Long Huyết Chiến Thần

Chương 672: Tình Phụ Mẫu




“Nơi này đảo Thiên Không ở Vĩnh Sinh thần hải, nói nghe nói qua chưa?”

Long Thần sủng nịch nhìn tiểu cô nương, nói.

“Ta đã từng nghe nói! Nghe nói là một nơi rất thần bí, cha ta cũng không dám tới chỗ này nữa là! Ý, tại sao thực lực của ta lại tăng lên…?”

Vừa nói xong, Hoàng Phủ Kỳ bỗng trừng mắt, vui mừng nói.

“Thực lực tăng cường, hẳn là nguyên nhân đến từ huyết mạch Thiên Hoàng Thần Điểu, ngươi ngâm trong đó những mười ngày mười đêm, chín đại khiếu huyệt trên người, căn bản đều bị tinh huyết Thiên Hoàng Thần Điểu giải khai, Thiên nhất khiếu của ngươi, hiện tại đã khai mở rồi ư? Ở nơi đâu?”

Long Thần có thể cảm giác được, thực lực Hoàng Phủ Kỳ lúc này hẳn là từ Thông Thiên cảnh bát trọng đến Thông Thiên cảnh cửu trọng, tuổi còn nhỏ mà đã có thực lực này đã rất tốt, cho rằng ngoại trừ Long Thần ra, tương lai Hoàng Phủ Kỳ hẳn là người có tiềm lực nhất Trần Vũ thánh triều.

Nàng vừa mới mười tuổi, mà đã là Thông Thiên cảnh cửu trọng, coi như là đệ tử kiệt xuất tại chín thánh triều kia, khó mà có được tốc độ như vậy.

“Ừ, thiên khiếu đã mở ra là ở nơi này.”

Hoàng Phủ Kỳ ngoái cái đầu, chỉ vào cái ót của mình, cười hì hì nói. Có Long Thần ở bên cạnh, nàng đặc biệt có cảm giác thành tựu.

Đột nhiên, nàng nhớ lại câu nói Long Thần vừa mới nói mà kinh ngạc: “Đại ca ca, Thiên Hoàng Thần Điểu, không phải là yêu quái mạnh nhất trong Vĩnh Sinh thần hải ư, ngươi lại giết chết nó?”

Nàng nghe nói, Thiên Hoàng Thần Điểu, cho dù là Triệu Vô Cực cũng không dám trêu chọc nữa là, Long Thần lại dám tới chỗ này sau đó trực tiếp đem Thiên Hoàng Thần Điểu làm thịt? Đây chẳng phải nói Long Thần đã so với Triệu Vô Cực còn mạnh hơn hay sao?

Long Thần thấy một thân khiếp sợ của tiểu nha đầu này bất đắc dĩ gật đầu, nhéo cái mũi nhỏ của nàng, nói: “Đúng là ta giết, vì cứu ngươi nhưng mà vì vậy mà đại ca ca ngươi bị người đuổi giết.”

“Ohh!”

Trong mắt Hoàng Phủ Kỳ lóe lên tinh tinh.

Nàng đối với cường giả chẳng có khái niệm gì, chỉ biết Long Thần, mặc kệ cái thực lực gì, vẫn luôn tồn tại chiến vô bất thắng, không có người nào đánh bại hắn.

“Tốt lắm, không nói nhiều nữa, ta muốn mang ngươi đi gặp cha mẹ ngươi, trong khoảng thời gian này bọn họ rất là mong chờ.”

Long Thần nói.

Nhiệm vụ lần này rốt cuộc hoàn thành viên mãn.

“Phụ thân à? Đúng vậy, ta muốn thấy cha ta, nói cho hắn biết nữ nhân kia không phải đồ tốt gì, nàng chiếm cứ căn nhà giữa hồ của chúng ta, còn len lén bắt ta, sau đó không biết dùng thủ đoạn gì với ta, ta liền ngủ một giấc, sau khi tỉnh lại thì nhìn thấy đại ca ca ngươi!”

Trên mặt Hoàng Phủ Kỳ toát ra thần sắc chán ghét, căm hận bất bình nói.

Xem ra Hoàng Phủ Kỳ còn không biết tin tức Hoàng Phủ Phong Trần đã bị Phong Tuyền phế bỏ cũng không biết mình thiếu chút nữa bị Phong Tuyền giết chết.

Nha đầu này tuổi còn nhỏ, Long Thần cũng không nói cho nàng biết, trực tiếp mang nàng ra khỏi Vĩnh Sinh thần hải, sau đó chạy về hướng thành Lưu Phong, hắn chuẩn bị đi một chuyến đến thành Lưu Phong trước, sau đó trở lại Chiến tộc. Tiểu Lang bây giờ còn không có động tĩnh, mà Hoang Vu thần ấn, còn cần Long Thần nghiên cứu một phen.

Dọc theo đường đi, Long Thần và Hoàng Phủ Kỳ líu ríu nói chuyện, tiểu nha đầu hồn nhiên không biết mình được cứu ra từ quỷ môn quan, vui vẻ vô cùng, cả ngày la hét cùng Long Thần đi Hoàng Phủ gia tộc, cùng với nàng sống chung một chỗ cũng không ngừng hỏi tung tích Mạc Tiểu Lang.

Sau mấy ngày lộ trình, Hoàng Phủ Kỳ chợt phát hiện, phương hướng hai người đi cũng không phải là Hoàng Phủ gia tộc, cho nên nàng nghi ngờ hỏi: “Đại ca ca, chúng ta không phải là đi gặp cha ta cùng mẫu thân sao? Đây là muốn đi đâu vậy…”

“Đi thành Lưu Phong, cha mẹ ngươi đang ở chỗ đó.”

Long Thần nói.

“Ý? Cha mẹ ta không phải là ở nhà sao? Đại ca ca ngươi nói nhảm rồi.”

Hoàng Phủ Kỳ quệt miệng, quắt quắt nói.

Long Thần suy nghĩ một hồi, liền nói: “Tiểu nha đầu, ngươi còn không biết, tại lúc ngươi hôn mê, cái nữ nhân hư đốn chiếm nhà của ngươi, đuổi cha mẹ ngươi ra ngoài rồi.”

“A?”

Hoàng Phủ Kỳ sợ run lên, sau đó toát ra vẻ căm hận, nói: “Ngay cả cha ta cũng không phải là đối thủ nữ nhân hư kia sao? Thật đáng giận mà đợi Kỳ Kỳ trưởng thành, nhất định sẽ đánh nàng cho hoa rơi nước chảy, cái mông nở hoa! Bất quá đại ca ca, ngươi lợi hại như vậy, nhất định phải giúp Kỳ Kỳ đánh nhừ tử nữ nhân hư kia, sau đó để Kỳ Kỳ mang cha mẹ trở về nhà nha.”

Hoàng Phủ Kỳ ỷ lại trên người Long Thần, y y nha nha nói.

Nàng rất thông minh, biết Long Thần có thể vì nàng báo thù.

Cái nữ nhân Phong Tuyền kia là tồn tại xung đột Cổ Phần lệnh với Long Thần, cho nên sẽ cùng Long Thần giao thủ chém giết, chẳng qua là vấn đề thời gian mà thôi, kể từ khi đạt tới Địa Vũ cảnh tam trọng, đối phó nàng, Long Thần hơi có chút nắm chắc.

Cho nên hắn liền gật đầu, nói: “Được, chuyện này giao cho ta, ta bảo đảm đem cái mông nàng đánh cho nở hoa.”

Lấy cái mông mập ú của Phong Tuyền, không biết đánh nở hoa là như thế nào nhỉ?

Dĩ nhiên, Địa Vũ cảnh ngũ trọng. Hơn nữa, còn đến từ Thiên Phong thánh triều, từ Tam Thiên huyễn chưởng và Tam Thiên huyễn ảnh của nàng, thì có thể biết được nữ nhân này rất chi là khó đối phó. Sợ rằng vẫn phải cùng Tiểu Lang liên thủ mới có khả năng giết chết, giống như khi Long Thần giết chết Thiên Hoàng Thần Điểu vậy.

Thành Lưu Phong, sau vài ngày đã tới nơi.



“Phong Trần!”

Cửa gỗ bỗng nhiên bị mở ra, một mỹ phụ thần sắc lo lắng xông vào giữa sân, lúc này ở giữa sân, hoa thơm cỏ lạ mọc đầy, Hoàng Phủ Phong Trần đang đứng ở bìa sân, đang tưới bồn hoa, đúng lúc này thê tử hắn vội vàng chạy vào.

“Sao vậy?”

Hoàng Phủ Phong Trần ánh mắt trầm tĩnh, đưa tay đỡ lấy thê tử của mình nói.

Mỹ phụ ổn định lại tâm thần, nói: “Lúc nãy ta đi hỏi thăm một chút, nghe nói hơn mười ngày trước, nữ nhân Phong Tuyền kia đã trở về Hoàng Phủ gia tộc, hình như tâm tình nàng không được tốt cho lắm, rất nhiều người trong phủ bởi vì làm sai chút chuyện nhỏ đều bị nàng giết.”

“Tâm tình không tốt? Từ thành Vũ Đế trở về, tâm tình không tốt à? Vậy có nghĩa là, hai người Long Thần thật sự cứu được Kỳ Kỳ?”

Trong mắt Hoàng Phủ Phong Trần toát ra thần sắc mừng rỡ.

“Không, có lẽ không phải như vậy.”

Mỹ phụ cười khổ nói.

“Vậy thì như thế nào?”

Hoàng Phủ Phong Trần nhíu mày nói ra lời này.

Mỹ phụ cũng rất thông minh, nói: “Nếu hai người Long Thần thành công đã qua mười ngày rồi, cho dù hắn không có chạy tới nơi này cũng có thể truyền tin tức tới nhưng cho đến bây giờ chúng ta không có được tin tức nào, cho nên... cho nên, có phải trong tranh đấu, Kỳ Kỳ đã mất mạng, kế hoạch của Phong Tuyền đành ngâm nước nóng, cho nên tâm tình không tốt, mà Long Thần hẳn là không còn mặt mũi tới gặp chúng ta ư?”

Nói tới đây, trên mặt mỹ phụ toát ra vẻ đau thương.

“Phu nhân im miệng.”

Hoàng Phủ Phong Trần mắng nhẹ một tiếng, thế nhưng sắc mặt của hắn cũng rất là khó coi đã đợi rất nhiều ngày rồi nhưng vẫn không có tin tức, thật ra trong lòng hắn có dự cảm này chỉ là mình không muốn nói ra thôi.