La Phù

Chương 440: Ba tán tu của trân bảo các




Lạc Bắc nghe thấy vậy cũng hơi sững sờ một chút. Từ khi vào trong Nam Thiên môn, mấy người bọn họ thật ra vô tình coi Đông Nhan như cái thùng ngân phiếu. Hiện tại trên người hắn có rất nhiều thứ nhưng Lạc Bắc còn phải suy nghĩ xem nên lấy ra thứ gì để người ta không liên tưởng tới thân phận của mình.

Sự do dự của Lạc Bắc đã lọt vào mắt của người thanh niên khiến cho nét mặt của y đầy sự châm biếm:

- Không có gì sao?

Lạc Bắc lạnh lùng liếc mắt nhìn người thanh niên rồi lấy cái Tử Lôi nguyên tử chùy lâu ngày không sử dụng đặt lên mâm. Trong lúc đang suy nghĩ xem nên lấy cái gì, hắn không để ý tới ánh mắt của Nhan Thọ Sơn liếc qua cái nhân trên tay mình. Vào lúc này, cái nhẫn mà Lạc Bắc đang đeo trên tay chính là cái nhẫn mà hắn lấy được của Thần Kiêu vương ở Bắc mang nhưng không biết công dụng và cách dùng.

Mà khi nhìn thấy cái nhẫn đó của Lạc Bắc, ánh mắt của Nhan Thọ Sơn xuất hiện một sự khiếp sợ và thèm khát.

- Thôi! Để ta bỏ ra.

Đông Nhan cũng không phát hiện ra ánh mắt tham lam của Nhan Thọ Sơn vì lão che giấu rất tốt. Nhìn thấy Lạc Bắc suy tư, nàng biết hắn lo lắng mình lấy ra thứ gì đó làm lộ thân phận. Vì vậy mà Đông Nhan gật đầu với Lạc Bắc rồi bỏ ra một cái bình ngọc đặt trong mâm.

"Xoảng!" Nạp Lan Nhược Tuyết cũng lấy thứ mà Bán Diện Nhân Ma cho nàng làm lễ gặp mặt là Hoàng Sa thần đao đặt lên đó.

Hoàng Sa thần đao thi triển có uy lực vượt qua cả bản mệnh kiếm nguyên bình thường. Hơn nữa, chỉ cần làm rách da thịt, pháp lực từ Hoàng Sa thần đao sẽ liên tục ăn mòn khí huyết khiến cho nó hóa thành cát vàng. Đây là một thứ pháp bảo cấp Kim tiên hiếm có.

Người thanh niên kia bỏ ra Tu Di kim hoàn là linh khí thượng giai. Sau linh khí mới tới pháp bảo cấp tiên. Sau pháp bảo cấp tiên mới là pháp bảo cấp Kim tiên.

Linh khí thượng giai và pháp bảo cấp kim tiên hơn kém nhau chừng năm, sáu cấp bậc. Vậy mà cái Tu di kim hoàn đã có giá hơn mười vạn lượng, vậy thì thanh Hoàng Sa thần đao có giá khởi điểm bao nhiêu?

Trong giới tu đạo, pháp bảo cấp Kim tiên là một thứ bảo vật vô giá.

Như Đại Tự Tại cung, pháp bảo cấp Kim tiên cũng chỉ có Pháp nguyên kim tháp và Ảo Ảnh thần thoi.

Vào lúc này, Nạp Lan Nhược Tuyết cũng biết Đông Nhan bỏ ra cái bình ngọc kia chắc chắn có giá vượt qua ba mươi vạn lượng. Vốn nàng không cần thiết phải bỏ ra cái pháp bảo này.

Nhưng nàng bỏ ra thêm thanh Hoàng Sa thần đao cũng là để lập uy làm cho người khác kinh sợ.

Pháp bảo cấp Kim tiên người tu đạo bình thường khó mà lấy được.

Người thanh niên kia ngông nghênh như vậy, nếu không làm cho y kinh sợ, không chừng y còn lấy ra thứ gì khác để cạnh tranh với Lạc Bắc.

Cứ vậy, Lạc Bắc lại càng phải lấy ra thêm nhiều thứ, càng dễ lộ thân phận. Hai là mua cái Lôi Hỏa thần tháp cũng phải trả giá lớn.

- Cái gì vậy? Một lọ đan dược và một cây đao mà cũng có thể sánh với Dương Nguyên hỏa ngọc và Tu Di kim hoàn của ta?

Nhìn bề ngoài của Hoàng Sa thần đao hết sức thô. Cho nên vừa mới thấy, người thanh niên kia đã có ý nghĩ như vậy.

- Đây là Tử Lôi nguyên từ chùy, phóng ra đơn giản, uy lực không tồi. Nhưng mỗi lần hút lôi cương cũng chỉ có thể phóng thích một lần. Là thứ linh khí hạ cấp, quy định chừng năm vạn lượng. - Vào lúc này, Nhan Thọ Sơn cũng bắt đầu xem xét từng thứ đặt trên khay.

Sau khi đặt Tử Lôi nguyên từ chùy xuống, Nhan Thọ Sơn cầm cái bình ngọc của Đông Nhan lên, hơi hé nắp. Một thứ mùi thơm lập tức tràn ngập cả đại sảnh. Nhan Thọ Sơn lập tức nói:

- Đây là Cửu chuyển tạo hóa cao. Chuyên trị tu luyện bị tẩu hỏa nhập ma, thần thức tan ra cũng có thể ngưng lại. Giá khởi điểm ba mươi vạn lượng trở lên.

- Cái gì? Cửu chuyển tạo hóa cao?

Sự đắc ý trong mắt người thanh niên hoàn toàn biến mất.

Người thanh niên biết rõ Cửu Chuyển tạo hóa cao được luyện ra từ năm vạn cân thịt, cùng với hơn mười loại linh dược và Ngưng thần kim thảo để tạo thành. Cái giá ba mươi vạn lượng đó là giá trị cơ bản nhất của đống dược liệu. Mà đối với những người tu đạo có pháp quyết khó khăn, nhất là một số pháp quyết âm lệ, mật pháp của Ma môn, thậm chí người tu luyện thân ngoại hóa thân thì giá trị của thứ đan dược này không thể nào đếm nổi.

Bởi vì tu luyện mật pháp Ma môn, pháp quyết âm lệ rất dễ bị rơi vào ảo cảnh thiên ma, tẩu hỏa nhập ma. Mà người tu luyện pháp quyết Thân ngoại hóa thân cũng dễ bị tổn thương thần hồn.

Phần lớn đan dược chỉ có thể quan tâm tới thân thể. Nhưng Cửu Chuyển tạo hóa cao lại có thể ngưng tụ, bổ dưỡng thần hồn.

- Không ngờ lại là Cửu Chuyển tạo hóa cao.

Phần lớn ánh mắt của người tu đạo có mặt đều trở nên tham lam. Bỏi vì hơn nửa số người có mặt ở đây đều là Tán tu. Mà so với người trong các môn phái, khi Tán tu tu luyện không có ai bảo vệ, nên càng dễ tẩu hỏa nhập ma hơn. Cửu chuyển tạo hóa cao đối với họ có giá trị không chỉ là ba mươi vạn lượng vàng.

"Keng!" Khi đám người tu đạo đang nhìn bình ngọc với ánh mắt tham lam, Nhan Thọ Sơn cầm Hoàng Sa thần đao lên rồi ánh mắt của y như tỏa sáng:

- Đây là... Hoàng Sa thần đao của Kim sa lão tổ phái Thanh Thành trước đây?

- Hoàng Sa thần đao?"

Sắc mặt của người thanh niên lập tức trở nên trắng bệch. Cùng lúc đó, tất cả những người tu đạo đều kinh hãi. Vốn bọn họ đang nhìn bình ngọc với ánh mắt tham lam liền cúi đầu mà toát mồ hôi lạnh.

Người tu đạo đi vào trong Trân Bảo các đấu giá cho dù tu vi cao hay thấp thì nhãn lực và kiến thức cũng đều không phải tầm thường.

Bọn họ cũng biết rằng Hoàng sa thần đao là một thứ pháp bảo cấp Kim tiên thượng giai.

Một thứ pháp bảo cấp Tiên cũng đủ khiến cho vô số người tu đạo tranh đoạt chưa nói tới một cái pháp bảo Kim tiên.

Cho nên trong suy nghĩ của toàn bộ người tu đạo đã có một cái khái niệm...nếu không phải người tu đạo tu vi Nguyên Anh thì không thể có được pháp bảo cấp kim tiên.

Đối với các loại pháp bảo, nó sớm hình thành cái suy nghĩ thâm căn cố đế như vậy trong đầu người tu đạo. Lúc này, sự tấn công tinh thần đối với đám người tu đạo còn lớn hơn nữa.

Mà nhìn phong thái của Lạc Bắc và Nạp Lan Nhược Tuyết cùng với những gì trước đó. Vào lúc này, một vài người tu đạo có suy nghĩ ra tay cũng cảm thấy ớn lạnh.

Nhan Thọ Sơn cầm cái Hoàng Sa thần đao đặt trong mâm rồi xoay người trở về sau lưng Vũ Mạc Thạch ngồi xuống.

- Hiện tại hai bên đều chứng minh được có vật giá trị hơn ba mươi vạn lượng. - Vũ Mạc Thạch thản nhiên nhìn người thanh niên:

- Ngươi còn muốn tăng giá nữa không?

Người thanh niên lắc đầu, hai vai hơi run run ngồi xuống.

- Nếu vậy phương pháp luyện chế Lôi hỏa thần tháp về tay các ngươi. - Vũ Mạc Thạch nhìn đám người Lạc Bắc và Đông Nhan:

- Ba mươi vạn lẻ một lượng. Các ngươi chuẩn bị tiền trả như thế nào?

Đông Nhan liếc mắt nhìn Vũ Mạc Thạch:

- Một nửa Cửu chuyển tạo hòa cao trong cái bình này.

Vũ Mạc Thạch quay đầu nhìn Nhan Thọ Sơn đang ngồi phía sau mình.

Nhan Thọ Sơn gật đầu. Vũ Mạc Thạch liền vung tay lên. Một gã đệ tử lập tức giao phương pháp luyện chế Lôi hỏa thần tháp cho Lạc Bắc. Còn Đông Nhan thì lấy một nửa Cửu chuyển tạo hóa cao cho vào cái bình ngọc của Trân Bảo các.

Mặc dù trước đó Nhan Thọ Sơn nói toàn bộ Cửu Chuyển tạo hóa cao có giá hởi điểm ba mươi vạn nhưng toàn bộ người tu đạo có mặt đều biết rằng Trân Bảo các giao dịch như vậy không hề thiệt.

Bởi vì một vật như Cửu Chuyển tạo hóa cao là báu vật đối với bất kỳ người nào. Trân Bảo các chỉ cần loan tin có Cửu chuyển tạo hóa cao ra thì chắc chắn có nhiều người nhanh chóng tới mua. Mà tới lúc đó, giá Trân Bảo các bán ra cũng không thấp hơn ba mươi vạn.

............

- Lần giao dịch thứ bảy là một thứ pháp quyết có tên Bạch Cốt chân giải...

- Vật giao dịch thứ tám là một bộ pháp quyết phi kiếm, Lưu Nguyên kiếm quyết...

......

Sau khi có được phương pháp luyện chế Lôi Hỏa thần tháp, Trân Bảo các đấu giá tiếp hơn mười thứ khác. Tuy nhiên trong số đó không có phương pháp bố trí trận pháp hộ sơn thượng giai mà Lạc Bắc cần.

Cho tới khi hội đấu giá chấm dứt, toàn bộ người tu đạo có mặt đều nhanh chóng ra khỏi Trân Bảo các. Nhưng đám người Lạc Bắc, Đông Nhan vẫn ở lại tới cuối cùng.

- Các vị còn chuyện gì nữa sao? Hay là có thứ gì khác muốn giao dịch với bổn điếm? - Thấy đám người Lạc Bắc ở lại, Nhan Thọ Sơn và Vũ Mạc Thạch chủ động đi tới đồng thời Nhan Thọ Sơn lên tiếng hỏi.