Linh Vực

Chương 712: Ngươi tính là cái gì




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Xoay người một cái, Tần Liệt đối mặt tên võ giả mở lời khiêu khích kia, trầm giọng nói: “Ngươi là người phụ trách Nguyệt Thạch thành?”.

Người nọ nhướng mày, nói: “Không phải”.

Sắc mặt Tần Liệt chợt lạnh lùng, không chút khách khí quát: “Vậy ngươi tính là cái gì? Có tư cách gì quản chuyện rảnh rỗi của ta?”.

“Ta...”. Người nọ nhất thời nghẹn lời.

Ở cạnh hắn, có hai nữ tử trẻ tuổi khoảng ba mươi tuổi, mặc quần áo có chút tương tự với hắn, hẳn là đến từ cùng thế lực.

Hai nữ tử đó, ánh mắt nhìn về phía Tần Liệt tràn ngập chán ghét, trên đường luôn khe khẽ nói nhỏ.

Nghe được Tần Liệt quát lớn, một nữ tử trong đó cúi đầu nhỏ giọng nói: “Chương sư huynh, ngươi chẳng lẽ sợ hắn hay sao?”.

“Chương Thiên! Chỉ trích với loại người này, ngươi cũng không có lời nào phản bác?”. Một nữ tử khác lạnh lùng nói.

Ba người đến từ một thế lực cấp Xích Đồng tên là “Thủy Anh kiếm hội”.

Giống với Bái Nguyệt cung, Thủy Anh kiếm hội cũng là phụ thuộc Tịch Diệt tông, chẳng qua Tam Lăng đại lục không phải địa bàn Thủy Anh kiếm hội, ba người đến Tam Lăng đại lục, sẽ tiến vào Nguyệt Thạch thành, chỉ là thay Thủy Anh kiếm hội thu mua một bộ phận linh tài chỉ bên này có.

Nam tử tên là Chương Thiên, là sư huynh của hai người, hắn thuần túy là vì thái độ chán ghét của hai sư muội đối với Tần Liệt, mở lời khiêu khích.

Làm như vậy, cũng vẻn vẹn chỉ là vì để hai sư muội vui.

“Ta, ta không phải sợ hắn”. Chương Thiên có chút chột dạ.

Tần Liệt sau khi quát lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn tới, làm Chương Thiên có chút sợ hãi, hắn bỗng tỉnh táo lại, ý thức được thật ra không cần thiết trêu chọc Tần Liệt, cho nên không muốn tiếp tục.

"Chương Thiên! Ngươi nếu không sợ hắn, thì chứng minh cho chúng ta thấy!". Một nữ tử mặt dùi, lạnh lùng nhìn về phía Tần Liệt: "Ngươi lại cũng không nói gì sai, loại gia hỏa tâm lý vặn vẹo này, nên ở lại Khư Địa, dám đến Nguyêt Thach thành, nên làm tốt chuẩn bị người ta khinh bỉ!

“Sư huynh, ngươi thực sợ hắn?”. Một nữ tử khác hồ nghi nhìn về phía hắn.

Sắc mặt Chương Thiên đỏ bừng: “Sao có thể? Ta sao có thể sợ hắn?”.

Nói xong như vậy, sắc mặt hắn hung ác, trên người lưu chuyển một tầng ánh sóng nước long lanh, quát: “Tiểu tử! Kẻ như ngươi, nên hoạt động ở Khư Địa không thể thấy ánh sáng, mà không phải Nguyệt Thạch thành!”.

Rất nhiều võ giả đứng hai bên phố buôn, ở trong những người đó cũng có một bộ phận rất lớn nhìn Tần Liệt không vừa mắt, lúc này cũng ùn ùn phụ họa.

“Ừm, nói rất đúng! Loại người này không nên xuất hiện ở Nguyệt Thạch thành!”.

“Cũng không biết Bái Nguyệt cung nghĩ những gì? Thế mà còn cho phép hắn ở U Nguyệt? Đó chính là nhà khách tốt nhất Nguyệt Thạch thành!”.

“Trong mắt Bái Nguyệt cung chỉ có linh thạch!”.

Trong kẻ phụ họa hai bên đường, còn có vài cô gái xinh đẹp, tiếng hô của các nàng cũng đã cổ vũ Chương Thiên, khiến khí thế Chương Thiên tăng vọt, càng thêm tự tin hẳn lên.

“Ta khuyên ngươi mang theo... Thứ đặc thù của ngươi, nhanh chóng cút khỏi Nguyệt Thạch thành, miễn cho làm cho người ta nhìn mà cảm thấy ghê tởm!”. Chương Thiên vươn tay, xa xa chỉ vào Tần Liệt, cười lạnh xua đuổi.

“Ngươi tính là gì?”. Tần Liệt cười không nổi.

Nói xong, hắn cõng chân thân Hàn Băng Phượng Hoàng, nhìn chằm chằm Chương Thiên, sải bước đến như sao băng.

Một khí thế hung lệ, tự nhiên mà vậy từ trên người hắn phóng ra, người vây xem chung quanh cảm ứng được loại khí tức đó, đều ùn ùn biến sắc, theo bản năng nhường đường ra cho hắn.

Từ khi bước ra khỏi Lăng gia trấn, hắn mỗi một bước tiến lên, đều kèm theo gió tanh mưa máu, cùng với chiến đấu khắc nghiệt.

Đến nay, võ giả trực tiếp, gián tiếp chết ở trong tay hắn, đã nhiều không đếm xuể.

Điều này làm hắn từng trải huyết chiến, một khi lòng sinh ra sát ý, sẽ không tự kìm hãm được toát ra khí tức hung lệ tanh máu.

Đó là sát khí chỉ có nhân vật hai tay dính đầy máu tanh mới có.

Hai bên đường, không thiếu nhân vật có tầm mắt, những người đó vừa cảm giác được sát khí nồng đậm trên người Tần Liệt, lặng lẽ không lên tiếng kéo xa cự ly với hắn.

Điều này làm hắn có thể lao thẳng tới trước mặt Chương Thiên.

“Ngươi bảo ta cút khỏi Nguyệt Thạch thành? Xin lỗi, ta vừa rồi chưa nghe tiếng, làm phiền ngươi nói lại lần nữa xem?”. Tần Liệt đột nhiên quát.

“Ta...”. Chương Thiên lắp bắp, trong mắt hiện lên một tia kinh sợ, vậy mà lại không thể tổ chức ngôn ngữ.

Con ngươi Tần Liệt hiện lên một mảng màu máu đỏ tươi.

Một lượt mùi máu tanh nồng đậm mới, lấy hắn làm trung tâm, hướng tới ba người bọn Chương Thiên phô thiên cái địa áp bách đến.

Chương Thiên cùng hai nữ tử Thủy Anh kiếm hội kia, sắc mặt bỗng tái đi, môi cũng nhịn không được run rẩy lên.

“Lần sau nói chuyện cẩn thận chút, trước làm rõ ngươi có thể trêu chọc hay không, sau đó lại quyết định nên thể hiện hay không”. Tần Liệt nhìn thoáng qua hai nữ tử tướng mạo chỉ có thể tính là tú lệ kia, châm chọc khiêu khích nói: “Chỉ vì hai dong chi tục phấn, liền không công tặng tính mạng, theo ta thấy, rất không đáng”.

Bỏ lại phen lời này, lại nhìn ba người bọn Chương Thiên chốc lát, thấy bọn họ từ đầu tới cuối không dám phản bác, Tần Liệt mới nghiêng người mà qua.

Hắn vừa đi qua, thân thể Chương Thiên liền run lên, sau đó không đợi hai nữ tử kia nói chuyện, giống như bỏ chạy rời khỏi quảng trường này.

Hai nữ nhân Thủy Anh kiếm hội cắn chặt răng, đỏ bừng mặt, hướng tới bóng lưng Tần Liệt hung hăng trừng mắt nhìn đôi cái, cũng ở dưới ánh mắt quái dị của mọi người vội vàng rời khỏi.

Tần Liệt vẻ mặt như thường, như là cái gì cũng chưa xảy ra, tiếp tục ở trên phố buôn đi lại, tiếp tục lấy linh thạch trong tay, thu mua các loại tài liệu sáu thuộc tính.

Trên đường, rất nhiều võ giả từ trời nam biển bắc tới đây, lúc nhìn lại Tần Liệt, trong mắt không khỏi có thêm một tia kiêng kị.

Những tiếng dị nghị nhằm vào hắn cũng bớt đi một ít, rất nhiều người như lập tức biến thành câm điếc.

Chạng vạng hôm đó, mua thêm không ít linh tài, hắn lại trở về “U Nguyệt”, sau đó phát hiện không ít võ giả trong “U Nguyệt”, ánh mắt nhìn về phía hắn cũng thu liễm rất nhiều.

“Diêu Thiên, ngươi bảo ta hỗ trợ xử lý máu thịt các linh thú kia, đã chế tác thành công”, Lục Khôn xuất hiện ở trên đường hắn trở về, cười cười, đem cái Không Gian giới chỉ trống nọ của hắn trả lại cho hắn, lại nói: “Cho ta thêm một vạn Địa cấp linh thạch là được”.

Tiếp nhận Không Gian giới chỉ, Tần Liệt lấy ý thức tìm kiếm, phát hiện trong một cái Không Gian giới chỉ đó, có thêm rất nhiều dụng cụ lưu ly chuyên môn đặt các loại khối thịt.

Miếng thịt linh thú cấp ba, cấp bốn, cấp năm, phân biệt đặt ở vị trí khác nhau, trật tự rõ ràng.

Tâm niệm khẽ động, hắn tùy tay lấy ra một miếng thịt khô Ngân Giáp cự ngạc cấp bốn, phát hiện miếng thịt khô này đã hun đặc biệt, hương vị vào miệng thế mà có chút ngon.

Lại tùy cơ hút ra một ít, hắn phát hiện hương vị cũng không tệ, vượt qua hắn đoán trước rất nhiều.

“Thế nào?”. Lục Khôn mỉm cười nói

“Không tệ, rất không tệ”. Tần Liệt gật gật đầu, sau đó liền chuẩn bị đem linh thạch lấy ra, giao cho Lục Khôn.

“Không vội”. Lục Khôn khoát tay áo, trầm ngâm một chút, thấp giọng nói: “Có thể đổi chỗ nói chuyện hay không?”.

Tần Liệt hơi sửng sốt.

Cầm không gian đựng thịt chín, hắn do dự chốc lát, gật gật đầu: “Được”.

“Mời bên này”. Mắt Lục Khôn sáng lên, vậy mà lại tự mình hướng phía trước dẫn đường, mang theo hắn hướng mấy dãy lầu đá yên tĩnh nhất phía sau “U Nguyệt” mà đi.

Tần Liệt im lặng đi theo.

Chốc lát sau, Lục Khôn đem hắn đưa tới điện phủ hoa mỹ trong một dãy lầu đá, sau đó hướng một người ngồi ngay ngắn cao cao ở trên ghế cung kính nói: “Cung chủ, vị này chính là người ngài muốn gặp”.

“Cung chủ?”. Tâm thần Tần Liệt khẽ động, ngẩng đầu nhìn hướng người nọ, thử nói: “Cung chủ Bái Nguyệt cung?”.

“Chính là bản nhân!”. Đổng Vạn Trai đại mã kim đao ngồi ngay ngắn, ngạo nghễ nói.

Đổng Vạn Trai cao gần hai thước, ngồi ngay ngắn cũng như là một tòa tháp sắt, mày rậm mắt to, mặc một bộ áo bào võ giả màu bạc sáng, trên trường bào trang trí đồ án hàn nguyệt.

“Ngươi đến từ đâu?”. Đổng Vạn Trai tùy tiện hỏi.

“Ngươi tìm ta chuyện gì?”. Tần Liệt hỏi lại.

“Diêu Thiên, đây là cung chủ của chúng ta, mong ngươi có thể tôn trọng một chút”, Lục Khôn mở lời nhắc nhở.

“Không sao, thái độ thế nào cũng không quan hệ, quan trọng là cần có thể giúp chúng ta”. Đổng Vạn Trai khoát tay, nheo mắt, đột nhiên nói: “Tiểu tử đến từ Lạc Nhật quần đảo?”.

Tâm thần Tần Liệt căng thẳng, cho rằng thân phân đã bai lộ, nói: “Ngươi biết ta?”.

“Bên dưới ta có người chú ý tới ngươi, lúc trước, mãi không biết thân phận ngươi. Ngay hôm nay, ngươi và Thủy Anh kiếm hội Chương Thiên nổi xung đột, mới từ trên người ngươi nhìn ra chút manh mối”. Đổng Vạn Trai trầm giọng nói: “Khí tức trên người ngươi không tầm thường, ngươi hẳn là môn nhân Huyết Sát tông, đúng không?”.

“Không sai”. Tần Liệt thản nhiên thừa nhận.

Hắn thật ra đã nghĩ nhiều, cho rằng biến mất một năm, Huyết Sát tông cùng Tịch Diệt tông hai bên tìm không thấy người, sốt ruột, ở chung quanh điều tra tung tích hắn, còn cho rằng mình chỗ nào vô ý, bị Bái Nguyệt cung nhìn thấu thân phận.

Thì ra, chỉ là bởi vì mình lấy khí thế áp bách Chương Thiên, không cẩn thận bại lộ khí tức Huyết Linh quyết.

“Ta nói rõ đi”. Đổng Vạn Trai ngồi thẳng người, nói: “Ta nghe được tin tức, biết Huyết Sát tông các ngươi hướng ra phía ngoài bán ra Liệt Diễm Huyền Lôi, Bái Nguyệt cung chúng ta muốn mua một ít, giá, cứ dựa theo thị trường Huyết Sát tông các ngươi, hy vọng ngươi có thể từ trong đó giật dây”.

“Liệt Diễm Huyền Lôi?!”.

Vẻ mặt Tần Liệt chấn động, bởi một phen lời của Đổng Vạn Trai kinh động, nhất thời sinh ra rất nhiều nghi hoặc.

Danh hiệu Liệt Diễm Huyền Lôi, sao có thể truyền tới Bái Nguyệt cung? Ngay cả Bái Nguyệt cung cung chủ Đổng Vạn Trai cũng biết, còn có lực hấp dẫn mãnh liệt như thế đối với Đổng Vạn Trai?

“Ngươi sẽ không ngay cả Liệt Diễm Huyền Lôi cũng không biết chứ?”. Đổng Vạn Trai hồ nghi nói.

“Tên Liệt Diễm Huyền Lôi, một năm thời gian gần đây danh tiếng phi thường lớn, ngay cả ta cũng hiểu biết một ít”, Lục Khôn phụ trách nhà khách “U Nguyệt” chen vào nói: “Nghe nói Liệt Diễm Huyền Lôi đến từ một hải đảo tên là Hôi đảo, Hôi đảo... Chính là một hải đảo trên Lạc Nhật quần đảo, Hôi đảo, Huyết đảo còn có Viêm Nhật đảo, thuộc về cùng thế lực, là đồng minh kiên cố với Huyết Sát tông”.

“Trên Hôi đảo tụ tập một đám Luyện Khí sư, trình độ ở phương diện luyện khí, bọn họ có chỗ độc đáo”.

“Liệt Diễm Huyền Lôi bọn họ luyện chế ra, uy lực có lẽ không bằng những Tịch Diệt Huyền Lôi cao cấp Tịch Diệt lão tổ luyện chế, nhưng, so với Tịch Diệt Huyền Lôi cấp thấp lão tổ ban cho đệ tử, lại lợi hại hơn không ít”.

“Liệt Diễm Huyền Lôi sau khi nổ, liệt diễm, sấm sét cùng nhau oanh tạc, nhất là lửa, có thể thiêu đốt hết toàn bộ vật dễ cháy chung quanh, lực phá hoại cực kỳ kinh người!”.

“Một năm qua, Huyết Sát tông giúp Hôi đảo hướng ra phía ngoài bán ra Liệt Diễm Huyền Lôi, Huyễn Ma tông, Thiên Kiếm sơn, còn có Tịch Diệt tông đều lục tục mua không ít. Rất nhiều thế lực cấp Xích Đồng, cũng đi Lạc Nhật quần đảo, mua Liệt Diễm Huyền Lôi, đem nó dùng ở trên công thành chiếm đất, thường thường có thể phát huy kỳ hiệu!”.

“Còn có một số người, đem Liệt Diễm Huyền Lôi biến thành thủ đoạn giữ mạng, một lần sẽ mua ba viên trở lên”.

“Giống với Tịch Diệt Huyền Lôi, Liệt Diễm Huyền Lôi cũng có thể chồng chất, mỗi một lần chồng chất phát nổ, uy lực sẽ tăng vọt. Chồng chất, ý nghĩa tiềm lực vô cùng, cái này là cực kỳ đáng sợ”.

Lục Khôn vẻ mặt ngưng trọng, đem đồn đại của bên ngoài về Liệt Diễm Huyền Lôi hướng Tần Liệt nói rõ.

“Liệt Diễm Huyền Lôi gần đây rất sốt, không chỉ Thiên Kiếm sơn, Huyễn Ma tông đang xin mua, rất nhiều thế lực cấp Xích Đồng, càng là nghĩ hết mọi cách, hy vọng có thể mua được càng nhiều Liệt Diễm Huyền Lôi hơn”. Ánh mắt Đổng Vạn Trai toát ra mong chờ, nói: “Ngươi tu luyện Huyết Linh quyết, tất nhiên là môn nhân Huyết Sát tông, ta hy vọng ngươi có thể giúp ta xe chỉ luồn kim, giúp ta hướng Huyết Sát tông xin mua Liệt Diễm Huyền Lôi”.

Tần Liệt giật mình.

Liệt Diễm Huyền Lôi từ Hôi đảo chảy ra, Hôi đảo, Huyết đảo đều thuộc về Viêm Nhật đảo, chính là địa giới do hắn nắm giữ.

Ngắn ngủi một năm thời gian, Liệt Diễm Huyền Lôi do Đường Tư Kỳ, Mặc Hải luyện chế ra, vậy mà lại ở Bạo Loạn chi địa đánh vang danh tiếng, thành linh khí quý hiếm các thế lực xua như xua vịt?

Điều này làm hắn vừa mừng vừa sợ.

“Nguyệt Thạch thành cách Lạc Nhật quần đảo quá xa, ta không có cách nào liên hệ bọn họ, bằng không đã có thể giúp được ngươi”. Suy nghĩ chốc lát, Tần Liệt nói.

“Vấn đề này không khó giải quyết”. Trên mặt Đổng Vạn Trai hiện ra nét ngạo nghễ: “Bái Nguyệt cung tuy chỉ là thế lực cấp Xích Đồng, nhưng chúng ta cũng có một tòa ‘Không Gian Truyền Khí trận’ nho nhỏ. ‘Không Gian Truyền Khí trận’ kết cấu tuy đơn giản, không thể trực tiếp truyền tống sinh linh có linh hồn, nhưng có thể truyền tống vật tư, linh thạch, linh khí, tinh khối, dược thảo loại linh tài này, đều có thể thông qua ‘Không Gian Truyền Khí trận’ tiến hành truyền tống”.

“Ngươi nếu chịu giúp chúng ta, chỉ cần viết một phong thư, mang theo linh thạch chúng ta xin mua Liệt Diễm Huyền Lôi, thông qua ‘Không Gian Truyền Khí trận’ truyền tống đến Huyết Sát tông ở Lạc Nhật quần đảo. Ngươi nếu là thân phận quan trọng, bọn họ tự nhiên sẽ đem Liệt Diễm Huyền Lôi đồng giá đưa tới, nếu bọn họ không cho ngươi mặt mũi, bị đưa về, sẽ là chúng ta cho ra những linh thạch đó”.

Đổng Vạn Trai nói.

Mắt Tần Liệt hơi sáng lên.

Hắn từng nghe nói “Không Gian Truyền Khí trận”, cũng biết Huyết Sát tông quả thực ở Lạc Nhật quần đảo thành lập một tòa như vậy. Khác với Không Gian Truyền Tống trận, loại Truyền Tống trận này chỉ có thể dùng để truyền tống vật tư, có tính cực hạn nhất định.

Không Gian Truyền Khí trận, chỉ có thể truyền tống thứ không có sinh mệnh, thường thường dùng ở khu tinh quáng đặc biệt quan trọng, đem tinh thạch khai thác ra trực tiếp truyền tống đến điểm dự trữ vật tư.

Đương nhiên, giống như Đổng Vạn Trai, dùng làm vật phẩm giao dịch, cũng là một loại tác dụng rất lớn.

Thiên Khí tông, chính là thông qua phương thức này, hướng các thế lực lớn của Bạo Loạn chi địa, bán ra linh khí bọn họ luyện chế.