La Phù

Chương 540: Lô hỏa. đốt đan




Nhóm dịch: Hany

Trong tầng thứ sáu của Hoàng Thiên thần tháp cũng không hề ghi lại gì về cái lò luyện đan này. Mà quan sát hình dạng của nó cơ bản cũng không đoán được ra manh mối.

Lạc Bắc tập trung xem xét một lúc rồi đột nhiên gió tay phát ra một luồng chân nguyên về phía cái lò luyện đan màu bạc.

- Cái gì?

Một tia sáng khác thường chợt xuất hiện trong mắt Lạc Bắc.

Cái lò luyện đa màu bạc chắc chắn là vật thật không phải là cấm chế. Nó khiến cho Lạc Bắc có cảm giác như một thứ pháp bảo thì đúng hơn.

Pháp bảo thượng cổ nhất là pháp bảo trước thời đại của Hoàng Thiên tông cơ bản chỉ cần đưa chân nguyên vào là có thể sử dụng. Vì vậy mà Lạc Bắc mới thử đưa ra một chút chân nguyên thử xem có thể đưa vào bên trong cái lò luyện đan hay không.

Nhưng điều khiến cho Lạc Bắc có phần kinh ngạc đó là khi làn chân nguyên của mình chạm vào cái lò đan lại dường như cơ bản không thể đưa vào. Ngược lại, hắn cảm giác cái lò luyện đan hơi rung động giống như bị làn chân nguyên của mình lay chuyển.

Hơi dừng lại một chút, lại một làn chân nguyên từ trên tay Lạc Bắc trào ra bao phủ lấy cái lò luyện đan màu bạc.

Theo chân nguyên càng lúc càng nhiều bao phủ lò luyện đan, toàn bộ bên ngoài của nó như được bọc bởi một lớp chất lỏng màu vàng, đồng thời cái lò luyện đan cũng bắt đầu chấn động rõ ràng hơn.

- Lạc Bắc! Dường như thật sự có hiệu quả. Chỉ cần thêm nhiều chân nguyên bao phù hơn, cái nắp lò luyện đan này sẽ mở ra.

Hoài Ngọc cũng ngạc nhiên và thốt lên đầy vui mừng. Bởi vì nàng có thể thấy được theo sự chấn động của lò luyện đan, cái đỉnh chóp của nó như hơi hé ra một chút để lộ ánh sáng bên trong.

Vào lúc này, trong lòng Lạc Bắc hoàn toàn trong sáng. Cái lò luyện đan này mặc dù là vật thật nhưng bản thân nó giống như một cái cấm chế thiên nhiên, chỉ có dùng chân nguyên lay động mới có thể mở nó ra.

Càng để cho nhiều chân nguyên bao phủ, cái lò luyện đan màu bạc sẽ càng rung động mạnh và đỉnh chóp theo sự rung động đó mà mở ra.

Tuy rằng cảm giác được rất rõ điều đó nhưng vào lúc này, Lạc Bắc cũng không hề thoải mái. Bởi vì muốn để cho nó lay động càng mạnh thì chân nguyên sẽ cần càng nhiều.

Với tu vi của Lạc Bắc muốn lay động cái lò luyện đan này dường như phải cố gắng hết sức.

Nhưng vào lúc này, Lạc Bắc cũng không hề buông tha. Chỉ thấy càng nhiều chân nguyên tiếp tục cuồn cuộn bao phủ khiến cho cái lò luyện đan lay động càng mạnh. Đột nhiên, cái nắp của nó chợt bắn lên cao.

Một ngọn lửa màu bạc to bằng đầu người đột nhiên từ trong đó phụt ra ngoài.

- Đây là Tạo Họa Thiêm thọ đan.

Âm thanh đầy sự ngạc nhiên và vui mừng của Hoài Ngọc chợt vang lên trong tầng thứ sáu của Hoàng Thiên thần tháp.

Chát!

Ngọn lửa màu bạc to bằng nắm tay lập tức bị Lạc Bắc hút vào trong tay mình. Trong ngọn lửa màu bạc đó, tản ra một mùi thuốc rất lạ giống như mùi rượu ngọn. Mà bên trong ngọn lửa, rõ ràng là một viên đan dược màu trắng to bằng ngón tay cái. Tuy nhiên viên đan dược đó lại có hình dạng của một đứa bé. Một mùi thuốc độc đáo và ngọn lửa tản ra có tiết tấu khiến cho nó như có sinh mạng và làm cho người ta có cảm giác viên đan dược giống như một Nguyên Anh đang ngủ say.

- Hoài Ngọc! Ngươi nhận ra thứ đan dược này? - Sau khi hút nó vào tay, Lạc Bắc liền lên tiếng hỏi Hoài Ngọc.

- Đúng vậy! Từ hình dạng và mùi của nó thì chắc chắn là đúng. Đây chính là Tạo Hóa Thiêm thọ đan của Vạn Hóa tông thời cổ. - Hoài Ngọc như bị sặc vội vàng nói thật nhanh. Dường như viên đan dược đó khiến cho nàng vui mừng quá đỗi:

- Viên Tạo Hóa Thiêm Thọ đan được luyện ra từ Thiêm Thọ thảo và mấy loại nội đan dị thú. Hiện tại Thiêm Thọ thảo và dị thú đã biến mất. Nghe nói mặc dù Không Động có phương thuốc để luyện thứ đan dược này như cơ bản không thể làm ra được. Dược lực của Tạo Hóa Thiêm Thọ đan có thể làm dịu Nguyên Anh. Cho dù tuổi thọ Nguyên Anh của người tu đạo sắp hết thì nó cũng tăng lên thêm cho cả trăm năm.

- Có thể tăng thêm trăm năm tuổi thọ? - Lạc Bắc không giấu được sự khiếp sợ.

Nếu như nói thứ thần quang màu tím ở tầng thứ năm có thể tăng thêm năm mươi năm tuổi thọ đối với một người tu đạo là chưa đủ lắm thì thời gian một trăm năm đối với tất cả những người tu đạo Nguyên Anh hậu kỳ mà nói để tấn công cảnh giới tiếp theo là quá đủ.

Nhất là đối với người tu đạo có Nguyên Anh tới mức đại thành, chỉ cần tấn công thành công tới Độ Kiếp kỳ là có thể có thêm trăm năm tuổi thọ. Cho nên Tạo Hóa Thiêm thọ đan đối với người tu đạo cấp bậc Nguyên Anh đại thành mà nói có ý nghĩ không chỉ một trăm năm mà là hai trăm năm tuổi thọ.

- Thứ đan dược này là chí bảo của Vạn Thọ cung, tương đương với một sự bảo đảm để người tu đạo Nguyên Anh kỳ tấn công cảnh giới tiếp theo. Vào thời điểm đó nó khiến cho người ta điên cuồng cướp đoạt. - Ánh mắt của Hoài Ngọc nhìn lò luyện đan đầy cuồng nhiệt:

- Lạc Bắc! Ngươi thử lay động cái lò luyện đan này lần nữa xem. Nếu có thêm được thứ đan dược khác thì lần này thu hoạch quá lớn.

Lạc Bắc gật đầu. Dù sao thì đừng nói là lấy thêm một viên đan dược cấp bậc như Thiêm thọ đan mà chỉ lấy được một viên đan dược bình thường thì Lạc Bắc cũng phải dốc hết sức để thử xem như thế nào.

Rất nhanh, dưới sự dốc sức của Lạc Bắc, cái lò luyện đan lại bị lay động. Nhưng lần này khi cái nắp của nó bị hé ra một nửa, mặc dù từ bên trong vẫn tản ra ánh sáng chói mắt nhưng không có đan dược gì lao ra. Nhìn thấy cảnh đó, Lạc Bắc không hề dừng lại tiếp tục dồn chân nguyên.

Dưới một làn chân nguyên Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh lao tới bao phủ khiến cho cái lò luyện đan bị nghiêng và làm cho nắp của nó trượt ra...

- Lạc Bắc! Đây là Càn Khôn nhất nguyên đan.

Nghe khi nắp lò trượt ra được một nửa. Từ trong cái lò luyện đan màu bạc chợt có âm thanh giống như tiếng sấm rền. Rồi bất ngờ một tiếng nổ vang lên rồi từ trong đó một tia sáng vàng lao ra. Lần này, bên trong thứ ánh sáng màu vàng đó là một viên đan dược như được tạo ra từ vàng ròng to bằng quả trứng chim bồ câu, trên bề mặt có hai chữ Càn Khôn.

- Càn Khôn nhất nguyên đan?

- Đúng vậy. Đây chính là một trong thứ đan dược tối cao của Kiền Thiên tông thời cổ. Có thể nuốt nó vào trong người, khi tu luyện từ từ dùng linh khí trời đất luyện hóa. Đến lúc đó, một chút linh khí trời đất thấm vào sẽ tản ra dược lực tương đương với một ngàn tia linh khí của trời đất. Đối với người tu đạo Nguyên Anh kỳ mà nói thì có được viên đan dược này tương đương với tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn gấp ngàn lần. Trong giới tu đạo thượng cổ, viên đan dược này còn có một cái tên là Càn Khôn kim đan. Chỉ cần một viên lọt ra thì chính là một trận gió tanh mưa máu đối với người tu đạo dưới Nguyên Anh kỳ.

- Xem ra đan dược trong cái lò luyện đan này lấy ra không có sự hạn chế.

Lạc Bắc cảm giác được sau khi lấy ra được hai viên đan dược có thể coi là cực phẩm đối với giới tu đạo hiện tại, nó không còn hiện tượng chống lại chân nguyên của mình nữa.

Liên tiếp lấy được hai viên đan dược cùng với hiện tượng đó khiến cho Lạc Bắc cảm thấy càng thêm cuồng nhiệt. Lại một luồng chân nguyên nữa tản ra bao phủ toàn bộ lò luyện đan để xem bên trong đó có còn thứ đan dược nào khác nữa không.

- Chẳng lẽ cái lò đan này không còn gì nữa sao?

- Không thể ngờ được lay động cái lò luyện đan này lại cần chân nguyên mạnh tới vậy. Chỉ sợ nếu không phải người tu đạo tu vi Nguyên Anh hậu kỳ trở lên thì cơ bản không làm cho miệng của nó mở ra tới được một nửa.

Khi cái lò luyện đan từ từ nghiêng đi khiến cho cả cái nắp hé ra được một nửa thì từ bên trong tản ra một thứ ánh sáng chói mắt. Tuy nhiên cái nắp đã hé ra tới mức độ đó vậy mà cũng không còn có một thứ đan dược nào lao ra. Còn cái lò luyện đan càng nghiêng nhiều, chân nguyên tác động càng phải mạnh. Tới mức độ này, Lạc Bắc cũng gần như đạt tới cực hạn, không thể lay động được nó thêm một chút nào nữa.

Nhưng đúng vào lúc này, từ miệng lò luyện đan đột nhiên xuất hiện ánh sáng năm màu giống như có những hạt châu lăn ra từ đó. Theo làn ánh sáng đó thoáng hiện một thứ mùi thuốc thoang thoảng từ bên trong tản ra.

- Bên trong còn có đan dược?

- Đan dược gì mà thần kỳ tới mức có nhiều ánh sáng như vậy?