Lộng Triều

Quyển 3 - Chương 1: Nhận chức




- Quốc Đống, hôm nay do Trưởng ban Vưu đưa cậu tới khu Khai Phát. Tôi đã cho người thông báo với Chủ nhiệm Cù. Cậu nhanh chóng làm quen. Về phần Công an huyện thì dựa theo bố trí rồi cậu mau chóng xây dựng bộ máy. Ban quản lý đã chuẩn bị địa điểm làm việc cho Đồn công an, chờ cậu tiến vào.

Quách Chiêm Xuân trông rất thân thiện. Đến bây giờ y cũng không biết Triệu Quốc Đống đi thông quan hệ gì mà khiến Lô Vệ Hồng phải gật đầu. Nhất định là nhân vật lớn.

- Quốc Đống, Trưởng ban Vưu cậu có quen, trước cũng công tác ở khu vực Giang Miếu.

- Chào Trưởng ban Vưu.

- Ừ, Trưởng đồn Triệu, bây giờ nên gọi là Phó chủ nhiệm Triệu mới đúng. Chúng ta có duyên, tôi không ngờ người đầu tiên đưa đi nhận chức sau khi tới Ban Tổ chức cán bộ lại là cậu.

Vưu Huệ Hương ăn mặc rất hợp thời, một bộ đồ công sở màu xanh nhạt vừa nhìn là biết đồ hàng hiệu. Triệu Quốc Đống thầm nghĩ Giang Khẩu chắc không bán, phân nửa là đến từ Thành phố An Đô.

Ban Tổ chức cán bộ Huyện ủy chỉ có một chiếc Jetta mới, Triệu Quốc Đống vốn định lái xe cảnh sát nhưng Vưu Huệ Hương đề nghị đi xe của Ban Tổ chức cán bộ tới đó.

Xe mới đúng là tốt, mùi hương phụ nữ cùng với mùi xe mới truyền tới. Triệu Quốc Đống cảm thấy Vưu Huệ Hương có vẻ quen quen nhưng nghĩ mãi không ra. Mãi đến khi ngồi trên xe thì hắn mới nhớ tới Vưu Liên Hương công tác ở Ủy ban kỷ luật Thành phố An Đô.

- Trưởng ban Vưu, Chủ nhiệm Vưu – Ủy ban kỷ luật thành phố …
Triệu Quốc Đống thử dò xét.

- Ồ, cậu biết chị hai tôi?

Vưu Huệ Hương có chút kinh ngạc. Triệu Quốc Đống đáng lẽ không thể tiếp xúc được với Ủy ban kỷ luật Thành phố An Đô mới đúng. Chẳng qua cô suy nghĩ lần này Công an huyện cạnh tranh chức Phó chủ nhiệm khu Khai Phát rất kịch liệt, Vưu Huệ Hương cảm thấy có thể. Triệu Quốc Đống mặc dù có năng lực nghiệp vụ xuất sắc nhưng lên chức Phó Trưởng phòng đâu chỉ dựa vào cái này. Một chức này ở Công an huyện có rất nhiều người nhìn ngó, Vương Đức Hòa tốn sức đẩy cháu lên cũng không được.

- Cũng gặp một lần nên thấy Trưởng ban Vưu hơi quen.
Triệu Quốc Đống cười nói.

- Chị em ruột nên phải giống rồi.
Vưu Huệ Hương thấy đối phương không nói nhiều nên cũng không hỏi.
- Chủ nhiệm Triệu, nghe nói khu Khai Phát có hoàn cảnh phức tạp. Cậu mặc dù kiêm chức Phó chủ nhiệm Ban quản lý nhưng chủ yếu là đảm bảo an ninh trật tự. Bí thư Lô cùng Chủ tịch huyện Mao không hài lòng với công tác của khu Khai Phát, lần này đã điều chỉnh mạnh bộ máy khu Khai Phát chính là muốn mở cục diện. Cậu lần này tới phải thể hiện một phen.

- Trưởng phòng Chu cũng đã nói chuyện với tôi, yêu cầu cơ quan công an chúng tôi phải tạo hoàn cảnh tốt cho khu Khai Phát. Trên phòng sẽ rất nhanh bố trí bộ máy của Đồn công an, cố gắng mau chóng tiến vào trạng thái, lấy được hiệu quả.
Triệu Quốc Đống cũng gật đầu nói.

- khu Khai Phát vốn do một bộ phận của thị trấn Vĩnh Hòa cùng Xã Thánh Lâm phân ra, khu giao giới nên tình hình an ninh trật tự không ổn định. Hơn nữa bây giờ huyện đẩy mạnh phát triển khu Khai Phát, rất nhiều dân chúng không hiểu. Hơn nữa cách làm việc của khu Khai Phát trước đây cũng có vấn đề khiến quan hệ khá căng thẳng. Lần này huyện quyết tâm đẩy mạnh công việc khu Khai Phát, hy vọng cậu có thể nhanh cchongs dung hợp, hỗ trợ tốt Chủ nhiệm Cù.

Xe tiến vào sân trụ sở Ban quản lý khu Khai Phát, dọc theo mấy hòn giả sơn lớn rồi dừng trước cửa.

- Trưởng ban Vưu, chào mừng.
Một người phụ nữ đi lên đón đẹp và có khí chất không kém gì Vưu Huệ Hương. Bộ váy màu xám, tóc ngắn, giày cao gót màu đen không một chút bụi, tuổi tương đương Vưu Huệ Hương, da dẻ chăm sóc rất tốt. Cô đứng bên Vưu Huệ Hương đúng là làm người ta phải sáng mắt.

- Đây là Chủ nhiệm Triệu phải không? Chào mừng đến Ban quản lý khu Khai Phát.
Cù Vận Bạch nở nụ cười làm người ta thấy rất thân thiết. Bàn tay mềm mại nắm tay Triệu Quốc Đống rât sdudngs thời gian, vừa làm người ta thấy nhiệt tình, vừa làm người ta thấy xa cách.

- Chủ nhiệm Cù, tôi là Triệu Quốc Đống, về sau làm nhân viên của Chủ nhiệm, mong Chủ nhiệm quan tâm nhiều hơn.
Triệu Quốc Đống đứng ngiêm chào, có lẽ có người thấy hắn lắm chuyện nhưng như vậy thích hợp với lãnh đạo. Lễ nhiều không ai trách cả, lời này Triệu Quốc Đống biết.

- Chủ nhiệm Triệu khách khí quá. Trưởng ban Vưu mời vào trong, người đã đến đông đủ.
Mắt Cù Vận Bạch hơi lóe lên đưa tay ra mời.

- Ừ, vào thôi. Chủ nhiệm Cù, Trưởng ban Quách định tới nhưng tạm thời có việc nên phân công tôi và Trưởng phòng Hầu tới đây tuyên bố quyết định bổ nhiệm của Huyện ủy.
Vưu Huệ Hương rất phong độ đứng bên cạnh Cù Vận Bạch. Hai người phụ nữ đúng là rất đẹp.

- Như nhau mà, mời vào trong.
Cù Vận Bạch cười tươi như hoa mà nói:
- Chủ nhiệm Triệu tới, tôi cũng có thể yên tâm. Ban quản lý đúng là thiếu mãnh tướng uy phong như Chủ nhiệm Triệu.

Hội nghị gặp mặt rất ngắn, Vưu Huệ Hương nhanh chóng tuyên bố quyết định bổ nhiệm, Triệu Quốc Đống cũng lên tiếng một chút. Cả quan trọng không đầy mười phút.

Ngồi trong văn phòng Cù Vận Bạch, Triệu Quốc Đống mới thấy sao nhiều người muốn tới Ban quản lý khu Khai Phát như vậy. CHỉ riêng văn phòng của Chủ nhiệm Ban quản lý thì cũng khiến văn phòng Lô Vệ Hồng, Mao Đạo Lâm không bằng.

Ánh sáng chiếu qua cửa sổ, bàn bằng gỗ lim, giá sách cũng vậy, ban công có bồn hoa, ghế da thật to lớn, bên cạnh có wc và phòng nghỉ, mấy csc thư pháp treo trên tường, trên bàn uống nước có một lọ hoa làm cả phòng khá tươi mát.

- Chủ nhiệm Triệu, vừa rồi hầu hết các đồng chí khu Khai Phát ở đó. Mặc dù công tác chủ yếu của cậu là bên Đồn công an, nhưng công tác bên này cũng có liên quan với Đồn công an, với cậu. Lãnh đạo huyện cũng đã nói, bây giờ tình hình an ninh trật tự của khu Khai Phát không tốt, nhất là vấn đề từ trước lưu lại khiến người ta đau đầu. Cho nên tôi hy vọng cậu có thể nhanh chóng tiến vào công việc, giúp tôi chia sẻ áp lực.

Triệu Quốc Đống ngồi trên sô pha mà cẩn thận quan sát Cù Vận Bạch. Cù Vận Bạch trang điểm khá nhạt nhưng càng tôn vẻ quyến rũ, trước ngực áo đeo một chiếc châm làm người ta chú ý, như muốn người ta nhìn vào bộ ngực đầy đặn của cô.

Triệu Quốc Đống đoán Cù Vận Bạch tầm 30 tuổi, tuổi này có thể lên làm Chủ nhiệm Ban quản lý thì không đơn giản.

- Chủ nhiệm Cù gọi tôi Tiểu Triệu hoặc là Quốc Đống cũng được. người thì Phòng có lẽ không lập tức điều động được. Hơn nữa bộ máy Đồn công an vẫn chưa đầy dủ cho nên thành lập Đồn công an có thể cần một tháng, điểm này mong Chủ nhiệm Cù hiểu cho.

- Ừ, Trưởng phòng Chu đã gọi cho tôi. Địa điểm làm việc của Đồn công an thì chúng tôi đã sớm chuẩn bị, ngay bên cạnh Ban quản lý, cũng là một viện nhỏ, chẳng qua nhỏ hơn bên này một chút, đang được lắp đặt lại. Đồ dùng công tác đều theo chuẩn, có lẽ vài ngày là được. Chẳng qua phương tiện đi lại thì phải do Ban quản lý chúng ta phụ trách, có thể còn mời Công an huyện giúp một chút.

Cù Vận Bạch gật đầu. Cô cũng đang quan sát Triệu Quốc Đống và cảm thấy có một điều gì đó không đúng.

- Trên phòng sẽ điều một xe Jeep tới, ngoài ra Đồn công an sơ bộ có khoảng 12 cảnh sát, lực lượng này chỉ thấp hơn Đồn công an nội thành. Nhưng có một xe thì sợ rằng còn phải nhờ Chủ nhiệm Cù lo lắng giúp Đồn công an. Khu Khai Phát có diện tích lớn như vậy, hơn nữa có không ít công ty đến đây, Đồn công an một khi thành lập thì tôi dự định hàng tối phải tổ chức tuần tra, đảm bảo hoàn cảnh an ninh trật tự cho khu Khai Phát, không thể thiếu xe.

Triệu Quốc Đống trước khi đến thì Chu Tinh Văn đã dặn hắn, khu Khai Phát có thực lực kinh tế mạnh, phải kiếm được xe từ đây. Nếu không được thì cũng phải khiến khu Khai Phát bỏ tiền cho mua một xe cảnh sát con.

- Như vậy à, chẳng qua Ban quản lý khu Khai Phát chỉ có bốn xe, thật sự không thể điều xe tới cho Đồn công an.
Cù Vận Bạch nhíu mày càng thêm hấp dẫn.

- Chủ nhiệm Cù, chị cũng biết Công an huyện đều dựa vào tài chính cấp phát mà duy trì. Công an huyện cho một xe là hết mức, thêm xe nữa là không thể. Suy nghĩ của tôi là muốn xin Chủ nhiệm Cù báo cáo lên huyện, xem có thể tranh thủ tài chính không, mua một xe cảnh sát dùng tuần tra ban đêm, cũng thể hiện Ban quản lý quan tâm các công ty trong khu Khai Phát.

Triệu Quốc Đống chép lưỡi. Bốn xe? Bốn xe còn chưa đủ? Ban quản lý khu Khai Phát có chưa đầy 20 cán bộ, chỉ xử lý công tác hành chính, sợ rằng ba lãnh đạo Ban quản lý đều có xe riêng.

- Ừ, mua một xe cảnh sát mini thì cần bao tiền.
Cù Vận Bạch hơi động tâm. Nếu mỗi ngày Đồn công an đều phái lực lượng điều tra thì ít nhất về tâm lý sẽ khiến các công ty vui vẻ, việc này đáng để tiền. Không chừng làm tốt và muốn các công ty ủng hộ nhiều hơn cũng không khó.

- Đăng ký hết thì khoảng 60 ngàn, chúng tôi cũng không cần xe xịn quá, đều là vì công tác nên xe mini bình thường là được.
Triệu Quốc Đống nói.

- Ừ, tôi suy nghĩ một chút.
Cù Vận Bạch gật đầu nói:
- Ngoài ra Quốc Đống cũng nên giục Trưởng phòng Chu, mời Trưởng phòng Chu mau bố trí bộ máy của Đồn công an. Văn phòng của cậu ở ngay trong trụ sở Ban quản lý, phòng thứ hai bên phải.

Triệu Quốc Đống nhìn thoáng qua văn phòng của mình, mặc dù kém phòng Cù Vận Bạch nhưng tốt hơn nhiều phòng của hắn ở Đồn công an Giang Miếu. Phương tiện ở phòng này tốt hơn cả văn phòng của Chu Tinh Văn. Bảo sao Vương Đức Hòa cố hết sức đẩy cháu lên đoạt vị trí này.