Lộng Triều

Quyển 10 - Chương 58




Triệu Quốc Đống thực ra sớm nghi ngờ về thân phận của Lưu Nhược Đồng. Hắn không rõ về tình hình ở Bộ Ngoại giao nên không hiểu cấp bậc ở đó.

Khi hắn hỏi Lưu Nhược Đồng thì cô hầu hết đều né tránh về công việc của mình, hoặc nói cho qua chuyện. Điều này rất khó hiểu, có lẽ Lưu Nhược Đồng không muốn giấu hắn, hoặc là khinh thường lừa hắn. Tóm lại hai người ít khi nói chuyện công việc của cô, điều này càng làm cho Triệu Quốc Đống tò mò.

Sau đó Lưu Nhược Đồng thường xuyên ra nước ngoài càng làm Triệu Quốc Đống thấy ngạc nhiên. Không có lãnh đạo ra nước ngoài mà cô thường xuyên đi, ngoài trường hợp trên vai có sứ mạng đặc biệt ra thì Triệu Quốc Đống đúng là không có giải thích nào khác.

Lại nghĩ đến một người sau khi tốt nghiệp Đại học nhân dân Trung Quốc liền được đến đại học Ngoại giao ở New Jesey Mỹ làm nghiên cứu sinh, Triệu Quốc Đống cũng mơ hồ biết một chút.

Chẳng qua Triệu Quốc Đống chỉ là tò mò mà thôi, còn đâu không có ảnh hưởng gì khác cả. Đoạn hôn nhân này cả hai đều chưa có tình yêu, về phần nghề nghiệp và công việc của hai người thì không vấn đề gì. Lưu Nhược Đồng tiếp tục ở Bắc Kinh và chạy qua chạy lại giữa các nước, mà Triệu Quốc Đống vẫn phấn đấu ở tỉnh An Nguyên. Ít nhất trong vòng mười năm tới sẽ là như vậy, cho nên Triệu Quốc Đống không ngại bí ẩn sau lưng của Lưu Nhược Đồng.

Lễ đính hôn diễn ra rất thuận lợi, đây giống như một cách để hai nhà Lưu, Triệu tạo quan hệ với nhau. Biểu hiện của Triệu Quốc Đống và Lưu Nhược Đồng khá bình tĩnh, phối hợp với nhau rất hoàn mỹ.

Mặc dù mới chỉ là đính hôn nhưng điều này có nghĩa hôn nhân của hai người đã được xác định trong mắt người xung quanh. Hai nhà cũng đã bàn đến lễ quốc khánh sẽ tổ chức lễ chính thức.

Lưu gia cũng có chuẩn bị, sau lưng tứ hợp viện này là một vườn hoa, sau khi chỉnh trang lại thì cũng lộ rõ vẻ vui mừng. Lưu gia đã lâu không gặp việc vui như vậy.

Thời tiết hôm nay cũng rất đẹp, trong sân được đặt nhiều chiếc ghế dài, một bàn trà, có thể làm cho mọi người ngồi uống trà và thảo luận. Vườn hoa lại là đất của người trẻ tuổi vào đó đi dạo và nói chuyện.

Tương Uẩn Hoa cùng Vương Phủ Mỹ trước đó không hề biết gì về đoạn hôn nhân này của Triệu Quốc Đống. Đến tết năm nay bọn họ mới loáng thoáng nghe nói đối tượng hôn nhân của Triệu Quốc Đống là con của gia tộc cách mạng.

Hôm nay những điều thấy được làm bọn họ phải than thở.

Dù là bên quân đội hay là cấp bộ của quốc gia, hay là quan chức địa phương thì tùy tiện đẩy một người ra cũng là cán bộ cấp Phó bộ trưởng, hơn nữa có không ít người làm ở Trung ương. Ví dụ như Chủ tịch hai tỉnh Kiềm, Quế, phó Trưởng ban tổ chức cán bộ Trung ương, Bộ trưởng Bộ năng lượng, đây đều là những ngôi sao chính trị chói mắt hiện nay, có lẽ sau đây mọi người sẽ tiến thêm bước nữa, sẽ có sức ảnh hưởng lớn hơn nữa ở Trung Quốc.

- Quốc Đống, rất tốt, cuộc hôn nhân này là thích hợp nhất với cậu, nó sẽ có tác dụng rất lớn đối với sự phát triển của cậu. Ít nhất có thể tiết kiệm năm năm phấn đấu của cậu.

Tương Uẩn Hoa thật lòng thấy mừng thay cho Triệu Quốc Đống. Y biết mình tuổi không nhỏ, nếu như có thể đạt thành tích ở Thông Thành thì may ra có hy vọng tiến lên làm Phó chủ tịch tỉnh. Nếu như không thuận lợi thì cũng có thể có hy vọng lên làm cán bộ cấp phó tỉnh là Phó chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân tỉnh hoặc Phó chủ tịch Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân tỉnh.

Thấy hôn nhân của Triệu Quốc Đống là như thế này, Tương Uẩn Hoa rất vui mừng và thầm than đúng là người không thể so sánh với nhau. Triệu Quốc Đống phát triển quá nhanh làm người ta phải trợn tròn mắt, bây giờ lại có cuộc hôn nhân như thế này thì nếu phát triển tốt thì chỉ mất mười năm lên làm cán bộ cấp chủ tịch tỉnh hoặc cấp Bộ trưởng cũng không phải là nằm mơ.

Nhất là khi thấy phó Trưởng ban tổ chức cán bộ Trung ương, y biết nhân vật này có ý nghĩa quan trọng nhất như thế nào với cán bộ cấp tỉnh. Nói cách khác với người bình thường thì lên cấp phó tỉnh là rất khó khăn, nhưng đối phương chỉ nói một câu là xong.

Triệu Quốc Đống không nói mà chỉ cười cười một tiếng. Hắn đương nhiên biết Tương Uẩn Hoa đang mừng thay cho mình, chẳng qua lời này có vẻ hơi chói tai. Nhưng hắn nghĩ thì thấy cũng đúng, muốn làm đại sự thì sao lại quan tâm tới việc này. Nếu hắn và Lưu Nhược Đồng đã chấp nhận cuộc hôn nhân này thì hắn cứ thoải mái đi tới.

- Đúng thế Quốc Đống, năm năm đối với người bình thường thì không đáng gì,nhưng đối với người trong chính trị như chúng ta mà nói thì lại khác hẳn. Đến vị trí của chú bây giờ thì tiến thêm một bước cũng là cả một quá trình. Chú muốn tiếp tục đi lên thì chỉ dựa vào việc vùi đầu làm việc là không đủ, cần có sự trợ giúp từ ngoài.

Một năm qua đối với Vương Phủ Mỹ đúng là rất khó khăn. Đấu với Mục Cương làm y cảm nhận khó khăn khi làm quan ở cơ sở.

Mỗi một hạng mục công việc, mỗi kế hoạch đều liên quan tới lợi ích rất lớn. Ý tưởng của anh thì đẹp nhưng chính thức áp dụng anh mới phát hiện nó gặp đủ lực cản, làm anh cất bước rất khó khăn. Khó trách người ta nói ở khu lạc hậu anh muốn làm việc được thì càng khó khăn. Nhưng anh không kiên trì làm thì anh sẽ bị vứt ở phía sau, vòng tròn này tiếp diễn khiến khu lạc hậu càng bị bỏ xa hơn.

Giống như công trình giao thông liên xã ở Thiên Châu, ngay cả Mục Cương cũng đồng tình với cách làm của Vương Phủ Mỹ. Ngoài việc cố gắng tranh thủ tài chính ra còn phải dùng biện pháp hành chính cứng rắn để thu thập tài chính, kêu gọi cật lực lao động nghĩa vụ, từng nhà có tiền bỏ tiền, không có tiền bỏ sức, yêu cầu phải đẩy mạnh công trình này, hoàn toàn cải tạo điều kiện giao thông tất các quận, huyện, xúc tiến việc giao thương được lưu thông, làm cho dân chúng ý thức được điều kiện giao thông cải thiện không chỉ mang tới lợi ích cho cuộc sống còn thay đổi quan niệm của cán bộ và dân chúng.

Chỉ khi làm ở cơ sở thì anh mới cảm thấy khó khăn và hạnh phúc của cơ sở.

Làm quan không dễ, muốn làm quan chức tạo dựng được sự nghiệp càng khó khăn hơn. Mà muốn làm quan tốt lại thành công thì càng khó khăn hơn nữa. Thiên thời địa lợi nhân hòa, thiếu một thứ là không được, trong vô số quan chức người có thể thành công chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Triệu Quốc Đống còn trẻ đã ngồi lên vị trí này có thể nói tiền đồ vô hạn, nếu như có thể khéo léo lợi dụng sức bên ngoài mà bay lên thì có lẽ Triệu Quốc Đống sẽ tiến vào hàng ngũ lãnh đạo quốc gia.

Tương Uẩn Hoa cùng Vương Phủ Mỹ nói thì Triệu Quốc Đống hiểu rõ. Bạn cũng hy vọng bạn tốt lên, hai người bọn họ đều hy vọng Triệu Quốc Đống đều có thể đi cao, đi xa hơn nữa. Làm như thế nào để đi nhanh hơn cũng là kỹ xảo và nghệ thuật. Mà hắn đi bước này trong mắt những người kia chính là bước trưởng thành về tư tưởng, chỉ là bọn họ không biết hắn và Lưu Nhược Đồng còn có điều mà người ngoài không biết.

Bữa tiệc là cơ hội để mọi người trao đổi với nhau, để tổng kết, để trao đổi kinh nghiệm.

Quế Toàn Hữu lần đầu tiên chính thức thấy được bóng dáng người sau lưng Triệu Quốc Đống. Y biết Triệu Quốc Đống có quan hệ mật thiết với Thái Chánh Dương, cũng biết Triệu Quốc Đống mơ hồ có quan hệ với Liễu Đạo Nguyên. Nhưng Hùng Chính Lâm và Lưu gia đứng sau lưng thì y không thể nghĩ tới.

Đây là chênh lệch, vận mệnh của mọi người khác nhau, tích lũy quan hệ là khác nhau, có quan hệ của bề trên, đây không phải là một lãnh đạo tự nhiên có thể gây dựng được. Đây là do tình hữu nghị bằng máu và mồ hôi bao năm mới có thể tạo thành. Rất nhiều lúc quan hệ đặc biệt này còn hơn hẳn các tình cảm khác.

- Anh, chị dâu đúng là rất đẹp, chẳng qua ánh mắt lại rất sắc.
Đức Sơn cười hì hì đi tới nói:
- Anh, tháng 10 anh kết hôn, anh muốn gì để em chuẩn bị.

- Nhị ca, quà sao lại hỏi người khác muốn gì, phải chú tâm chuẩn bị thì mới có ý nghĩa.
Triệu Vân Hải cười hì hì nói.

- Vân Hải, chú định tặng gì cho đại ca?
Đức Sơn hỏi lại.

- Em nghĩ tặng món quà tốt nhất cho đại ca, chính là con đường mà em cảm thấy là đúng đắn nhất.
Mắt Triệu Vân Hải sáng lên khi nói câu này.

- Ồ, Vân Hải, món quà này của chú đặc biệt nhỉ. Chẳng qua nếu chú thật sự tìm được con đường thì đó đúng là món quà tốt.
Triệu Quốc Đống cười nói.