Lộng Triều

Quyển 20 - Chương 33




- Đương nhiên là có áp lực, anh cho rằng chức thường vụ tỉnh ủy dễ làm như vậy sao? Anh cho rằng kỳ tích Ninh Lăng dễ bảo trì như vậy ư? Anh cho rằng làm con dê dẫn đầu của khu vực đất liền là dễ như vậy sao?
Triệu Quốc Đống khoanh tay đi chậm trong văn phòng, Chung Dược Quân cười cười đứng ở đối diện.

Chung Dược Quân mời Triệu Quốc Đống đến tham gia lễ khởi công xây dựng cầu thứ hai bắc qua sông Thúy Hà, khánh thành cây cầu thứ năm bắc qua dòng Ô Giang. Mặc dù biết Triệu Quốc Đống bây giờ ít tham gia lễ khánh thành, khởi công như vậy, nhưng Chung Dược Quân cũng biết Triệu Quốc Đống rất chú ý sự phát triển của Ninh Lăng, vẫn hy vọng Ninh Lăng có thể thành điển hành của An Nguyên thậm chí cả khu vực đất liền. Vì thế Chung Dược Quân đã đặc biệt mời Triệu Quốc Đống, đương nhiên bên Lăng Chính Dược thì y cũng mời.

- Chủ tịch, áp lực lớn chúng tôi không sợ, sợ là ép ngặt nghèo quá.
Chung Dược Quân vẫn nở nụ cười.
- Ngài cũng biết tình hình thực tế của Ninh Lăng đó, áp lực tài chính rát lớn, Ninh Lăng có thể vỗ ngực xây dựng nhà xã hội đứng đầu An Nguyên, cả khu vực trung tây thậm chí cả nước. Nhưng điều này cũng mang lại một chút hậu quả đó là thị trường bất động sản không nóng không lạnh, các công ty bất động sản thiếu hứng thú. Ừ, tiền thu từ đất của Ninh Lăng thậm chí còn kém Thông Thành hoặc là Đường Giang, càng không cần phải nói so sánh với Miên Châu hoặc là Hoài Khánh, có lẽ chỉ tốt hơn Thiên Châu một chút. Nhưng từ thu nhập bình quân của Ninh Lăng lại hơn xa các nơi kia, điều này làm có người không chịu được.

- Ha ha, lời này không có lương tâm, anh sao lại quên đi đánh giá về chỉ số hạnh phúc của tờ Nam Phương của Ninh Lăng chứ? Anh cho rằng danh hiệu thành phố hạnh phúc dễ chiếm như vậy sao? Chỉ riêng vấn đề giá nhà ít nhất cũng khiến cho Ninh Lăng thêm mười điểm. Mà thu tài chính tăng lên cả tỷ cũng chưa chắc có thể làm dân chúng hài lòng. Được lòng dân được thiên hạ, đây là lời xưa, nhưng tôi cảm thấy lời này có ý nghĩa rất sâu với Đảng cộng sản chúng ta. Anh là quan phụ mẫu, anh không thể làm cho hầu hết dân chúng địa phương hài lòng thì thu tài chính tăng nhiều hơn nữa cũng có tác dụng gì? Anh sáng tạo số liệu kinh tế là vì gì? Vì làm lãnh đạo cấp trên vui vẻ, vì chứng minh thành tích và năng lực của anh, nếu như dân chúng không có được ưu đãi tì tôi cho rằng anh không đủ tư cách.

Triệu Quốc Đống đổi sang một tay đặt trên bụng, tay khác chống cằm, ánh mắt đăm chiêu.
- Sao, Ninh Lăng không có nhiều ý kiến phản đối như vậy sao?

- Không hoàn toàn là nhân tố này mà là áp lực tài chính đúng là rất lớn. Lão Cố lo lắng cũng là có lý do. Hai năm qua Ninh Lăng đầu tư xây dựng cơ sở vật chất và sự nghiệp xã hội rất lớn, đô thị Ninh Lăng phát triển quá nhanh, dân cư từ ngoài đến quá nhiều, quá trình đô thị hóa nhanh hơn khiến nhân viên bên ngoài vào mạnh, quy hoạch nội thành không ngừng phải sửa đổi, khiến cho quy hoạch mười năm thoáng cái đổi thành năm năm, bây giờ thành ba năm. Ngài nghĩ xem cầu đường, điện, xanh hóa, bãi đỗ xe... một loạt những vấn đề đòi tiền, dự toán hàng năm đều có tranh luận.
Chung Dược Quân nhún vai.
- Đúng, ngoài ra cũng báo cáo với ngài một tin đáng mừng, tỷ lệ xanh hóa của Ninh Lăng đứng đầu cả tỉnh, ngoài ra tỷ suất sử dụng thư viện, rạp chiếu phim của Ninh Lăng cũng đứng đầu cả tỉnh.

- Rất tốt, tôi thích nghe số liệu như vậy, thậm chí vượt quá số liệu GDP. Đương nhiên tôi thích nhất là nghe con số có tác dụng gì. Anh biết tăng thu tài chính của dân đô thị và nông thôn là điều tôi thích nhất, nếu ai có thể làm tôi hài lòng ở hai số liệu này, tôi sẽ không tiếc lời khen ngợi.
Triệu Quốc Đống cười cười.
- Đương nhiên, anh nói cũng là vấn đề, không có tài lực đảm bảo thì nhiều việc anh muốn làm cũng không được. Nhưng tôi muốn nói chính là biểu hiện hai năm qua của Ninh Lăng làm tôi rất hài lòng, anh vào thường vụ đã cho thấy đánh giá của trung ương, tôi tin anh cũng có thể thấy rõ.

- Chính vì thế nên Ninh Lăng phải tiếp tục duy trì, không thể không cố gắng hơn nữa.
Chung Dược Quân gật đầu nói.
- Chẳng qua tôi tin biểu hiện năm nay của Ninh Lăng sẽ càng chói mắt hơn.

- Tự tin như vậy?
Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút.
- Có phải là biểu hiện ở bên phòng giao dịch tài sản?

- Ừ, cũng có nhân tố này, tôi nghĩ biểu hiện của công ty vừa và nhỏ Ninh Lăng đã chứng minh rất nhiều, hai năm trước tích lũy để bây giờ biểu hiện ra.
Chung Dược Quân không giấu được sự tự hào.

Tỷ lệ thành công tiến vào phòng giao dịch tài sản của công ty vừa và nhỏ Ninh Lăng cao hơn nhiều so với các nơi khác trong tỉnh. Bên kiểm toán và tài chính đánh giá cao về sự quy phạm và trình độ tín dụng của công ty Ninh Lăng, đây là điểm quan trọng nhất khiến công ty vừa và nhỏ Ninh Lăng thuận lợi tiến vào phòng giao dịch tài sản An Đô. Hơn nữa có hoàn cảnh tài chính tốt đẹp nên Ninh Lăng mặc dù đặt yêu cầu cao đối với đầu tư bên ngoài nhưng cũng đảm bảo kết cấu sản nghiệp và tiềm lực trưởng thành của các công ty tới Ninh Lăng.

- Tôi rất chờ mong.
Triệu Quốc Đống hài lòng gật đầu.
- An Đô ở phương diện này cần phải cúi mặt xuống mà học Ninh Lăng. An Đô nếu muốn thành trung tâm kinh tế của khu vực đất liền thì tạo dựng hệ thống tín dụng tốt đẹp, xây dựng hoàn cảnh tài chính rộng rãi, hấp dẫn nhiều hệ thống tài chính tiến vào chính là điều kiện cơ bản nhất.

- An Đô hình như đã bắt đầu có hành động, lực độ không nhỏ. Hai hôm trước Đàm Lập Phong chuyên môn gọi điện cho tôi, bọn họ sẽ phái tổ công tác tới học tập, xem ở phương diện này của Ninh Lăng có gì đáng để bọn họ tham khảo không?
Chung Dược Quân có chút tự hào.
- Người tỉnh thành cao cao tại thượng lại cúi cái đầu cao quý với người nhà quê Ninh Lăng, đúng là làm người ta sung sướng.

Triệu Quốc Đống và Chung Dược Quân đều không nhịn được cười.

- Đúng, có một vấn đề anh cũng cần phải cân nhắc một chút trong thời gian này. Bộ máy tỉnh về cơ bản đã xác định xong, ừ, nhưng sau cơn sóng gió nửa cuối năm nên tỉnh sẽ tiến hành điều chỉnh nhân sự một chút. Mấy hôm trước Trần Anh Lộc có trao đổi ý kiến với tôi, ý của hắn là cân nhắc ưu tiên cân nhắc một số cán bộ có thành tích xuất sắc trong lĩnh vực kinh tế, điểm này anh cần nắm chắc một chút, tôi thấy cần thiết anh có thể đến nói chuyện riêng với Trần Anh Lộc. Trần Anh Lộc không hẹp hòi như Tề Hoa đâu.

Triệu Quốc Đống nói nhẹ nhàng nhưng ý là rất rõ. Làm thường vụ tỉnh ủy kiêm Bí thư thị ủy Ninh Lăng, mà GDP của Ninh Lăng năm ngoái vượt An Đô để đứng đầu cả tỉnh, Chung Dược Quân có tư cách đề cử người với tỉnh ủy.

Chung Dược Quân gật đầu nói.
- Tôi hiểu.



Cô gái đứng trước cửa công trường nhìn đồng hồ.
- Hồng thúc, chú gọi điện hỏi một câu xem đám người Thị trưởng Đàm, Thị trưởng Lữ bao giờ thì tới?

- Tổng giám đốc Tô, thị trưởng Đàm, thị trưởng Lữ cùng chủ tịch tỉnh cùng đến khảo sát quy hoạch nội thành mới, thời gian rất chặt. Chú vừa gọi điện hỏi thư ký của thị trưởng Lữ, chỉ sợ không nhất định có thời gian đến xem bên chúng ta.
Người đàn ông họ Hồng có chút khó xử.

- Hồng thúc, mọi chuyện đều có lần đầu tiên, lần đầu luôn là khó khăn nhất. Chú tiếp tục giao tiếp với thị trưởng Lữ, mời y dù như thế nào cũng phải mời chủ tịch Triệu và thị trưởng Đàm đến bên chúng ta xem một chút. Công tác bỏ nhiều tâm huyết chuẩn bị tỉ mỉ như vậy, nếu lãnh đạo chủ yếu không tới xem thì có ý nghĩa gì chứ?
Người phụ nữ họ Tô hơi lạnh giọng nói.
- Không tiếc bất cứ giá nào cũng phải mời thị trưởng Lữ hỗ trợ.

Họ Hồng nghe xong biết chuyện hôm nay không làm được sợ là không xong.

Hợp tác với bất động sản Đỉnh Hồ làm hai bên có chút không thoải mái, kết quả chỉ mấy tháng là bất động sản Đỉnh Hồ phải đóng cửa.

Điêu Nhất Bằng càng lún càng sâu, không chỉ đơn giản là ép các cô gái làm gái mại dâm, còn bị cuốn vào vụ án tham nhũng chấn động quan trường An Nguyên. Bây giờ càng bị cơ quan công an, thuế vụ, đất đai điều tra. Tòa án còn yêu ầu ngân hàng niêm phong hầu hết tài sản của bất động sản Đỉnh Hồ.

Có lẽ Điêu Nhất Bằng lần này dù không chết thì 20 năm nữa cũng đừng mong ra được. Đây là Hồng Phát Phú nghe được tình hình từ người nhà của Điêu Nhất Bằng bảo.

Hồng Phát Phú loáng thoáng biết được cô gái họ Tô này thực tế là con riêng của chủ tịch tập đoàn quốc tế Cảnh Trình – Tô Thái, chắc là lúc Tô Thái mới gây dựng sự nghiệp thì có. Ít nhất hắn qua lại giữa hắn và Tô Thái nhiều năm như vậy cũng không biết Tô Thái có con gái ở ngoài.

Không biết hai năm trước sao Tô Thái đột nhiên nhớ tới tốn rất nhiều công sức mới tìm được người phụ nữ kia, sau đó Tô Thái chỉ định do Tô Hiểu làm người phụ trách của tập đoàn ở thị trường An Nguyên, trọng điểm đặt ở An Đô.

Tô Thái bây giờ đã nhập quốc tịch Mỹ, nhưng sản nghiệp chính của tập đoàn vẫn ở Trung Quốc, mặc dù lấy danh nghĩa cống hiến cho quê hương nhưng Hồng Phát Phú đương nhiên biết Tô Thái thèm thị trường bất động sản An Nguyên, nhất là An Đô.