Lộng Triều

Quyển 17 - Chương 137




Dương Bưu kéo Vi Văn Minh sang bàn bên ngồi uống. Quan hệ giữa hai người sau khi cùng hay lên Bắc Kinh chạy hạng mục cao tốc Côn Văn đã thân hơn nhiều. Dương Bưu cũng là người phóng khoáng cho nên nhanh chóng được Vi Văn Minh, Diệp Khánh Xuyên tín nhiệm. Bên này chỉ còn lại Triệu Quốc Đống và Diệp Khánh Xuyên.

Diệp Khánh Xuyên có lẽ không nghe thấy lời Triệu Quốc Đống nói, y nói tiếp.
- Trưởng ban Triệu, tôi nghe được một ít cách nói không biết là thật hay giả, nếu không có thì coi như không nói. Nói ngài sẽ lên bộ Trung ương làm. Nói thật tôi thật sự hy vọng ngài có thể ở Điền Nam thêm hai năm, giúp thị xã Văn Thành chúng tôi. Thị xã Văn Thành gặp cơ hội, tôi và bí thư Vi đều thấy áp lực lớn. Làm như thế nào để kinh tế Văn Thành bay vọt về chất, làm mấy triệu dân Văn Thành chúng tôi có thể thoát nghèo giàu lên. Bí thư Vi và tôi bây giờ còn chưa nắm chắc mấy. Hắc hắc, trưởng ban Triệu, lời này tôi cũng chỉ có thể nói trước mặt ngài.

Triệu Quốc Đống nở nụ cười:
- Sao lại đánh giá mình thấp như vậy? Xu thế phát triển của Văn Thành bây giờ khá tốt, chẳng lẽ anh còn gì không hài lòng? Đừng nghĩ ăn cái thành béo. Trụ cột của Văn Thành kém nơi khác chỉ có thể tiến dần từng bước. Nhất là căn cứ hoàn cảnh cụ thể mà phát triển sở trường, bù đắp khuyết điểm. Đường sắt Điền Quế và cao tốc Côn Văn sẽ mang lại cơ hội lớn cho Văn Thành. Làm như thế nào lợi dụng hai ưu thế này mà thực hiện thu hút đầu tư và phát triển kinh tế tư nhân của Văn Thành, hai cái này kết hợp để thúc đẩy kinh tế Văn Thành phát triển nhanh chóng thì có rất nhiều công việc cần làm. Tôi tin Văn Thành sẽ có phương án, quy hoạch của mình.

Vi Văn Minh có tác phong kiên định, nghiêm cẩn, nhân phẩm tính cách cũng không có gì đáng chê trách, công tác nhiều năm ở Văn Thành, uy tín và kinh nghiệm cũng không thiếu. Vi Văn Minh thiếu chính là tư tưởng phát triển kinh tế, biện pháp không nhiều lắm, ánh mắt hơi hẹp hòi một chút nhưng người này biết tiếp thu ý kiến của người khác để bù đi thiếu sót của mình.

Diệp Khánh Xuyên và Vi Văn Minh phối hợp theo Triệu Quốc Đống thấy là đôi thành công nhất ở Điền Nam, rất có điểm giống mình làm chủ tịch Hoa Lâm còn La Đại Hải làm bí thư. Triệu Quốc Đống rất coi trọng bộ đôi này cộng tác sẽ mang lại bộ máy mới cho x.

Từ hạng mục cao tốc Côn Văn có thể thấy được hai người phối hợp khá ăn ý. Lúc ở Bắc Kinh các công việc thường ngày do Vi Văn Minh phụ trách, còn đàm phán, giao tiếp, phối hợp do Diệp Khánh Xuyên ra mặt. Hơn nữa Vi Văn Minh cũng rất tự giác giúp Diệp Khánh Xuyên tạo dựng uy tín ở Văn Thành. Quan hệ giữa hai người là rất hài hòa.

- Trưởng ban Triệu, điều ngài nói cũng là điều tôi cảm thấy khó giải quyết nhất bây giờ. Văn Thành lạc hậu nhiều năm, cơ sở vật chất cần phải đầu tư mạnh. Làm như thế nào để hấp dẫn đầu tư bên ngoài, xúc tiến kinh tế tư nhân phát triển, tôi cũng có một phương án sơ bộ. Nhất là làm như thế nào xác định được kết cấu sản nghiệp thích hợp với tình hình thực tế của Văn Thành, làm như thế nào dẫn hướng các ngành nghề phát triển theo hướng chúng tôi kỳ vọng. trưởng ban Triệu, tôi thật sự không quá chắc chắn.

Diệp Khánh Xuyên nói rất thẳng và chân thành làm Triệu Quốc Đống rất cảm động. Một thị trưởng có thể thẳng thắn thừa nhận như vậy trước mặt mình nói rõ đối phương tin tưởng mình.

- Anh không nên tự ti. Anh là thị trưởng chứ không phải chủ nhiệm văn phòng nghiên cứu chính sách, phòng nghiên cứu chính sách sẽ đưa ra quy hoạch khoa học hợp lý còn về phần xác lập kết cấu sản nghiệp thì tôi thấy cần rất thận trọng. Hơn nữa giai đoạn thăm dò cần phải nghe ý kiến các chuyên gia, đương nhiên cũng cần kết hợp tình hình thực tế. Tôi tin anh có thể tổng hợp các ý kiến rồi đưa ra thứ thuộc về mình.

Triệu Quốc Đống cũng biết vấn đề này một câu là khó nói rõ. Hắn không phải Bí thư thị ủy Văn Thành, không thể nào có bình luận ở vấn đề này. Mặc dù là có chút đưa ra vài đề nghị nhưng chỉ có thể mang tính tham khảo. Chính thức quyết định còn cần Vi Văn Minh, Diệp Khánh Xuyên.

Diệp Khánh Xuyên cũng thấy mình hơi thất thố, cũng may giọng điệu chân thành của Triệu Quốc Đống làm y được an ủi.
- Trưởng ban Triệu, tôi ghi nhớ lời ngài nói. Ôi, đôi khi tôi cảm thấy duyên phận thật sự rất kỳ diệu. Đến đột nhiên, đi cũng nhanh…

Lúc này Dương Bưu và Vi Văn Minh đã đi sang nếu không Triệu Quốc Đống đúng là lo lắng Diệp Khánh Xuyên có thể nói ra lời gì khác không.

Nằm trên giường mà Triệu Quốc Đống mãi không ngủ được. Diệp Khánh Xuyên đương nhiên không phải nói vu vơ, có lẽ bên trưởng ban thư ký Tất truyền đến tin tức nên y mới nói vậy.

Xem ra lời đồn mình có thể lên trên bộ Trung ương không phải là vu vơ. Hai hôm trước Qua Tĩnh gọi điện tới nói hình như phó thủ tướng Tiền lại đề cập mình với trưởng ban Chư, nhưng Phó thủ tướng có ý đồ gì thì bây giờ còn chưa biết. Qua Tĩnh không nói nhiều mà chỉ nói mình có thể phá vỡ quy tắc thông thường.

Đúng thế, mình đến Điền Nam làm trưởng ban tổ chức cán bộ mới gần năm, chính xác mà nói giờ mới tiến vào trạng thái, lại muốn điều chỉnh mình có lẽ không hợp quy tắc. Nhưng quy tắc vốn chính là để bị phá vỡ, thậm chí một Bí thư thị ủy làm nửa năm bị điều chỉnh cũng có, tất cả phải theo quyết định của Trung ương.

Nếu Trung ương cảm thấy mình về An Nguyên là thích hợp hơn vậy mình có thể về An Nguyên, nếu Trung ương thấy mình lên bộ rèn luyện tốt hơn thì lên Trung ương sẽ hợp logic. Chỉ cần là quyết định của Trung ương thì tất cả đều hợp lý.

Về An Nguyên?

Vậy kết quả tốt nhất mình sẽ làm Bí thư thị ủy An Đô. Nhưng An Đô là thành phố cấp phó tỉnh, Bí thư thị ủy thường sẽ do Phó bí thư Tỉnh ủy kiêm nhiệm. Mình gần năm trước là thường vụ tỉnh ủy, một năm sau nhanh chóng lấy danh nghĩa Phó bí thư Tỉnh ủy An Nguyên quay về, vị trí còn xép trên mấy thường vụ như Nhâm Vi Phong, Hàn Độ thì không ổn.

Như vậy khả năng nhất chính là thay Nhâm Vi Phong, Hàn Độ. Hai người bọn họ sẽ có một lên làm Phó bí thư Tỉnh ủy kiêm Bí thư thị ủy An Đô. Nhưng như vậy ý nghĩa mình về không lớn. Triệu Quốc Đống cảm thấy nếu Trung ương nếu muốn điều chỉnh mình thì sẽ không đơn giản để mình làm trưởng ban Tổ chức cán bộ hoặc là phó chủ tịch thường trực tỉnh.

Nếu như khả năng quay về An Nguyên không lớn, như vậy khả năng lên bộ lập tức lớn hơn.

Phó thủ tướng Tiền là ủy viên Bộ Chính trị, còn là Phó thủ tướng thường trực phụ trách quản lý tài chính, vật giá, vĩ mô, Ủy ban kế hoạch phát triển phát triển… một loạt các bộ ban ngành quan trọng của Trung Quốc. Phạm vi y quản lý bao gồm cả nền kinh tế quốc dân, thêm cả tài nguyên đất đai, bảo vệ môi trường. Từ câu nói của Diệp Khánh Xuyên đã mơ hồ lộ ra vài tin tức.

Nếu Phó thủ tướng muốn điều chỉnh mình như vậy khả năng mình về An Nguyên là rất nhỏ, lớn nhất chính là đến một bộ do y phụ trách. Mà mình từ Bộ năng lượng đi ra, muốn nói am hiểu nhất là ngành năng lượng, dây là ngành do Phó thủ tướng Tô Giác Hoa phụ trách. Nói cách khác loại trừ khả năng về Bộ năng lượng, như vậy mục tiêu đã khá rõ.

Đương nhiên đây chỉ là mình tính toán, rốt cuộc có theo như vậy hay không cũng khó nói.

Triệu Quốc Đống cũng cảm nhận được một vài tin đồn từ bên ngoài truyền tới. Nhiều chuyện nhìn như là vu vơ nhưng khi nó thành thật anh lại phát hiện là thực ra lời đồn rất có lý.

Thời buổi này đúng là không để người ta được yên ổn. Triệu Quốc Đống nằm xuống giường thầm mắng.

Mình mới đến Điền Nam chưa đầy năm đã có tin này, mặc kệ thật hay giả thì cũng là làm phiền người ta, khiến mình không tập trung được và ảnh hưởng đến công việc.

Triệu Quốc Đống không biết người khác ở Điền Nam có nghe được tin về việc này hay không, đây không phải việc tốt. Mấy lời đồn này anh cũng không thể công khai thảo luận nếu không lại bị coi là thích lên chức.

Tính toán qua thì Triệu Quốc Đống thấy mình từ Bộ năng lượng xuống đã bốn năm, đủ cảm giác ở Bắc Kinh vốn nghĩ đã quên bây giờ lại đột nhiên trở nên rõ ràng. Bây giờ Nhược Đồng đã ở Bắc Kinh, nếu mình về Bắc Kinh cũng là lựa chọn tốt. Nếu như có thể làm việc ở ngành kinh tế thì cũng là cơ hội rèn luyện hiếm có, rất nhiều người mơ tưởng tiến vào ngành này là đủ biết sức hấp dẫn của nó.

Nhưng đối với mình thì đó có phải là tốt nhất không?

Triệu Quốc Đống cười cười một tiếng, nghĩ nhiều như vậy làm gì, chuyện ngày mai để ngày mai sẽ thấy.