Lang Phi

Quyển 1 - Chương 21: Gặp lại sau ly biệt




Lúc này, là lúc tân khách đông khác nhất, trong lầu một, chật ních người. Tiếng quát tháo, tiếng mời rượu, tiếng nói cười, nhất thời bị người đột nhiên rơi xuống từ lầu hai mà đình chỉ.

Thiếu nữ xinh đẹp, như diều đứt dây, phá vỡ lan can, rớt thật mạnh trên một bàn ăn.

‘Phanh’ một tiếng, cái bàn tứ phân ngũ liệt.

“A……”

Nhất thời, toàn bộ khách nhân ở lầu một đều kinh hách! Sợ hãi hét lớn.

Trong nhã gian các quan viên từ trong kinh ngạc hoàn hồn.

Tứ điện hạ thế nhưng đánh nữ nhi Lâm đại nhân, đệ nhất mĩ nhân Hoài An thành một chưởng không chút thương hương tiếc ngọc từ trên lầu hai xuống lầu một!

Phượng Hạo Thiên vẫn không có nhiều biểu tình, sâu trong hàn mâu, nhìn tay phải ra tay vừa rồi, chán ghét nhăn mi lại.

Người cuối cùng phản ứng lại là Lâm đại nhân, hắn chạy ra khỏi nhã gian, từ lầu hai nhìn xuống, Lâm Ngọc Nhi lúc này đã sớm hương tiêu ngọc vẫn, biểu tình thập phần kinh ngạc, trừng lớn mắt nhìn lên trời, khoé miệng chảy ra vết máu, thoạt nhìn khuôn mặt cực kì dữ tợn. “Nguyệt nhi!” Lâm đại nhân thân thể mềm nhũn, trực tiếp ngã xuống tại chỗ lan can lầu hai.

Hắn như thế nào cũng không nghĩ đến sẽ phát sinh chuyện như vậy! Vốn là muốn dùng dung mạo thiên tiên của nữ nhi quyến rũ tứ điện hạ! Ai ngờ, tứ điện hạ, thế nhưng không báo trước liền ra tay! Ngoan tuyệt như vậy đánh chết Nguyệt nhi!

Các quan viên trong nhã gian, sắc mặt thay đổi liên tục, lúc này, không khí rất quỷ dị, bọn họ không biết nên làm cái gì! Dù sao cũng là tứ điện hạ, giết người trước mặt bọn họ, tứ điện hạ thân phận tôn quý, đừng nói là giết một nữ nhi tri phủ, cho dù muốn mạng một người trong bọn họ, bọn họ cũng không dám phản kháng một chút!

Cho nên, cho dù Lâm đại nhân lúc này cực kỳ bi thương, bọn họ cũng không thể nói cái gì!

“Này…… Tứ điện hạ……” Lâm đại nhân hai mắt đẫm lệ quay đầu nhìn về phía Phượng Hạo Thiên vẻ mặt băng sương như cũ trong nhã gian. Hiện tại hắn ngay cả tâm cũng chết, vốn định lợi dụng nữ nhi này một bước lên mây, thăng quan tiến chức, phát tài phát lộc, ai ngờ sẽ có kết quả này!

“Lâm đại nhân đúng là dưỡng nữ rất tốt! Thế nhưng thừa lúc tứ điện hạ có chút men say, muốn ám sát!” Phó tướng bên người Phượng Hạo Thiên tuy là võ tướng, nhưng quan sát sắc mặt rất tốt, lúc này, thân là phó tướng bên người Phượng Hạo Thiên, việcphiền toái nhỏ như vậy nên để hắn giải quyết, cho nên, lúc Phượng Hạo Thiên lười quan tâm Lâm đại nhân, phó tướng mở miệng quát chói tai một tiếng.

Lâm đại nhân sửng sốt, ám sát? Làm sao có thể? “Lưu phó tướng! Tiểu nữ không có ám sát tứ điện hạ, mà là……” Mà là muốn quyến rũ tứ điện hạ, nhưng một câu cuối cùng, hắn như thế nào cũng không thể nói ra được! Tội ám sát không phải là nhỏ a! Thân hình Lâm đại nhân run run, trực tiếp xụi lơ quỳ trên mặt đất.

“Mà là cái gì? Nhất giới dân nữ to gan dám đến gần thân thể tứ điện hạ, đây không phải ám sát thì là gì?” Lưu phó tướng giận dữ.

”Oan uổng quá! Tứ điện hạ, thần oan uổng a! Tiểu nữ tuyệt đối sẽ không cả gan muốn ám sát tứ điện hạ! Cầu tứ điện hạ làm rõ mọi việc a! Oan uổng a! Tứ điện hạ, thần oan uổng a!” Lâm đại nhân đầu đầy mồ hôi, hướng thiếu niên lạnh như băng, không ngừng dập đầu.

Lúc này, các tân khách lầu một nghe được ba chữ tứ điện hạ trong miệng Lâm đại nhân, đều gan lớn ngẩng đầu nhìn lên. Bọn họ đều là dân chúng bình thường, muốn gặp người hoàng tộc, đúng là rất khó a! Lần này thế nhưng có thể nhìn tứ điện hạ ở khoảng cách gần, ai ai cũng thập phần tò mò.

Các cô gái vừa nghe, tứ điện hạ! Vừa rồi ở cửa thành, chỉ thấy thiếu niên anh tuấn ở rất xa. Nhất thời, xuân tâm nhộn nhạo, người người lấy gương đồng trong tay áo, tô son, chải đầu, nhốn nháo nhìn về phía lầu hai.

Ngay cả tất cả mọi người ở nhã gian trên lầu hai cũng tò mò về Phượng Hạo Thiên, trong góc, một nam hài toàn thân hắc y, cốc nước để trên môi, nhất thời run lên.

Phượng Hạo Thiên? Hắn thế nhưng ở trong này!

Thiếu nữ ngồi cùng với nam hài vừa nghe ba chữ tứ điện hạ, thân hình run lên, sắc mặt đột nhiên trắng bệt, “Tiểu thư, tứ điện hạ thế nhưng ở đây.” Tuy rằng các nàng không phải người quan trọng, nhưng dù sao cũng là trốn khỏi Thượng Quan phủ! Tứ điện hạ cũng gặp qua tiểu thư, khó bảo đảm rằng tứ điện hạ không nhận ra. Nếu bị người Thượng Quan phủ đến bắt, kết cục của các nàng nhất định sẽ rất thảm! Nghĩ đến đây, thân thể của nàng liền không ngừng run run.

Nghe vậy, nam hài thoáng nhíu mày, một đường đi tới đây, các nàng căn bản không tiếp xúc với bất kì kẻ nào, cũng không có thám thính tin tức gì, cho nên cũng không biết Phượng Hạo Thiên đang ở nơi này.

Nếu nàng đã muốn ly khai Thượng Quan phủ, như vậy tuyệt đối không thể để người tìm được! Hiện tại nàng không có năng lực đối đầu với Thượng Quan phủ, tuy rằng, Phượng Hạo Thiên cùng Thượng Quan phủ không có nhiều quan hệ, nhưng, hắn…… nàng nhìn không thấu!

Nghĩ đến đây, Hàn Lăng đứng dậy, nhếch bạc môi nói, “Đi.”

Chỉ Hâm gật đầu, đứng dậy đặt mấy lượng bạc lên bàn.

“Tứ điện hạ a, nghe nói tứ điện hạ anh tuấnphiphàm, vừa rồi ở cửa thành, nhìn từ xa, liền cảm thấy tứ điện hạ phong thần tuấn lãng, hông giống nam tử bình thường!”

“Tứ điện hạ tại sao lại không ra vậy?”

Các thiếu nữ ở lầu một, thấy thời gian lâu như vậy, lại không thấy bóng dáng của Phượng Hạo Thiên, lập tức mất kiên nhẫn, vội vàng hỏi.

Hàn Lăng nhìn qua nhóm thiếu nữ, thấy các nàng nhiệt tình như vậy, đuôi lông mày khẽ nhướng, khoé miệng khẽ nhếch, bất luận ở cổ đại hay hiện đại, đều có háo sắc nữ.

Chậc chậc, thật đúng là nhiệt tình.

“Nếu không phải tứ điện hạ kịp thời ra tay, chỉ sợ ái nữ của Lâm đại nhân đã ám sát thành công!” Lưu phó tướng gầm lên. Bộ dạng thoạt nhìn là rất thật tình, người không biết, thực sự sẽ tin đây là thật.

“Oan uổng a! Thần thật oan uổng a! Thần làm sao dám làm cho tiểu nữ ám sát tứ điện hạ chứ?” Lâm đại nhân đau khổ biện minh, nên làm thế nào mới đúng?

Phượng Hạo Thiên chậm rãi ngẩng đầu, từ chỗ ngồi đứng lên, con ngươi sau thẳm như đêm đen nhìn về phía Lâm đại nhân, chậm rãi tiêu sái ra khỏi nhã gian, đứng trước mặt Lâm đại nhân, từ trên cao nhìn xuống hắn, giọng điệu lạnh như băng nói: “Hiện tại biết oan uổng?” Thời điểm hắn gan lớn muốn dựa vào một nữ nhân ngu xuẩn quyến rũ hắn, như thế nào không nghĩ tới? Khoé miệng treo lên nụ cười khinh thường lạnh như băng: “Trễ rồi.”

“Lưu phó tướng, Lâm đại nhân cả gan che trời, vọng tưởng dùng nữ nhân ám sát bản điện hạ. Buổi trưa ngày mai, lăng trì xử tử!” Phượng Hạo Thiên nâng đầu lên, lạnh giọng phân phó.

“Tứ điện hạ!” Lâm đại nhân kinh ngạc hô to. Chết! Dùng một lần tư tâm, vậy mà đổi lấy kết cục là chết! “Dạ! Tứ điện hạ!”

Lầu một, các thiếu nữ hoài xuân hét chói tai liên tục. Tứ điện hạ rất có khí thế!

“Dân nữ tham kiến tứ điện hạ.”

Thanh âm các thiếu nữ làm cho thân thể người ta run lên, quỳ trên mặt đất, thi lễ với thiếu niên tuấn mỹ ở lầu hai.

Nghe thấy, thiếu niên mày kiếm hơi nhíu, tầm mắt lạnh lùng như băng tuyết quét qua các thiếu nữ tự mình đa tình.

Chán ghét thu hồi tâm mắt, đang muốn xoay người vào nhã gian, thế nhưng một bóng dáng nam hài ở cửa lầu một thu hút tầm mắt!

Tấm lưng kia quen thuộc như vậy!

“Thượng Quan Hàn Lăng!” Phượng Hạo Thiên không nghĩ nhiều bật thốt kêu lên.

Thân hình nam hài ở cửa run lên, đột nhiên quay đầu, nhìn về phía thiếu niên ở lầu hai.

Thật là nàng………