La Phù

Chương 154: Chuông! Uy thế




Tới lúc này, Lạc Bắc cũng thật sự nổi giận.

Vốn tính tình của Lạc Bắc hết sức ẩn nhẫn. Trong tính huống đối thủ mạnh như vậy, Lạc Bắc có lẽ có thể nhịn được. Nhưng khi nhìn thấy Ngũ Ngục thần sơn giáng xuống rồi bị Thất Hải Yêu Vương thú ném đi, Lạc Bắc lại nghĩ tới lúc trước khi mình leo lên ngọn núi vô danh ở La Phù rồi thí luyện của Thục Sơn sau đó tiến vào trong kiếm mộ. Lạc Bắc lập tức cảm nhận được tâm nhiệm bất khuất của Thất Hải Yêu Vương thú. Mà ngay vừa rồi, từ trong pháp trận trên thuyền Xiêm La, hắn lại nhìn thấy ánh mắt của Thất Hải Yêu Vương thú. Chẳng biết tại sao khi bắt gặp ánh mắt đó, một sự tức giận, u uất liền bao phủ trong đầu hắn. Trong nháy mắt, hắn không còn kiềm chế được nữa.

- Tại sao có một số người có được thực lực mạnh là có thể tùy ý tàn sát người khác?

Nhìn Thất Hải Yêu Vương thú bị Thao Sinh Nguyên hút, đám người Thương Lãng cung trên Xích Huyết Ngô Chu cất tiếng reo hò ầm ĩ. Nhưng đúng vào lúc này, đột nhiên một âm thanh lạnh lùng vang lên:

- Lấy nhiều hiếp ít. Cho dù có thắng thì cũng có gì hoan hô?

Âm thanh đó mặc dù trầm thấp nhưng lại cuồn cuộn ập tới, xen lẫn cả lửa giận chẳng khác nào một tiếng sét nổ vang bên tai đám người của Thương Lãng cung.

- Ai?

Thao Sinh Nguyên giật mình thì chợt nhìn thấy một vầng ánh sáng chín lớp đột nhiên lóe sáng trong làn nước mà ập tới mình.

- Khuất Đạo Tử! Ta và ngươi không cừu không oán. Không ngờ ngươi dám đánh lén ta.

Thao Sinh Nguyên không kịp đề phòng chỉ đành cầm Thất Hải Tụ thú phiên trong tay rung lên, ngăn cản vầng ánh sáng kia. Lần này, ánh mắt của Thao Sinh Nguyên bị làn ánh sáng đó làm cho chói mắt nhưng hắn có thể nhận ra đây là pháp quyết đặc biệt của Khuất Đạo Tử có tên là Cửu Tiêu Kim Tôn quyết.

Cùng lúc đó, Hải Lang Vương Chiến Bách Lý cũng nhìn thấy thấp thoáng mười bóng người xuất hiện ở phía sau gần với Xích Huyết Ngô Chu. Mà vầng ánh sáng chín máu kia là do một trong hai người mặc áo đen lao tới trước phát ra. Mắt nhìn thấy pháp quyết của người đó có uy thế mạnh như vậy, lại chiếm được tiên cơ, Chiến Bách Lý liền giơ Đãng Hải Chung đập vào đầu người áo đen.

- Ngươi có Đãng Hải chung, ta cũng có Sơn Hà Xã tắc chung. Ta muốn xem cái nào lợi hại hơn.

Đinh Ngao vừa mới lấy Đãng Hải chung thì nghe thấy tiếng nói như vậy.

Một cái chuông với vô số núi non, sông ngòi cùng những đám mây trôi, lớn hơn Đãng Hải Chung mấy lần xuất hiện nện thẳng lên trên Đãng Hải chung của Đinh Ngao. Tu vi của Đinh Ngao cao hơn Lạc Bắc một bậc nhưng lúc trước khi đối địch với Thất Hải Yêu Vương thú đã bị thương nặng. Hơn nữa, uy lực của Đãng Hải Chung so với Sơn Hà xã tắc chung lại kém hơn. Dưới một đòn toàn lực của Lạc Bắc, một tiếng nổ vang lên rồi Đãng Hải chung bị đáy bay xuống lớp bùn dưới đáy biển. Mà Đinh Ngao có tinh thần nối liền với Đãng Hải chung cũng giống như bị điện giật, hét lên một tiếng chói tai.

Bóng của Lạc Bắc lập tức xuất hiện phía sau Sơn Hà xã tắc chung.

- Là đám tàn dư của tộc Ly Thủ. Tại sao chúng lại đi cùng với người của phái Bắc Mang?

- Người này là ai?

Thao Sinh Nguyên bị Khuất Đạo Tử đánh cho trở tay không kịp. Hi Ngọc Sa và Bách Lý Chiến thì bị hơn mười cột nước cùng với sấm chớp đánh trúng. Cả hai người lập tức nhận ra pháp quyết công kích mình là của người tộc Ly Thủ. Chiến Bách Lý ở trên chiến xa nhấn mạnh một cái, chiến xa liền tỏa ra ánh sáng màu đen bao phủ lấy hai người.

Pháp bảo chiến xa Ô Đàm Kim Ma Lang vô cùng lợi hại. Tuy rằng Bách Lý Chiến chỉ phát huy được bốn, năm phần uy lực của nó nhưng cũng không thể phá vỡ được sự phòng ngự của chiến xa. Vừa đỡ được vòng công kích thứ nhất của đám người tộc Ly Thủ, Hi Ngọc Sa và Bách Lý Chiến đang định đánh trả bị thấy Đãng Hải Chung của Đinh Ngao bị đánh bay đồng thời y hét lên một tiếng chói tai.

Đồng thời, Lạc Bắc xuất hiện phía sau Sơn Hà Xã tắc chung đầy uy thế.

Đúng vào lúc Đãng Hải chung bị đánh rơi, Đinh Ngao lại bị thương thêm một lần nữa thì tám người của tộc Ly Thủ cũng xuất hiện bên cạnh Xích Huyết Ngô Chu.

Một tiếng ma âm giống như từ dưới địa ngục trong nháy mắt vang lên.

Cửu U Ma Âm.

Thập Nhị Đô thiên hữu tướng ma thần.

Lạc Bắc biết trước sức mạnh của Thương Lãng cung chỉ nhân lúc đối phương bị bất ngờ mới có cơ hội giành chiến thắng. Vì vậy khi ra tay hắn cũng suy nghĩ kỹ càng, trước tiên cho Khuất Đạo Tử cuốn lấy Thao Sinh Nguyên rồi sao đó lại nhanh như chớp đối phó với Đinh Ngao là người bị thương nặng nhất và phá vỡ Xích Huyết Huyền Sát trận.

Lạc Bắc không biết Xích Huyết Ngô Chu phóng ra Xích Huyết Ngô Châm chỉ được có một cây nên nhìn cảnh tượng vừa rồi hắn rất e ngại. Vì vậy mà khi ra tay hắn hết sức dứt khoát không hề có lấy một chút chần chừ e ngại.

Trên mỗi một cái Xích Huyết Ngô chu có ít nhất hai người của Thương Lãng cung. Tu vi của bọn họ thấp hơn đám người Hi Ngọc Sa rất nhiều nên bị tập kích bất ngờ, còn chưa kịp phản ứng thì ma thần cầm Bạch Cốt xuy trong Thập Nhị Đô thiên hữu tướng ma thần đã thổi lên một cái khiến cho bọn họ như bị điện giật. Vừa mới bình tĩnh lại thì mấy Ma thần khác cầm Đâu Ly hỏa, Nại Hà Như Ý, Hoàng Tuyền U Khúc, Luân Hổi chuyển lân cùng với hai ma thần cầm đại phủ và thuẫn công kích.

Xích Huyết Ngô Chu của Thương Lãng cung có thể hoạt động tự nhiên dưới sức ép của nước lên đến mấy vạn cân thì có thể nói là vô cùng chắc chắn. Cả sáu, bảy Ma thần cũng tần công cũng không đánh hỏng đươc nó. Nhưng hai tên của Thương lãng cung ở trên đó thì lại không chống nổi. Sau khi bị Cửu U Ma Âm xâm nhập, chỉ một chút thất thần đã bị đánh thành tro bụi.

Xích Huyết Ngô Chu không có người điều khiển thì mất đi ánh sáng mà chìm xuống bùn.

- Sơn Hà Xã Tắc chung! Thập Nhị Đô Thiên Hữu tướng ma thần? Người này là ai?

Trong tích tắc đó, Đinh Ngao bị đánh bay đang phát ra tiếng hét chói tai thì đột nhiên sởn gai ốc.

Đây là khi người tu đạo có được nguyên thần thì thân thể cảm nhận được sự nguy hiểm trí mạng mà sinh ra phản ứng.

"Oành!" Một tiếng nổ vang lên. Đinh Ngao vừa mới có phản ứng với nguy hiểm thì ánh sáng của một thanh kiếm màu đen đã xuất hiện trong tầm mắt của y.

- Khuất Đạo Tử! Ngươi điên rồi hay sao?

Tới lúc này, Thao Sinh Nguyên khó khăn lắm mới thoát được lần công kích thứ hai của Khuất Đạo Tử đồng thời y cũng thấy được vầng ánh sáng màu đen liền biến sắc mà quát lên:

- Tam Thiên Phù Đồ! Ngươi là Lạc Bắc bị Thục Sơn đuổi khỏi sơn môn?

- A!

Đinh Ngao cũng hét lên mộ tiếng. Hai mươi bảy tia sáng màu đỏ từ trên người y xuất hiện tản ra khí thức khủng bố giống như mang theo cả toàn bộ nguyên thần và sức sống trong thân thể của y để ép lên thanh kiếm kia.

Hai mươi bảy luồng sáng đó chính là chí bảo Huyết Nghĩ Tu La đao của Đinh Ngao có thể xuyên qua chân nguyên mà chém thẳng vào Nguyên Thần. Phi kiếm bình thường mà bị nó chém thì tinh thần trên thân kiếm sẽ bị đánh nát khiến cho phi kiếm mất đi sự khống chế. Nhưng vào lúc này, Lạc Bắc đã tu luyện tới mức tinh thần, chân nguyên và kiếm thai của Tam Thiên Phù Đồ hoàn toàn dung hợp vào trong cảnh giới Kiếm Cương. Trừ khi phá hủy phôi kiếm Tam Thiên Phù Đồ nếu không thì không thể nào chém nát được tâm thần trên thân kiếm. Chỉ thấy Lạc Bắc chỉ tay một cái, ánh sáng của Tam Thiên Phù Đồ trở nên rực rỡ đánh bay hai mươi bảy luồng sáng màu hồng. Tới lúc này thì ngay cả Thao Sinh Nguyên, Hi Ngọc Sa và Chiến Bách Lý cũng không thể ra tay cứu giúp vì một tia kiếm quang màu bạc bỗng lặng lẽ xuất hiện bên cạnh Đinh Ngao. Nó chỉ lóe lên một cái đã cắt nát tâm mạch, cắt đứt sự sống của y.

- A!

Trong tiếng gào thê thảm, từ đỉnh đầu của Đinh Ngao phóng ra một hình người nhỏ màu đen dài bảy tấc, chính là Nguyên Anh của y. Ban đầu, nhìn qua thì tu vi của Đinh Ngao có thể nói là cùng cấp bậc với Khuất Đạo Tử, Hắc Phong lão tổ nhưng tới bây giờ Nguyên Anh của y còn không bằng của Ảo Băng Vân, hiển nhiên là bị thương nặng, chân nguyên kiệt quệ.

Nguyên Thần của Đinh Ngao trốn ra định chạy trốn. Nhưng vừa mới lao ra khỏi đỉnh đầu, Tam Thiên Phù Đồ của Lạc Bắc đã quét tới.

Chỉ lướt qua một cái, thân thể của Đinh Ngao và Nguyên Anh đã bị đánh nát.

Chỉ trong tích tắc đó, một tán tu có tu vi cũng sàn sàn như Ảo Băng Vân, cùng với rất nhiều pháp bảo nổi danh đã bị Lạc Bắc và Thái Thúc đánh cho tử vong. Mãi cho tới lúc này, âm thanh của Thao Sinh Nguyên vẫn còn vang vọng trong hải vực.

- Đúng vậy.

Lạc Bắc đánh chết Đinh Ngao, kiếm quang tiếp tục lao về phía Thao Sinh Nguyên. Còn hắn thì đứng thẳng trên Sơn Hã xã tắc chung mà cười lạnh:

- Ngay cả Khuất Đạo Tử cũng bị ta giết chết rồi biến thành Thi thần tướng linh mà người cũng dám đối đầu với ta?