Linh Vực

Chương 892: Một hòn đá kích lên ngàn tầng sóng!




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Khu vực này, chính là một khu loạn thạch, các khối đá thật lớn lơ lửng ở không trung, khoảng cách với nhau rất gần.

Giống như là một lục địa thật lớn lơ lửng, ở giữa không trung phân liệt giải thể, hóa thành rất nhiều tảng đá lớn.

Lúc này, khối đá khổng lồ chỗ Tần Liệt, ở trong khu từng mảng loạn thạch yên lặng bất động, nhanh chóng bay đi.

Mà Tần Liệt chuyên tâm tu luyện, đã hoàn toàn không biết biến hóa bên ngoài, toàn bộ tinh thần ý niệm đều tập trung đến linh hải.

Khối đá khổng lồ này, liền ở dưới lực lượng nào đó thúc đẩy, từ trong khu loạn thạch xuyên qua, nhanh chóng rời khỏi nơi thị phi này.

Ngay sau khi khối đá khổng lồ này rời khỏi không lâu, võ giả Thái Âm điện, người Vũ gia, Phong gia, còn có Thôi gia lần lượt chạy tới.

Không bao lâu, những dị tộc sinh sống ở trên mặt đất Bạc La giới, cũng ở sau khi nghe được vụ nổ kinh thiên động địa, vội vã đến.

Rất nhanh, năm thế lực Nhân tộc lớn trừ Thái Dương cung, còn có tộc nhân các đại cường tộc ở Bạc La giới tề tụ với nhau.

Ánh mắt mọi người đều ngưng tụ ở nơi Thái Dương cung nên tồn tại.

Nhưng, ở trong mắt bọn họ, nơi đó đã hóa thành hư vô, chỉ còn tàn hồn dao động, còn có các ngọn lửa đang dần dần tắt.

Không có bất cứ võ giả Thái Dương cung nào sống sót ở trong đại bạo diệt.

Các thế lực Nhân tộc lớn, các kẻ đầu lĩnh của thái cổ cường tộc, đều bị cảnh tượng trước mắt rung động.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”. Đây là nghi vấn vắt ngang ở trong lòng mọi người.

Bọn họ nhìn nhau, truy hỏi nhau, đều muốn biết ở trên lục địa lơ lửng Thái Dương cung sinh sống, rốt cuộc đã xuất hiện loại biến cố nào.

“Thái Dương cung gần đây từng đắc tội người nào?”. Người phụ trách của Vũ gia ở Bạc La giới Vũ Lũy nhìn về phía mọi người.

Thái Âm điện Giang Ức Nguyệt ngồi một chiếc chiến xa hình trăng non, trên chiến xa có tầng tầng lớp lớp tấm màn, đem ánh nắng che kín kẽ.

Từ chỗ Lận Tiệp, nàng đã biết Thái Dương cung và Ám Ảnh tộc tranh chấp, biết Thái Dương cung không lâu vừa mới tấn công một phen đối với Ám Ảnh tộc.

Nàng nhìn về phía Viên Văn Trì xa xa, nhướng mày, nói: “Thái Dương cung ở đêm qua đã đi tộc bộ Ám Ảnh tộc, ý đồ đem Ám Ảnh tộc tiêu diệt, chẳng qua... Ở lúc sắp đắc thủ, bị Viên gia cùng Ma Long nhất tộc phá hủy kế hoạch. Quân Hồng Huyên sau khi trời sáng vội vã trở về, hẳn là về linh vực cầu viện quân, muốn xuống tay đối với Ma Long nhất tộc cùng Viên gia”.

“Chẳng lẽ là các ngươi làm?”. Vũ Lũy lập tức hỏi.

Ánh mắt càng nhiều cường giả, cũng đều tập trung đến trên người Viên Văn Trì, trong mắt đều là nét hoài nghi.

Đêm qua Thái Dương cung tranh chấp với Ám Ảnh tộc, bọn họ hoặc nhiều hoặc ít cũng thu được tin tức, trải qua Giang Ức Nguyệt khẳng định, bọn họ đều cảm thấy nhất định là Ma Long nhất tộc cùng Viên gia liên thủ, lấy hành vi điên cuồng tiêu diệt sào huyệt của Thái Dương cung, hủy diệt cánh cửa bí cảnh, khiến Quân Hồng Huyên không thể dẫn dắt viện quân Thái Dương cung đến.

“Không phải chúng ta làm, chúng ta và Ám Ảnh tộc đã phân rõ giới hạn, lần này ta sở dĩ tới đây, chỉ là muốn đem Thái Dương Thần Luân trả lại cho Quân An, hy vọng có thể giảm bớt mâu thuẫn của hai bên”. Viên Văn Trì vội vàng giải thích.

“Không phải các ngươi? Còn có thể là ai?”. Vũ Lũy tràn ngập hoài nghi: “Trong khoảng thời gian này, chỉ các ngươi kết thù với Thái Dương cung, đêm qua các ngươi lại đã giết không ít người của Thái Dương cung, các ngươi đáng ngờ nhất!”.

“Thái Âm điện!”. Viên Văn Trì đem nước bẩn hắt đến trên người Giang Ức Nguyệt: “Thái Âm điện và Thái Dương cung vẫn luôn là tử địch, phá hủy cánh cửa bí cảnh của Thái Dương cung, như vậy Bạc La giới cũng chỉ còn lại một cánh cửa bí cảnh đó của họ, họ sẽ bóp chặt cổ họng mọi người!”.

“Cũng có khả năng!”. Vũ Lũy lại nói.

“Không liên quan với chúng ta!”. Giang Ức Nguyệt hét lên.

Nàng biết, nếu thật bị nhận định việc này chính là Thái Âm điện gây nên, cho dù Thái Dương cung không thể giết vào Bạc La giới nữa, cũng sẽ ở linh vực điên cuồng trả thù Thái Âm điện, không đem các nàng lột xuống một tầng da sẽ tuyệt không từ bỏ ý đồ.

Các nàng cũng chưa làm tốt chuẩn bị toàn diện khai chiến với Thái Dương cung.

“Ám Ảnh tộc không có năng lực này, Thái Dương cung gần đây cũng chỉ từng có xung đột với các ngươi, như vậy không phải Thái Âm điện các ngươi, chính là Viên gia cùng Ma Long nhất tộc bọn họ!”. Vũ Lũy hừ lạnh một tiếng, nhìn về phía Giang Ức Nguyệt cùng Viên Văn Trì, đột nhiên nói: “Bạc La giới luôn do sáu thế lực lớn của Nhân tộc cùng nhau khai phá, xem như vực giới sở hữu riêng của sáu phe chúng ta, hiện tại... Có phải có người muốn độc chiếm hay không?”.

Lời vừa nói ra, người Thôi gia cùng Phong gia đều sắc mặt khẽ biến đổi, các tộc nhân dị tộc tới đây, cũng toát ra ánh mắt như có chút đăm chiêu.

Ở lúc bọn họ nghi ky nhau, người khởi xướng Tần Liệt, đã ở ngoài ngàn vạn dặm, toàn lực đi trùng kích Phá Toái cảnh.

***

Bạc La giới, dưới ba mặt trời lớn nóng cháy, các ngọn núi màu đỏ sậm lơ lửng trên không, hình thành dãy núi kéo dài.

Dãy núi này ở giữa trời và đất.

Sâu trong các ngọn núi như thanh kiếm lớn đâm hướng bầu trời, cất giấu một khối đá thật lớn, khối đá đó trôi dạt, vẫn đang hướng bên trong dãy núi xâm nhập.

Trên tảng đá trôi nổi, một thanh niên Nhân tộc ngồi xếp bằng, bên cạnh chồng chất linh thạch trong suốt.

Bên cạnh những linh thạch đó phân tán các khối linh bản tỏa sáng, linh bản đang phát huy năng lượng trong linh thạch.

Mây khói linh khí mờ mịt, lượn lờ quanh thanh niên kia, từng tia từng luồng linh lực tinh thuần, bị lỗ chân lông toàn thân hắn hấp thu, tràn vào đan điền linh hải.

Thanh niên tất nhiên chính là Tần Liệt.

Giờ phút này, đan điền linh hải của hắn, ba đại nguyên phủ không ngừng tan vỡ, đang từng chút một ngưng luyện co rút lại.

Vốn, ba cái nguyên phủ do linh lực lôi điện, hàn băng, đại địa ngưng tụ thành, như ba quả cầu sáng ngời.

Lúc này bên trong ba quả cầu ánh sáng phát sinh tan vỡ, linh lực nồng hậu được tinh luyện từng lần, tựa như kết thành tinh thể kỳ dị.

Quá trình này, giống như chất chứa linh mạch thiên địa linh khí nồng đậm, trải qua thời gian diễn hóa, từng chút một ngưng kết thành linh thạch.

Ba cái nguyên phủ trong linh hải hắn, trải qua vỡ vụn, nổ mạnh, co rút lại, ngưng luyện, tụ lại, cũng thong thả kết tinh.

Nguyên phủ như cái cối xay to lớn, đang từng chút một thu nhỏ lại, trở nên càng lúc càng trong suốt, càng lúc càng sáng.

Trong lúc đó, linh thạch chồng chất ở bên cạnh hắn, linh lực bên trong bị hút ra sạch sẽ, không ngừng phát sinh tiếng nổ.

Mỗi khi một khối linh thạch vỡ ra, bên cạnh hắn sẽ có thêm các mảnh đá vụn nhỏ, cái này ý nghĩa lực lượng trong linh thạch đã bị rút hết.

Ngắn ngủi hai canh giờ, linh thạch ở bên cạnh hắn bị rút cạn năng lượng đã có nhiều tới năm vạn khối.

Thiên địa linh khí từ tám phương của Bạc La giới hội tụ đến, trải qua gân mạch chuyển hóa, ngưng luyện, tràn vào trong linh hải, cũng bị ba đại nguyên phủ hấp thu.