Lộng Triều

Quyển 17 - Chương 24




Triệu Quốc Đống phát hiện mình làm trưởng ban tổ chức cán bộ nhàn hơn so với lúc làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng nhiều. Nếu như không phải chủ động tìm công việc hoặc muốn lười biếng thì vị trí trưởng ban tổ chức cán bộ đúng là công việc tốt làm người ta hâm mộ.

Hắn ở Côn Châu một tuần xử lý vài công việc trong ban, tham gia hội nghị duy trì công tác giáo dục Đảng viên toàn tỉnh, cũng chủ trì hội nghị tổng kết giai đoạn hoạt động giáo dục Đảng viên. Cuối tháng tư hắn tiếp tục hành trình khảo sát củ mình.

Hắn đi một vòng khảo sát ba thị xã Chiêu Đạt, Khúc Châu, Văn Thành của khu vực Điền Đông. So sánh với Điền Tây, điều kiện tự nhiên của khu vực Điền Đông, nhất là hệ thống giao thông tốt hơn nhiều. Mà Khúc Châu, Chiêu Đạt xếp hạng đầu về kinh tế trong tỉnh càng phát triển nhanh hơn. Nhất là Khúc Châu có GDP đứng thứ hai toàn tỉnh chỉ kém hơn Côn Châu, thu nhập bình quân chỉ thấp hơn Côn Châu, Ngọc Hà.

Kinh tế Khúc Châu phát triển khá hài hòa, nhất là sản xuất công nghiệp truyền thống khá kiện toàn. Ngành thuốc lá, than, phân bón, điện lực đều có quy mô nhất định. Nhưng do hệ thống kiện toàn nên cũng mang tới vài vấn đề. Ngoài ngành sản xuất thuốc lá ra thì ưu thế của mấy ngành khác không quá đột xuất, không thành ngành chủ đạo của thị xã, kết cấu sản nghiệp còn cần thăng cấp thêm.

Triệu Quốc Đống thấy mình luôn vô thức đi điều tra tình hình phát triển và quy hoạch kinh tế của các nơi kết hợp với việc xây dựng bộ máy. Chẳng qua hắn cảm thấy điểm này thật ra phù hợp quan điểm của mình. Một khu vực phát triển kinh tế, xã hội có quan hệ rất lớn đến năng lực của bộ máy nơi đó.

Mặc dù thời gian khảo sát ở khu vực Điền Đông không lâu bằng Điền Tây nhưng hắn cũng tìm hiểu rõ tình hình phát triển kinh tế, xã hội của khu vực Điền Đông. Ngoài Khúc Châu ra thì Văn Thành là nơi phát triển kinh tế khá chậm cũng là nơi hắn chú trọng điều tra. Nơi này sát tỉnh Quế, là nơi có tỉ lệ dân tộc thiểu số khá cao, mà hắn cũng có ý khác khi tập trung vào đây.

Văn Thành là khu vực quan trọng ở phía Đông Điền Nam, tài nguyên phong phú nhưng phát triển kinh tế bị hạn chế do tình hình giao thông. Đến nay Văn Thành không có đường sắt, nó ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự phát triển của Văn Thành. Triệu Quốc Đống khảo sát bộ máy và công tác xây dựng tổ chức cơ sở cũng tìm hiểu chi tiết về thực trạng kinh tế của Văn Thành.

- Trưởng ban Triệu, trưởng ban Điền là người Văn Thành chúng tôi, hôm nay trưởng ban Điền đi cùng ngài coi như là về quê.
Bí thư thị ủy Văn Thành – Trương Quốc Phú đi cùng Triệu Quốc Đống cười ha hả nói:
- trưởng ban Điền, hôm nay anh coi như nửa chủ nhân, trưởng ban Triệu tới phải xem biểu hiện của anh.

Điền Vĩnh Thái cùng Triệu Quốc Đống đi khảo sát Điền Đông. Theo phân công của ban thì Kỷ Tử Lan đi với Triệu Quốc Đống đến Điền tây, Điền Trung. Điền Vĩnh Thái phụ trách đi cùng Triệu Quốc Đống tới Điền đông, Điền tây nam, Điền tây bắc.

- Ồ, lão Điền, anh cũng là người Văn Thành, điều này tôi thực ra không biết.
Triệu Quốc Đống có chút kinh ngạc nói.

- Ha ha, trưởng ban Triệu, ngài đây là không quan tâm cấp dưới rồi. trưởng ban Điền là người Quý Ninh – Văn Thành chúng tôi, đã công tác ở Thị ủy Văn Thành hơn mười năm.
Lên tiếng là thị trưởng Văn Thành – Vi Văn Minh.

- Trưởng ban Triệu, quê tôi ở Quý Ninh, sau khi đi bộ đội về liền về quê công tác, năm 96 lên Thị ủy Văn Thành công tác, năm 2001 lên ban.
Điền Vĩnh Thái khá vui vẻ. Về quê có thể ngồi với đồng nghiệp cũ uống chén trà.

- Ồ, xem ra Văn Thành đúng là xuất hiện nhiều nhân tài. chủ nhiệm Trử cũng là người Văn Thành, lão Điền cũng là người Văn Thành.
Triệu Quốc Đống cười nói.

- Đúng thế, đúng thế. chủ nhiệm Trử cũng từ Văn Thành chúng tôi đi ra. Năm 92 chủ nhiệm Trử còn là Phó chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Văn Thành, năm 93 điều lên tỉnh hình như chỉ ở một năm liền lên Ủy ban kỷ luật trung ương, năm 2002 mới về Điền Nam.

Trương Quốc Phú hiểu khá rõ về Trử Liễu.
- chủ nhiệm Trử lúc còn công tác ở Điền Nam thì tôi còn làm việc ở văn phòng Ủy ban huyện Cẩm Bình. Lão Vi, lúc ấy anh vẫn công tác ở Nghiễn Giang phải không?

- Ừ, tôi lúc ấy còn làm chủ tịch xã.
Vi Văn Minh như bị câu nói Trương Quốc Phú làm nhớ lại chuyện trước đây.
- Chẳng qua tôi không có ấn tượng mấy về chủ nhiệm Trử. Ủy ban kỷ luật chỉ cần không có chuyện gì thì coi như không biết.

- Ngoài chủ nhiệm Trử và trưởng ban Điền ra thì từ Văn Thành chúng tôi đi ra còn có Trưởng ban thư ký Lý của Ủy ban tỉnh, giám đốc Hoàng – Sở Giao thông.
Lên tiếng là trưởng ban tổ chức cán bộ Văn Thành – Vạn Đại Hữu.
- Ai cũng nói Văn Thành chúng tôi nghèo, nhưng nghèo mới có động lực nên mới có nhiều cán bộ đi ra ngoài như vậy.

- Lão Vạn nói cũng có lý, chẳng qua có phải là có quan hệ đến tác phong tốt của Thị ủy Văn Thành không?
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Một nơi có nhiều cán bộ đi ra là do nhiều nguyên nhân, nghèo mà cố gắng là một trong số đó, ngoài ra cũng có ít nguyên nhân khác. Ví dụ như công tác của Ban Tổ chức cán bộ đắc lực, có thể tích cực đẩy cán bộ ra ngoài, tác phong làm việc tốt, năng lực xuất chúng được cấp trên chú trọng.

Triệu Quốc Đống nói. Trên thực tế hắn biết nguyên nhân mà Văn Thành có nhiều cán bộ đi ra như vậy. Mà nhân tố quan trọng nhất trong đó chính là vị trưởng ban tổ chức cán bộ trước Cao Vĩnh Khôn. Lão trưởng ban Long Đức Bình chính là Bí thư thị ủy Văn Thành sau đó lên làm Phó chủ tịch tỉnh, trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, rất nhiều cán bộ Văn Thành được y đề bạt lên tỉnh.

Mọi người liên can đều nói theo ý của Triệu Quốc Đống, đều nói nơi nghèo đúng là khiến nhiều người cố gắng phấn đấu để trưởng thành.

Bữa tối khá thịnh soạn nhưng theo yêu cầu của Triệu Quốc Đống nên chỉ có các món đặc sản của Văn Thành.

Nhân lúc Triệu Quốc Đống vào Wc, Trương Quốc Phú kéo Điền Vĩnh Thái sang bên hỏi:
- Lão Điền, tối có cần bố trí gì không?

- Bố trí gì? Tôi không phải nói với anh rồi sao? Tôi không hiểu mấy tính cách của trưởng ban Triệu. Chẳng qua tôi nghe Kỷ Tử Lan về nói trưởng ban Triệu không thích hát, không thích đánh bài, rượu mặc dù uống tốt nhưng cũng không thích uống. Ngoài đọc sách ra hình như không có sở thích gì đặc biệt cả.

Điền Vĩnh Thái có quan hệ khá tốt với bộ máy Văn Thành. Trưởng ban Tổ chức cán bộ Vạn Đại Hữu thậm chí còn cùng từ một thị trấn của Quý Ninh đi ra với y. Đây cũng là nguyên nhân y hay thích về Văn Thành.

- Ha ha, lão Điền, không thể để trưởng ban Triệu ăn xong rồi về đi ngủ chứ?
Trương Quốc Phú nói.
- Trưởng ban Triệu đúng là đặc biệt, không hút thuốc, không hát, không nhảy, không đánh bài. Tôi gặp qua không ít lãnh đạo trẻ tuổi nhưng còn trẻ mà giữ mình như vậy đúng là người thứ nhất.

Trương Quốc Phú thở dài nói, mặc dù vậy nhưng y vẫn nói:
- Anh nghĩ cách xem, phải tìm điểm gì đó làm mới được. Bây giờ mới mấy gì, hay là cùng trưởng ban Triệu ra ngoài đi một vòng?

- bí thư Trương, trưởng ban Triệu đi xa như vậy, cả ngày hôm nay không nghỉ, bây giờ lại đi vòng vòng có thích hợp không?
Vi Văn Minh nhíu mày nói. lãnh đạo không có sở thích cũng làm khó cấp dưới, không tìm được cách kéo gần khoảng cách hai bên thì sao có thể khiến lãnh đạo có ấn tượng tốt.

Trương Quốc Phú vừa nghĩ cũng đúng. Từ tỉnh tới Văn Thành hơn 300 km, ngồi xe bốn năm tiếng, sau khi đến lập tức đi khảo sát.

- Lão Điền, anh thấy sao?
Trương Quốc Phú cảm thấy cần phải hỏi Điền Vĩnh Thái. Trưởng ban Triệu còn phải ở Văn Thành hai ngày, không thể mỗi ngày ăn xong rồi đi ngủ luôn.

- Trưởng ban Triệu chắc không sớm đi nghỉ như vậy đâu, vấn đề là nên bố trí gì mới vừa ý trưởng ban.
Điền Vĩnh Thái cũng không dám xác định. Trước đây không có ai có qua lại với trưởng ban Triệu nên không biết thói quen của đối phương.
- Chờ chút, tôi gọi điện hỏi xem.

- Gọi cho ai?
Vạn Đại Hữu có chút tò mò.

- Phó thị trưởng Hồng Sơn – Hoắc Vân Đạt. Y chính là người từ Ninh Lăng sang Điền Nam chúng ta khi trưởng ban Triệu làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng, y chắc biết sở thích của trưởng ban Triệu.
Điền Vĩnh Thái vui vẻ nói.