Linh Vực

Chương 881: Khóa giới nhất chiến!




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Trong truyền thuyết, lúc ban đầu ở Bạc La giới, mặt trời và mặt trăng giống nhau, cũng có chín cái.

Về sau... Bạc La giới xuất hiện thần điểu Tam Túc Kim Ô, chúng nó sau khi xuất hiện, liền bắt đầu nuốt ăn mặc trời, đem chín mặt trời ăn chỉ còn lại ba cái.

Cửu Dương Diệu Nhật pháp quyết này, chính là lấy tinh huyết, linh hồn, viêm năng để bắt chước Tam Túc Kim Ô, đem nó ngưng luyện ra, lấy thần ý cùng bá đạo của nó, làm nó không ngừng hấp thu Thái Dương chân hỏa, hình thành công kích khủng bố nhất.

Đây là một loại pháp quyết đáng sợ nhất của Thái Dương cung.

“May mắn, may mắn đây là ban đêm, ba mặt trời chưa mọc, bằng không uy lực bí kỹ này phải tăng gấp ba”. U Thiên Lan may mắn nói.

“Cho dù là ban đêm, Diêu Thiên kia... Chỉ sợ cũng không chống đỡ được”. Lận Tiệp lo lo lắng lắng.

“Không xong! Hắn còn chưa thể chết đâu!”. U Thiên Lan phản ứng lại, cũng bối rối.

“Dừng lại!”.

Nhưng vào lúc này, Quân An hừ lạnh một tiếng, chặn một bước ở trước người U Vân.

Ngải Địch, Vưu Lị Á bọn tộc lão Ám Ảnh tộc cũng đều tức giận ngập trời lao đến, muốn đem Quân An chém giết ở đây.

“Thái Dương Thần Luân!”.

Quân An ném ra bánh xe ánh sáng như mặt trời chói chang, hình thành một vùng biển ánh sáng mãnh liệt, đem không gian chỗ Tần Liệt cùng Quân Hồng Huyên, lấy biển ánh sáng mãnh liệt bao phủ.

U Vân và đám người Ám Ảnh tộc trong lúc nhất thời đều bị ngăn cản bên ngoài.

Bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn cột sáng đỉnh đầu Tần Liệt, cùng sao băng lửa khói Quân Hồng Huyên ngưng luyện va chạm với nhau, liên tục phóng ra ánh sáng cùng nhiệt lóa mắt nhất.

“Thiên Lôi Cức! Hàn Băng quyết! Địa Tâm Nguyên Từ Lục! Huyết Linh quyết!”.

Trong lòng Tần Liệt thầm niệm, linh quyết trong cơ thể không ngừng biến ảo, bốn loại lực lượng khác nhau, cùng nhau từ trong gân mạch tràn ra, rót đến cột sáng trên đỉnh đầu.

Bốn cỗ lực lượng, như bốn con sông thật dài, hội tụ ở trong cột sáng, ngăn cản ngôi sao băng lửa khói kia.

“Đốt chết hắn cho ta!”. Mặt Quân Hồng Huyên cùng đầy nét hung hăng.

Hắn có tu vi Phá Toái cảnh, ở ngay trên ngôi sao băng lửa kia mấy chục thước, cũng không ngừng rót vào thái dương viêm năng, cùng lực lượng nóng cháy của huyết mạch Viêm tộc, hóa thành sinh mệnh viêm năng của Tam Túc Kim Ô, giúp Tam Túc Kim Ô hòa tan cột sáng kia, đem lôi điện, hàn băng, thổ cầu, còn có hạt ngọc máu trong cột sáng hóa hết thành tro tàn, sau đó đem Tần Liệt gạt bỏ.

Hai người lần đầu tiên giao phong, vậy mà lại diễn biến thành tiêu hao chiến, so đầu lực lượng ai hùng hậu ngưng luyện cùng kéo dài hơn.

Cảnh giới của Tần Liệt rõ ràng thấp hơn Quân Hồng Huyên, theo lẽ thường mà nói, loại so đấu thuần linh lực không thể giả dối này, hắn phải nháy mắt tan tác mới đúng.

Nhưng, trong cơ thể Tần Liệt có ba đại nguyên phủ, ba đại nguyên phủ đều có thể cung cấp lực lượng mênh mông mãnh liệt.

Trừ cái đó ra, hắn còn có Huyết Linh quyết có thể cung cấp thêm vào một cỗ lực lượng hùng hậu, cộng thêm trong huyệt khiếu, còn cất chứa nước lôi trì, còn có càng nhiều lốc xoáy thổ linh khí hơn.

Cuối cùng, hắn cũng có huyết mạch chi lực!

Những lực lượng này hòa cùng một chỗ, cùng nhau hội tụ vào trong cột sáng, đối mặt thiên chi kiêu tử Quân Hồng Huyên cao hơn hắn cả một cảnh giới, lại cứng rắn chống được.

Cũng chưa toát ra chút dấu hiệu bị thua!

“Cái này...”.

Đằng Viên ẩn nấp từ một nơi bí mật gần đó, ngơ ngác nhìn chỗ lực lượng cùng hào quang lóa mắt nhất kia, vẻ mặt kinh ngạc.

Hắn biết Quân Hồng Huyên chính là mồi lửa Thái Dương cung trăm ngàn vất vả bồi dưỡng ra.

Hắn cũng biết, ở trong sáu thế lực Nhân tộc lớn của Bạc La giới, cũng chỉ có Lận Tiệp mới chính thức có thể giao phong với Quân Hồng Huyên, biết cho dù là ở chủ thế giới linh vực, Quân Hồng Huyên cũng có thể xưng là thiên tài.

Hơn nữa, thiên tài này có tu vi Phá Toái cảnh, so với Tần Liệt cao hơn cả một cảnh giới lớn.

Hắn biết Tần Liệt cũng cực kỳ đặc thù, chính là Nhân tộc cùng Thần tộc hỗn huyết, mà huyết mạch Thần tộc, rõ ràng là huyết mạch mạnh nhất trong thiên địa, so với huyết mạch Viêm tộc, U Nguyệt tộc, Ma Long nhất tộc, Mộc tộc các thái cổ cường giả, thậm chí còn mơ hồ cao hơn một bậc.

Hắn cũng biết Tần Liệt lòng vững như sắt, thân mang đủ loại linh quyết khác nhau lại đều cường hãn, thân thể cũng cường đại vô cùng.

Nhưng, Tần Liệt dù sao chỉ là Như Ý cảnh hậu kỳ.

Hắn đánh giá, chỉ có chờ Tần Liệt thật sự đột phá, có được tu vi Phá Toái cảnh sơ kỳ, mới có thể khiêu chiến Quân Hồng Huyên đạt tới Phá Toái cảnh trung kỳ.

Cho dù là như vậy thắng bại cũng khó đoán.

Nhưng, ngay tại hiện tại, Tần Liệt vẫn chỉ là Như Ý cảnh hậu kỳ, lại ngạnh kháng bí kỹ Cửu Dương Diệu Nhật của Quân Hồng Huyên.

Hắn biết Quân Hồng Huyên đã ra đòn toàn lực.

“Máu cấp năm của Thần tộc, sinh mệnh từ trường mênh mông vượt cấp, không ngừng khai phá thiên phú cùng tiềm năng... Thật là khủng bố”. Ở trước mặt sự thật, Đằng Viên không thể không thừa nhận, hắn vẫn là đã xem nhẹ Tần Liệt.

“Ngao!”.

Nhưng vào lúc này, tiếng rống của Ma Long Ba Lôi Đặc, đột nhiên rung chuyển đi đến.

Tiếng rống đó hình thành sóng âm cường đại, như sóng to mãnh liệt bao phủ mọi người.

Quân An lấy Thái Dương Thần Luân đem U Vân cùng tộc nhân Ám Ảnh tộc cản lại, sau khi nghe được sóng âm khủng bố đó, thân thể liên tục rung động ba cái.

Chợt, từ khóe miệng Quân An, chậm rãi tràn ra hai dòng máu đỏ tươi.

“Thiếu gia! Phải đi rồi!”. Quân An vội nói.

“Chỉ thiếu một lát! Lát nữa trời sẽ sáng rồi! Đáng chết!”.

Quân Hồng Huyên nóng nảy mắng to vài câu, bị ép thu hồi lực lượng, không cam lòng trừng mắt nhìn Tần Liệt một cái, vẫn là ở trước khi Ba Lôi Đặc thật sự đến, theo Quân An lấy độn pháp rút lui.

Hắn không có lựa chọn khác.

“Nhìn thấy võ giả Thái Dương cung, giết cho ta!”. Ba Lôi Đặc ở bên ngoài điên cuồng hét lên.

Mọi người chú ý, các con Ma Long thân dài mấy trăm thước, như là phi hành linh khí thật lớn dưới màn đêm, kêu quái dị ngao ngao, đang truy đuổi các cột lửa sáng.

“A!”.

Tiếng kêu thảm thiết của võ giả Thái Dương cung từ bốn phương tám hướng truyền đến, hiển nhiên có người trốn tránh không kịp, bị Ma Long cắn xé chết.

Ngay cả Quân An bỏ chạy, kiện Thái Dương Thần Luân còn chưa kịp thu hồi kia cũng bị mấy chục đạo ma quang cuốn lấy, bất luận Quân An la lên như thế nào, cũng không thể thu hồi.

“Đi trước! Quay về ta bảo cung chủ đến đòi!”. Quân Hồng Huyên oán hận nói.

Hắn và Quân An, bởi vì thân phận tôn quý, ở lúc lẩn trốn rời khỏi, cũng chưa bị Ma Long nhất tộc điên cuồng đuổi giết, cuối cùng thành công phá vây rời khỏi.

***

Bên ngoài thôn xóm Ám Ảnh tộc, các con Ma Long gào thét, đuổi theo võ giả Thái Dương cung hướng ra phía ngoài bỏ chạy.

Các tộc lão Ám Ảnh tộc lấy Ngải Địch, Vưu Lị Á cầm đầu, cũng đều nhất nhất phóng lên trời.

Rất nhiều người trẻ tuổi của Ám Ảnh tộc, thì là ở dưới tộc lão phân phó, hoặc là xử lý thương thế, hoặc là nâng người bị thương, mau chóng quay về hang chỗ sườn núi.

Bởi vì trên trời chỉ còn lại một mặt trăng tối dần.