La Phù

Chương 391: Vỏng đảo thứ 8




Nhóm dịch: Hany

Hiện tại Lạc Bắc có thể cảm giác được một sợi tơ từ trong kiếm trì hội tụ với chân nguyên hoàn toàn là do kiếm khí, kiếm ý và lực lượng chân nguyên ngưng kết thành một thứ vật chất kỳ lạ. Trên thực tế thì tu luyện kiếm nguyên cũng chỉ đơn giản sử dụng kiếm quyết để chuyển hóa chân nguyên rèn luyện đồng thời khiến cho khí kim thiết của phi kiếm dung hợp với nguyên khí. Thứ nguyên khí này đối với người tu luyện phi kiếm mà nói tương đương với việc khi tu luyện có thể tẩm bổ thân thể, chuyển hóa linh khí trời đất thành chân nguyên. Sợi tơ do kiếm khí, kiếm ý và lực lượng chân nguyên trong kiếm trì ngưng tụ thành cũng là một thứ vật chất có thể tẩm bổ, rèn luyện phi kiếm.

Sợi to trong suốt đó không chỉ có thể tẩm bổ, rèn luyện phi kiếm mà còn có thể thay đổi khí kim thiết bên trong phi kiếm. Một khi được nó thấm vào khí kim thiết sẽ trở nên tinh khiết, cô động và tràn đầy sức sống.

Mỗi một sợi tơ được sinh ra trong kiếm trì có công hiệu đối với việc tẩm bổ, tế luyện phi kiếm so với Lạc Bắc sử dụng kiếm quyết hóa ra vạn tia chân nguyên còn công hiệu hơn nhiều. Hơn nữa, trước khi dẫn kiếm vào trong cơ thể tạo thành kiếm nguyên, Lạc Bắc sử dụng kiếm quyết sinh ra chân nguyên chỉ thích hợp cho phi kiếm hấp thu mà không có công hiệu trực tiếp rèn luyện phôi kiếm.

Mà hiện tại, lợi dụng kiếm trì để tế luyện phí kiếm, mỗi ngày ít nhất cũng tương đương với hơn mười ngày bình thường.

Hiện tại, thanh phi kiếm mà Nguyên Thiên Y để lại cho Lạc Bắc đã trở nên mềm mại có cảm giác hòa tan. Chân nguyên dung hợp với nó đã tới trình đồ có thể ngưng luyện kiếm cương.

Hiện tại với tu vi của Lạc Bắc nếu muốn có được bản mệnh kiếm nguyên thì cho dù phi kiếm có phẩm chất bình thường cũng phải mất tới trăm ngày thì mới ngưng tụ được Kiếm cương. Nhưng nếu không có kiếm trì thì rèn luyện thanh phi kiếm này có lẽ phải tới mấy trăm ngày. Bởi vậy có thể thấy được bản thân phôi kiếm được Nguyên Thiên Y ngưng luyện tới mức độ nào.

Bất chợt, đôi tay Lạc Bắc thay đổi mấy cái pháp quyết khác với trước. Sau khi mấy cái pháp quyết hình thành, Lạc Bắc liền há mồm phun một luồng chân nguyên vào trong kiếm trì lên trên thân kiếm màu đỏ sậm.

Khi dải chân nguyên giống như dải lụa đó dính vào thân kiếm lập tức khiến cho rung động. Làn chân nguyên đó cũng không tản ra mà được thân kiếm hấp thu.

Toàn bộ cây kiếm ở trong kiếm trì lập tức như biến thành lưu ly.

"Phù!"

Tâm niệm của Lạc Bắc mới động, thanh phi kiếm màu đỏ sậm lập tức như hoàn toàn tan rã ở trong kiếm trì.

Luyện hóa kiếm hình.

Sau khi để cho phi kiếm tế luyện tiếp cận với chân nguyên có thể dẫn vào bên trong cơ thể, sử dụng khí huyết và chân nguyên rèn luyện tới một mức độ là đạt tới cảnh giới kiếm cương.

Hiện tại, người bên ngoài chỉ thấy thanh phi kiếm đã tan rã trong kiếm trì nhưng Lạc Bắc lại có thể cảm nhận được thanh phi kiếm ở mình dưới sự điều khiển của tâm niệm đã hóa thành khí kim thiết tản mắt khắp trong ao.

Pháp lực dao động trên người Lạc Bắc càng lúc càng mạnh thêm. Từng luồng chân nguyên màu vang liên tục thẩm thấu vào bên trong kiếm trì.

Vốn đột phá tới cảnh giới kiếm cương đó là dẫn kiếm nhập thể rồi rèn luyện ở trong người. Nhưng do cảm nhận được sự kỳ diệu của kiếm trì vì vậy mà hiện tại Lạc Bắc vẫn để cho phi kiếm hóa ở trong đó. Người bên ngoài đứng từ xa chỉ thấy toàn bộ kiếm trì giống như một thanh kiếm màu xanh còn Lạc Bắc thì như đang rèn luyện cả kiếm trì.

- Căn cứ theo tốc độ thế này thì chưa tới một ngày, Lạc Bắc có thể ngưng tụ được bản mệnh kiếm nguyên.

- Nga Mi đứng đầu giới tu đạo hơn một ngàn năm, sự tích lũy đúng là không tầm thường. Chẳng trách được bốn trăm năm trước, những người có tu vi cao của Nga Mi không ít. Chỉ một cái kiếm trì này để ngưng tụ được bản mệnh kiếm nguyên cũng nhanh hơn các môn phái khác cả trăm, nghìn lần.

- Bản thân phôi của thanh phi kiếm này có lẽ tương đương với Tử Dĩnh, Thanh Tác ngày trước. Sau khi Lạc Bắc luyện thành bản mệnh kiếm nguyên uy lực của nó có lẽ còn vượt qua pháp bảo cấp kim tiên. Chẳng trách mà lão Triệu Nam lại nói với Lạc Bắc sau khi luyện thanh phi kiếm này tới bản mệnh kiếm nguyên mới có thể phá vỡ được sự phòng ngự của Hạo Thiên kính.

Ba người Vũ Sư Thanh, Đông Bất Cố và Nạp Lan Nhược Tuyết đều lẳng lặng đứng gần vị trí của Lạc Bắc. Trước mặt cả ba người chất đống rất nhiều những hộp ngọc đựng đan dược để cho Lạc Bắc bổ sung chân nguyên.

Lạc Bắc tu luyện bản mệnh kiếm nguyên lại có thể lợi dụng đan dược nhanh chóng bổ sung chân nguyên. Hơn nữa, có thể kiếm trì của Nga Mi nên vào lúc này tốc độ tu luyện bản mệnh kiếm nguyên chỉ sợ trong mấy ngàn năm qua cả giới tu đạo cũng không một ai sánh được.

........

Tại vòng đảo thứ chín của Côn Luân.

Vào lúc này trận pháp U Minh huyết hải trên bầu trời Côn Luân đã hoàn toàn biến mất. Ánh sáng đỏ như máu bao phủ khắp vùng biển mấy ngàn dặm đã hoàn toàn tiêu tan.

Tất cả thi thể của đệ tử Côn Luân và những người tu đạo tham gia tấn công đều đã được thu dọn sạch sẽ. Ngay cả những vết máu dính trên đền đài cũng được đệ tử Côn Luân thi triển pháp thuật rửa sạch.

Nhưng ở tận ngoài vòng đảo thứ tư mà nhìn vào thì tất cả đều cháy đen. Gần như toàn bộ kiến trúc đều bị Lân hỏa tiễn của Trạm Châu Trạch Địa làm cho cháy thành tro.

Từ tận bên ngoài vòng đảo thứ tư thi thoảng lại có những vầng sáng phóng lên. Những vầng sáng đó là do đệ tử Côn Luân thi triển pháp thuật xóa bỏ khí âm lệ còn sót lại từ pháp bảo của Trạm Châu Trạch Địa.

Mà trong vòng đảo thứ năm ít nhất cũng có mấy trăm đệ tử Côn Luân đang phi độn trên không trung.

Trong tay đám đệ tử Côn Luân đó đều có một cái bình bạc cao chừng nửa người. Trên những cái bình đó được khảm những viên bảo thạch màu đen. Từ những viên bảo thạch đó tản ra một thứ lực hút khó hiểu. Rõ ràng đó chính là Chân từ bảo thạch sinh ra lực từ ở trong mạch khoáng dưới lòng đất.

Hiện tại đám đệ tử Côn Luân nhanh chóng bay lượn trên không trung, sử dụng những cái bình bạc đó để thu khí Lôi cương tản mát xung quanh.

Thiên kiếp do Nam Cung Đạo Tạng dẫn xuống mặc dù đã tan biến nhưng vẫn còn để lại vô số khí lôi cương đã được thiên hỏa và ngọn lửa và lực từ những ngôi sao tôi luyện vốn không thể thu thập được nhưng bây giờ lại tràn ngập ở nơi đây. Một khi thu thập được chúng thì đối với người tu luyện pháp quyết Lôi cương và pháp bảo đều vô cùng hữu dụng.

Vào thời điểm này trong vòng đảo thứ tám của Côn Luân, tại một ngôi đền, Trần Thanh Đế mặc trường bào màu tím đang ngồi xếp bằng. Hai nhân vật có tu vi cao khác của Đại Tự Tại cung là Trần Lê Phù và Vương Diễm Dương cũng ngồi cách đó không xa.

Hoàn toàn khác với Trần Thanh Đế đang ngồi nhắm mắt, cả hai đều nhìn y một cách chăm chú, rõ ràng là đang làm hộ pháp.

Trên người Trần Thanh Đế giống như một cái miệng giếng liên tục tản ra những làn khí trắng khiến cho y như đang ngồi trên một đám mây trắng.

Cho dù người tu đạo bình thường nhất thì chỉ cần cảm nhận sẽ phát hiện ra trong làn khí trắng kia ngưng tụ linh khí trời đất rất nhiều. Có thể nói cái chỗ mà Trần Thanh Đế đang ngồi là nơi mà linh khí phun ra từ linh mạch cực mạnh.

Trên người Trần Thanh Đế bắt đầu tản ra pháp lực dao động đồng thời hình thành một hạt châu giống như Xá Lợi Tử. Đột nhiên trên đỉnh đầu của y lóe lên hai tia sáng màu lam rồi xuất hiện một cái bia ngọc mà xanh và một pho tượng hình người cao bảy tấc.

Hiện tại cái bia ngọc kia chỉ có mấy tấc nhưng bên trên lại đầy những ký hiệu, tản ra ánh sáng màu xanh giống như hóa thành thực thể. Hiển nhiên, đó chính là Tự Tại Ngọc Bi đã được Trần Thanh Đế luyện hóa ở trong người. Mà pho tượng hình người cao bẩy tấc đang ngồi xếp bằng trên tấm bia kia có hình dạng giống hệt với y. Đó cũng chính là Nguyên Anh của Trần Thanh Đế.

Vào lúc này, pháp lực dao động tản ra từ Nguyên Anh khiến cho sau gáy của nó xuất hiện một hạt châu giống như Xá lợi tử màu xanh.

Những tia sáng màu xanh do Tự Tại Ngọc bi tản ra liên tục tràn vào trong Nguyên Anh của Trần Thanh Đế. Chợt một tiếng động vang lên, cái hạt châu màu xanh sau đầu Nguyên Anh của y chợt vang lên những âm thanh rất nhỏ giống như lột xác.

Hạt châu giống như viên Xá lợi tử vỡ tan rồi hóa thành từng đám mây màu lam. Mà phía trên những đám mây đó đột nhiên xuất hiện một cái bông hoa sen màu lam.

Bông hoa sen đó có chừng bảy mươi hai cánh. Đóa hoa lay động một chút rồi hóa thành thực thể tản ra hàng vạn những tia sáng mờ màu lam. Trong lúc nhất thời, bên trong ngôi đền trở nên trong suốt như biến thành một cái cung thủy tinh.