Lại Đây Tiểu Phàm

Chương 2: Cái đuôi




Hạ Lộ Thần đang ngồi trước bàn học. Cặm cụi ghi chép. Trên khuôn mặt mười ba tuổi đã ra dáng một chàng hoàng tử từ tranh vẽ bước ra, cậu ngước nhìn tiểu Phàm đang phụng phịu đôi má bầu bĩnh trắng nõn.

"Tiểu Phàm hôm nay làm sao thế? Ai bắt nạt tiểu Phàm à? Nói anh nghe, anh đòi lại công bằng."

Lắc đầu.

"Vậy bị lão ba mắng à?"

Lắc đầu.

"Hay bị lão nương đánh?"

Lắc đầu.

Hạ Lộ Thần nhấc bổng tiểu Phàm đặt lên đùi. Ngón tay thon dài sờ sờ khuôn má mềm mịn đến muốn cắn cho cái.

"Nói đi rồi anh xinh đẹp đưa đi ăn hồ lô mận."

Cặp mắt ỉu xìu nãy giờ bỗng xẹt qua tia khẩn trương. Cái miệng chu ra, hai tay vân vê ngón tay Hạ Lộ Thần.

"Tiểu Linh nhi và tiểu Hà nhi bảo tiểu Phàm là cái khác người."

"Hử? Tại sao?"

"Vì tiểu Phàm có đuôi mọc đằng trước."

"À...Vậy tiểu Phàm thích đuôi mọc đằng sau hả?"

Gật đầu.

Đưa má tiểu Phàm lại gần miệng nhẹ cắn một cái, Hạ Lộ Thần khoé miệng nhếch lên.

"Chờ 5 năm nữa tiểu Phàm sẽ có đuôi đằng sau. Yên tâm đi nha."