Long Huyết Chiến Thần

Chương 684: Tiểu Nhân Âm Độc




“Chào tạm biệt gặp lại sau…”

Ánh mắt Liễu Y Y khép lại, chỉ cần nàng chết, Triệu Đan Trần cái gì cũng không chiếm được.

Dọc theo đường đi này đều hôn mê, nàng không có cơ hội tự sát.

Mà đúng lúc này tính mạng của nàng sắp tới điểm cuối, sở dĩ chống chọi tới bây giờ, đó là bởi vì nàng còn rất nhiều chuyện chưa buông, bây giờ nhìn lại đã không có biện pháp nào.

Thế nhưng ngay lúc này bên dưới truyền tới tiếng bước chân trầm trọng.

“Ai!”

Tại thời điểm khẩn yếu này thậm chí có người đến, Triệu Đan Trần giận dữ, hướng đến bên kia rống giận một tiếng, nhất thời một ít cánh cửa kim khí, trực tiếp bị tiếng rống của Triệu Đan Trần, chấn cho nát bấy.

Bên ngoài cửa, Tiêu Lâm sắc mặt kinh hãi.

“Khốn kiếp, ngươi đây là muốn chết sao?”

Triệu Đan Trần vừa mới có hứng thú, lại bị Tiêu Lâm quấy rầy, tự nhiên chọc giận muốn chết.

“Vũ … Vũ đế… ta có việc…”

Tiêu Lâm thật vất vả mới phun ra một câu.

“Nói mau, nếu như không phải chuyện đại sự, ngươi liền tự sát cho ta!”

Triệu Đan Trần quát.

Liễu Y Y ở bên cạnh hắn, cả người phát run.

Tiêu Lâm ổn định tâm tình một cái, thành thật nói: “Long Thần tới đã tới, trong thành Vũ Đế, trừ ngươi ra, không có người nào đối phó với hắn cả, ta xem ra hắn tới lần này là tìm người quyết đấu…”

“Long Thần!”

Cái tên này để trong Triệu Đan Trần trong nháy mắt ngây dại, con người của hắn bành trướng lên, sau đó từ từ híp mắt lại, nói: “Ý ngươi là Long Thần tới rồi ư?”

Sau khi nói xong, hắn phá lên cười ha ha.

Mà sau khi nghe được cái tên Long Thần, Liễu Y Y vốn ánh mắt giải tán, lần nữa tỏa lên ánh sáng.

Tại khi nàng chuẩn bị tự sát, Long Thần tới. Hắn giống như là cứu tinh trong sinh mệnh của nàng, mỗi một lần gặp phải nguy nan, hắn đều xuất hiện ở trước mắt nàng. Điều này làm cho Liễu Y Y cảm động khóc rống lên, nước mắt đầm đìa.

“Khóc cái gì, như thế này sợ rằng ngươi còn phải khóc rất thảm nữa đó.”

Triệu Đan Trần lạnh lùng cười một tiếng, hắn nắm lấy cánh tay Liễu Y Y, hướng phía trên bay đi.

Ở tầng trên cùng cung Vũ Đế, có một cửa ra, mỗi một lần Triệu Vô Cực đều từ chỗ này đi ra ngoài mà bây giờ đến phiên Triệu Đan Trần hắn, thế nhưng tiếp theo là ai đây?

...

Dọc theo đường đi ngựa không dừng vó, Long Thần rốt cuộc cũng chạy tới thành Vũ Đế. Nơi này cách Hoàng Phủ gia tộc còn có khoảng cách, đợi đến khi chiến đấu ở nơi này kết thúc, nói không chừng Phong Tuyền cũng không chiếm được tin tức, dù sao còn quá xa.

Cho nên, sau khi đến thành Vũ Đế, Long Thần vô cùng cao điệu, trực tiếp từ trên không tiến vào trong thành Vũ Đế, rơi vào trong mắt vô số người, tướng mạo Long Thần, rất nhiều người biết rõ, cho nên thành Vũ Đế, nhất thời gây thành phong ba cực lớn!

Long Thần tới!

Một tháng trước tại Chiến tộc, Long Thần là vương giả trở về, cứu vớt nguy cơ Chiến tộc, hơn nữa còn đuổi đi Triệu Đan Trần và Phong Tuyền, thực lực như vậy khiến cho mọi người coi Long Thần thuộc loại cường giả cùng cấp với Phong Tuyền và Triệu Đan Trần.

Hơn nữa, ai cũng biết mâu thuẫn giữa Long Thần và Triệu Đan Trần!

Bọn họ hoàn toàn là tử địch!

Mà bây giờ, Long Thần đến thành Vũ Đế, đây không phải nói rõ là muốn cùng với Triệu Đan Trần đánh một trận cuối cùng hay sao?

Long Thần tới, cả thành Vũ Đế sôi trào.

Lần trước, Phong Tuyền cũng lấy phương thức như thế đi tới thành Vũ Đế, kết quả lần đó Triệu Vô Cực chết, còn lần này Long Thần cũng lấy phương thức cao điệu như thế đi tới thành Vũ Đế!

Lần này kết quả sẽ là như thế nào đây?

Tại trong thành Vũ Đế, chỉ cần cư ngụ trong thành Vũ Đế, trên căn bản đều là người ủng hộ trung thành Vũ Minh, bọn họ cho rằng bản thân mình là một thành viên Vũ Minh mà ở ngoại thành thành Vũ Đế thì là không giống nhau, cuộc sống nơi này chính là quyền quý thành Vũ Đế, trên căn bản do ai chấp chưởng thành Vũ Đế, bọn họ sẽ đảo hướng sang bên đó, trong lòng của bọn họ cũng không có chán ghét đối với Long Thần, ngược lại vô cùng mong đợi Long Thần và Triệu Đan Trần đánh một trận, rốt cuộc sẽ tạo thành rung chuyển như thế nào đây!

Nhìn bên dưới thành Vũ Đế sôi trào, Long Thần ánh mắt lạnh lùng.

Tại thời điểm Phong Tuyền tới, những Vũ vương Vũ Minh kia, còn dám lên vây quanh nàng nhưng Long Thần đến, những người khác chỉ trong nháy mắt đã biết được thân phận Long Thần, cho nên không có ai động thủ, trên căn bản đều ngơ ngác nhìn thanh niên nghịch thiên kia, đang đợi Vũ đế hiện thời đối phó hắn.

Cứ như vậy, Long Thần trực tiếp đi tới bên ngoài cung Vũ Đế!

Lần trước từ trong Cửu U Tang Hồn đi ra, Long Thần đã đứng tại vị trí này lần nữa đứng ở đây, thân phận và địa vị của hắn và Triệu Đan Trần đã không còn trọng yếu nữa rồi.

Long Thần không phải là người lải nhải, sau khi đến, ánh mắt của hắn trực tiếp nhìn về phía cung Vũ Đế, hắn biết, Triệu Đan Trần ở chỗ đó.

Người bên dưới, vội vàng nghị luận.

“Long Thần này cứ như vậy hắn tới Vũ Minh ta, rõ ràng là không đem Vũ đế.”

“Nói nhảm, đoán chừng là hắn tới khiêu chiến Vũ đế!”

“Nghe nói Long Thần thực lực rất mạnh, ta xem chưa hẳn, Vũ đế không những thực lực bản thân cường hãn, hơn nữa còn có Cổ Ma thi hài, coi như là Phong Tuyền kia, Vũ đế lấy hai thứ kia, đoán chừng có thể chiến thắng đối phương dễ dàng?”

“Thế thì chưa chắc, nghe nói nữ nhân kia là Địa Vũ cảnh ngũ trọng, so với Vũ đế còn cao hơn một cấp bậc, thế nhưng gã Long Thần này ta nhìn không có chỗ gì đặc biệt, tin đồn thật sự thái quá huyền hoặc, hắn từng đánh bại qua Vũ đế nhưng mà Vũ đế bây giờ, so với trước kia, cường đại rất nhiều!”

Vừa nghe cũng biết tiếng nghị luận đến từ nội thành thành Vũ Đế.

Lúc này cũng không còn trọng yếu.

Quan trọng là… tại hậu phương Long Thần, tại Chiến tộc, đám người Long Nguyệt đang đợi tin tốt từ Long Thần, trên người Long Thần đeo vận mệnh của rất nhiều người, cho nên lần này hẳn chỉ có một con đường, đó chính là thắng đẹp!

“Triệu Đan Trần, cút ra đây!”

Long Thần nhẹ quát lên một tiếng, thanh âm truyền khắp thành Vũ Đế.

Hoắc một tiếng, Triệu Đan Trần xuất hiện ở trên đỉnh cao nhất cung Vũ Đế.

Lấy phương thức như thế, hai người chạm nhau.

Ánh mắt Long Thần trầm xuống.

Trong tay Triệu Đan Trần chính là Liễu Y Y. Liễu Y Y lúc này đã bị Triệu Đan Trần nắm trong tay, không thể động đậy, nàng ngẩng đầu, hàm chứa nước mắt nhìn Long Thần, trong mắt tràn đầy vẻ xin lỗi, vội vàng nói: “Long Thần, thật xin lỗi…”

Xem ra, Liễu Y Y tại thời điểm giải sầu, bị Triệu Đan Trần tóm được.

Long Thần nhếch miệng, không nói gì.

Liễu Y Y xuất hiện làm rối loạn bố trí của hắn, cho nên Long Thần biết, hắn bây giờ nhất định phải tỉnh táo, nếu không chẳng những không giữ được Liễu Y Y, đến mình cũng không giữ được.

“Thành thật, ngươi thật đúng là chọn đúng lúc, nếu như hơi chậm hơn một chút nữa, nữ nhân Long Thần ngươi đã biến thành nữ nhân của Triệu Đan Trần ta, dĩ nhiên, nàng bây giờ cũng không đào thoát được vận mệnh này.”

Triệu Đan Trần mắt lạnh nhìn Long Thần, thấy Long Thần vẫn là bộ dáng trầm tĩnh khiến cho trong mắt Triệu Đan Trần bốc cháy lên hỏa diễm hừng hực.

Hắn đang nhớ lại những lời Liễu Y Y nói. Nói hắn không có tư cách so sánh với Long Thần, Triệu Đan Trần tâm cao khí ngạo, những lời đó, đả kích hắn trầm trọng, cho nên, đến thời điểm chứng minh.

Long Thần nhìn Liễu Y Y mặc dù quần áo có chút hỗn loạn nhưng không bị xâm phạm, hắn thở phào nhẹ nhõm, mặc dù đây là cửa ải khó khăn nhưng cũng không làm dao động nội tâm của hắn. Hôm nay tới nơi này chỉ có một mục đích, đó chính là Triệu Đan Trần, chết!

“Đem nàng thả ra, quyết đấu tử chiến, như thế nào?”

Long Thần thanh âm mặc dù bình thản nhưng mà truyền khắp cả thành Vũ Đế.

Tất cả mọi người đang nhìn một màn này.

Liễu Y Y xuất hiện, dường như khiến cho trận quyết chiến này lộ vẻ rất thú vị, tất cả mọi người đang suy đoán, Triệu Đan Trần sẽ không buông tha con tin và cùng Long Thần đường đường chính chính đánh một trận?

Ánh mắt mọi người, nhìn về phía Triệu Đan Trần.

“Buông à?”

Triệu Đan Trần phá lên cười ha ha, ai cũng cho hắn cao ngạo, hắn càng thêm âm độc, thật vất vả mới chộp được Liễu Y Y, hắn chẳng những không có buông tha, hơn nữa còn triệt để lợi dung nàng để đánh bại Long Thần! Triệu Đan Trần hắn cho tới bây giờ đều thuộc loại tiểu nhân!

Trong tiếng cười của hắn, mọi người đều hiểu rõ.

Đây là Triệu Đan Trần tuyệt đối không bỏ qua cơ hội này.

“Long Thần…”

Liễu Y Y đã đến bên bờ chuẩn bị sụp đổ, nàng ý thức được, mình sẽ trở thành gánh nặng cho Long Thần! Thậm chí là nhân tố trực tiếp đưa đến chiến bại của Long Thần! Nếu quả thật là như vậy, Liễu Y Y nàng còn không bằng chết đi cho xong chuyện.

Trong lòng nàng lúc này tràn đầy xin lỗi.

Nước mắt thoan thoan chảy xuống.

Long Thần lo lắng nàng làm chuyện điên rồ, liền hướng nàng nói: “Ngươi đừng làm chuyện điên rồ, hãy chờ xem, ta có biện pháp từ trong tay hắn, an toàn đoạt ngươi ra, tin tưởng ta!”

Những lời này trấn tu nội tâm Liễu Y Y.

Ánh mắt Long Thần kiên định là vậy làm cho nàng lựa chọn tin tưởng hắn. Nàng từ trước đến giờ là một hài tử biết nghe lời, nhất là đối với Long Thần nàng vốn muốn quên đi nhưng mà những lời này của Long Thần một lần nữa làm cho nàng tỏa sáng lòng tin, lựa chọn tin tưởng Long Thần.

Tại trong cảm nhận Long Thần, thiếu niên nghịch thiên kia, sớm đã tồn tại vô địch.

Có một số loại người, sự hiện hữu của hắn để đánh vỡ nhận thức của người khác khiến cho người đó cho rằng hắn thuộc loại người không gì làm không được, bất kỳ chuyện gì không thể giải quyết được đến trên tay người đó đều được giải quyết dễ dàng, Long Thần chính là người như vậy.

Những lời này của Long Thần cũng xem như khinh thị Triệu Đan Trần.

Liễu Y Y đang còn nằm trong tay Triệu Đan Trần, Long Thần thế nhưng không coi ai ra gì cùng nàng nói chuyện với nhau, điều này làm cho sắc mặt Triệu Đan Trần trực tiếp biến thành màu đen. Cánh tay gắt gao nắm chặt Liễu Y Y khiến cho nàng không thể nhúc nhích chút nào.

“Nếu có gan thì ra ngoài cửa thành!”

Long Thần nhìn Triệu Đan Trần một cái, hướng bên ngoài thành Vũ Đế bay đi chính là chỗ lúc trước Phong Tuyền đối chiến với Triệu Vô Cực.

Triệu Đan Trần cười lạnh một tiếng, mang theo Liễu Y Y bay đi mà ở trên tay khác của hắn, xuất hiện một cây cờ nhỏ màu đen chính là Vạn Cổ ma kỳ. Dưới sự khống chế của Triệu Đan Trần, Cổ Ma thi hài từ thổ địa ở bên ngoài thành Vũ Đế “ầm ầm” dữ dội đội lên, xuất hiện ở trước mắt Long Thần, mùi vị máu tanh và hôi thối, hướng Long Thần ập tới!

Chiếc đấu cơ lạnh như băng đây, Long Thần còn là lần đầu tiên ứng đối chính diện!

Áp lực khổng lồ đánh về phía hắn.

Triệu Đan Trần cũng đến nơi này hắn không có hạ xuống mặt đất mà ở trên trời cao, một bên khống chế Liễu Y Y, một bên điều khiển Vạn Cổ ma kỳ, thấy Long Thần và Cổ Ma thi hài giằng co, hắn cười to lên, nói: “Đến đi, nếu đã chuẩn bị xong, như vậy trò chơi bắt đầu thôi!”

Chi chít người xuất hiện ở trên tường thành thành Vũ Đế.

Ngoài thành Vũ Đế lại bắt đầu một trận chiến có một không hai!

“Trò chơi ư?”

Long Thần mày nhíu lại, hắn loáng thoáng cảm giác, Triệu Đan Trần là tiểu nhân, hẳn là thi triển thủ đoạn vô sỉ.

Quả nhiên, Triệu Đan Trần nhẹ nắm lấy cánh tay Liễu Y Y, hắn hơi dùng sức khiến Liễu Y Y đau đến độ sắc mặt trắng bệch, trán xuất hiện mồ hôi, thế nhưng vì không muốn để Long Thần lo lắng, nàng gắt gao cắn chặt hàm răng, để mình không phát ra thanh âm kêu đau.

Triệu Đan Trần cười to, nói: “Nhìn thấy không? Đây chính là quy tắc trò chơi! Cổ Ma thi hài ta công kích ngươi! Chỉ cần Long Thần ngươi tránh né một lần, động thủ một lần, ta liền đánh gãy cánh tay hoặc là đùi của nàng, ngươi tổng cộng có bốn cơ hội, bởi vì lần thứ năm, ta sẽ trực tiếp vặn gãy đầu nàng, ai da… a, ngươi làm gì mà nhìn ta dữ thế, có phải hay không ngươi cảm thấy ta không đủ thương hương tiếc ngọc à?”

Lời của Triệu Đan Trần vừa mới nói xong, lập tức người thành Vũ Đế vội vàng nghị luận. Nói tóm lại, người thành Vũ Đế, nhất là người ngoại thành thành Vũ Đế, đối với Triệu Đan Trần cũng không thật lòng tòng phục, bọn họ chẳng qua là bị uy áp của Triệu Đan Trần mà thôi, loại người khi sư diệt tổ như Triệu Đan Trần, có mấy người tán thành hắn chứ?

Mà đúng lúc này trong mắt mọi người, Triệu Đan Trần lộ ra vẻ ti tiện.

Đề tài bọn họ thảo luận, đơn giản là oán trách Triệu Đan Trần, cảm thấy hắn không đảm đang nổi thân phận Vũ đế. Lúc này lời nói toan toát, Triệu Đan Trần đều nghe thấy, cho nên sắc mặt của hắn trở nên khó nhìn.

Hắn sau khi nói xong, Long Thần chính là lãnh đạm nhìn hắn, cái loại sắc mặt lạnh lùng đó khiến cho Triệu Đan Trần bỗng nhiên có loại cảm giác không nơi dung thân, Triệu Đan Trần tự đáy lòng bốc lên tức giận điên cuồng!

“Rõ ràng là ta áp chế hắn, đây là hắn phải chết ở trên tay ta, tại sao hắn còn dám nhìn ta như vậy?”

Trong lòng Triệu Đan Trần điên cuồng gào thét.

Vạn Cổ ma kỳ trong tay vung lên, ánh mắt Cổ Ma thi hài, từ tức hiện lên màu đỏ máu.

“Long Thần, nhớ kỹ, ngươi chỉ có bốn lần cơ hội hoàn thủ!”

Triệu Đan Trần giận quá thành cười, cười điên cuồng, Liễu Y Y ở trong tay hắn, bất lực giống như là con mèo nhỏ, nước mắt không ngừng chảy xuống, nàng rất muốn chết để quên đi mọi chuyện nhưng mà lời nói của Long Thần, hắn có biện pháp nào?

Long Thần nói: “Triệu Đan Trần, ngươi hẳn là không biết, cường giả chân chính, không e ngại bất kỳ thủ đoạn nào, ngươi dùng thủ đoạn đây để thắng ta, từ đây có thể nói rõ ngươi tại thực lực bại bởi ta, như thế, ngươi có cái gì đắc ý chứ?”

“Bớt rắm chó của ngươi đi, ta có thể lấy mạng ngươi, chứng tỏ ta mạnh hơn ngươi!”

Triệu Đan Trần rống giận, dưới sự thao túng của hắn, Cổ Ma thi hài trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, gào thét phóng tới hướng Long Thần, giống như là một đạo hắc ảnh, trong nháy mắt xuất hiện ở trước mặt Long Thần!

Cổ Ma thi hài mạnh mẽ, ầm ầm phát ra một quyền, trong nháy mắt trong không khí phát ra thanh âm bùm bùm cách cách, quyền thế khổng lồ khóa Long Thần, quả đấm như một ngọn núi, xuyên qua bộ ngực Long Thần xỏ.

“Long Thần, nhớ kỹ một cánh tay!”

Tiếng cười càn rỡ của Triệu Đan Trần, quanh quẩn bên tai Long Thần.

Long Thần nhãn tình nhất mị, hắn bỏ qua động thủ.