Lộng Triều

Quyển 13 - Chương 14




Cuộc nói chuyện với Ứng Đông Lưu kéo dài hơn hai tiếng, vượt quá dự tính ban đầu.

Lúc đầu Ứng Đông Lưu chỉ đưa ra ba vấn đề. Nếu Tỉnh ủy để Triệu Quốc Đống làm Bí thư Thị ủy Ninh Lăng, trước mắt hắn sẽ làm gì, sau khi nhận chức sẽ có hành động và ý tưởng gì. Vấn đề cuối cùng chính là mục tiêu của anh là gì?

Triệu Quốc Đống cũng đã sớm có chuẩn bị, hơn nữa còn đã được Qua Tĩnh tập cho. Hai vấn đề trước trả lời khá tốt, chỉ riêng vấn đề cuối cùng là phải do tự hắn. Cuối cùng Triệu Quốc Đống tỏ thái độ là khi mình lãnh đạo Ninh Lăng sẽ khiến Ninh Lăng vọt vào top 3 của tỉnh.

Đối với lời khoe khoang này của Triệu Quốc Đống, Ứng Đông Lưu tỏ vẻ rất bình tĩnh. Chỉ là hỏi có cách nào để làm được như vậy? Triệu Quốc Đống cũng rất lý trí không nói nhiều, chỉ là nói dựa vào điều kiện hiện có, tiến thêm một bước củng cố địa vị sản nghiệp trụ cột hiện có, đồng thời phải mở rộng đầu óc, tổng hợp quy hoạch, phát triển kinh tế các quận, huyện, tạo ra thêm ngành sản nghiệp trụ cột nữa để hình thành hai chân, thậm chí ba chân cùng đi, đảm bảo kinh tế Ninh Lăng phát triển với tốc độ cao.

Ứng Đông Lưu cũng biết lúc này Triệu Quốc Đống không dễ tỏ thái độ. Dù sao hắn rời đi Ninh Lăng đã gần bốn năm, rất nhiều tình hình cần tìm hiểu lại một lần nữa. nhưng Triệu Quốc Đống đưa ra việc củng cố sản nghiệp trụ cột hiện có, tạo ra một hai sản nghiệp trụ cột mới làm cho Ứng Đông Lưu động tâm.

Phải biết rằng để Triệu Quốc Đống làm Bí thư Thị ủy Ninh Lăng là điều mà Ứng Đông Lưu phải gánh vác không ít mạo hiểm và áp lực. Nếu như không thể đạt kỳ tích về kinh tế như Hoàng Lăng, Ứng Đông Lưu nhất định sẽ bị người nói xấu sau lưng. Vì thế để Triệu Quốc Đống lên làm Bí thư Thị ủy thì y đã phải thỏa hiệp và nhượng bộ không ít.

Mà Triệu Quốc Đống đưa ra mục tiêu Ninh Lăng sẽ đứng thứ ba về GDP trong toàn tỉnh là điều làm Ứng Đông Lưu vừa hài lòng vừa có chút lo lắng.

Ngoài An Đô không nhắc tới, xếp thứ hai, ba thì trong hơn mười năm qua Kiến Dương cùng Miên Châu lũng đoạn, các nơi khác không thể đuổi kịp. Bây giờ hy vọng nhất là Hoài Khánh đang phát triển mạnh ngành điện tử thông tin. Ngay cả Lam Sơn cùng Tân Châu muốn đuổi kịp Miên Châu cùng Kiến Dương cũng rất khó khăn.

Về phần Ninh Lăng, Ứng Đông Lưu chỉ mong nó nhảy vào thứ năm, sáu của tỉnh là đủ rồi.

Khi Ứng Đông Lưu hỏi Triệu Quốc Đống còn gì càn nói, Triệu Quốc Đống lại đưa ra vấn đề Ninh Lăng không chỉ đứng top 3 toàn tỉnh về GDp, hơn nữa còn đứng top 3 về thu nhập bình quân đầu người, còn phải xây dựng đô thị mang lại cuộc sống hạnh phúc cho dân chúng

Triệu Quốc Đống đưa ra điều này làm Ứng Đông Lưu rất ngạc nhiên. Vì vậy y rất tò mò hỏi cái nhìn của Triệu Quốc Đống ở điểm này. Triệu Quốc Đống cũng giới thiệu quan điểm của mình, đề cập phát triển kinh tế và cuộc sống dân chúng đều cần được coi trọng. phát triển kinh tế không phải mục đích mà là thủ đoạn phục vụ nâng cao cuộc sống dân chúng. Nếu như chỉ nói đến phát triển mà bỏ qua vấn đề dân sinh đó là bỏ gốc tìm ngọn.

Ứng Đông Lưu rất hứng thú với việc mang lại cuộc sống hạnh phúc cho dân chúng. Triệu Quốc Đống cũng giới thiệu hiện nay các quốc gia Âu, Mĩ đã đưa ra chỉ tiêu này. Ứng Đông Lưu cũng nghe nói đến chỉ tiêu hạnh phúc này nhưng không rõ chi tiết.

Triệu Quốc Đống cuối cùng đưa ra quan điểm làm cho Ứng Đông Lưu thay đổi không ít cái nhìn về hắn. Ứng Đông Lưu cho rằng Triệu Quốc Đống giỏi làm kinh tế, nhưng không ngờ hắn lại chú ý sâu sắc đến vấn đề dân sinh như vậy, thậm chí khá cùng quan điểm với y.



Bắt đầu từ trưa, điện thoại di động của Triệu Quốc Đống không ngừng hoạt động. Từ Bắc Kinh đến An Đô, từ Hoài Khánh đến Ninh Lăng, Triệu Quốc Đống cảm thấy mang nhĩ mình rất nhức.

Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy chưa diễn ra, mới chỉ là cuộc họp kín đã bàn tán xôn xao như vậy. Điều này làm Triệu Quốc Đống than thở thời đại xã hội thông tin không gì có thể giữ bí mật.

2h30 chiều, Triệu Quốc Đống đúng giờ đến Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, vì đề phòng nên Triệu Quốc Đống còn chuẩn bị thêm một cục pin.

Người gọi tới, Triệu Quốc Đống cố gắng nói vài câu rồi xin tắt mắt. Nếu không tiện đùn đẩy thì chỉ có thể nói với giọng nửa đùa nửa thật là đợi điện thoại của lãnh đạo, vì thế đối phương cũng biết ý liên tục xin lỗi và dập máy. Lúc này Triệu Quốc Đống mới cảm thấy tầm quan trọng của thư ký. Ngay cả khi hắn làm Thị trưởng Hoài Khánh cũng không cảm nhận sâu đến như vậy.

Lệnh Hồ Triều là Phó chủ tịch huyện trẻ tuổi nhất trong lịch sử Hoài Khánh. 29 tuổi đã làm Phó chủ tịch huyện chính là lập dị. Triệu Quốc Đống đã tạo trụ cột cho y, về phần sau này như thế nào là do chính y.

Có lẽ hắn đến Ninh Lăng thì vấn đề đầu tiên chính là chọn thư ký đáng tin cậy.

Hội nghị thường ủy lần này kéo dài chỉ tầm tiếng là kết thúc. Hội nghị cũng không xuất hiện cuộc đấu đá kịch liệt như Triệu Quốc Đống nghĩ, rất nhẹ nhàng được thông qua.

Hắn cũng qua đó mà hiểu được đôi chút vấn đề về thỏa hiệp trong chính trị.

- Quốc Đống, ngồi đi.
Vẻ mặt Qua Tĩnh trông rất bình thường, thậm chí còn kém phần nhiệt tình và thân thiện khi Triệu Quốc Đống ở Hoài Khánh, ngược lại khá lạnh nhạt.

- Trưởng ban Qua, xác định rồi sao?
Triệu Quốc Đống có chút cẩn thận nói.

- Ừ.

- Vậy qua không?

- Qua.
Nhìn Triệu Quốc Đống, Qua Tĩnh nở nụ cười nói:
- Sao thế Quốc Đống, tôi nghe người ta nói cậu luôn bình tĩnh mà, sao bây giờ lại thế?

- Ha ha, Trưởng ban Qua, nếu muốn không bị gì ảnh hưởng thì đúng là quá khó khăn. Tôi vẫn cho rằng mình có thể làm được nhưng bây giờ xem ra bản chất tôi vẫn là con người nên không thể ngoại lệ, vẫn bị cảm xúc ảnh hưởng.
Triệu Quốc Đống cười cười tự giễu.
- Còn mong Trưởng ban Qua thông cảm.

- Đảng viên cũng không phải là giáo đồ không có tình cảm, chỉ là chúng ta cần có một thế giới quan, nhân sinh quan chính xác để dẫn dắt hành vi của mình mà thôi. Làm cán bộ lãnh đạo thì còn cần thêm thành tích quan nữa. Chỉ như vậy cậu mới có thể nắm vững công việc của mình. Hoàng Lăng chính là điển hình. Nhân sinh quan xuất hiện thành kiến nên mới vậy, tôi rất đau lòng cho y. Y vốn có tương lai rất tốt vậy mà…

Vẻ mặt Qua Tĩnh vẫn bình tĩnh nhưng trong giọng lại kèm theo chút nuối tiếc.

Hoàng Lăng mới 41 tuổi, nghe nói vừa sinh nhật xong. Nếu y không như vậy thì năm nay nhất định sẽ thành Phó chủ tịch tỉnh, còn có thể thành Thường vụ tỉnh ủy. Nói cách khác y có thể thay Nhâm Vi Phong làm Thường vụ tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh phụ trách công nghiệp. Ninh Lăng rất coi trọng Hoàng Lăng, Ứng Đông Lưu cũng có ấn tượng tốt đối với y. Ban Tổ chức cán bộ Trung ương khảo sát đã xong, có thể nói về trình tự đã xong, chỉ chờ hội nghị.

Triệu Quốc Đống gật đầu.

- Hội nghị thường ủy vừa rồi đã thông qua bổ nhiệm của cậu, nhưng một ít thường vụ vẫn đưa ra kiến nghị với cậu.
Qua Tĩnh nhìn thẳng vào Triệu Quốc Đống và nói:
- Thứ nhất là tác phong, điểm này là tôi nói. Tác phong làm việc của cậu khá giống Hoàng Lăng. Hoàng Lăng sở dĩ xảy ra chuyện như vậy là do tác phong bá đạo của y. Bí thư Thị ủy là lãnh đạo cao nhất, Ủy ban kỷ luật đồng cấp giám sát gần như là thiếu, khó thực hiện. Nếu Bí thư không tự tu dưỡng mình thì dễ cho rằng ta là ông vua, không chịu quản thúc.

Triệu Quốc Đống gật đầu.

Qua Tĩnh có thể nói hiểu rõ tính cách của Triệu Quốc Đống. Phải nói Triệu Quốc Đống bị điều chỉnh khỏi Hoài Khánh chính là do tác phong độc đoán của hắn. Điều này cũng khiến Trần Anh Lộc cảm thấy uy hiếp đến quyền uy của Bí thư Thị ủy nên mới có cơ hội cho kẻ khác.

Điểm này Triệu Quốc Đống lúc ở trên bộ đã nghĩ tới rất nhiều lần. Hắn làm như thế nào phát triển đến bước này, Trần Anh Lộc và hắn quan hệ từ lúc trăng mật đến lúc mâu thuẫn, đó đều là kinh nghiệm đáng để tổng kết.

- Thứ hai phải giỏi bày mưu nghĩ kế, tính toán toàn cục, phải giỏi tạo đoàn kết, đây là nhất trí chung của các thường vụ, cũng là hy vọng của Bí thư Ứng với cậu.

Triệu Quốc Đống gật đầu đồng ý. Điểm thứ hai này mới là quan trọng nhất. Có lẽ Hội nghị thường ủy đều có vẻ ngồi nhìn xem hắn có thể thành công ngưng tụ bộ máy Ninh Lăng vượt qua cơn khó khăn này hay không?