Lộng Triều

Quyển 7 - Chương 62




Khi Triệu Quốc Đống xin phép với Vưu Liên Hương, Vưu Liên Hương nói rõ với hắn là ngày kia Thị xã có hội nghị kinh tế yêu cầu hắn và Đường Diệu Văn phải tham gia, không được thiếu ai. Bí thư Kỳ sẽ tự mình phân tích trong hội nghị, hơn nữa Tỉnh ủy sẽ thông báo một loạt thay đổi nhân sự trong hội nghị này.

Triệu Quốc Đống có chút giật mình. Hắn mơ hồ biết Tương Uẩn Hoa sẽ được điều chỉnh nhưng không ngờ lại nhanh như vậy.

Khi liên lạc với Tương Uẩn Hoa, Triệu Quốc Đống mới biết Tương Uẩn Hoa được điều lên làm Phó trưởng ban thường trực – Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy – cán bộ cấp giám đốc sở. Mà chức Phó bí thư Thị ủy của Tương Uẩn Hoa do Kim Vĩnh Kiện và Nghiêm Lập Dân tranh đoạt, tạm thời chưa rõ ai thắng.

Chuyện này làm Triệu Quốc Đống cảm thấy không vui mấy. Vị trí của Tương Uẩn Hoa là rất quan trọng đối với hắn, giúp nhiều cho sự phát triển của hắn. Tương Uẩn Hoa rời đi thì khiến cho tương lai chính trị của Triệu Quốc Đống giảm đi đôi chút. Nhất là nếu Nghiêm Lập Dân lên chức thì điều này càng nguy hiểm.

Nếu Kim Vĩnh Kiện làm Phó bí thư thì còn đỡ. Quan hệ của Triệu Quốc Đống và Kim Vĩnh Kiện là rất bình thường, nhưng không có ân oán. Chẳng qua nếu Nghiêm Lập Dân ngồi lên vị trí này có nghĩa là Lỗ Đạt sẽ thay đổi lập trường, đây không phải việc tốt đối với Huyện Hoa Lâm.

Triệu Quốc Đống thực ra không sợ Nghiêm Lập Dân, dù Nghiêm Lập Dân làm Phó bí thư Thị ủy thì y cũng không thể làm Triệu Quốc Đống cúi đầu. Chẳng qua sau này Hoa Lâm triển khai công việc sẽ gặp nhiều cản trở hơn. Phó bí thư phụ trách Đảng, đàn có thể nhúng tay nhiều vào công việc cấp huyện. Nghiêm Lập Dân mà lên, Tỉnh ủy không thể không trưng cầu ý kiến của Kỳ Dư Hồng. Điều này có nghĩa Nghiêm Lập Dân được Kỳ Dư Hồng ủng hộ, đây là điều rất phiền phức.

Ngay cả khi hắn và Kỳ Dư Hồng có quan hệ tốt nhưng trong công việc hàng ngày nếu Nghiêm Lập Dân có xung đột với hắn, Kỳ Dư Hồng tuyệt đối sẽ đứng về phía Nghiêm Lập Dân.

Ngày thứ 5, Triệu Quốc Đống nhận được tin tức chính xác. Tương Uẩn Hoa điều tới làm Phó trưởng ban thường trực – Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy. Mục Cương điều đến Thiên Châu sắp lên cấp làm Phó bí thư Tỉnh ủy, Nghiêm Lập Dân làm Phó bí thư Thị ủy Ninh Lăng. Lục Kiếm Dân – nguyên Thường vụ thị ủy Kiến Dương, Bí thư Quận ủy Cảnh Hồ điều tới làm Phó bí thư, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Thị ủy Ninh Lăng. Nguyên Chánh án Tòa án nhân dân Miên Châu – Lam Quang điều tới làm Thường vụ thị ủy, Bí thư Chính pháp Ninh Lăng.

Triệu Quốc Đống tin rằng sự thay đổi nhân sự này hầu hết cán bộ cấp huyện trở nên ở Ninh Lăng này đều biết trước một ngày hoặc nửa ngày. Chẳng qua biết là biết nhưng bọn họ chỉ có thể thản nhiên đối mặt mà thôi.

Mục Cương lên chức làm Triệu Quốc Đống có chút ngạc nhiên. Người này làm Trưởng ban tổ chức cán bộ đúng là giấu mình, khi làm Phó bí thư Thị ủy, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật cũng càng giấu sâu hơn, bình thường hiếm khi y xuất hiện. Chẳng qua một năm qua một vị thường vụ huyện ủy Phong Đình cùng một vị Phó chủ tịch huyện Thương Hóa đã bị Ủy ban kỷ luật Thị ủy bắt, mặc dù ra mặt là cán bộ khác nhưng ai có thể bỏ qua Mục Cương đứng sau lưng.

10h sáng họp là do Thị ủy sắp xếp cho phù hợp với các huyện xa nội thành. Xa như Hoa Lâm và Thương Hóa thì phải hơn hai tiếng mới tới.

Triệu Quốc Đống và Đường Diệu Văn đúng 9h40 thì tới được phòng hội nghị Thị ủy. Bởi vì lần này không đồng chí lãnh đạo chủ yếu Thị ủy nên không có quy mô quá lớn.

Triệu Quốc Đống mặc dù mới nhận chức Bí thư huyện ủy nhưng cũng quen thuộc với mấy hội nghị này. Sau khi Kỳ Dư Hồng yêu cầu hàng tháng Bí thư huyện ủy và Chủ tịch huyện đều phải tham gia hội nghị kinh tế của Thị ủy, hắn và các vị lãnh đạo huyện khác bắt đầu quen thuộc. Hội nghị kết thúc các vị đồng nghiệp thường mời nhau.

Lưu Như Hoài có chút hâm mộ nhìn Triệu Quốc Đống cười cười, nói nói đi vào phòng hội nghị. Thằng này không đơn giản, việc lần đó không đánh ngã được hắn, còn làm hắn xoay người làm Chủ tịch huyện một năm đã thành Bí thư huyện ủy.

Quan hệ cá nhân giữa Hoắc Vân Đạt và Lưu Như Hoài khá tốt. Khi Hoắc Vân Đạt về Khuê Dương liền ngồi nói chuyện với Lưu Như Hoài về Triệu Quốc Đống. Hoắc Vân Đạt đánh giá Triệu Quốc Đống là đầy dã tâm, to gan, tư tưởng thoáng, có can đảm thả quyền.

Thí điểm hộ khẩu trong thành thị khi tỉnh chưa có chính sách mà Triệu Quốc Đống đã dám chỉ thị Huyện Hoa Lâm đi trước, còn xác định tiêu chuẩn thu phí xây dựng thành thị, chủ động đưa ý kiến thí điểm của bọn họ thông qua Ủy ban nhân dân Thị xã báo cáo lên Ủy ban nhân dân tỉnh, tạo thành ấn tượng người đi đầu, khiến trên tỉnh sau đó khi ra chính sách đã tham khảo nhiều kinh nghiệm từ Hoa Lâm.

Khi các huyện thành khác chỉ thu được mấy trăm người nhưng Huyện Hoa Lâm lại hấp dẫn được gần 9000 người, chỉ riêng số tiền phí thành thị thu được đã khiến tài chính Hoa Lâm thêm được rất nhiều. Càng không cần nói từng đó người mua nhà tại huyện thành Hoa Lâm.

Trên thực tế chín ngàn người đăng ký thì không chỉ có từng đó. Một nhà nhiều thì năm sáu người, ít thì hai ba người đến sống ở thành thị.

Căn cứ thiết kế của Công an huyện Hoa Lâm, chỉ trong nửa năm dân cư thường trú ở Hoa Lâm đã tăng lên trên 20 ngàn. Mà các căn nhà thương mại được xây dựng lập tức bị mua hết, điều này khiến cho số tiền tài chính từ thuế của Hoa Lâm tăng mạnh. Công an huyện Hoa Lâm cũng xin Huyện ủy, Ủy ban huyện tăng biên chế, thỏa mãn điều kiện tình hình an ninh trật tự càng lúc càng phức tạp.

Tất cả mấy điều này đều bắt nguồn từ hành vi to gan của Triệu Quốc Đống. Mặc dù La Đại Hải và Triệu Quốc Đống bị mắng một trận tơi bời trong Hội nghị thường vụ Thị ủy, nhưng nó đã mang tới biến hoá rõ ràng. Việc bị ăn mắng lại khiến cả La Đại Hải và Triệu Quốc Đống lên chức. La Đại Hải gần tới tuổi lại được lên làm Phó chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân Thị xã, mà Triệu Quốc Đống mới chưa đầy 27 tuổi đã làm Bí thư huyện ủy.

Người thành công nhất định có chỗ hơn người, đây là kết luận của Lưu Như Hoài với Triệu Quốc Đống.

Gần như là quy định ngầm, phòng hội nghị Thị ủy bố trí theo nguyên tắc, ở giữa dành cho lãnh đạo các quận, huyện, hai bên là các lãnh đạo cơ quan trực thuộc Thị xã. Lần này ngồi rất chỉnh tề, mới 9h50 mà bên dưới đã kín chỗ.

Huyện Hoa Lâm và Khuê Dương ngồi cạnh nhau, Triệu Quốc Đống cũng bắt tay Bí thư huyện ủy Khuê Dương – Tiêu Phượng Minh.

- Tiêu ca, hôm nay chắc không đến lượt hai huyện chúng ta phải không?
Triệu Quốc Đống mời Tiêu Phượng Minh một điếu Trung Hoa, một bên châm thuốc. Tiêu Phượng Minh không quá quen thuộc với Triệu Quốc Đống, nhưng vẫn hài lòng với thái độ này của hắn.

- Ha ha, chú em, lần này phải xem tâm trạng của Bí thư Kỳ như thế nào, lần này có hai cán bộ xuống, trên tỉnh đúng là nghĩ Ninh Lăng chúng ta không ai. Tâm trạng Bí thư Kỳ sao vui được. Nghe nói vị Bí thư Lục kia năm nay mới 36, hơn nữa làm Thường vụ thị ủy Kiến Dương chưa đầy 2 năm. Ha ha, 34 tuổi đã là cán bộ cấp phó giám đốc sở, chú em, xem ra chỉ có cậu vượt qua lịch sử này thôi.

- Tiêu ca, chủ tịch tỉnh Ninh mới 38 tuổi đã là cấp phó bộ. Ha ha, Bí thư Lục dù lợi hại cũng kém hơn Chủ tịch Ninh.
Triệu Quốc Đống dựa người vào ghế mà nói:
- Tiêu ca cũng đừng trêu tôi như vậy. Tôi sao có thể so sánh với lãnh đạo thành phố phát triển như Bí thư Lục? Tôi chỉ là nhặt được chỗ tốt nhờ Chủ nhiệm La lên chức mà thôi.