Lộng Triều

Quyển 14 - Chương 25




Tiêu Phượng Minh lúc này trông không được tốt mấy, Triệu Quốc Đống vừa nhìn là biết tối qua Tiêu Phượng Minh ở An Đô đã phải uống khá nhiều.

- Tối qua chắc anh phải uống nhiều đúng không?

- Biết sao được, Trưởng ban Vi quá lợi hại, rượu Tam nguyên hồng 53 độ mà uống như nước, đi với lãnh đạo như vậy đúng là khổ. Tôi cảm thấy mình đã phải pha thêm không ít nước nhưng vẫn thấy đầu óc quay cuồng, đến bây giờ vẫn còn váng đầu.

Tiêu Phượng Minh cười khổ một tiếng rồi uống ực hết chén trà. Y lúc này càng thêm hiểu tại sao nói cán bộ phải qua được thử thách của cồn.

- Không ngờ Vi Sùng Thái lại uống tốt như vậy.

Triệu Quốc Đống nói.

- Bí thư Triệu, tình hình bây giờ coi đã rõ ràng. Lần này khảo sát chủ yếu là mấy thị xã có kinh tế phát triển và mấy ngành kinh tế của tỉnh. Ninh Lăng, An Đô, Vĩnh Lương, Hoài Khánh còn có Ủy ban kinh tế, Ủy ban kế hoạch phát triển, Ủy ban Tư vấn về Chính sách Thương mại Quốc gia, Sở tài chính, Sở công thương, Cục thu hút đầu tư tỉnh đều là các điểm được chọn. Ninh Lăng chúng ta sẽ khảo sát Bí thư Kiếm Dân cùng Thị trưởng Liên Hương. Có thể nói chúng ta là đơn vị duy nhất được khảo sát hai lần.
Tiêu Phượng Minh bây giờ đã bình tĩnh lại, không còn sự ghen tị mà chỉ nói với giọng tự hào.

Triệu Quốc Đống gật đầu, xem ra lần này Tỉnh ủy khảo sát có mục đích rất rõ ràng đó là muốn đẩy mạnh công tác kinh tế toàn tỉnh. Chẳng qua làm hắn có chút bất ngờ là ngoài các sở ban ngành ra thì lần này Miên Châu cùng Kiến Dương, Tân Châu cùng Lam Sơn đều không có ai được khảo sát.

Những năm gần đây chỉ cần là khảo sát cán bộ để đề bạt thì cán bộ các nơi như An Đô, Miên Châu cùng Kiến Dương về cơ bản đều được chọn. Bí thư thị ủy Miên Châu cùng Kiến Dương làm hết một khóa nếu không phải vì tuổi, sức khỏe thì về ơ bản đều vào bộ máy Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh.

Nhưng lần này Tỉnh ủy đã phá vỡ nguyên tắc đó. An Đô không nói vì nó là thành phố cấp phó tỉnh, rút ra một sợi tóc cũng to hơn chân Ninh Lăng. Mà ba thị xã còn lại thì một hai năm nay đều là điển hình phát triển kinh tế, Ninh Lăng có thể được hai người là vinh dự không nhỏ.

- Đối tượng khảo sát của Hoài Khánh và Vĩnh Lương là ai?
Triệu Quốc Đống hỏi.

- Hoài Khánh là Phó thị trưởng thường trực Đặng Nhược Hiền, Vĩnh Lương là Phó bí thư Thị ủy Địch Đông Bảo.

- Ồ, Lữ Thu Thần không có trò gì sao?
Triệu Quốc Đống có chút tò mò nói. Theo lý thuyết Lữ Thu Thần phải có cửa mới đúng. Hơn nữa y làm Phó bí thư Thị ủy cơ mà.

- Trong danh sách hình như không có Lữ Thu Thần.
Tiêu Phượng Minh thấy Triệu Quốc Đống vẫn nhìn vào mình nên bất đắc dĩ gãi đầu nói:
- Nghe nói Lữ Thu Thần có chút mâu thuẫn trong công việc với Thị trưởng Phó Thiên, thời gian trước khi Bí thư Miêu đến Hoài Khánh khảo sát công tác xây dựng Đảng đã phê bình bộ máy Thị ủy Hoài Khánh, Đàm Lập Phong cũng bị mắng.

- Đặng Nhược Hiền coi như kiếm được cơ hội. Chẳng qua tôi thấy anh ta có năng lực hơn Lữ Thu Thần.
Triệu Quốc Đống nói:
- Một người làm Trưởng ban tổ chức cán bộ, Phó bí thư Thị ủy lâu như vậy mà không có sự rộng lượng và ánh mắt, tôi không biết y làm như thế nào đi được đến vị trí này. Anh là cán bộ lãnh đạo phụ trách nếu như không có sự rộng lượng, chỉ biết chấp nhặt thì sao có thể thành công.

Tiêu Phượng Minh không biết Triệu Quốc Đống có ý nhắc mình hay không? Nhưng y nghĩ sau khi Triệu Quốc Đống đến, mình cũng không chọc gì đối phương nên khá yên tâm.

Ít nhất khí độ dám ủy quyền cho cấp dưới của Triệu Quốc Đống làm cho xx phải cảm phục, cũng có ảnh hưởng lớn đối với y.

Công trình xây dựng ở khu Giang Đông lớn như vậy mà Triệu Quốc Đống dám quyết định đẩy mạnh, sau đó ủy quyền cho Trúc Văn Khôi là Phó thị trưởng được Hoàng Lăng tin dùng trước đây. Chỉ riêng điểm này Tiêu Phượng Minh đã cảm thấy mình không làm được như đối phương.

- Tuần tới Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy sẽ cử tổ khảo sát đến Ninh Lăng chúng ta, thời gian cụ thể chúng tôi sẽ liên lạc với Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy.

- Đây có phải được coi là phần thưởng đối với sự cố gắng sau hơn một năm công tác của Thị ủy Ninh Lăng chúng ta hay không?
Triệu Quốc Đống cũng không định để Tiêu Phượng Minh trả lời mà nói tiếp:
- Tôi cảm thấy đó là sự khẳng định lớn nhất đối với công việc của Thị ủy, Ủy ban chúng ta. Nó cũng nói rõ Tỉnh ủy cho rằng hình thức phát triển của Ninh Lăng chúng ta đáng tham khảo, học tập phổ biến. Nhất là sau hội nghị lần trước chúng ta đã thể hiện Ninh Lăng chú trọng phát triển cân bằng giữa các quận, huyện, điều này Tỉnh ủy cũng coi trọng.

Tiêu Phượng Minh cũng biết sau hội nghị lần đó mọi người đều buông lỏng một chút nhưng Triệu Quốc Đống thì không? Hắn liên tiếp xuống các quận, huyện khảo sát. Có thể nói hành động của Triệu Quốc Đống luôn làm người ta bất ngờ. Trước hội nghị hắn rất bình tĩnh, tự nhiên, mặc dù các lãnh đạo phụ trách bên dưới rất căng thẳng nhưng hắn lại bình tĩnh. Khi hội nghị kết thúc thì hắn mới bắt đầu.

- Ví dụ như trụ sở vật liệu xây dựng bảo vệ môi trường ở Phong Đình, ví dụ như Tây Giang đẩy mạnh ngành sự nghiệp văn hóa. Ví dụ như kế hoạch khoa học của khu công nghiệp Đông Giang, ví dụ như Hoa Lâm chủ động việc thu hút các công ty ở khu vực Trường tâm giác tiến vào. Mặc dù bây giờ mới chỉ là bộ khung, thậm chí chỉ là quy hoạch sơ bộ nhưng tôi cảm thấy đó ít nhất cũng là mở đầu tốt đẹp.

- Quan niệm tư tưởng của cán bộ lãnh đạo quận, huyện đã thay đổi nhiều, bắt đầu có cái nhìn khoa học, nó thậm chí còn làm tôi vui hơn là so với việc Ninh Lăng đưa vào mấy hạng mục lớn. Bởi vì nó đại biểu một xu thế, một sự phát triển khoa học.

- Bí thư Triệu, tôi đồng ý với quan điểm của ngài. Bộ máy lãnh đạo quận, huyện sẽ quyết định sự phát triển ở một nơi. Chọn người dẫn đầu đúng đắn sẽ có tác dụng quyết định đối với sự phát triển của nơi này.

- Đúng thế, cho nên chúng ta khi chọn lãnh đạo chủ yếu cần thận trọng, nhất định phải suy nghĩ đến tình hình địa phương, chọn đúng người, dùng đúng người, đưa người thích hợp lên vị trí để phát huy tác dụng.

Triệu Quốc Đống nghĩ đến biểu hiện của Vương Lệ Quyên và Vương Lệ Mai tối qua mà không khỏi suy nghĩ. Có thể nói con người sống trên đời sẽ bị nhiều nhân tố ảnh hưởng. Một câu nói dùng người không ngại thân đâu hề đơn giản như vậy.

- Bí thư Triệu, nếu như tôi nói là nếu như Bí thư Kiếm Dân thật sự sẽ đi thì chỉ sợ chúng ta cần phải nhanh chóng xác định bộ máy quận, huyện. Bây giờ có mấy quận, huyện chưa kiện toàn bộ máy. Ý của tôi là nếu có thể thì làm nhanh việc này.
Tiêu Phượng Minh nói.

- Tôi thấy có thể, trọng điểm là xác định Bí thư Quận ủy Đông Giang và chủ tịch Tào Tập, tranh thủ trong tháng giải quyết hết.

Triệu Quốc Đống hiểu ý của Tiêu Phượng Minh. Lục Kiếm Dân đi thì sẽ không gây phức tạp ở vài vấn đề, cũng có thể giúp hắn nhanh chóng thực hiện ý đồ về nhân sự. Đương nhiên Lục Kiếm Dân không đi, Triệu Quốc Đống cũng tin vẫn có thể thực hiện ý đồ của mình. Nhưng nếu như Lục Kiếm Dân đi thì đám người còn lại của bộ máy như Tiêu Phượng Minh cũng có thể thực hiện chút ý đồ của mình.

Dù sao con người không phải thánh, cũng bị tình cảm chi phối.

Tin Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy sẽ tới Ninh Lăng khảo sát lập tức truyền khắp Ninh Lăng.

Ninh Lăng là thị xã có kinh tế không quá mạnh, cán bộ từ Ninh Lăng đi ra chỉ đếm trên đầu ngón tay. Người làm to một chút chỉ có Tương Uẩn Hoa – chủ tịch Mặt trận tổ quốc kiêm Phó chủ tịch Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân tỉnh cùng với giám đốc Sở Giao thông Mục Cương.

Lần này Ninh Lăng thoáng cái có hai cán bộ được khảo sát là điều làm mọi người đều bất ngờ.

Vưu Liên Hương nhận được rất nhiều cuộc điện thoại chúc mừng, đương nhiên giấu sau các khuôn mặt tươi cười cũng để lộ sự ghen ghét.

Lục Kiếm Dân cũng là như vậy, chẳng qua so sánh với Vưu Liên Hương thì y làm Phó bí thư Thị ủy trông tự nhiên hơn nhiều.