Lộng Triều

Quyển 10 - Chương 56




- Lão Khổng, nghe nói tên họ Triệu khiến Hoài Khánh long trời lở đất, Trần Anh Lộc và Hà Chiếu Thành để mặc hắn càn rỡ gây sức ép sao?
Lão Phan mỉm cười hỏi.

Khổng Kính Nguyên liếc nhìn qua Mã Cam Xương đang hớn hở thu nhặt tiền mặt, hơi bĩu môi:
- Lão Phan, lão đừng nghe mấy lời càu nhàu của Cam Xương, không phải chỉ kêu hắn đem trả lại tiền lãi mà hắn đã vay công ty đầu tư tín dụng sao? Trước đây hắn mượn tiền, mà mượn thì phải trả lại, đây là điều hoàn toàn chính đáng, hắn có gì mà nghĩ không thông? Nếu đổi là tôi tiếp nhận chuyện này thì tên Mã Cam Xương này cũng sẽ lèm bèm không ít.

- Khổng ca, có nói cũng không nên nói như vậy, việc tôi vay liền thì không phải là giả nhưng lợi tức không phải quá cao sao? Đó là còn chưa tính lúc ấy vì số tiền này mà tôi phải cắt giảm nhân viên ở Bắc Kinh đó! Lúc này nếu cứ cứng nhắc đòi tôi lập tức trả hết nợ thì khác nào kêu tôi đừng sống nữa?
Mã Cam Xương vừa nghe xong liền tức giận:
- Hiện nay lãi suất trong nước rất cao, lãi suất của công ty đầu tư tín dụng này cũng cao theo, nào có kiểu tính nợ như vậy? Nếu không phải tên họ Triệu quá bá đạo, tôi mà không trả tiền thì sẽ đình chỉ việc vận chuyển mà công ty tôi đã nhận thầu thì lão xem tôi có thể trả lại tiền hay không!

- Được rồi, lão Mã, lão đừng có kêu gào trước mặt tôi! Lão cũng chỉ dám la hét trước mặt tôi mà thôi, có giỏi thì lão đừng trả tiền nữa xem. Tôi thấy xương cốt lão cũng chỉ cứng được một lúc thôi.
Khổng Kính Nguyên nói với kiểu chẳng thèm ngó tới:
- Lão cho rằng đảng cộng sản không thu thập được lão sao? Tôi nói cho lão biết, nếu lão mà không hoàn trả thì bên công an sẽ lập tức điều tra công ty thu hồi phế liệu kim loại và vấn đề chưa gái mại dâm trong khách sạn Xích Nham của lão, bên thuế vụ cũng sẽ điều tra chuyện trốn thuế, lậu thuế của lão, lão thử nói xem lão có thoát được chuyện nào không?

- Hừ, nếu tên họ Triệu thực sự như vậy thì đừng trách tôi liều mình, cùng lắm thì cá chết lưới rách!
Mã Cam Xương nói một cách lạnh lùng, nét mặt liền trở nên dữ tợn, sát khí đằng đằng.

- Được, được, quyết tâm cũng không cần phải khoe khoang trước mặt chúng tôi, có bản lĩnh thì tới thể hiện trước mặt Triệu Quốc Đống ấy, chỉ sợ lão vừa tới trước mặt hắn thì người lại phải thấp xuống vài phân, khó mà đứng thẳng được.

Khổng Kính Nguyên đã sớm nhìn thấu Mã Cam Xương, mấy năm nay bọn người này đã sớm mất đi nhuệ khí khi dốc sức làm hắc đạo, giờ có gia đình, quen với cuộc sống hạnh phúc, thường ngày la lối om sòm lại thêm gái gú xung quanh thì làm sao còn cái dũng khí cầm đầu trên tay để đùa giỡn nữa?

Nếu nói cứng miệng thì còn tạm được chứ nếu thật sự bắt Mã Cam Xương vứt bỏ hết thảy để ra trận thì đảm bảo chân lại nhũn oặt ra, ai mà bỏ được cuộc sống sung sướng bây giờ chứ?

Bị Khổng Kính Nguyên nói hai câu khiến cho mặt đỏ bừng, Mã Cam Xương cũng không dám phát tác trước mặt Khổng Kính Nguyên, trong mấy người ngồi ở đây thì nếu muốn phát tài thì cũng chỉ trông cậy vào Khổng Kính Nguyên. Có thể ngồi cùng nhau tại đây thì vốn là dựa vào tiền tài mà.

- Lão Khổng, cái tên Triệu Quốc Đống này chỉ là phó thị trưởng thường trực mà bá đạo vậy sao? Tay hắn thò dài thật đó, ngay cả ngành xây dựng mà cũng muốn nhúng tay vào à? Tôi nhớ mảng này do Đặng Nhược Hiền quản sao mà?
Lão Phan hiển nhiên hiểu khá rõ tình hình Hoài Khánh.

- Ừ, Đặng Nhược Hiền nhìn qua thì có vẻ đi lại khá gần với tên họ Triệu đó, nhưng quan trọng vẫn là thái độ của Trần Anh Lộc và Hà Chiếu Thành kia. Nếu không phải hai người bọn họ ủng hộ Triệu Quốc Đống cầm mao gà làm lệnh tiễn thì Đặng Nhược Hiền cũng sẽ không cho hắn mặt mũi. Trần Anh Lộc và Hà Chiếu Thành đều bị hạn định tháng sáu thanh toán tiền ép tới mức không thở nổi, lúc này mới hoảng hốt chạy bừa nên mới khiến tên họ Triệu cứng đầu cứng cổ này làm kẻ ác. Dù sao tên này cũng mới tới, không quen ai cả, mặt mũi cũng có thể tạm đặt xuống dưới, không chịu phục tùng, đảng cộng sản phải nghiêm chỉnh, dù anh có là ai cũng phải chịu ngoan ngoãn nghe lệnh.

Khổng Kính Nguyên khẽ cười, nhấp một ngụm trà rồi nói:
- Như vậy cũng tốt, lần này sự chú ý của hắn đều dồn cả vào việc thanh toán nợ nên cũng không có tâm tư chuyển tới chuyện khác. Bên chúng ta cũng phải đẩy nhanh tiến độ mới được.

- Lão Khổng, tôi thấy lão vẫn bận tâm về tên họ Triệu đúng không?
Lão Phan rất mẫn cảm với thái độ của Khổng Kính Nguyên, dường như cảm thấy Khổng Kính Nguyên có phần kiêng kị tên phó thị trưởng thường trực mới tới này, thậm chí còn kiêng hơn cả Hà Chiếu Thành.

- Lão Phan, nếu nói không lo lắng chút nào thì là nói dối, hắn là phó thị trưởng thường trực, quyền lực và trách nhiệm đều trong phạm vi ủy ban nhân dân thị xã, dù hắn có nhúng tay vào việc này thì cũng không ai có thể nói hắn không đúng. Mấu chốt chính là sự hèn nhát của Hà Chiếu Thành, tôi lo hắn không chịu được sự chất vấn và phản đối của Triệu Quốc Đống rồi sẽ không khống chế được cục diện trong hội nghị thị trưởng. Lời lẽ của tiểu tử kia rất sắc bén và lợi hại, người bình thường khó có thể chống đỡ được, huống chi giữa Hà Chiếu Thành và chúng ta không có lợi ích theo kiểu sống còn thì hắn đâu dại tốn sức chống đỡ thay chúng ta chứ?
Sắc mặt Khổng Kính Nguyên có phần nặng nề:
- Chuyện này không phải ngày một ngày hai là có thể xử lý xong, trong nửa năm đến một năm tới có ai dám chắc không có sai lầm gì hay không?

- Vậy thì kéo luôn Hà Chiếu Thành kia vào!
Người đàn ông họ Cô cắn răng nói.

- Hừ, Hà Chiếu Thành kia nhát như thỏ, hắn dám chắc? Lão không biết hắn phải dựa vào thanh danh thanh liêm mới lên được cái chức thị trưởng này sao? Nếu lão để lộ chút phong thanh nào thì chuyện này coi như thất bại.
Khổng Kính Nguyên lắc đầu:
- Chúng ta phải lợi dụng nhược điểm của hắn, người này chỉ thích thể diện, hiện giờ cũng coi như là một cơ hội đi tiên phong đẩy mạnh việc cải cách công ty quốc hữu, điều này cũng phù hợp với chính sách bên trên. Đem cái vòng hào quang này đặt lên đầu hắn thì có thể sẽ giải quyết được vấn đề kế sinh nhai của hơn một ngàn công nhân viên chức nhà máy cơ giới, đồng thời cũng là một điển hình tiên tiến. Chúng ta chỉ có thể tìm con đường lên bên trên để hắn mắc câu.

- Ha ha, lão Khổng, lão đúng là lành nghề ở phương diện này, lão nói làm thế nào thì cứ thế đi, tôi và lão Cô cộng thêm lão Mã sẽ dốc sức phối hợp với lão. Đám người trong xưởng kia thì chúng ta đã chuẩn bị từ sớm rồi, mọi việc sẽ nghe theo lão chỉ huy, chỉ cần nói ra sẽ nhanh chóng hoàn thành việc này. Mặt khác quan hệ với bên công ty trách nhiệm hữu hạn thiết bị máy móc Gia Hoa -Phúc Kiến thì chúng ta cũng phải thu xếp cho tốt, công ty đó cũng là một công ty lớn trong ngành kinh doanh thiết bị máy móc, bọn họ tới thì phải tiếp đón, đương nhiên thị xã cũng sẽ phân công, bọn họ cũng định lợi dụng làm bài báo về chuyện này, đây cũng có thể coi là chuyện vẹn toàn đôi bên phải không?

Lão Phan mỉm cười gật đầu, xưa nay đều nói thành lũy đều bị công phá từ trong nội bộ, không có Khổng Kính Nguyên thì nếu muốn nắm chắc một địa bàn lớn như nhà máy cơ giới thì chẳng khác nào nằm mơ, cũng không uổng mấy năm trước đã bố trí, lần này phải câu được con cá lớn.

Khổng Kính Nguyên cười lạnh trong lòng, lão Phan này đúng là cáo già, cái gì mà công ty đứng đắn, còn không phải là loại treo đầu dê bán thịt cho sao? Có điều việc này không quan trọng mà mấu chốt ở chỗ chỉ cần tiếp nhận nhà máy cơ giới này thì sẽ thay đổi tính chất khu đất, tất cả đều OK rồi. Về phần chuyển giao địa bàn cho để công ty kiến thiết thì là việc rất nhỏ, thị xã cũng không thể cứ thế nhìn nhà máy cơ giới sụp đổ như vậy, ít nhất cũng phải tạm lừa gạt bề ngoài, việc này phải xem thủ thuật của người ra tay có đủ cao minh hay không.

- Ừ, lão Phan, giờ đang là thời điểm quan trọng, tôi đã đem tất cả kế hoạch cải cách ra rồi, chắc là tuần sau sẽ đưa lên hội nghị ủy ban nhân dân thị xã nghiên cứu, nếu mà qua thì sẽ đưa lên hội nghị thường vụ thị ủy quyết định. Tôi đoán chỉ cần hội nghị ủy ban nhân dân thị xã thông qua thì hội nghị thường vụ thị ủy sẽ không có khó khăn gì, Trần Anh Lộc cũng ủng hộ cải cách, chẳng qua là muốn xem các quan điểm cải cách như thế nào, có điều tôi phụ trách mảng công nghiệp nên vẫn luôn thao tác, phương án này cũng khá hoàn mỹ, nhiều phương diện đều được chú ý nên chắc hẳn không có vấn đề gì lớn.

Ba người kia đều dựng lỗ tai lên, vấn đề phía sau mới là mấu chốt, thao tác như thế nào mới làm cho chuyện này trở thành hợp lý thì còn phải nghe cao thủ Khổng Kính Nguyên.

- Điểm mấu chốt là cái sau, tại sao nhà máy cơ giới lại hợp tác với công ty Gia Hoa, rồi một loạt trình tự sau đó đều ổn thỏa, khiến cho cả Trần Anh Lộc lẫn Hà Chiếu Thành đều cảm thấy để công ty Gia Hoa gia nhập là con đường duy nhất để nhà máy cơ giới sống sót, cũng giải quyết con đường sống cho hơn một ngàn công nhân nhà máy. Chỉ có như vậy chúng ta mới có khả năng đề xuất ý kiến thay đổi tính chất đất đai và chuyển nhượng cơ sở hạ tầng lên thị xã, mới có thể thuyết phục những người khác đồng ý ý kiến này, cho nên mấy lão đều phải làm cẩn thận mấy phương diện này.

- Lão Khổng, lão yên tâm, tất cả đều làm theo yêu cầu của lão, tôi biết lão đang lo lắng điều gì, không phải là lo Gia Hoa chỉ là một công ty bao da sao? Tôi nói cho lão biết, Gia Hoa không phải không chịu nổi như lão tưởng tượng đâu, chẳng qua là do phải nuốt nhà máy cơ giới nên có phần giống rắn nuốt voi, nhưng cũng không sao cả, chúng ta chỉ coi trọng khu đất của nhà máy cơ giới. Nếu việc hợp tác tốt thì chúng ta sẽ cung cấp một phần tài chính cho bên Gia Hoa, chúng ta muốn đất, bọn họ muốn công ty, đương nhiên cũng phải chuyển một phần cho bên thị xã.

Nói đến chuyện này thì khóe mắt lão Phan liền lóe lên.

- Chỉ cần chúng ta thay đổi tính chất và phát triển khu đất này thì tất cả đều không còn vấn đề gì, tôi cảm giác thị trường bất động sản hai năm nay sẽ rất nóng, chúng ta phải nương theo tình thế này để kiếm một khoản mới được. Về phần vấn đề công ty của bên Gia Hoa thì tôi nghĩ từ lúc kiến thiết cho đến khi chính thức sản xuất thì ít nhất cũng phải từ một đến hai năm, ha ha, bên Gia Hoa tự có ý nghĩ của bọn họ, chúng ta cứ theo nhu cầu là được.

- Hừ, lão Phan, cẩn tắc vô áy náy, tất cả mọi việc đều phải suy xét chu toàn, khả năng nào cũng đều phải nghĩ đến.
Khổng Kính Nguyên hừ lạnh một tiếng:
- Cam Xương, lão phải bảo người của lão khống chế tốt nhà máy cơ giới, nếu không nghe dặn dò thì lão phải tìm cách để bọn họ đóng chặt miệng lúc mấu chốt. Tôi mặc kệ lão tìm biện pháp gì, miễn là kêu cái cần kêu còn cái không nên kêu thì ngay cả rắm cũng không cho đánh!

- Ha ha, yên tâm, Khổng ca, chuyện này tôi cam đoan, Mã Cam Xương tôi chẳng có tài gì nhưng chuyện kiểu này thì không thành vấn đề, lão cứ vô tư đi.
Mã Cam Xương vỗ ngực, nói đầy ngạo nghễ:
- Trong nhà máy cơ giới cũng có mấy người cứng miệng, dù bọn họ cứng miệng cứng xương thì tôi không tin vợ con bọn họ cũng cứng giống như thế? Bọn họ không sợ chẳng lẽ vợ con bọn họ cũng không sợ sao?

- Ừ, phương pháp thì tự lão suy tính, có điều thời gian này lão tự buộc chặt đuôi mình lại, đừng nhìn Lý Trường Giang im hơi lặng tiếng, người này không dễ chọc, danh tiếng văn nhân theo tôi thấy thì là tai họa, đừng vì chút lông gà lông vịt mà trì hoãn cuộc mua bán lớn của chúng ta, hiểu chưa?!
Khóe miệng Khổng Kính Nguyên hơi giật giật, nói một cách lạnh lùng.

- Tôi hiểu rồi, Khổng ca.
Mã Cam Xương liên tục gật đầu.