Lộng Triều

Quyển 9 - Chương 103




- Bí thư Hoàng, đây là công ty trách nhiệm hữu hạn thiết bị điện lực Trường Liên Ninh Lăng, coi như là công ty có quy mô nhất định đầu tiên khi Khu Khai Phát Ninh Lăng xác định ngành trụ cột là sản xuất thiết bị ngành điện, dự tính cuối năm có thể chính thức hoàn thành và đi vào sản xuất.

Triệu Quốc Đống dẫn theo Hoàng Lăng, Chu Xuân Tú và Vưu Liên Hương đến thăm nhà máy đang xây dựng. Đây là lần thứ hai Hoàng Lăng đi thị sát Khu Khai Phát Ninh Lăng. Lần trước chỉ xem qua, lần này là chuyên môn khảo sát sự phát triển sản xuất công nghiệp Thị xã.

- Ngoài công ty trách nhiệm hữu hạn thiết bị điện lực Trường Liên, Khu Khai Phát năm nay đã thu hút mấy công ty có quy mô như vậy?
Hoàng Lăng chắp tay sau lưng mà nói.

Trụ cột sản xuất công nghiệp của Ninh Lăng quá yếu kém. Bây giờ ngoài Quận Tây Giang thì chỉ còn hai huyện Tào Tập cùng Hoa Lâm là được đôi chút, còn các quận, huyện khác thì sản xuất công nghiệp không có mấy công ty ra hồn. Thời đại phát triển kinh tế mà chỉ dựa vào công nghiệp nhẹ đã trôi qua, chẳng những không thể khiến kinh tế địa phương phát triển, còn liên lụy tới chính quyền địa phương.

Vì giải quyết vấn đề các công ty, nhà máy này, chính quyền hàng năm đã bỏ ra không ít tài chính để giúp đỡ cho cuộc sống công nhân các nhà máy. Hơn nữa các nhà máy này cũng gánh không ít nợ khiến hệ thống ngân hàng chịu thiệt. Bây giờ các nhà máy các quận, huyện đều đi vào tình cảnh khó khăn, dù là lãnh đạo huyện làm như thế nào cũng không thể giải quyết tốt.

Việc cải cách nhà máy ở Tây Giang là mở đầu tốt, tất cả các nhà máy đã cải cách thành công. Mặc dù cũng bị lên án không ít, thậm chí còn gửi thư kiện lên Thị xã, tỉnh. Nhưng tổ công tác của Ủy ban nhân dân tỉnh đã có kết luận đầy khen gợi. Đây coi như là đánh dấu chấm tròn cho việc cải cách của Tây Giang.

Nhưng các quận, huyện khác cải cách không tốt như Tây Giang.

Việc cải cách nhà máy giấy của Phong Đình găp khó khăn, 70, 80 ca ngồi xếp bằng trước chính quyền huyện và bị Công an huyện mạnh mẽ xua đuổi, chẳng qua vấn đề không được giải quyết. Các công nhân còn lên phòng tiếp dân của chính quyền thành phố, cũng tuyên bố kiện lên Ủy ban nhân dân tỉnh. Điều này làm Thị xã khá bị động, yêu cầu huyện làm công tác trấn an công nhân.

Việc cải cách nhà máy chế biến gỗ và nhà máy cơ giới của Vân Lĩnh cũng gặp vấn đề như vậy. Chẳng qua Vân Lĩnh chỉ làm bước đầu, thấy tình hình không đúng liền quyết đoán tạm dừng cải cách, mới tính không tạo thành ảnh hưởng quá lớn.

- Bí thư Hoàng, năm nay mới bắt đầu là năm tạo trụ cột, đến bây giờ thì Khu Khai Phát thu hút năm nhà máy có quy mô như Công ty Trường Liên trong ngành này. Nhất là công ty Thiết bị điện Thân Hoa và công ty thiết bị Ninh Duyệt đều chuyển từ khu vực duyên hải tới đây. Bây giờ bọn họ ngoài điểm kinh doanh và nghiên cứu ra thì nhà máy sản xuất đều chuyển đến Khu Khai Phát chúng ta. Tôi dự định sang năm giá trị sản xuất của Khu Khai Phát đột phá 600 triệu, sang năm kia là 800 triệu.
Triệu Quốc Đống rất hưng phấn mà nói.

- Bí thư Hoàng, đến bây giờ Tập đoàn Điện khí Ngọa Long là công ty dự định đầu tư lớn nhất vào Ninh Lăng chúng ta, với số vốn đầu tư trên 60 triệu vào Khu Khai Phát, chủ yếu sản xuất động cơ xe đạp điện, xe máy và xe hơi. Bây giờ Điện khí Ngọa Long đang tiến hành đàm phán, về cơ bản coi hư hoàn thành, dự định sẽ ký kết chính thức trước cuối năm. Năm sau Điện khí Ngọa Long sẽ chính thức đặt chân vào Khu Khai Phát Ninh Lăng chúng ta.

Lý Trạch Hải cũng bổ sung theo. Y cũng thông qua quan hệ trên tỉnh mà biết Triệu Quốc Đống có thể từ chức Bí thư đảng ủy Ban quản lý Khu Khai Phát. Bây giờ trên Thị xã còn chưa có câu trả lời rõ ràng, nói cách khác Hoàng Lăng còn chưa quyết định. Làm như thế nào để được Hoàng Lăng chú ý, làm Hoàng Lăng tán thành công việc của mình thì đó là vấn đề quan trọng nhất đối với Lý Trạch Hải.

- Ồ? Điện khí Ngọa Long, đó là công ty nổi tiếng trong ngành điện khí của cả nước. Khoản đầu tư lớn như vậy, bọn họ không lo không thu hồi vốn được sao?
Hoàng Lăng hỏi lại một câu.

Câu này làm Lý Trạch Hải không biết trả lời như thế nào. Điện khí Ngọa Long cũng ới tiếp cận mà thôi. Mặc dù đối phương đúng là nói có ý muốn đầu tư vào Khu Khai Phát, nhưng phụ trách công ty này là của Lô Miễn Dương, Lý Trạch Hải cũng không biết nhiều.

Triệu Quốc Đống nháy mắt ra hiệu cho Lô Miễn Dương, Lô Miễn Dương hiểu ý nói:
- Bí thư Hoàng, Điện khí Ngọa Long đầu tư vào Khu Khai Phát Ninh Lăng chúng ta là do thấy điều kiện ưu việt của chúng ta. Bọn họ nếu đầu tư sản xuất ở đây thì sản phẩm chủ yếu là thiết bị điện của xe hơi, xe máy. Ninh Lăng chúng ta phía tây có tập đoàn An Khí, tập đoàn Trường An … một loạt tập đoàn sản xuất xe hơi, xe máy. Phía đông có Trường Phong Hồ Nam, phí nam lại có Ngũ Lăng Liễu Châu, đây đều là những nơi cần mua động cơ điện. Cho nên Điện khí Ngọa Long rất tự tin hoạt động hiệu quả ở Ninh Lăng chúng ta.

- Ồ, xem ra Điện khí Ngọa Long không phải thuần túy là công ty sản xuất thiết bị động cơ điện, bọn họ lựa chọn Ninh Lăng chúng ta cũng là có tầm nhìn. Nhưng Ninh Lăng chúng ta được xác định làm trụ sở sản xuất thiết bị ngành điện, Điện khí Ngọa Long không lo lắng đầu tư vào mảng khác sao?
Hoàng Lăng cũng không vì lời giải thích của Lô Miễn Dương mà ngừng hỏi.

- Ở Chiết Giang thì Điện khí Ngọa Long cũng có nhà máy sản xuất, lúc này chính quyền địa phương cũng ủng hộ bọn họ rất lớn. Cho nên Chiết Giang là trụ sở chính của bọn họ. Chẳng qua tôi thật ra cho rằng theo sự phát triển của khu vực trung tây, thị trường không ngừng mở rộng thì không chỉ có Điện khí Ngọa Long, mà các công ty khác đều ý thức được thị trường rộng lớn, tài nguyên lao động phong phú của khu vực trung tây, chuyển nhà máy sản xuất vào khu vực trung tây là hướng đi tất yếu. Ninh Lăng chúng ta cần nắm bắt cơ hội này, tạo trụ cột tốt, sau này nhất định sẽ thành nơi được các công ty lựa chọn.

Triệu Quốc Đống rất tự tin mà nói.

Hoàng Lăng khá hài lòng khi nghe Triệu Quốc Đống nói như vậy.

Triệu Quốc Đống cũng đã nói chuyện với Hoàng Lăng về việc mình thôi không giữ chức Bí thư đảng ủy Ban quản lý Khu Khai Phát, chỉ đảm nhiệm chức Bí thư Quận ủy Tây Giang. Nhưng bây giờ xem ra Triệu Quốc Đống không thể bỏ qua được công việc này. Trên thực tế thời gian này Hoàng Lăng cũng suy nghĩ về phân công công việc cho Triệu Quốc Đống. Khu Khai Phát dần đi vào quỹ đạo, việc cải cách các công ty nhà nước của Tây Giang cũng đã kết thúc, trên tỉnh có lẽ cuối năm mới điều chỉnh bộ máy thành phố, Thị xã các nơi. Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy cũng trưng cầu ý kiến của Thị ủy, Hoàng Lăng đang suy nghĩ.

Kim Vĩnh Kiện làm Phó thị trưởng thường trực Thị xã đã lâu, hơn nữa cũng không có nhiều thành tích mấy.

Chu Xuân Tú biểu hiện càng kém hơn, phụ trách mảng sản xuất công nghiệp mà không đưa ra được quy hoạch gì tốt, vẫn hò hét các nơi học tập Tây Giang mà cải cách nhưng bây giờ chưa đưa ra được phương án có tính khả thi. Hoàng Lăng hỏi Chu Xuân Tú, Chu Xuân Tú lại nói còn cần trưng cầu ý kiến để giảm tác động đến xã hội.

Bên bộ máy Ủy ban Thị xã thì Hoàng Lăng cảm thấy Phù Quyên không vào Đảng còn làm tốt, y phụ trách mảng văn hóa, giáo dục rất tốt. Công việc của Lý Đại Phú coi như cũng được, năng lực của Hàn Tuấn Phong cũng không tệ. Hoàng Lăng vốn muốn để người này thay Chu Xuân Tú nhưng y lại được điều lên tỉnh.

- Quốc Đống, tuần trước tôi và lão Thư lên tỉnh họp về công tác kinh tế. Ninh Lăng chúng ta xếp thứ 11, chỉ trên Thiên Châu, Thông Thành cùng Hoài Khánh. Tôi thấy không thể tiếp tục như vậy. Chúng ta không thể cứ xếp mình ở vị trí cuối thế được, phải thấy mình phải vượt lên. Bỏ qua bốn thành phố Miên Châu, Kiến Dương, Tân Châu, Lam Sơn không nói, bây giờ Thị xã Vĩnh Lương phát triển cũng rất nhanh, Nam Hoa cũng tiến lên. Tôi thấy bọn họ chỉ hai ba năm sẽ vượt qua Lô Hóa, Vinh Sơn cùng Đường Giang. Chúng ta nên làm như thế nào?

Hoàng Lăng đột nhiên hỏi như vậy làm Triệu Quốc Đống không biết nói gì. Hắn nhìn Hoàng Lăng, vấn đề này đáng lẽ không nên hỏi hắn, nên hỏi Thư Chí Cao, ít nhất cũng phải là Kim Vĩnh Kiện.

Hoàng Lăng mặt không chút thay đổi, Triệu Quốc Đống không rõ ý của đối phương nên suy nghĩ một chút rồi nói:
- Tôi thấy chúng ta cần phải cầu thị, dựa vào tình hình thực tế của Ninh Lăng mà đưa ra phương hướng phát triển.

- Cụ thể một chút.
Hoàng Lăng gật đầu nói.

- Cái này ..
Triệu Quốc Đống ngẩn ra và nuốt nước bọt. Hôm nay Hoàng Lăng sao lại như vậy? Hắn suy nghĩ thật nhanh rồi nói:
- Cụ thể thì phải do Khu Khai Phát dẫn đầu, dựa vào trụ cột kinh tế ở bên Tây Giang, phát triển quanh trụ sở sản xuất thiết bị ngành điện quốc gia này. Về phần Tào Tập và Hoa Lâm thì có thể căn cứ tình hình thực tế của hai huyện mà trọng điểm phát triển ngành dược, chế biến thực phẩm và chế biến da giày. Về phần mấy quận, huyện có sản xuất công nghiệp kém phát triển thì tôi thấy nên nghiên cứu tình hình, tìm một hai ngành trụ cột thích hợp cho bọn họ.

- Ừ, giống như lúc cậu ở Hoa Lâm?
Hoàng Lăng cười cười một tiếng rồi nói.

- Ồ, đúng thế.
Triệu Quốc Đống gãi đầu nói.