Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 832: Chu tước huyền vũ (1)




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

- Tê tê!

Thân thể khổng lồ của Tiểu Long đã sớm đứng chắn trước mặt lão đại, lập tức ngẩng đầu ra sức, cái miệng khổng lồ dữ tợn mở rộng, phun ra một đạo hoả diễm màu vàng kim, hơi thở nóng bỏng bao phủ, một mảnh hoả diễm màu vàng kim cuồng bạo tản ra.

Trong nháy mắt hoả diễm màu vàng kim đã bao phủ không gian, gào thét mà dậy, tựa như hoá thành một biển lựa, gợn sóng trong không gian trực tiếp bị đốt cháy trở nên đỏ rực, hơi nước trong không khí dường như trong nháy mắt cũng bốc hơi sạch sẽ.

- Xèo xèo!

Dưới hoả diễm màu vàng kim, trảo ấn quỷ dị kia trực tiếp bị đốt cháy hoá thành một đám sương màu trắng.

- Hoả diễm thật mạnh.

Đám người chung quanh lúc này cũng kinh ngạc vô cùng, bọn họ có thể cảm nhận được rõ rang sự cuồng bạo của ngọn hoả diễm này.

- Đáng chết!

Trên Linh hồn thể của Thôi Mệnh Phán Quan, đôi mắt khẽ rung lên, thân hình vội vàng lùi lại, đám sương mù chung quanh cũng lung lay một hồi, càng thêm kinh hãi nhìn chằm chằm vào Tiểu Long.

- Hừ, xem ngươi ngăn cản ta thế nào được.

Ánh mắt trầm xuống, Linh hồn thể nháy mắt khuếch đại, đang lúc mọi người cảm thấy vô cùng kinh ngạc, Linh hồn thể của hắn đột nhiên xảy ra biến hoá.

Một cổ khí tức quỷ dị hội tụ, Linh hồn thể của Thôi Mệnh Phán Quan lập tức mở rộng, cái thân hình tựa như đứa trẻ kia phá tan sương mù bao quanh thân thể, ngay cả mắt thường cũng có thể nhìn thấy được, trực tiếp hoá thành to lớn hơn trăm thước, mặc dù thân thể có chút hư ảo, nhưng khí tức khủng bố chung quanh cũng vô cùng cường hãn.

Cái Linh hồn thể này khuếch đại cũng không trở nên hư ảo hơn mà thậm chí còn thực chất hoá lên không ít, trên Linh hồn thể khổng lồ ấy mang theo khí tức rất đỗi quỷ dị và Linh hồn lực ba động vô cùng nồng đậm, bàn tay to lớn nện ra một quyền với lực đạo rất mạnh, trên không trung lập tức vang lên thanh âm bạo tạc liên tiếp.

- Tê tê!

Nhưng Tiểu Long thì không hề sợ hãi, sau khi rít lên một tiếng trầm thấp, cái đuôi lớn liền hung hăng quất ra, trực tiếp phá không gào thét đánh tới.

- Ầm ầm….

Một quyền cực mạnh do Linh hồn thể của Thôi Mệnh Phán Quan đánh ra hung hăng nện thẳng lên cái đuôi lớn của Tiểu Long, lực lượng khổng lồ va vào nhau, cái đuôi của Tiểu Long lập tức rơi xuống, đập mạnh lên sân của quảng trường, khoảng sân rộng kia lập tức nứt một đường lớn, vết nứt rất dài, đủ để thấy một quyền này có lực đạo cường hãn tới mức nào.

Tuy lực lượng của một quyền này rất lớn, nhưng cũng chỉ làm Tiểu Long bị đau chút đỉnh mà thôi, bị đau khiến cho ánh mắt của Tiểu Long lập tức trở nên lạnh lẽo hơn, lân phiến khắp người dựng lên, một tia hoả diễm kim sắc quanh quẩn trên người, khí tức lại mạnh mẽ thêm vài phần, trên người tản ra một cổ uy áp cực lớn.

- Xuy!

Cái đầu khổng lồ nảy lên nhanh như chớp, trong nháy mắt đã lao lên, tựa như xé rách không gian vậy, mang theo một đạo khí lãng năng lượng vô cùng khủng bố xé không mà ra, nháy mắt tiếp theo, trong miệng Tiểu Long lại phun ra thêm một mảnh hoả diễm màu vàng kim cuồng bạo về phía Linh hồn thể khổng lồ của Thôi Mệnh Phán Quan.

Đám hoả diễm kim sắc này, Thôi Mệnh Phán Quan đã sớm có đề phòng và toan tính riêng, nên thân thể vội vàng lùi lại, không dám trực tiếp chống lại hoả diễm kim sắc của Tiểu Long.

- Chi chi!

Ngay vào lúc thân hình của Thôi Mệnh Phán Quan cấp tốc lùi về phía sau, đột nhiên một thanh âm bén nhọn truyền tới, bạch sắc cự thử một mực đứng cách đó vài trăm thước đột nhiên lao về phía Thôi Mệnh Phán Quan.

- Linh thú Ngân Linh Huyễn Thử, tiếc là thực lực còn quá thấp.

Sắc mặt của Thôi Mệnh Phán Quan trầm xuống, một đạo chưởng ấn đánh về phía sau nhanh như chớp, phát ra một mảnh hào quang năng lượng vô cùng quỷ dị.

- Ầm!

Giữa không trung nháy mắt liền bộc phát ra tiếng nổ tung đinh tai nhức óc, Ngân Linh Huyễn Thử khổng lồ lập tức bị đánh văng ra xa, thân thể nặng nề nện thẳng xuống đất.

- Tê tê.

Ngay tiếp theo lúc đó, thân thể to lớn của Tiểu Long lại tấn công tới lần nữa, gắt gao cuốn lấy Thôi Mệnh Phán Quan.

Trên tầng trời thấp, thanh niên áo xanh vỗ nhẹ hai cánh sau lưng, thân thể trôi nổi trên không, vẻ mặt ngưng trọng, hai tay kết xuất ra từng đạo thủ ấn kỳ dị ngày càng nhanh hơn.

Trong bàn tay phải, thủ ấn trong tay của Lục Thiếu Du lúc này lập tức kéo dài tạo thành từng đạo vòng cung huyền ảo, không gian phía bên phải lập tức bị bao phủ trong một mảnh quang hoa chói mắt, từng đạo hào quang thần dị dữ dội bắn ra bao phủ phía trước hắn, chân khí cũng tuôn trào một cách dữ dội và nhanh chóng, nếu như có người đứng gần một chút, sẽ không khó để nghe ra trong cơ thể của Lục Thiếu Du lúc này phát ra một loại thanh âm tựa như vạn mã bôn đằng, đây chính là thanh âm chân khí di chuyển với tốc độ cực nhanh trong cơ thể.

Trong cơ thể của Lục Thiếu Du lúc này, chân khí rút xuống giống như một cơn hồng thuỷ vậy, khí tức cũng trở nên cuồng bạo, chỉ một lát thôi, trong lòng bàn tay phải của Lục Thiếu Du, nháy mắt đã xuất hiện thất thải quang mang thần dị mà cuồng bạo, chỉ một lát đã xuất hiện điểu thể tựa như phượng hoàng.



Con phượng hoàng này có thân thể đỏ rực, lớn chừng một thước, toàn thân tựa như một ngọn lửa, trên đầu có phượng quan do thất thải vũ tạo thành, trên đuôi cũng mọc ra long vũ thất thải thật dài, hai cánh giương ra mang theo ngọn lửa ngập tràn, khiến cho không gian chung quanh đều lắc lư dập dờn.

Cũng ngay vào lúc này, trên tay trái của Lục Thiếu Du, ấn quyết cũng nhanh chóng xuất ra, theo mỗi thủ ấn kết xuất ra từ tay của Lục Thiếu Du, bàn tay trái của hắn lập tức toả ra hào quang chói mắt, nhưng quỷ dị nhất chính là thứ quang mang chói mắt này lại có màu đen, đen hệt như màu mực vậy, thế nhưng vẫn rất chói mắt.

Mà theo sự xuất hiện của quang mang màu đen kia, sắc mặt của Lục Thiếu Du cũng trở nên ngưng trọng hơn, cộng thêm ngày càng tái nhợt, trên trán cũng rịn cả mồ hôi, giống như đang tiêu hao rất lớn vậy.

- Huyền Vũ quyết, ngưng tụ.

Một tiếng quát trầm thấp truyền ra từ miệng của Lục Thiếu Du, tiếng quát vừa dứt, thủ ấn quỷ dị của Lục Thiếu Du cũng vừa đổi, trên lòng bàn tay trái, một mảnh quang mang đen kịt vô cùng mạnh mẽ và nồng đậm lập tức tuôn ra dữ dội, một cỗ chân khí mênh mông đột nhiên tản ra và bốc lên ngay bên trái của Lục Thiếu Du, mang theo một cổ khí tức quỷ dị, ngay lúc này trên lòng bàn tay của Lục Thiếu Du cũng sinh ra biến hoá thần dị mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.

Trên lòng bàn tay trái của Lục Thiếu Du, xuất hiện một đạo năng lượng hình thú thần dị, thú thể này có kích cỡ chừng một mét, toàn thân mang theo lân giáp, đen như mực tàu, thân hình giống như rùa, nhưng có hai cái đầu, nhìn kỹ thì thấy có một con mãng xà xoay quanh phía trên của con rùa, hai con thú dùng chung một thể, quy xà tương giao, vô cùng sống động, tựa như một sinh vật sống, mang theo một cổ uy áp cực lớn. Khí tức năng lượng mênh mông kia lúc này lại lặng lẽ tản ra.