rất nhanh uống hết. Tần Tiểu Thiên đang còn thèm, hỏi: " Còn nữa không ?".

Tiễn Lậu Chi đưa tay vào trong túi vật lấy ra một vò, nói: " Tặng ngươi ".

Tiễn Xuyến Nhi mí mắt nhấp nháy, Đào Nhất Diêu trơ mắt nhìn.

Tần Tiểu Thiên nhận vò rượu, mỉm cười, vò rượu liền biến mất.

Hắn nói: " Còn có việc gì.... nói đi ".

Thiên hạ không có gì cho không, đại chưởng môn nhất phái cũng sẽ không vô duyên vô cớ tặng rượu quý.

Tiễn Lậu Chi lộ vẻ mặt xấu hổ nói: " A a, muốn phiền đạo hữu.... giúp ta luyện hóa một khối đá ".

Tiễn Xuyến Nhi bỗng nhiên trở nên kích động: " Là khối Thiên Lạc Thạch ?"

Tần Tiểu Thiên đang còn cân nhắc cái gì là Thiên Lạc Thạch, chỉ thấy Tiễn Lậu Chi lấy ra từ trong túi trữ vật một khối đá lớn bóng loáng màu đen, hắn kinh ngạc nói: " Thiên Kim Thối ?".

Không nghĩ tới là một khối Thiên Kim Thối, hơn nữa là Thiên Kim Thối chưa trải qua rèn giũa, bất quá khối Thiên Kim Thối này tuy trừ đi toàn bộ tạp chất, nhưng lại không hoàn toàn dong hóa(hóa lòng), thành một khối kim loại khó coi.

" Thiên Kim Thối ? Ngô, nguyên lai gọi là Thiên Kim Thối."

Tiễn Lậu Chi cho tới bây giờ không có nghe nói qua tên Thiên Kim Thối, tảng đá này là do tổ sư gia để lại, không ai có thể dong hóa đề luyện.

Tiễn Xuyến Nhi cũng từng thử qua, dùng tam muội chân hỏa rèn giũa mười canh giờ, chỉ tan chảy một lớp liền biểu hiện màu bạc, một lớp bạc bạc này, làm nàng nhận thức loại tài liệu này là tài liệu luyện kiếm tuyệt hảo, không nghĩ tới anh trai lại lấy ra đưa cho Tần Tiểu Thiên rèn giũa.

" Thiên Kim Thối là tài liệu cực phầm để luyện kiếm, ta có thể đề thuần cho các ngươi, còn luyện kiếm.... ta sẽ không nhúng tay,người khác luyện chế phi kiếm, cũng không bằng tự mình luyện chế ".

Tần Tiểu Thiên gật đầu đáp ứng.

Tiễn Xuyến Nhi oán thầm không ngừng: "Nói bậy! Tu Chân Giới có mấy người tu chân là hoàn toàn tự luyện chế phi kiếm ? nếu có thể có một thanh cực phẩm phi kiếm, ai còn nguyện ý tự mình luyện kiếm ?".

Tiễn Lậu Chi không ngừng đáp ứng, cười nói: " A, a có thể hay không chia làm nhiều khối nhỏ, ngươi có biết Thiên Kim Thối thật sự rất khó dong hóa, nếu là nhỏ một chút, chúng ta có lẽ có thể sử dụng ".

Đề luyện Thiên Kim Thối đối với Tần Tiểu Thiên mà nói rất dễ dàng, hắn từng có một lần kinh nghiệm đề thuần, nhưng lại tu luyện một thanh Dạ Bức Kiếm, trong thủ trạc đang còn có một ít Thiên Kim Thối thừa.

Cần mười ngày, hắn liền đã đem Thiên Kim Thối đề thuần, ngưng kết thành hai mươi mốt khối Thiên Kim Thối thuần tịnh bằng bao diêm.

Dựa theo Quy củ, Tiễn Lậu Chi lưu lại bảy khối làm thù lao, lấy đi mười bốn khối Thiên Kim Khối tinh luyện.

Mười bốn khối Thiên Kim Thối này cũng đủ luyện chế ra mười bốn thanh phi kiếm, đương nhiên chỉ có thể làm tài liệu phụ trợ, nếu như giống Dạ Bức Kiếm hoàn toàn có thể dùng Thiên Kim Thối làm thân kiếm, những Thiên Kim Thối này không đủ để luyện chế một thanh phi kiếm.

Tiễn Xuyến Nhi mấy ngày này bận chế tạo Luyện Chế Lô bị Tần Tiểu Thiên ăn không ngồi rồi bắt gặp, luyện chế lô kia đã mau thành hình.

Tần Tiểu Thiên yên lặng không dám cười, mà hắn chính là dùng linh quyết hình thành ngoại hình Cấm Chế Lô, Tiễn Xuyến Nhi ý đồ dùng vật thật thay thế.

Thấy Tần Tiểu Thiên tiến đến, Tiễn Xuyến Nhi cũng không tránh né nói: " Uy, bổn tiên tử chế tác Luyện Chế Lô như thế nào ?".

Tần Tiểu Thiên cười hì hì nói: " Tài liệu cũng được a a, đáng tiếc không có kì môn...." Trong lòng bỗng nhiên vừa động, dùng vật thật luyện Luyện Chế Lô thay Cấm Chế Lô, cũng là chủ ý hay.

Dùng Cấm Chế Lô rèn giũa tài liệu thật sự là dùng dao mổ trâu giết gà hơn nữa là rèn giũa tài liệu cấp thấp, nếu có Luyện Chế Lô, có thể không lộ ra sự tình.

" Này không đúng.... chiều rộng nên ba centimet...." Hắn nhịn không được xuất ngôn hướng dẫn.

Tiễn Xuyến Nhi khinh ngạc, không nghĩ tới Tần Tiểu Thiên hướng dẫn mình, hỏi: " Ba centimet là cái gì ? ".

Tần Tiểu Thiên nhớ tới, ở thời cổ đại không có đơn vị centimet, thân thủ ra dấu nói: " Kéo dài trong này đúng rồi, độ cao không được... Ngô, Luyện Chế Lô nếu muốn vận chuyển được, cần phải... " Hắn có chút do dự, nếu tại Luyện Chế Lô đánh Cửu Đạo Linh Quyết sẽ để lại dấu vết, người cẩn thận có thể tìm ra huyền bí trong đó.

" Phải cần cài gì.... ngươi nói chuyện như thế nào nửa chừng ".

Tần Tiểu Thiên không hề giải thích, đợi cho Tiễn Xuyến Nhi chế tạo Luyện Chế Lô thành hình, hắn đánh ra Cửu Thủ Linh Quyết, linh quyết lưu lại dấu vết trên Luyện Chế Lô.

Cân nhắc trong chốc lát, hắn nói: " Thành, cần dùng tới tiên thạch hỏa tính và tiên thạch thủy tính khởi động, hiệu quả..... a a so với cái ta ta dùng kém một nửa, bất quá xem như Luyện Chế Lô phi thường tốt rồi ".

Hắn còn có một câu chưa nói, luyện chế lô này chỉ có thể dùng để đê thuần và rèn giũa tài liệu, không thể dùng để luyện khí.

Bốn khối thượng phẩm tiên thạnh được gắn vào, một tiếng rung nhẹ vang lên, Luyện Chế Lô tự thu nhỏ kích thước lại, cho đến lúc bằng nắm tay nhỏ, phiếm tử mang nhàn nhạt, nhìn qua sáng lung linh, phi thường đáng yêu.

Tiễn Xuyến Nhi hoan hô một tiếng, nắm chặt trong tay, nói: " Luyện Chế Lô rất xinh đẹp ".

Cho đến lúc này, nàng mới quên đi bi thương tiền tài tồn thất.

Tần Tiểu Thiên lắc đầu nói: " Đồ này không nên dùng, phương pháp luyện khí của ngươi trước kia cũng được, luyện khí mới có khả năng tu luyện, nếu dùng luyện Chế Lô này, tuy có thể tiết kiệm năng lực, nhưng đối với ngươi tu hành không tốt ".

Tiễn Xuyến Nhi liếc hắn một cái nói: " Ngươi không biết ta rất lười sao ?".

Vừa thấy Tần Tiểu Thiên cười, nàng trong lòng liền nhịn không được tức giận, bất luận luyện khí hay là tu vi, bản thân mình so với người này đều kém, thật bực chính là người này còn giả ngốc, hại mình bị lừa.

Tiễn Xuyến Nhi càng nghĩ càng không cam tâm, con mắt đảo một trận, liền cười lên.

Tần Tiểu Thiên xoay người bước đi, Tiễn Xuyến Nhi biểu tình cổ quái, không cần nghĩ đã biết, nha đầu kia muốn dở trò tốt nhất rời sớm một chút để bảo hiểm, hắn không muốn cùng cô ta có dây dưa nhiều.

" Đứng lại! Ai, từ từ ta....".

Tần Tiểu Thiên rất lễ phép nói: " Tiễn Xuyến Nhi tiểu thư còn có việc gì ? không có việc gì ? A a. Vậy cáo từ. " không đợi trả lời, hắn chạy nhanh như thỏ.

Tiễn Xuyến Nhi xung động muốn cắn người, hắn âm thầm nghiến răng nói: " Ta sẽ không buông tha ngươi ".