Lộng Triều

Quyển 4 - Chương 29: Trở về




Ngay khi hai anh em Triệu Đức Sơn và Triệu Trường Xuyên đi tới trung tâm giao dịch Mai Địa Á với tư thế tráng sĩ ra đi không hẹn về. Triệu Quốc Đống thì lại vui vẻ đi tham quan Bắc Kinh một ngày bằng minibus.

Tour tham quan một ngày này là được thiết kế riêng cho khách du lịch Bắc Kinh, Di Hòa viên, công viên Bắc Hải, Hương Sơn, Bích Vân tự, Trường thành do ở quá xa nên không được xếp vào phạm vi tour, cũng may sau này còn nhiều cơ hội, Triệu Quốc Đống cũng chỉ là lợi dụng mấy ngày này để giải quyết mà thôi.

Khi còn đang ung dung dạo chơi trong công viên Bắc Hải thì Triệu Quốc Đống nhận được điện thoại của Triệu Đức Sơn, hơn 90 nhà máy đều đã lộ diện rồi.

An Nguyên ngoại trừ Nước suối Thương Lãng thì cũng chỉ có nhà máy TV An Đô, xem ra cũng chỉ đảm đương vai trò khán giả. Tuyệt đại bộ phận công ty đều đến từ công ty rượu và các sản phẩm bảo vệ sức khỏe, trong đó hầu hết các công ty vùng duyên hải đều là công ty nội địa, đương nhiên cũng có một vài công ty nổi tiếng.

Triệu Quốc Đống biết công ty lớn cũng tốt, công ty nổi tiếng cũng tốt, mấu chốt ở chỗ những công ty này không dám so đấu lần này, hoặc là nói không cần tham gia cuộc thi ở trình độ này. Cho nên lúc này Hội đấu giá Tiêu Vương nhất định sẽ có đông những công ty nhỏ lẻ, ít tên tuổi, nhờ hiệu ứng quảng cáo mà những công ty nhỏ đều bắt chước lao vào như say như mê.

Hắn sai hai đứa em của mình cứ tiến hành dựa theo kế hoạch định trước là được, 13 hạng mục đấu thầu không có khả năng đều tập trung vào rượu và các sản phẩm Bảo kiện (bảo vệ sức khỏe), quốc gia cũng không cho phép quảng cáo theo hướng như thế, bỏ ra 12 đến 15 triệu chắc hẳn là lấy được một hạng mục.

Sắc thu Bắc Kinh như khiến con người ta mê say, nhất là màu đỏ rực rỡ của lá cây Hồng Diệp khiến Triệu Quốc Đống cảm thụ được sức hấp dẫn của Hương Sơn (một công viên ở Bắc Kinh). Trong giấc mơ, Triệu Quốc Đống đã nhiều lần tới Hương Sơn còn trường thành thì lại ít đi tới. "Bất đáo trường thành phi hảo hán - Chưa đến Vạn Lý Trường Thành thì chưa phải hảo hán" đi một lần để làm hảo hán xem sao.

Lần thứ hai Triệu Đức Sơn gọi điện thoại tới là lúc bắt đầu mở thầu, tiếng ồn ào huyên náo khiến Triệu Quốc Đống khó có thể nghe rõ nhưng cũng vẫn hiểu được đại khái. Tiêu vương xuất hiện rồi, không ngoài dự đoán Khổng phủ yến tửu, Khổng phủ gia tửu (loại rượu nổi tiếng ngang Mao Đài, Ngũ Lương) thất bại đau đớn, Nước suối Thương Lãng bỏ thầu với giá 12,8 triệu đã đạt được hạng mục quảng cáo nước suối duy nhất.

Mặc dù là thông qua điện thoại nhưng Triệu Quốc Đống vẫn có thể cảm nhận được không khí náo nhiệt ở trung tâm Mai Địa Á. Không ai biết nắm bắt được hạng mục này thì sẽ mang đến cho công ty và sản phẩm của mình cái gì, tất cả đều cần phải chờ đến sang năm thì mới được nhìn thấy được rõ ràng.

Trước khi ngắt điện thoại Triệu Quốc Đống chỉ dặn hai anh em Triệu Đức Sơn có thể đàm phán trước với bộ phận quảng cáo của CCTV để quảng cáo trên kênh thể thao của CCTV. Kênh thể thao của CCTV chưa phát sóng mà đã được ký trước nên không thể nghi ngờ là rất vui mừng. Đối với Nước suối Thương Lãng thì đây cũng là một chuyện tốt, vừa vượt lên trước chiếm lĩnh được vị trí cao mà còn chiếm được tiện nghi lớn trong việc quảng cáo.

Không ai rõ hiệu quả thu thập của kênh mới này như thế nào, có thể quảng cáo trước thì đương nhiên là chuyện tốt cầu mà không được.

Một Hội đấu giá Tiêu Vương vốn là hội tạo thế, thu hút chú ý mà ở trong mắt Triệu Quốc Đống thì lại thành một nơi để đùa bỡn, đương nhiên ai cũng đến đây ôm theo tâm trạng này, hơn nữa CCTV lại là người khởi xướng.

- Ha ha, hơn 30 triệu à, thật sự cũng phải bỏ sao, rượu Sơn Đông lợi hại như vậy à? Khổng phủ yến, Khổng phủ gia, còn một đống công ty lớn sản xuất rượu, mà ngược lại rượu của Tứ Xuyên lại tránh khỏi đối đầu.
Hơn một năm nay Triệu Đức Sơn cũng bắt đầu nghiên cứu tâm lý nâng cao phí tiêu dùng.

- Có lẽ là do chưa ý thức được uy lực của quảng cáo, có thể bọn họ theo đuổi triết lý rượu tốt không sợ ngõ nhỏ đường sâu.
Triệu Trường Xuyên tiếp lời:
- Chẳng qua chúng ta do căn cơ yếu kém nên cũng chỉ có cách dùng phương thức này để mở rộng sức ảnh hưởng.

- Không quản người khác nghĩ gì về chúng ta, tự chúng ta làm mới là đứng đắn. Kênh thể thao kia rất quan trọng, hơn nữa một khi được phát sóng thì thế nào cũng sẽ hấp dẫn một lượng lớn người ham thích phong trào thể dục thể thao. Cho nên giờ nhân lúc bọn họ chưa mở rộng quy mô thì rất đáng để ký kết hợp đồng quảng cáo. Quảng cáo được đưa lên nhất định phải có nội dung thống nhất với của kênh này, phải thể hiện được Nước suối Thương Lãng chúng ta có đặc tính bổ sung hàm lượng nước và khoáng chất. Điểm này phải làm nổi bật.

Triệu Quốc Đống phát hiện rất nhiều việc nếu anh càng hi vọng nhiều thì thất vọng càng nhiều, vốn lúc đầu trông chờ Hội đấu giá Tiêu Vương này rất nhiều nhưng đến giờ mới thấy hứng thú của mình nhạt nhẽo đi hẳn, thậm chí có thể nói là không còn hứng thú. Ngoại trừ mục tiêu lúc trước còn đâu hắn chẳng thèm tốn tâm tư vào cái khác.

- Anh yên tâm đi, em và Thường Xuyên đi trên con đường này cũng lâu rồi, anh đừng nghĩ chúng em còn trẻ con, giá cả hạng mục quảng cáo trên kênh thể dục thể thao này dù hơn một phân tiền thì em và Thường Xuyên đều quyết không nhả, tiền chúng ta kiếm được cũng không dễ dàng gì, không thể để bọn người kia tùy tiện móc túi chúng ta được đúng không?
Triệu Đức Sơn ưỡn ngực:
- Sang năm, Nước suối Thương Lãng chúng ta sẽ có mặt ở khắp cả nước!

Triệu Quốc Đống và Triệu Trường Xuyên đều mỉm cười, Đức Sơn vẫn cái tính huênh hoang này, nếu muốn Nước suối Thương Lãng phổ biến trong toàn quốc thì còn phải đi một con đường rất dài, huống chi như thế cũng chưa chắc đã là chuyện tốt, phát triển lâu dài mới là đạo lý.

Ngay cả Triệu Quốc Đống cũng không ngờ rằng tin tức Nước suối Thương Lãng giành thắng lợi trong cuộc tranh đấu quảng cáo trên CCTV đã nhanh chóng truyền tới An Nguyên. Trên tờ Nhật báo An Đô ngày hôm sau đã giật tít về tin tức này và mặc sức chém gió, từ Nước suối Thương Lãng được quảng cáo giờ vàng trên CCTV tới ý thức kinh doanh trong giới công ty An Nguyên...đủ các bài báo xuất hiện, tin tức thứ nhất xuất hiện cùng với bình luận lập tức biến Nước suối Thương Lãng từ chỗ vô danh bay lên địa vị đầy vinh dự.

Toàn bộ tỉnh An Nguyên cũng chỉ có hai công ty tham gia tranh đoạt hạng mục quảng cáo trên CCTV, không bằng 1/10 Sơn Đông, Quảng Đông, chỉ riêng điều này cũng đủ thấy sự bạc nhược trong việc quảng cáo của các công ty tỉnh An Nguyên. Còn Nước suối Thương Lãng vốn đã được phổ biến toàn tỉnh trong mùa hè năm nay giờ lại được quảng cáo trên CCTV nên Nước suối Thương Lãng đã trở thành công ty dẫn đầu tỉnh An Nguyên trong ngành thực phẩm.

Đủ loại tán dương Nước suối Thương Lãng tới liên tục, nhật báo Tân Châu thậm chí còn đăng hẳn một chuyên đề giới thiệu công ty trách nhiệm hữu hạn Nước suối Thương Lãng, đây là một điều cực kỳ hiếm thấy trên cơ quan ngôn luận của Đảng chính (Đảng và chính phủ). Ngày hôm sau trở về An Nguyên thì Triệu Quốc Đống mới biết được sự nổi tiếng của Nước suối Thương Lãng trên báo chí, mặc dù lúc trước Triệu Trường Xuyên cũng gọi điện thoại nói cho hắn biết bộ phận tuyên truyền bên Tân Châu đã liên hệ để tích cực tuyên truyền công ty, nhưng Triệu Quốc Đống cũng không ngờ tiếng vang lại lớn như vậy. Xem ra nỗ lực giành giật quảng cáo giờ vàng trên CCTV đã không uổng phí công sức, ông lớn trong ngành quảng cáo đích thực đã chuẩn bị phát huy hiệu quả và lợi ích tài nguyên quảng cáo CCTV đến đỉnh cao rồi.

Triệu Quốc Đống bảo Triệu Trường Xuyên phải ứng đối bình thường, bình tĩnh đối xử, khai thác thị trường.

Phó Thiên vừa từ trong phòng làm việc của Thái Chính Dương đi ra thì đúng lúc gặp Triệu Quốc Đống đi tới hành lang.

- Thiên ca.

- Quốc Đống à, giám đốc Thái đang ở trong đó, cậu vào đi.

Vô tình xưng hô giữa Phó Thiên và Triệu Quốc Đống đã từ một ông chủ lớn đổi thành giám đốc Thái, Triệu Quốc Đống thở dài trong lòng một hơi. Điều này chứng tỏ kỳ trăng mật giữa hai người đã tới hồi kết, tuy rằng giọng điệu tươi cười không có bất kỳ biến hóa nào thậm chí còn nồng nhiệt hơn trước nhưng bất kể là Phó Thiên hay là Triệu Quốc Đống thì đều hiểu rõ, tầng ngăn cách giữa hai người đã được tạo ra.

Một tuần trước đây, Phó Thiên chính thức đảm nhiệm chánh văn phòng còn bí thư Đảng ủy học viện kỹ thuật giao thông Hứa Trung Phương chính thức được điều tới Phòng cao tốc thế chỗ Tần Tự Bân làm Trưởng phòng. Ai cũng hiểu được đằng sau việc Hứa Trung Phương tới Phòng cao tốc là gì, một cán bộ cấp phó phòng tới đơn vị cấp phó huyện nhậm chức, hương vị trong chuyện này thì ai cũng có thể thưởng thức được.

Kết quả là rất nhiều người vây quanh Trưởng phòng Hứa tự nhiên cũng được nâng lên, Triệu Quốc Đống thì lại yên tĩnh.

- Giám đốc Thái!
Triệu Quốc Đống từ trước đến giờ đều như thế này, tiến vào văn phòng của Thái Chính Dương thì xưng hô dựa theo công việc và căn cứ tình hình để điều chỉnh.

- Ngồi đi, Quốc Đống.
Thái Chính Dương đang cầm chiếc chén tử sa:
- Trong khoảng thời gian này cậu thoải mái nhỉ, lão Hứa tới đây tôi thấy cứ loay hoay làm liên tục, mấy người các cậu lại nhàn rỗi qua ngày thế.

- Thái ca, làm gì có chuyện đó, tôi bận đến bở hơi tai đó chứ, chẳng qua công tác đã đến giai đoạn kết thúc, chờ khi Công ty khai thác đường cao tốc được thành lập thì chúng tôi giao thủ tốt.
Triệu Quốc Đống lắc đầu:
- Trưởng phòng Hứa vừa mới tới đây, phải mất một thời gian bận bịu làm quen cũng là bình thường, Phòng cao tốc và Công ty khai thác đường cao tốc phải thảo luận thành lập nên việc không ít, nhưng hắn là Trưởng phòng nên có một số việc hắn bắt buộc phải biết thì mới có thể quyết định, tôi và Đồ Cường cũng không thể làm thay.

- Không nói hắn, nói chính cậu đi, muốn tới chỗ nào?
Thái Chính Dương cười hỏi.

- Tôi là đảng viên cách mạng, nơi nào cần thì tới nơi đó.
Triệu Quốc Đống cũng cười đáp:
- Thái ca hài lòng hay không hài lòng với đáp án của tôi?

- Thằng ranh này không phân biệt được trường hợp, tôi đang hỏi cậu nghiêm túc, Phòng cao tốc sắp phải giải tán, cậu muốn tới chỗ nào? Công ty khai thác đường cao tốc, Ban quy hoạch tổng hợp hay là ban cơ sở kiến thiết? Có muốn ở lại văn phòng sở hay không?
Thái Chính Dương trầm ngâm nói.

Công ty khai thác đường cao tốc? Đây là một đầm nước sâu, tên Hứa Trung Phương này còn không hiểu rõ lắm, nhưng có thể đảm nhiệm lãnh đạo Công ty khai thác đường cao tốc thì có thể tưởng tượng đây là kết quả mà Hứa Trung Phương trải qua tranh đấu mới có. Ban quy hoạch tổng hợp? Tên Tần Tự Bân này tạm được nhưng nghe nói là tiết chế kẻ dưới rất nghiêm, yêu cầu cũng cao, mà xuất thân từ kỹ thuật nên phương diện có chỗ miễn cưỡng. Ban cơ sở kiến thiết cũng gần như là một đơn vị béo bở, ai cũng thích chui vào chỗ này nhưng mình có nhất thiết phải tới đây không?

Về phần văn phòng sở, nếu như không có khúc mắc giữa Phó Thiên và mình thì đây là một nơi tốt nhất để đi, cũng có thể đi theo Phó Thiên học được không ít điều, nhưng giờ thì sao?

Sau một hồi suy tư, Triệu Quốc Đống liền có đáp án.

Thái Chính Dương có phần giật mình vì sự lựa chọn của Triệu Quốc Đống, theo hắn nghĩ thì Triệu Quốc Đống hoặc là sẽ chọn văn phòng sở hoặc là chọn Công ty khai thác đường cao tốc. Dù sao thì hai đơn vị này cũng là nơi thích hợp nhất với tính cách của Triệu Quốc Đống, còn Ban quy hoạch tổng hợp trên danh nghĩa có quyền lực rất lớn nhưng kỳ thật như không có, bên trong ít có việc thực tế, phương diện quy hoạch tổng thể giao thông toàn tỉnh đều phải đi ra từ nơi này, lăn lộn ở trong này cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.