Linh Vực

Chương 880: Cân đối phát triển




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Hắn bị Đằng Viễn tra tấn quá lâu, đè nén thời gian quá dài, nay rốt cuộc phát tiết ra.

Tâm thần thay đổi, Hàn Băng quyết, Thiên Lôi Cức, còn có Địa Tâm Nguyên Từ Lục, ba loại linh quyết biến ảo không ngưng trệ, ba loại lực lượng thuộc tính khác nhau, thuyên chuyển theo như tâm ý.

“Trước kia Thiên Lôi Cức, Hàn Băng quyết tu luyện quá nhiều, Địa Tâm Nguyên Từ Lục không dụng tâm chìm đắm, khiến ba loại linh quyết mất cân đối quá lợi hại, cho nên mới sẽ có cảm giác ngưng trệ”.

“Theo Địa Tâm Nguyên Từ Lục tăng mạnh, ba nguyên phủ của linh hải ẩn chứa linh lực đã không sai biệt nhiều, làm ba đại nguyên phủ của linh hải hình thành sự cân bằng vi diệu”.

“Cân bằng, cân đối phát triển, đối với thực lực bản thân, còn có vận dụng linh quyết, hiển nhiên có chỗ tốt khó có thể đánh giá”.

Tần Liệt âm thầm cảm thụ linh hải biến hóa, ra một cái kết luận như vậy, sau đó quyết định về sau sẽ không bỏ qua bất cứ một loại linh quyết nào, sẽ tăng lên cân đối ba loại lực lượng.

“Làm thịt tiểu tử kia cho ta!”.

Quân Hồng Huyên chật vật, nửa bên mặt dính đầy vết máu, mắt thấy đợt võ giả Thái Dương cung đầu tiên bị hắn ra lệnh chết hết ở nơi đó, lập tức lần nữa phát ra hiệu lệnh.

Ở gần, vài võ giả Như Ý cảnh hậu kỳ, còn có hai tên Phá Toái cảnh, bỏ lại đối thủ Ám Ảnh tộc, quanh thân lưu chuyển ánh nắng, chói mắt lao đến.

Đêm khuya u ám, bọn hắn sau khi tận tình phóng thích lực lượng, trở nên như một mặt trời nhỏ hơn một bậc mãnh liệt.

“Cùng Nhật Tranh Huy!”.

Từng mảng ánh nắng đỏ rực, ánh vàng rực rỡ, mang theo khí tức cực nóng, như sóng nhiệt cuồn cuộn phả vào mặt.

Trong ánh nắng, các linh khí tinh xảo đẹp đẽ truyền đến tiếng xé gió chói tai.

“Nham Băng Phong Bạo!”.

Khí tức cực hàn ngưng tụ thành sương mù lạnh trắng xóa, kết thành một quả cầu băng thật lớn.

Quả cầu băng xoay tròn một cái, chợt nổ tung, thành cả ngàn đao băng khối băng bắn tung tóe, xoay tròn thành lốc xoáy.

Từng mảng ánh sáng mạnh của mặt trời đó, như bị một cái lốc xoáy hàn băng một ngụm nuốt hết, ngay cả các linh khí kia cũng phút chốc mất tích.

Trong băng vụn bắn phá truyền đến một tiếng rồng rống, chợt thấy một con rồng dài đầm đìa máu, kêu to cắn xé hướng các võ giả Thái Dương cung tránh ở phía sau ánh nắng.

“Huyết Long Ngâm!”.

Tần Liệt hừ lạnh một tiếng, trong lòng bàn tay các giọt bản mạng tinh huyết hội tụ vào con rồng máu, con rồng máu đó vốn hung dữ, sau khi dung nhập bản mạng tinh huyết của hắn, cả người cháy lên ngọn lửa mãnh liệt.

“Hô hô hô!”.

Ngọn lửa bất diệt, theo con rồng máu vặn vẹo, lóe ra điểm sáng lửa rơi xuống như mưa.

Thân thể mấy người kia của Thái Dương cung lập tức bị điểm hỏa.

“A!”.

Bọn họ vận dụng linh quyết Thái Dương cung, ý đồ đem ngọn lửa bất diệt đó dập tắt, lại phát hiện không động còn tốt, vừa triệu tập linh quyết khổ tu, ngược lại giống như nháy mắt dẫn nổ núi lửa.

Thế lửa trên người bọn họ trở nên càng thêm hung mãnh, lại không cách nào khống chế, ngay cả nguyên phủ trong đan điền linh hải bọn họ hấp thu thái dương viêm lực hình thành, thế mà cũng bị điểm hỏa cùng.

Điều này làm bọn họ phát ra tiếng kêu thảm thiết sợ hãi tuyệt vọng, hò hét, hy vọng đạt được trợ giúp.

Đáng tiếc không ai quan tâm.

Vì thế, ngắn ngủi mấy chục giây thời gian, mấy người này đều bị đốt thành than củi hình người cháy đen.

Trong cơ thể như than, còn có các đốm lửa lóe lên nhảy nhót, phóng thích dư lực cuối cùng.

Con rồng máu đó, lúc từ bên cạnh bọn họ bay vút qua, thân thể bọn họ đột nhiên tan rã, biến thành một mảng khối đen như cặn than củi.

Bản mạng tinh huyết của Tần Liệt, chẳng những ẩn chứa lửa bất diệt của Thần tộc, còn ở gần đây hấp thu Thái Dương chân hỏa tinh thuần đến cực điểm.

Linh quyết Thái Dương cung tu luyện, chính là từ trên mặt trời hấp thu viêm năng, nhét vào linh hải chậm rãi rèn luyện thành nguyên phủ.

Bọn họ sở dĩ chết thảm nhanh như vậy, thuần túy là vì bản mạng tinh huyết của Tần Liệt đã điểm hỏa nguyên phủ bọn họ, từ bên trong thiêu đốt hủy diệt bọn họ.

“Gã này thế mà còn tu luyện hỏa viêm chi lực!”.

Trong U Nguyệt tộc phân tán, Lận Tiệp, U Thiên Lan, còn có mỹ phụ trung niên kia tụ tập cùng chỗ, lúc này sắc mặt Lận Tiệp thâm trầm, mày ngài đã nhíu thật chặt.

U Thiên Lan khẽ che miệng, trong mắt có kinh dị nồng đậm: “Lôi điện, hàn băng, đại địa, hỏa diễm, còn có một loại lực lượng máu tươi, chỉ trong chốc lát như vậy, từ trên người hắn, đã bày ra năm loại lực lượng thuộc tính khác nhau, cái này... Hắn là như thế nào tu luyện đến Như Ý cảnh hậu kỳ?”.

Mỹ phụ trung niên U Nguyệt tộc kia cũng nghi hoặc nhìn về phía Lận Tiệp: “Không phải tu luyện linh quyết càng nhiều, càng pha tạp, hướng cảnh giới phía sau đột phá sẽ càng khó khăn sao?”.

Mặc kệ là Nhân tộc, hay chủng tộc khác, linh quyết tu luyện nếu quá nhiều, về sau đột phá cảnh giới sẽ càng ngày càng khó.

Võ giả Thái Dương cung, còn có võ giả Thái Âm điện, sở dĩ đánh cắp huyết mạch Viêm tộc cùng U Nguyệt tộc, là vì huyết mạch hai tộc này, chẳng những không xung đột, còn có thể bù trừ hỗ trợ với linh quyết bọn họ tu luyện.

Huyết mạch Viêm tộc, có thể tăng cường lực lượng võ giả Thái Dương cung. Huyết mạch U Nguyệt tộc, cũng có thể tăng cường tốc độ tu luyện của võ giả Thái Âm điện.

Lúc bọn họ chọn lựa huyết mạch, đã biết lực lượng cùng huyết mạch của hai bên, thật ra đồng tông đồng nguyên.

Cái này cũng là vì tránh cho lực lượng bản thân phát sinh xung đột với huyết mạch.

Tần Liệt, lực lượng thuộc tính khác nhau trên người quá mức pha tạp đa dạng, theo đạo lý mà nói, thêm mỗi một loại linh quyết, con đường tu luyện sẽ gian khổ gấp đôi so với người thường.

Tần Liệt rõ ràng rất trẻ, thân mang nhiều linh quyết thuộc tính khác nhau, lại tu luyện đến Như Ý cảnh hậu kỳ, bản thân cái này đã là một kỳ tích, tỏ ra quá không thể tưởng tượng.

“Không sai, tu luyện linh quyết càng nhiều, càng pha tạp, cảnh giới đột phá sẽ càng khó”. Vẻ mặt Lận Tiệp cũng đầy kinh dị: “Nhưng khó không có nghĩa là không có khả năng, hắn có thể trẻ tuổi như thế, tu luyện năm loại linh quyết khác nhau, còn có thể đạt tới Như Ý cảnh hậu kỳ, tất nhiên có chỗ khác thường. Hơn nữa, người như thế, thường thường tâm chí cứng cỏi, cộng thêm thân mang năm loại linh quyết, cho dù là không có huyết mạch cường đại, cũng sẽ cực kỳ đáng sợ, mọi người đều phải thận trọng đối đãi”.

“Trên người hắn có Ngân Nguyệt ấn ký, tính hẳn lên, ngay cả nguyệt chi lực lượng hắn cũng nắm giữ rồi”. U Thiên Lan lại nói.

Lời vừa nói ra, Lận Tiệp cùng mỹ phụ trung niên kia càng thêm kinh hãi.

Các nàng cũng bắt đầu thật sự coi trọng Tần Liệt.

“Ma Long nhất tộc và Viên gia, không cần bao lâu sẽ tới, lần này kế hoạch của Quân Hồng Huyên, cho dù không có Diêu Thiên tới đây, cũng đã định sẵn thất bại”. Mỹ phụ trung niên của U Nguyệt tộc sắc mặt ngưng trọng, nói: “Ai cũng không ngờ được, một chi Ám Ảnh tộc này hẳn là không có lực lượng gì, lại mạnh ra ngoài dự đoán. Quân Hồng Huyên rất ít thất bại, nhưng lần này quả thực thất bại rồi, Diêu Thiên đến, chỉ là khiến hắn thất bại tỏ ra càng thêm rõ ràng, tỏ ra nhanh hơn mà thôi”.

“Chúng ta cần thừa dịp trước khi Ma Long nhất tộc đến, đem người tên Diêu Thiên này mang đi!”. Lận Tiệp nói.

“Không, không thể dùng sức mạnh nữa”. Mỹ phụ trung niên kia lắc lắc đầu, nói: “Ám Ảnh tộc chưa bị diệt, chúng ta muốn dùng sức mạnh dẫn hắn đi, cũng không dễ như vậy. Sau chuyện, Ma Long nhất tộc vẫn là sẽ nổi giận truy cứu xuống, đến lúc đó chúng ta cũng sẽ có phiền toái”.

“Dì Vân, vậy chúng ta phải làm như thế nào?”. U Thiên Lan hỏi.

U Vân nhíu mày nghĩ một chút, bất đắc dĩ nói: “Sức mạnh không thể làm, chỉ có thể dùng mềm”.

“Hai chúng ta từng thử, điều kiện tùy tiện hắn đưa ra, cũng đã cầu hắn, nhưng vô dụng”. Lận Tiệp thở dài.

“Lần này ta tự mình bàn bạc với hắn”. U Vân nói.

U Thiên Lan và Lận Tiệp nghe nàng nói như vậy, mắt đều hơi sáng lên, tựa như có chút tin tưởng đối với nàng.

“Thiếu gia, Ma Long nhất tộc và người Viên gia đã sắp đến, hành động một lần này... Đã thất bại, việc đã không thể làm, hạ lệnh rút lui chứ?”.

Lúc này, một cường giả Thái Dương cung, lặng yên hiện lên ở bên cạnh Quân Hồng Huyên, thành khẩn khuyên bảo.

“Chúng ta đã chết rất nhiều người!”. Trong mắt Quân Hồng Huyên phóng ra lửa giận cuồn cuộn.

“Chiến đấu luôn có hy sinh, cái này không tránh được, nếu thiếu gia không muốn nhiều huynh đệ hơn chết ở đây, vẫn là nhanh chóng hạ lệnh đi”. Người nọ thở dài một tiếng, tiếp tục khuyên nhủ: “Bằng không, chờ người của Ma Long nhất tộc tới, thương vong của chúng ta càng thêm thảm trọng”.

“Ta biết rồi”. Quân Hồng Huyên cố nén phẫn nộ ngập trời, vẫn hạ đạt mệnh lệnh lui lại.

Mệnh lệnh này phát ra, ý nghĩa hắn thừa nhận thất bại, cái này đối với tâm cảnh của hắn cũng sẽ sinh ra ảnh hưởng hoặc nhiều hoặc ít.

Bởi vì mấy năm gần đây hắn đã không còn nhấm nháp tư vị thất bại.

“Rút!”.

Quân Hồng Huyên hạ đạt mệnh lệnh, rất nhiều võ giả Thái Dương cung nghe vậy lập tức xoay người, hóa thành các chùm sáng như viêm hỏa, hướng bên ngoài tản đi.

“An thúc, giúp ta lưu ý một chút các lão gia hỏa Ám Ảnh tộc, ta muốn cho tiểu tử dưới đó một cái giáo huấn suốt đời khó quên!”.

Quân Hồng Huyên nhìn chằm chằm Tần Liệt.

“Ta ra tay giết hắn là được, cần gì phiền toái như vậy?”. Quân An nhíu mày.

Hắn là lão quản gia của Quân gia, phụ trách bảo vệ Quân Hồng Huyên, còn có ở thời điểm mấu chốt nhắc nhở Quân Hồng Huyên, để tránh hắn gây thành sai lầm lớn.

“Không, ngươi không thể động thủ, một khi ngươi động thủ, U Vân của U Nguyệt tộc sẽ tuyệt đối không ngồi yên không lý đến. Bọn họ vẫn án binh bất động, chính là đang đợi người này, nghe nói trên người hắn có thánh khí U Nguyệt tộc”. Quân Hồng Huyên lắc lắc đầu, ánh mắt lạnh như băng: “U Nguyệt tộc cần hắn còn sống, mà một khi ngươi ra tay, hắn chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, cho nên U Vân sẽ không thờ ơ lạnh nhạt”.

Lúc Thái Dương cung xuống tay với Ám Ảnh tộc, Quân Hồng Huyên đã thông qua đủ loại con đường, biết tính toán của Thái Âm điện cùng U Nguyệt tộc.

Bởi vì Thái Âm điện chưa đạt được Ám Ảnh tộc tán thành, chưa kết thành đồng minh, Thái Âm điện rõ ràng không muốn quản chuyện Ám Ảnh tộc, lại muốn bức Ám Ảnh tộc đem Tần Liệt dẫn đến, cho nên đã tiếp nhận kế hoạch của bọn họ.

Quân Hồng Huyên biết điểm mấu chốt của Thái Âm điện, biết bọn họ muốn gì, cũng biết bọn họ sẽ trầm mặc, cho nên không kiêng nể gì.

Hắn cũng biết Thái Âm điện sẽ không cho phép Tần Liệt dễ dàng chết đi.

Nhưng, một khi Quân An động thủ, Tần Liệt kia chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, U Vân khẳng định sẽ động thủ.

“Được! Ta giúp ngươi quản các lão gia hỏa Ám Ảnh tộc”. Quân An gật gật đầu.

Hắn tin tưởng thực lực của Quân Hồng Huyên.

Vì thế, ngay tại thời điểm toàn bộ võ giả Thái Dương cung hóa thành các chùm viêm hỏa tiêu tán ra bên ngoài, Quân Hồng Huyên đột nhiên bùng nổ làm khó dễ.

Như một ngôi sao băng bốc cháy, lại như mặt trời rơi xuống, Quân Hồng Huyên trong thời gian ngắn bắn về phía vị trí Tần Liệt.

Các con chim lửa như Tam Túc Kim Ô, thuần túy do Thái Dương chân hỏa ngưng luyện, ở trong mặt trời lửa chói chang Quân Hồng Huyên hình thành hót vang lên.

Ngọn lửa mặt trời như thiêu hủy thế giới bắn vọt đến.

“Đùng! Đùng!”.

Không khí truyền đến tiếng nổ khô khốc, hư vô như bị thiêu đốt, tia lửa bột phát viêm năng đó hình thành, làm người ta hít thở không thông.

Tần Liệt tay cầm Lôi Phách đao, đột nhiên ngẩng đầu, thấy một ngôi sao băng bốc cháy từ trên trời rơi xuống.

Trong ngôi sao băng bốc cháy đó truyền đến khí tức khủng bố, làm hắn theo bản năng cảm giác được hung hiểm.

Khí thế lúc trước mấy chục võ giả Như Ý cảnh, còn có mấy tên Phá Toái cảnh cùng nhau xung phong lên, cũng không bằng một nửa của sao băng bốc cháy kia!

Chân hồn của hắn thế mà không tự kìm hãm được run rẩy lên.

Sau đó, máu toàn thân hắn nhịn không được sôi trào thiêu đốt!

Các giọt bản mạng tinh huyết giấu ở trong máu hắn, ngay lập tức từ trong cơ thể bay ra, hóa thành các viên hồng bảo thạch trong suốt, Liệt Diễm thần văn không biết tên ở bên trong nhấp nháy sáng. Năng lượng ẩn sâu điên cuồng áp bức, hóa thành viêm năng hủy diệt càng thêm thuần túy, cũng càng thêm cuồng bạo.

“Oành!”.

Một cột sáng lửa khói, từ đỉnh đầu Tần Liệt phóng lên trời, các viên hồng bảo thạch do bản mạng tinh huyết hình thành phóng ra ánh sáng mỹ lệ, tất cả tan vào cột sáng.

Trong cột sáng, lôi điện lấp lánh, băng tinh không ngừng nổ tung, còn mang theo thổ linh khí nồng hậu, xen lẫn máu tươi đỏ tươi.

Trong cột sáng dung nhập đủ loại linh quyết kỳ diệu của hắn.

Đây là một đòn đỉnh phong!

Cột sáng lửa khói mỹ lệ, cùng một ngôi sao băng bốc cháy, va chạm ngay tại giữa không trung.

Trong khoảnh khắc, từ trong cột sáng kia bột phát ra tia chớp chói mắt, sấm sét cuồng bạo, còn có vô số vụn băng sắc bén đến cực điểm, hình thành khu vực khủng bố như máy xay thịt.

Nhưng, ngôi sao băng bốc cháy kia cũng ở trong nháy mắt, như mặt trời nổ tung hình thành thủy triều năng lượng như thiêu hủy đất trời.

Các con Tam Túc Kim Ô, chim thần trong truyền thuyết, cũng từ trong quầng sáng lửa cháy đó gào thét lao ra, cả thảy có chín con.

Tam Túc Kim Ô do lực lượng lửa tinh thuần nhất, hòa tan một bộ phận hồn niệm của Quân Hồng Huyên mà thành phát ra tiếng hót khẽ, cùng tia chớp, sấm sét, vụn băng chói mắt cào xé ở cùng nơi, lấy phương thức mắt thường không thể nhận ra chém giết tranh đấu.

Mảng bầu trời đó nở rộ ra ánh sáng kỳ lạ lóa mắt.

“Cửu Dương Diệu Nhật!”. U Vân biến sắc, dậm mạnh chân, cắn răng mắng: “Quân Hồng Huyên đây là muốn hủy hắn!”.

Nàng phút chốc lao đi.

Đôi mắt sáng của Lận Tiệp và U Thiên Lan cũng hiện ra sự kinh hãi.

Cửu Dương Diệu Nhật loại bí kỹ này, chính là pháp quyết lực sát thương khủng bố cường giả Thái Dương cung có được huyết mạch Viêm tộc, trải qua các thế hệ lần mò, mới cuối cùng hình thành.

Một khi bí kỹ hình thành sẽ xuất hiện chín con Tam Túc Kim Ô, Tam Túc Kim Ô sẽ hấp thu Thái Dương chân hỏa, thiêu đốt hừng hực, đem đối thủ luyện thành tro tàn mới có thể tắt.