Lộng Triều

Quyển 14 - Chương 77




Hứa Gia Ninh đến An Nguyên khảo sát không lâu. Y chỉ đến khảo sát đoạn đường sắt An Tương qua Vĩnh Lương và Ninh Lăng, đường hầm qua Tà Nguyệt Lĩnh, hầu hết thời gian là để trao đổi ý kiến với lãnh đạo chủ yếu của Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh An Nguyên.

Theo cách nói của Nhật báo An Nguyên, Bộ trưởng Hứa rất chú ý đến việc xây dựng đường sắt của An Nguyên. Mặc dù đường sắt Đô Thông là đường sắt mang tính địa phương nhưng bộ cũng hết sức chú ý. Bởi vì nó liên quan đến quy hoạch của bộ Đường sắt về tuyến đường xuyên đông bắc từ Thông Thành đến Nghi Xương – Hồ Bắc. Đường sắt này một khi xây dựng xong sẽ hình thành đường sắt liên thông khiến cho từ An Nguyên sang các tỉnh phía đông có thêm một con đường, cải thiện sự liên lạc giữa An Nguyên với các tỉnh phía đông.

Tỉnh ủy, Ủy ban An Nguyên vì thế cũng đã bàn với Bộ đường sắt, hy vọng bộ đường sắt có thể kéo dài đoạn đường từ Nghi Xương đến Thông Thành, qua Nam Hoa đến An Đô, như vậy sẽ giảm bớt áp lực tài chính cho An Nguyên.

Hứa Gia Ninh trong chuyến đi này đã bàn luận khá nhiều với Ứng Đông Lưu và Tần Hạo Nghiên, chủ yếu chính là giải quyết vấn đề quy hoạch đường sắt của An Nguyên. Đối với yêu cầu mà An Nguyên đưa ra, y không dám tự tiện tỏ thái độ mà nói sẽ về bộ nghiên cứu, cuối cùng còn xin trình lên Quốc vụ viện quyết định.

Thep phó Trưởng ban tổ chức cán bộ Trung ương – Trương Nhược Cốc, Phó bộ trưởng Bộ đường sắt – Hứa Gia Ninh cùng một vị Phó thống đốc Ngân hàng Trung ương đến, gần đây lục tục có vài lãnh đạo chủ yếu các bộ ngành quan trọng đến An Nguyên khảo sát, điều này khiến cho cuối năm vốn bận giờ càng thêm bận vì nghiệp vụ tiếp đón. Nhưng chuyện này chính quyền địa phương có mong còn không được, không chừng bộ nào đó xuống sẽ mang tới vài chính sách và hạng mục. Đối với địa phương mà nói đó là miếng bánh từ trên trời rơi xuống.

Triệu Quốc Đống trong thời gian này lại nhàn nhã rất nhiều.

Sau lần gặp Hứa Gia Ninh, hắn hiểu ra nhiều điều. Rất nhiều thứ anh muốn giấu cũng tốt, nổi tiếng cũng tốt nhưng điều cần đến nó vẫn sẽ đến, có trốn cũng không được.

Hơn nữa đây cũng không phải chuyện xấu. Từ góc độ nào đó mà nói anh có thể hiểu sâu thêm về hình thái chính trị của quốc gia, chỉ có tích cực tham gia vào đó anh mới có thể càng chính xác cẩn thận nắm giữ bước đi của mình không sai.

Tối đó sau khi cẩn thận phân tích cách làm và quan điểm của mình trong công việc, cũng cẩn thận tự hỏi hắn cho ra vài suy nghĩ trước đó không nghĩ đến.

Hắn cảm thấy nếu chỉ dừng lại ở cấp cán bộ giám đốc sở thì anh không cần suy nghĩ quá nhiều, năng lực quan trọng nhất là sự chấp hành. Chính sách của tỉnh anh phải hiểu thấu, sau đó căn cứ tình hình thực tế mà áp dụng xuống dưới, đạt hiệu quả tốt đẹp. Đây là cán bộ lãnh đạo đủ tư cách thậm chí là ưu tú.

Nhưng anh muốn lên đến cán bộ cấp tỉnh thì nếu như chỉ dừng lại ở việc chấp hành chính sách bên trên thì sẽ không đủ.

Đương nhiên anh chỉ là một người tận tâm tận lực trong công việc cũng có thể miễn cưỡng đủ tư cách. Nhưng nếu anh muốn làm ra thành tích, tiến lên một bậc thì vẫn chưa đủ.

Anh phải có quan điểm của mình về các mặt chính trị, kinh tế, xã hội, dân sinh, văn hóa. Có lẽ anh trọng điểm am hiểu phương diện nào đó, nhưng tối thiểu anh phải hiểu đôi chút về mọi phương diện.

Sau khi hiểu rõ điểm này, Triệu Quốc Đống cũng bắt đầu tổng kết một vài quan điểm và ý tưởng trong công việc. Ý đồ là gì, mục đích là gì, sách lược đẩy mạnh như thế nào, làm như thế nào đảm bảo chính sách có thể được thực thi, đạt hiệu quả? Có thể nói đây là việc không hề đơn giản.

Cũng may Vân Duệ là thư ký tốt, rất nhiều việc hắn chỉ cần thoáng chỉ điểm một chút là Vân Duệ có thể chọn những thứ mà Triệu Quốc Đống cần để đưa lên.

Trên tỉnh đã truyền ra tin tức, Diêu Văn Trí có thể không ngồi bao lâu trên ghế Thị trưởng An Đô nữa.

Kinh tế An Đô phát triển trì trệ, Tôn Liên Bình có ý kiến rất nhiều đối với Diêu Văn Trí. Hơn nữa Miêu Chấn Trung là Phó bí thư phụ trách tổ chức cũng không có ấn tượng tốt đối với Diêu Văn Trí. Hai người này cùng nhất trí khiến tình hình của Diêu Văn Trí không ổn.

Lần trước khi Ban Tổ chức cán bộ Trung ương đến khảo sát cán bộ thì có một đối tượng trọng điểm là Diêu Văn Trí. Mà kết quả cuối cùng là như thế nào thì không ai biết. Nhưng có một điều có thể khẳng định là bộ máy An Đô sẽ được điều chỉnh, hơn nữa Diêu Văn Trí đi là rất lớn.

Diêu Văn Trí đi ai sẽ thay thế?

Phó bí thư Thị ủy Nghiêm Lập Dân hay Phó thị trưởng thường trực Chu Hoành Vĩ? Hay là điều từ thành phố, thị xã khác tới hoặc là sở ban ngành nào đó của tỉnh?

An Đô là thành phố cấp phó tỉnh, Thị trưởng là cán bộ cấp phó tỉnh. Từ góc độ nào đó mà nói Thị trưởng An Đô không thua gì Phó chủ tịch tỉnh bình thường. Bao người thèm thuồng chức Thị trưởng An Đô này.

Diêu Văn Trí chưa đi đã có không ít người nhìn trúng vị trí này. Bí thư thị ủy Vĩnh Lương – Long Ứng Hoa, Bí thư thị ủy Hoài Khánh – Đàm Lập Phong, thậm chí Bí thư thị ủy Miên Châu, Kiến Dương cũng đều có ý cạnh tranh. Một cuộc chiến đã diễn ra.

Triệu Quốc Đống cũng suy nghĩ đến điều kiện của mình, không phải không có hy vọng nhưng khó khăn quá lớn. Nguyên nhân chủ yếu nhất là hắn mới đến Ninh Lăng một năm rưỡi, công việc Ninh Lăng mới có khởi sắc. Bây giờ muốn hắn đi, hắn về tình cảm không muốn, về phần khác sợ là Tỉnh ủy, nhất là Bí thư Ứng sẽ không đồng ý. Nếu như Triệu Quốc Đống lúc này có mưu cầu thì sẽ làm Bí thư Ứng có cái nhìn. Cho nên Triệu Quốc Đống cảm thấy không nên có ý gì nữa.

Nhưng câu nói trước khi hắn rời đi của Hứa Gia Ninh là gì? Chẳng lẽ Hứa Gia Ninh không biết tình hình của mình? Điều này là không thể. Hứa Gia Ninh nếu hẹn mình tới, hơn nữa nói chuyện nhiều như vậy thì nhất định đã tìm hiểu về mình. Hứa Gia Ninh có lẽ cũng nghĩ đến việc mình nếu muốn tranh chức Thị trưởng An Đô thì sẽ có lợi hại như thế nào mới đúng.

Triệu Quốc Đống cho rằng mình phải xem lại một chút. Vị trí Thị trưởng Thành phố An Đô mặc dù là cơ hội nhưng thứ nhất tin Diêu Văn Trí đi mới là tin đồn, thứ hai cũng còn phải xem ý của tỉnh. Mình rốt cuộc có nên tranh đoạt hay không cũng phải xem đã.

Bỏ máy xuống, Lam Quang thở dài một tiếng, chuyện này không dễ làm.

Chức Bí thư Đảng ủy chính pháp mà y kiêm nhiệm đáng lẽ sớm nên được tháo xuống nhưng nên do ai tiếp nhận?

Lam Quang đã thông qua quan hệ trên tỉnh hỏi nhưng Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy chưa có câu trả lời thuyết phục, chỉ nói hiện nay Tỉnh ủy tạm thời chưa cân nhắc.

Tạm thời chưa cân nhắc nói cách khác không phải không cân nhắc mà là cảm thấy chuyện này không gấp, hoặc không thấy ai thích hợp nên mới thế.

Hơn nữa bên Thị ủy Ninh Lăng cũng chưa thông qua người đề cử.

Điều này cũng khó trách Mã Nguyên Sinh sốt ruột. Tuổi của Mã Nguyên Sinh đã gần đến điểm, có thể nắm bắt cơ hội này để đi lên một bước dù không làm hết khóa cũng là lên một bậc. Chứ nếu không sau đây anh muốn lên cấp phó giám đốc sở trước khi về hưu thì phải đi tranh vị trí với đầy người vào chức Phó chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân hoặc Phó chủ tịch Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân. Có thể nói lần này là cơ hội tốt nhất.

Lam Quang đã bóng gió nói với Triệu Quốc Đống rằng mình kiêm chức quá lâu là không thích hợp, hy vọng Thị ủy có thể nhanh chóng cân nhắc người thích hợp. Nhưng mỗi lần Triệu Quốc Đống đều nói chờ một chút. Sau hai lần Lam Quang biết mình không nên nhiều lời ở việc này nữa.

Mã Nguyên Sinh làm việc khá tốt, có nghiệp vụ, nhiều quan hệ, có khí phách, điểm này Lam Quang cảm thấy Triệu Quốc Đống cũng đồng ý. Chủ yếu là khúc mắc giữa Mã Nguyên Sinh và Triệu Quốc Đống.

Trước đây khi Mã Nguyên Sinh còn làm Phó cục trưởng đã có mâu thuẫn với Triệu Quốc Đống lúc còn làm chủ tịch Hoa Lâm. Nhất là khi ấy Bí thư Đảng ủy chính pháp kiêm cục trưởng Cục công an – Nghiêm Lập Dân đứng phía sau mâu thuẫn với Triệu Quốc Đống rất sâu. Về sau khi Triệu Quốc Đống làm Thường vụ thị ủy kiêm Bí thư Quận ủy Tây Giang, Mã Nguyên Sinh lại thành quân tiên phong chống đối Triệu Quốc Đống của Nghiêm Lập Dân.

Tuy nói thời thế đã khác, Triệu Quốc Đống đã là Bí thư thị ủy sẽ không so đo chấp nhặt với Mã Nguyên Sinh. Trên thực tế Triệu Quốc Đống khá hài lòng với công việc của Cục công an thị xã, nhưng đó là hài lòng về công việc, còn nói đến việc lên chức của Mã Nguyên Sinh sẽ không đơn giản như thế.

Mã Nguyên Sinh đã mấy lần tìm Lam Quang, hy vọng Lam Quang có thể làm cầu nối nói giúp một chút. Điều này làm Lam Quang thấy áp lực.

Thực ra Mã Nguyên Sinh cũng được. Lam Quang đến Ninh Lăng làm việc thì khi ấy Nghiêm Lập Dân mới lên làm Phó bí thư Thị ủy, tuy nói có vẻ một tay che trời bên hệ thống chính pháp nhưng Mã Nguyên Sinh là thân tín do Nghiêm Lập Dân đề bạt lại không hề coi thường mình, rất tận tâm tận lực làm việc mình phân công.

Vì thế sau khi Triệu Quốc Đống làm Bí thư thị ủy, Lam Quang cũng cố gắng hòa hoãn quan hệ giữa Mã Nguyên Sinh và Triệu Quốc Đống. Nhất là trong hội nghị lần đó Triệu Quốc Đống không hề khách khí nhằm vào tác phong làm việc của Cục công an, làm Lam Quang toát mồ hôi. Nếu Triệu Quốc Đống thật sự cách chức Mã Nguyên Sinh để lập uy thì sẽ làm y rất khó xử.