Lộng Triều

Quyển 11 - Chương 15




- Không thể loại trừ khả năng này. Nhờ tỉnh giúp là con dao hai lưỡi. Nhưng điều kiện của Hoài Khánh không thể so sánh với các thành phố như Thượng Hải, cần có tỉnh ủng hộ thì mới có hy vọng. Nhưng trên tỉnh một khi đã quyết định thì sợ rằng lãnh đạo phải cân nhắc toàn diện, có lẽ cảm thấy Hoài Khánh sẽ không bằng An Đô.

- Vậy chúng ta nên làm như thế nào?
Mai Dã Bình vội vàng nói.

- Trên tỉnh không tham gia, chúng ta không có một chút hy vọng, tỉnh toàn lực ủng hộ thì Hoài Khánh còn có chút hy vọng. An Đô cũng tốt, Miên Châu cũng tốt, điều kiện chưa chắc đã hơn nhiều so với Hoài Khánh, trên tỉnh phải cân nhắc sự phát triển chung của toàn tỉnh. An Đô là thành phố lớn thì tôi thấy không nhất định cần có hạng mục đầu tư trong lĩnh vực hệ thống mạch điện này. Mà An Đô nên cân nhắc phát triển trong lĩnh vực công nghệ phần mềm, như vậy có thể hỗ trợ cho ngành điện tử thông tin của Hoài Khánh. Đương nhiên đây là ý kiến cá nhân của tôi.

Ngu Cơ có chút kinh ngạc nhìn Triệu Quốc Đống. Ánh mắt của vị Thị trưởng Triệu này đúng là người bình thường không thể so sánh, không ngờ còn có thể tính tới ngành công nghệ phần mềm và phần cứng hỗ trợ lẫn nhau. Ngu Cơ tin rằng người có ánh mắt này thị sợ Hoài Khánh không có mấy người.

- Thị trưởng Triệu, nếu An Đô có ý này thì chúng ta nên làm như thế nào?
Ngu Cơ không bỏ qua chuyện này.

Triệu Quốc Đống hơi ngẩn ra. Hắn nhìn Ngu Cơ:
- Mặc dù quyền quyết định ở tỉnh nhưng Hoài Khánh chúng ta cũng không thể không làm gì. Hoài Khánh chúng ta mặc dù có vài điểm không bằng An Đô nhưng cũng có rất nhiều ưu thế. Chẳng qua bây giờ nói mấy việc này còn sớm, chờ chính thức mời đoàn người Trương Dật Kinh đến An Nguyên là thấy rõ ràng.

Máy bay hạ cánh, xe Mercedes-Benz 6 0 0 của Tập đoàn Thương Lãng đã sớm chờ ở cửa ra vào. Đoàn người lần này thêm Lệnh Hồ Triều thì có bốn người. Chủ nhiệm văn phòng Hoài Khánh ở Thượng Hải là Quách Siêu không biết lấy từ đâu thêm một xe Audi, thêm xe Santana 2 0 0 0 của văn phòng coi như là chuẩn bị chu đáo.

Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút và thấy nên ngồi cùng đồng nghiệp sẽ tốt hơn. Triệu Quốc Đống vẫy tay ra hiệu cho lái xe của Tập đoàn Thương Lãng rời đi.

Cảnh này cũng được mấy người Mai Dã Bình, Quách Siêu thấy rõ. Chiếc xe biển Thượng Hải kia không thể là đồ buôn lậu.

- Thị trưởng Triệu, đây là bạn của ngài?
Mai Dã Bình bây giờ khá quen với Triệu Quốc Đống nên nói chuyện cũng không quá rụt rè.

- Ừ, sợ tôi tới Thượng Hải không có xe không tiện nên cho mượn xe. Chẳng qua tôi thấy văn phòng Hoài Khánh ở Thượng Hải làm rất tốt, Audi cùng Santana 2 0 0 0 coi như tạm được.
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Lão Quách, xem ra anh làm việc ở văn phòng khá tốt.

- Thị trưởng Triệu, ngài quá khen, xe Audi này là tôi thuê.
Quách Siêu xoa xoa tay nói:
- Thị trưởng Triệu, điều kiện văn phòng không quá tốt, chỉ có xe Santana này, bình thường cũng không dùng đến. Bây giờ Thượng Hải liên lạc với Hoài Khánh chúng ta càng lúc càng nhiều, nhất là các quan hệ hay có người đến Thượng Hải và tới văn phòng.

- Lão Quách, hôm nay tôi và Chủ nhiệm Mai đến Thượng Hải có việc quan trọng phải làm, coi như kiểm tra năng lực của văn phòng. Cái khác không nói, nhưng có một việc về tôi sẽ cân nhắc. Văn phòng là đại biểu cho cửa sổ của Hoài Khánh ở Thượng Hải, có điều kiện tốt một chút là cần thiết.
Triệu Quốc Đống lên xe rồi nói.

Triệu Quốc Đống cùng Mai Dã Bình lên xe Audi, Quách Siêu cũng lên ghế trên ngồi. Mặc dù ở Thượng Hải nhưng tin tức của Quách Siêu không phải không có. Triệu Quốc Đống rất bá đạo ở Hoài Khánh là điều y sớm nghe thấy. Lần này Triệu Quốc Đống cùng Chủ nhiệm Ban quản lý Khu Khai Phát đến Thượng Hải nhất định là có nhiệm vụ quan trọng, Quách Siêu cũng đang nghĩ xem có thể dựa vào đối phương hay không?

Xe Audi đưa Triệu Quốc Đống đến khách sạn Quốc tế Quý Đô, đây là khách sạn năm trước Triệu Quốc Đống khi cùng Tây Giang – Ninh Lăng lên Thượng Hải thu hút đầu tư đã ở. Triệu Quốc Đống thấy khách sạn này tốt, bốn sao, bên cạnh có câu lạc bộ quốc tế Thượng Hải.

Mai Dã Bình và Ngu Cơ lần đầu theo Triệu Quốc Đống ra ngoài, Mai Dã Bình mặc dù chạy đi không ít nơi nhưng thấy Triệu Quốc Đống quen thuộc nơi này như vậy nên cũng có chút kinh ngạc.

- Lão Mai, công việc phải nắm chắc mà làm. Lão Quách, tôi cũng không nói vòng vo, mục đích lần này lên Bắc Kinh của tôi chỉ có một là tranh thủ một hạng mục. Mà người phụ trách hạng mục này đã tiếp xúc với Thượng Hải, có lẽ Thượng Hải cũng đưa ra không ít điều kiện ưu đĩa, chúng ta bây giờ cần là tìm hiểu cụ thể điều kiện của Thượng Hải đưa ra là gì. Anh có thể vận dụng mọi mối quan hệ, theo tôi biết bọn họ chuẩn bị đầu tư vào Phổ Đông. Nếu như anh có quan hệ với chính quyền thành phố Thượng Hải hoặc Ban quản lý Phổ Đông thì có thể nghĩ biện pháp, tình hình cụ thể thì anh bàn với lão Mai.

- Ngu Cơ, chị là người Thượng Hải nên có lẽ có không ít bạn bè, người thân ở đây. Chị cũng ra ngoài một chút, xem có quan hệ đáng tin không. Đây không phải bí mật quốc gia, cũng không phải hành vi vi phạm pháp luật, chúng ta cần là biết địch biết ta, xem có thể hiểu rõ ràng về việc này không?

Triệu Quốc Đống dặn xong liền suy nghĩ một chút và gọi Quách Siêu, Ngu Cơ lại.

- Ngoài ra còn một việc đó là cần dặn hai người. Sắp tới Trung Quốc sẽ nghênh đón thời kỳ cao trào trong việc đầu tư vào ngành sản xuất hệ thống mạch điện, mà Thượng Hải là cửa sổ nhìn ra quốc tế của Trung Quốc nên có lẽ cũng là điểm trung tâm trong ngành sản xuất này. Cho nên tôi hy vọng mọi người vừa tìm hiểu vừa cố gắng hỏi xem có công ty nào muốn tới Thượng Hải khảo sát, ừ có thể thu được bao nhiêu tin thì thu từng đó. Mặc dù bây giờ chưa dùng nhưng chuẩn bị vẫn hơn. Lão Quách, anh ở đây cũng thế, việc này rất quan trọng cho sự phát triển sau này của Hoài Khánh chúng ta, chúng ta đây là đoạt thịt trong miệng hổ.

Theo Triệu Quốc Đống nhớ thì sau khi Trương Dật Kinh bắt đầu đầu tư vào đại lục, ngành sản xuất hệ thống mạch điện của Trung Quốc sẽ nghênh đón thời kỳ phát triển. Ngành sản xuất phát triển theo một quy luật nhất định, lấy giai đoạn mười năm theo hình sin, bây giờ là cao trào, theo hắn nhớ sang năm sẽ là cơn songs nhỏ. Mà thời kỳ cơn sóng nhỏ này giá thiết bị là khá thấp, nhận người trong lĩnh vực này cũng dễ, đây là nguyên nhân chủ yếu để Quốc tế Hoa Tâm phát triển cực nhanh.

Cơn sóng nhỏ nhanh chóng mở rộng, mà thời kỳ cao trào sẽ diễn ra ngay sau đó. Theo Quốc tế Hoa Tâm tiến vào cũng khiến ngành sản xuất hệ thống mạch điện quốc tế dần tiến vào đại lục. Trong đó một phần lớn đầu tư vào Thượng Hải, mà Thượng Hải cũng mượn cơ hội này mà thành lập địa vị trung tâm của lĩnh vực hệ thống mạch điện. Mà bây giờ mình có thể thay đổi lịch sử hay không là điều Triệu Quốc Đống không dám chắc.



Mùa đông Thượng Hải khá lạnh, Triệu Quốc Đống ngồi trong xe Mercedes-Benz mà có chút cô đơn. Triệu Trường Xuyên cũng nhận ra Triệu Quốc Đống có tâm trạng nên không nói gì.

Xe nhanh chóng qua cầu, Trường Xuyên mời Triệu Quốc Đống đến xem tòa nhà Thương Lãng sắp khánh thành và đưa vào sử dụng, đồng thời mời anh trai đến xem hạng mục Quảng trường quốc tế Thiên Thương đã chính thức khởi công. Đây là hạng mục đầu tư lớn nhất của Công ty trí nghiệp Thương Lãng thậm chí cả Tập đoàn Thương Lãng.

Chỉ có tới Thượng Hải thì anh mới có thể cảm nhận được sức uy hiếp cực lớn của trung tâm kinh tế quốc gia này. Phổ Đông phát triển cực nhanh, Lục Gia Chủy, Trương Giang, Kim Kiều cũng dần trồi lên. Ở Thượng Hải giống như ngủ một giấc hôm sau sẽ thấy khu vực hôm qua là hoang vu, hôm nay đã là những tòa nhà cao ốc.