Lãnh Cung Công Chúa Làm Ruộng Ký

Chương 16: Đánh bằng roi




Thẩm Tư Tư trừng mắt nói với hắn : " Ăn khổ , ở trong khổ , mới là người ở trên người khác , hiện tại ngươi không chịu khổ , về sau ngươi liền cả đời chịu khổ đi .

Hơn nữa trong nhà lại nghèo như vậy , ngươi còn phải chịu cả đời ế vợ , ngươi có nghĩ là muốn kiếm nữ nhân hay không ? "

Đại Bảo đỏ bừng mặt lên , " Ngươi ....ngươi ... Thổ Nữu , ngươi ...." Thế nào mà không biết xấu hổ , những lời như vậy mà cũng dám nói ra , hắn thật sự là hết chỗ nói rồi , quả thực không thể tin đứng trước mắt là muội muội của hắn , làm sao mà giọng điệu nói chuyện giống hệt như người đàn bà chanh chua lợi hại ở trong thôn , cái gì cũng có thể nói ra miệng .

Thẩm Tư Tư trợn trừng mắt : " Đừng dong dài , nhanh đi viết chữ cho ta ! "

"...." Đại Bảo phản kháng không có hiệu quả , chỉ còn biết ôm vẻ mặt đau khổ mà đi viết chữ tiếp tục .

Tuy rằng Thổ Nữu nói trắng ra , nhưng kỳ thực hắn đã không còn nhỏ , tự nhiên sẽ biết kiếm vợ là một chuyện rất khó khăn , cho nên chỉ , cũng chỉ mặc sức tưởng tượng đến cuộc sống tốt đẹp ở tương lai , tức thời tránh không được phải chịu khổ .

Ba huynh đệ lại âm thầm nói thầm , muội muội nhỏ như vậy mà sao biết nhiều như thế ? Nhưng mà khi tiếp xúc đến ánh mắt của nàng , làm thế nào cũng không dám mở miệng hỏi đến , chỉ có thể ở trong lòng oán thầm .

Cuộc sống của nông dân quá khổ , người ở cổ đại cũng dậy rất sớm . Tối hôm qua học đến tận khuya , ngày hôm sau trời chưa sáng đã phải thức dậy , điều này làm cho ba huynh đệ rất là buồn bực cùng ủy khuất .

Lúc trước ngủ sớm , sáng thức sớm không tính là gì . Nhưng giờ giấc ngủ không đủ , còn phải thức sớm , điểm này thật là ủy khuất , cho nên ánh mắt nhìn về Thẩm Tư Tư đều tràn ngập ai oán .

Nhưng dưới ánh mắt áp bách của Thẩm Tư Tư , mọi người đều ngậm miệng lại , không một ai dám nói lời oán giận , hoặc là hướng cha mẹ cáo trạng .

Kỳ thực dĩ vãng đã từng cáo trạng qua , nhưng đều bị Chung Căn Sinh cùng Hà A Tú nhẹ nhàng cho qua , Thẩm Tư Tư cũng không bị trừng phạt gì , đến cuối cùng bọn hắn còn bị ăn đòn , bởi vì trong cảm nhận của hai vợ chồng , nữ nhi của bọn họ là vô cùng nhu thuận , nhất định là do mấy ca ca khi dễ muội muội ....

Cho nên , ba huynh đệ từ đó về sau trên cơ bản đối với việc cáo trạng là hoàn toàn tuyệt vọng . Cáo trạng đã không xong , nhất là khi cáo trạng có khả năng còn bị đánh đòn , thật sự không có lời mà .

Hai vợ chồng đều luyến tiếc mấy đứa nhỏ nên không cho xuống ruộng làm việc nặng , nhưng việc ở nhà tất cả đều do ba huynh đệ làm hết . Nhất là cho heo gà ăn đều đổ trên người ba huynh đệ .

Thẩm Tư Tư còn nhỏ , lại gầy , làm cũng không xong được việc gì , cho nên , Hà A Tú cũng chỉ nuôi thả nàng , không cho nàng làm thêm bất cứ việc gì .

Đại Bảo sáng sớm thức dậy mang cặp mắt sưng vù đi cho gà ăn , lại đem cỏ hôm qua còn thừa lại lấy ra cắt cắt , dùng hai cái nồi cũ nấu chín , lại bỏ thêm vào một chút cám , đem đi cho heo ăn , xong việc mới đi rửa mặt rồi đến phòng bếp ăn điểm tâm .

Mà Nhị Bảo cùng Tam Bảo từ sớm đã đến phòng bếp giúp Hà A Tú làm điểm tâm , một người thì nhóm lửa , canh bếp lò , một người thì quét sân , quét phòng bếp , Hà A Tú nhào bột làm bánh canh bột lúa mạch đen .

Chung Căn Sinh cũng đi ra , người một nhà vây quanh cái bàn , bắt đầu ăn điểm tâm .

Thẩm Tư Tư húp nước bánh canh nóng , cúi đầu buông tiếng thở dài , không có dầu a , ngay cả một chút xíu dầu mỡ cũng không có .

Lúa mì thì mua không nổi , chỉ có thể ăn thứ bình thường nhất là lúa mạch đen , nhưng tốt xấu gì cũng còn hơn giai đoạn phải ăn cám , nhẫn nhịn đi , rất nhanh còn có thể kiếm tiền ... Cố lên ! Thẩm Tư Tư âm thầm cổ vũ bản thân .

Ba huynh đệ ăn như lang thôn hổ yết , ngày hôm qua thức đến thật khuya , bọn họ tối hôm qua đã thấy hơi đói , dù sao ăn cháo cùng với bánh bột thực sự cũng không đến nỗi đói như vậy , bình thường đi ngủ sớm cũng không có cảm giác gì , nhưng hôm nay đói thật ....

Chung Căn Sinh nhìn xem có chút kỳ quái : " Ba đứa các ngươi thế nào mà đói đến như vậy ? Đại Bảo , tại sao mắt của ngươi lại bị sưng lên ? "

Lang thôn hổ yết : ăn ngốn ngấu như sói như cọp ăn