Linh Vực

Chương 736: Lại thức tỉnh




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Thiên Quỷ tộc đến, rốt cuộc sôi trào Bạo Loạn chi địa, làm các đại thế lực cấp Bạch Ngân hoảng sợ không chịu nổi một ngày, trong thời gian ngắn đạt thành ăn ý, muốn liên thủ diệt sạch bọn dị tộc đó.

Nhưng Hắc Vu giáo cùng ba đại gia tộc vẫn chưa tỏ thái độ.

Trung ương Tam Lăng đại lục, chỗ các khe hở không gian giao hội, rất nhiều tộc nhân Thiên Quỷ tộc tụ tập cùng nơi, giống như đang yên lặng chờ cái gì.

Hai đại hiền giả, một trái một phải, canh giữ ở cửa vào không gian thông đạo.

Từng đợt không gian dao động cuồng bạo, đột nhiên từ khe hở không gian giao nhau truyền đến, rất nhiều mũi nhọn không gian chói lọi, như tia chớp uốn lượn vặn vẹo hẳn lên.

Mắt tộc nhân Thiên Quỷ tộc cùng lúc sáng lên.

“Hô hô hô!”.

Hai bóng người xám xịt, từ sâu bên trong không gian loạn lưu bay nhanh đến, phương hướng bóng xám lướt qua, từng khối đá khổng lồ như núi vô thanh vô tức vỡ nát.

Bóng xám điên cuồng chạy đi, ở nháy mắt thông qua hành lang, đột nhiên thu liễm khí tức.

Chợt, hai cái bóng từ trên trời bắn xuống, bỗng nhiên xuất hiện ở trên một tòa tháp xương thật lớn, hóa thành hai lão giả Thiên Quỷ tộc khác.

Hai người quần áo tả tơi, như tên ăn mày già nua, trong mắt không nhìn thấy thần quang, sắc mặt cũng uể oải không phấn chấn.

“Thức ăn!”. Có người thét to.

Từng bó cánh tay, bị tộc nhân Thiên Quỷ tộc kéo, rơi ở trước mặt hai lão quỷ mới tới.

Hai người lặng lẽ không lên tiếng, chỉ là vùi đầu ăn thùng uống vại, theo bọn họ ăn, làn da che kín nếp nhăn kia của bọn họ dần dần có tia sáng, trong mắt cũng tái hiện sinh cơ.

“Linh thạch!”. Một người trong đó lấy thanh âm trầm thấp khàn khàn lên tiếng.

Thanh âm chưa dứt, liền có các khối linh thạch lung linh phẩm chất cao, từ trong tay các tộc nhân Thiên Quỷ tộc kia ném đến.

Hai lão giả Thiên Quỷ tộc, vừa cắn nuốt máu thịt cánh tay, vừa lấy một bàn tay nắm linh thạch, điên cuồng lấy ra lực lượng tinh thuần trong đó.

Lượng lớn linh thạch, ở dưới lực lượng của bọn hắn hấp thu, biến thành phấn đá màu nâu xám.

Khí tức trên thân hai người dần dần trở nên âm trầm đáng sợ hẳn lên.

Cả thảy ba ngày, hai lão quỷ đều là không nói một lời, vừa nuốt ăn máu thịt, vừa điên cuồng hấp thụ linh lực của linh thạch bổ sung năng lượng.

Hai đại hiền giả đến trước, thì ở bên cạnh hai người, luôn kể tộc nhân ở Tam Lăng đại lục chứng kiến nghe thấy, đem bọn họ thu hoạch về thế cục Bạo Loạn chi địa tỉ mỉ nói rõ ràng.

Hai lão quỷ vừa ăn vừa nghe.

“Không thể cho bọn chúng quá nhiều thời gian tích tụ lực lượng, Bố Thác còn ở trạng thái ngủ say, chỉ có hắn mau chóng thức tỉnh lại, chúng ta mới có thể ở nơi này hoành hành không kiêng kị”. Một lão quỷ mở miệng nói: “Bố Thác muốn khôi phục, cần máu thịt võ giả Nhân tộc, mà không phải phàm nhân bình thường. Cho nên, chúng ta cần chủ động ra đòn, săn bắt máu và xương các võ giả đẳng cấp cao của Nhân tộc, cần thừa dịp những Nhân tộc kia còn chưa điều chỉnh tốt, mau chóng làm Bố Thác tỉnh lại!”.

“Các ngươi khôi phục thế nào?”. Lão giả hai tầng hồn đàn lúc trước đuổi đánh Hứa Nhiên hỏi.

“Có sức đánh một trận rồi!”. Lão quỷ trả lời.

“Như vậy, chúng ta lập tức động thủ?”.

“Càng nhanh càng tốt!”.

“Triệu tập tộc nhân, lập tức bắt đầu hành động, hướng chỗ đối phương tụ tập tấn công!”.

Toàn bộ tộc nhân Thiên Quỷ tộc lập tức bắt đầu hoạt động, có người vừa xé rách máu thịt nuốt, vừa thét to, trong mắt lóng lánh hung mang hiếu sát.

***

Điểm ba chiếc thuyền khổng lồ của Tịch Diệt tông bỏ neo.

“Sư phụ của ta đã ở trên đường, Thiên Kiếm sơn, Huyễn Ma tông, Thiên Khí tông cùng Vạn Thú sơn, đều đưa tin tới, võ giả của bọn họ toàn bộ ở trên đường”. Trong phòng của Sở Ly, hắn lại đưa cho Tần Liệt một bầu rượu, tiếp tục nói: “Trễ nhất bảy ngày, sẽ có cường giả bốn phương thế lực này, thông qua từng cái Truyền Tống trận qua đây. Rất nhiều nhân mã đến tiếp sau, cũng sẽ khống chế phi hành linh khí, ở trong một hai tháng thời gian, lục tục tới đây trợ giúp”.

“Hắc Vu giáo cùng ba đại gia tộc đâu?”. Tần Liệt uống một ngụm rượu, nhíu mày nói.

Ánh mắt Sở Ly âm trầm: “Còn chưa có trả lời rõ ràng”.

“Xem ra bọn hắn không chuẩn bị tới đây”. Tần Liệt nheo mắt.

“Có bọn hắn không có bọn hắn đều là giống nhau!”. Sở Ly cười lạnh: “Cũng chỉ có Hắc Vu giáo, coi như là thế lực không kém, về phần ba đại gia tộc... Hừ! Bọn hắn căn bản không xứng xưng là thế lực cấp Bạch Ngân!”.

“Lá thư nọ ta bảo ngươi truyền tới Lạc Nhật quần đảo, đưa qua chưa?”. Tần Liệt hỏi.

Trong ba chiếc thuyền sắt đen khổng lồ của Tịch Diệt tông có bố trí Không Gian Truyền Khí trận cỡ lớn, có thể trực tiếp liên hệ Huyết Sát tông bên kia.

Hắn nhìn ra thế cục Tam Lăng đại lục không ổn, liền viết một phong thư, bảo Sở Ly giao cho Huyết Sát tông bên kia, muốn Huyết Sát tông cũng hết sức hỗ trợ.

“Truyền qua rồi”. Sở Ly cười: “Nhưng Huyết Sát tông hiện nay, không phải Huyết Sát tông ngàn năm trước, chỉ sợ không thể ở trong trận chiến này giúp được nhiều”.

“Nếu tốc độ dung hợp thân thể Huyết tổ của Huyết Lệ nhanh hơn, hắn sẽ ở trong chiến đấu tương lai, phát sinh ra tác dụng không nhỏ”. Tần Liệt không đồng ý cái nhìn của hắn, lại nói: “Trận chiến này với Thiên Quỷ tộc, nếu kéo dài tới về sau, thời gian càng ngày càng dài, vậy tác dụng Huyết Lệ phát huy sẽ càng lúc càng lớn”.

“Huyết Lệ tiền bối năm đó quả thực từng chói mắt, ngàn năm trước, hắn và sư phụ của ta có thể chạy song song, về phần hiện tại...”. Sở Ly lắc lắc đầu.

“Chờ xem đi”. Tần Liệt cũng không giải thích quá nhiều cái gì.

Thân thể Huyết tổ có được bảy tầng hồn đàn, người biết việc này cũng không nhiều, Sở Ly cũng chưa hiểu rõ hết.

Dung hợp bảy tầng hồn đàn, tất nhiên không có khả năng một buổi là xong, cần một cái quá trình tương đối dài lâu.

Nhưng, chỉ cần Huyết Lệ có thể dung hợp một nửa của bảy tầng hồn đàn, có thể thật sự nắm giữ thân thể Huyết tổ, sức chiến đấu hắn có thể phát huy ra, chỉ sợ sẽ không yếu hơn Tịch Diệt lão tổ.

Nếu Huyết Lệ có thể dung hợp bốn tầng hồn đàn, tương lai Huyết Sát tông ở Bạo Loạn chi địa một lần nữa đăng đỉnh, cũng không phải chuyện không có khả năng.

Hai người vừa uống rượu, vừa thảo luận thế cục, vẻ mặt đều coi như là bình tĩnh.

Mãi cho đến nửa đêm.

Đêm đó không có trăng, không có sao, màn trời tối đen, thời tiết hơi tỏ ra u ám.

Ba chiếc thuyền sắt đen khổng lồ lẳng lặng lơ lửng ở trong tầng mây, như con thú khổng lồ phủ phục tiến vào trạng thái ngủ say, hoàn toàn không cảm thấy nguy hiểm đã lặng lẽ buông xuống.

Tần Liệt còn đang nói chuyện trên trời dưới đất với Sở Ly.

Đột nhiên, một loại cảm giác áp lực không biết từ đâu tới, từ sâu trong tâm linh hắn dâng trào.

Hắn bỗng nhiên có loại cảm giác không thở nổi.

Chưa nổi giận, chưa có tình cảm kịch biến, nhưng máu tươi hắn lại sôi trào lên, trong máu phát ra sóng nhiệt kinh người lan tràn toàn thân, làm hắn khô nóng khó chịu.

Từng thần văn ngụ ý là “Liệt Diễm”, không ngừng từ trong máu tươi nhảy nhót đi ra, như con bướm máu lượn ở trong cơ thể hắn, phảng phất có được sinh mệnh, thần kỳ vô cùng.

“Tần Liệt, ngươi sao vậy?!”. Sở Ly hoảng sợ biến sắc.

Giờ phút này, Tần Liệt như núi lửa sắp phun trào, trong lỗ chân lông toàn thân tràn ra khí tức lưu huỳnh, làn da đỏ đậm như lửa khói.

“Không thích hợp! Ta có chút không thích hợp! Ta cũng không nói lên được là chuyện gì xảy ra!”. Tần Liệt hít thở dần dần ồ ồ.

“Hô hô hô!”.

Từng luồng lửa, không chịu khống chế từ ngoài thân hắn tràn lên, như dòng nham thạch nóng chảy lăn lộn, vừa toát ra, đã thiêu đốt mãnh liệt.

Phòng của Sở Ly nháy mắt bị lửa nóng bao phủ.

Sở Ly kêu quỷ, bị dọa vội vàng chạy ra ngoài, không ngừng thét to.

Lôi Diêm, vợ chồng Từ Nhiên, còn có Lâm Lương Nhi, bao gồm các cường giả Tịch Diệt tông, liên tiếp từ các phương hướng đi đến, rất nhanh đã tụ tập đến bên này.

“Chuyện gì vậy?”. Lôi Diêm hét to.

“Ta cũng không biết!”. Sở Ly liên tục lắc đầu.

Đồng Chân Chân lại tới, nhìn thật sâu Tần Liệt trong biển lửa một lát, đột nhiên nói: “Đem người trên thuyền này di chuyển đến hai chiếc khác! Phải nhanh!”.

Lôi Diêm còn đang sững sờ, Hứa Nhiên không kiên nhẫn quát: “Làm theo lời nàng!”.

“Chưa nghe thấy sao? Lập tức đem người trên thuyền này di chuyển đến hai chiếc khác, mau!”. Lôi Diêm lớn tiếng rít gào.

Võ giả Tịch Diệt tông tụ tập lại đây vội vàng hoạt động, la to, đem toàn bộ võ giả trên thuyền đánh thức, sai khiến bọn họ nhanh chóng rời khỏi.

“Lôi Diêm, bảo những người khác đi hết, ngươi và Sở Ly lưu lại là được rồi”. Đồng Chân Chân lại phân phó.

Lôi Diêm khẽ nhíu mày, suy nghĩ một chút, một lần nữa phân phó xuống.

Không bao lâu, toàn bộ võ giả trên thuyền này đều bị khó hiểu xua đuổi rời khỏi.

Lúc này, lửa nóng từ trên người Tần Liệt phun trào ra, đã nhanh chóng lan tràn.

“Ta có thể khống chế được”. Hứa Nhiên đột nhiên nói.

“Đừng!”. Đồng Chân Chân lắc lắc đầu, ngăn trở động tác của hắn, sau đó nhíu chặt mày, nói: “Hắn...”.

Do dự một chút, Đồng Chân Chân không tiếp tục nói, ánh mắt càng lúc càng quái dị.

Lôi Diêm, Sở Ly thậm chí Hứa Nhiên, đều là không hiểu ra sao, đều vội vàng nhìn về phía nàng, hy vọng nàng giải thích nghi hoặc.

Đồng Chân Chân nhìn phía Lâm Lương Nhi, đột nhiên nói: “Tình huống của hắn ngươi biết bao nhiêu?”.

“Không tính là nhiều”. Lâm Lương Nhi trấn định nói.

“Vậy ngươi có biết, huyết mạch hắn... Khác với người thường hay không?”. Đồng Chân Chân hỏi tiếp.

“Biết một chút”. Lâm Lương Nhi đáp.

Đồng Chân Chân còn muốn hỏi tiếp, đột nhiên, sắc mặt Hứa Nhiên chợt biến đổi, vậy mà lại trực tiếp phá vỡ boong thuyền đỉnh đầu, lập tức lơ lửng ở trên con thuyền khổng lồ.

Lôi Diêm cũng có điều phát giác, thân thể sau khi chấn động, cũng bay vọt đến bên cạnh Hứa Nhiên.

Chỗ cực xa, Tam Lăng đại lục phương hướng kia, bầu trời thiêu đốt ngọn lửa đỏ rực, ở đêm khuya tối đen tỏ ra vô cùng bắt mắt.

Ngọn lửa đó, thế mà cùng khí tức và uy thế trong cơ thể Tần Liệt phóng thích giống nhau như đúc, ngay cả mùi lưu huỳnh cùng nham thạch nóng chảy cũng không có khác biệt.

Lấy thị lực của Hứa Nhiên cùng Lôi Diêm, mơ hồ nhìn thấy, ở trong ngọn lửa tính chất hủy diệt, có một lão đầu Thiên Quỷ tộc ba tầng hồn đàn đang thống khổ gào thét, phát ra tiếng chửi mắng kinh thiên động địa.

“Ba tầng hồn đàn!”.

Hứa Nhiên, Lôi Diêm đồng thời biến sắc, ánh mắt nhất thời trở nên vô cùng ngưng trọng, càng thêm tụ tập tinh thần xem xét phương xa.

Trong ngọn lửa ngập trời, già Thiên Quỷ tộc có được ba tầng hồn đàn lão kia ngửa mặt lên trời rít gào, điên cuồng giãy giụa.

Vô số thần văn lấp lánh chói mắt, từ trong huyệt khiếu hắn bay vọt ra, ngưng tụ thành gông xiềng bảy màu, ngược lại gắt gao trói buộc hắn.

Trong gông xiềng lóa mắt, lửa nóng thiêu đốt hừng hực, từng cỗ nham thạch nóng chảy nóng bỏng như sóng nhiệt nước thép, khắc ở trên người hắn, đốt hắn da tróc thịt bong.

Mấy chục tộc nhân Thiên Quỷ tộc, phân tán ở bên cạnh ngọn lửa, đều là vẻ mặt lo lắng, lớn tiếng kêu la cái gì.

Cách xa mấy vạn thước, Hứa Nhiên và Lôi Diêm đều ngửi được mùi đáng sợ tính chất hủy diệt, từ trong những ngọn lửa đó phóng ra.

Hai người theo bản năng cúi đầu nhìn về phía dưới.

Trong thuyền sắt đen khổng lồ, lỗ chân lông cả người Tần Liệt phun trào ra lửa nóng, vô số nham thạch nóng chảy như thần văn nóng bỏng, như con bướm quay chung quanh hắn bay múa.

Con thuyền khổng lồ đã dần dần bị lửa cháy bao phủ.

Hai người Đồng Chân Chân, Lâm Lương Nhi, cũng không thể không tạm thời rời xa Tần Liệt, vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía hắn.

“Cái này...”. Lôi Diêm ngơ ngác nhìn chốc lát, đột nhiên phản ứng lại: “Lửa nóng trên người lão giả Thiên Quỷ tộc ba tầng hồn đàn kia, là vì Tần Liệt mà dựng lên?”.

Hứa Nhiên cười cay đắng: “Chỉ sợ như thế”.

“Để hai chiếc thuyền sắt đen khổng lồ phía sau rút lui trước”. Đồng Chân Chân ngẩng đầu, nghiêm nghị nói: “Phương xa bọn tộc nhân Thiên Quỷ tộc kia, tổng cộng có bốn người có được hồn đàn, trong đó hai người có ba tầng hồn đàn. Trừ tên kia bị lửa bao phủ, còn có một người khác, lần này Thiên Quỷ tộc lặng yên đến, rõ ràng là muốn gây chiến”.

“Hai tên ba tầng hồn đàn!”. Lôi Diêm đột nhiên biến sắc.

Hắn lại nhìn thật sâu về phía Đồng Chân Chân, sau khi thấy Đồng Chân Chân gật đầu lần nữa, Lôi Diêm quyết đoán hạ lệnh, hướng các võ giả Tịch Diệt tông phía sau thét to.

Hai chiếc thuyền sắt đen khổng lồ phía sau, ở trong tiếng kêu gọi của hắn, vội vàng quay đầu, hướng phương hướng Tịch Diệt tông mà đi.

“Đám người Thiên Quỷ tộc tới kia, hẳn là chuẩn bị thừa dịp đêm khuya, đánh úp với chúng ta, chỉ là...”. Con ngươi Đồng Chân Chân âm u: “Huyết mạch lực trong cơ thể Tần Liệt, rõ ràng cùng một người trong đó có liên hệ vi diệu, dẫn tới... Bí thuật cổ xưa khắc ở trong cơ thể người kia bùng nổ, làm hắn nháy mắt gặp lực lượng cắn trả, bị biển lửa bao phủ”.

Hứa Nhiên và Lôi Diêm đều là sắc mặt quái dị.

Cho tới bây giờ, bọn họ cũng không rõ đã xảy ra cái gì, không biết cái ngoài ý muốn này vì sao dựng lên.

“Bất luận như thế nào, lần này đều dựa vào Tần Liệt, bằng không chờ hai đại hiền giả Thiên Quỷ tộc cường giả ba tầng hồn đàn, thêm một kẻ hai tầng, một kẻ một tầng đến, nháy mắt bùng nổ làm khó dễ đối với chúng ta”. Đồng Chân Chân lo lo lắng lắng: “Như vậy hậu quả thiết nghĩ không chịu nổi”.

Sắc mặt Lôi Diêm thâm trầm, cũng dần dần hiểu ra.

Bọn họ bên này, bản thân hắn có được hai tầng hồn đàn, đối với cảnh giới thực lực của Hứa Nhiên và Đồng Chân Chân, hắn cũng không phải phi thường rõ ràng.

Theo hắn thấy, bốn đại hiền giả Thiên Quỷ tộc, một khi lặng yên giết qua, môn nhân Tịch Diệt tông bọn họ chắc chắn gặp nạn toàn bộ.

Cho dù là bản thân hắn, bất ngờ không kịp đề phòng, cũng có thể lập tức bị thương nặng, do đó trực tiếp hồn phi phách tán.

Vừa nghĩ như vậy, lúc Lôi Diêm nhìn về phía Tần Liệt, trong mắt dần dần có thêm vài phần cảm kích.

Một chiếc thuyền khổng lồ bị nóng chậm rãi đốt cháy hết kia, hắn ban đầu còn có chút đau lòng, lúc này đã không còn cảm giác.