Lộng Triều

Quyển 9 - Chương 11




Nhìn Hùng Chính Lâm tiến vào khu ở, Triệu Quốc Đống khẽ thở dài một tiếng.

Hùng Chính Lâm mỗi lần về An Nguyên đều đến nhà cũ. Vợ Hùng Chính Lâm vẫn đang làm việc ở An Đô, không có biến hoá gì. Nhưng Hùng Chính Lâm đã không còn là Hùng Chính Lâm trước đây. Ngồi ở vị trí của y nên rất nhiều điều chỉ có thể nó nửa câu, còn đâu anh phải tự hiểu.

Có lẽ do tiếp xúc nhiều âm u nên Hùng Chính Lâm càng thêm thâm trầm, ngay cả các cuộc gặp mặt thì về cơ bản đều lắng nghe là chính, ít khi lên tiếng. Triệu Quốc Đống cảm thấy Hùng Chính Lâm đang điều chỉnh tâm trạng và thân phận của mình.

Trong giọng của Hùng Chính Lâm đây là ám chỉ gì đó, đây là nhắc hắn phải chú ý việc xử lý tốt mâu thuẫn chủ yếu và chiếu cố mâu thuẫn thứ yếu. Mâu thuẫn chủ yếu vẫn luôn tồn tại ở các nơi lạc hậu và không phát triển kinh tế, mâu thuẫn thứ yếu là điều hắn đề cập, bởi vì cải cách diễn ra khiến cho mâu thuẫn cũng xuất hiện vì chạm vào lợi ích.

Chấn động ở trên tỉnh sẽ mang tới ảnh hưởng lớn đối với các thành phố, Thị xã bên dưới. Ninh Pháp mặc dù làm Bí thư tỉnh ủy nhưng chủ tịch tỉnh vẫn chưa được xác định, có lẽ phải sau tết mới rõ ràng. Mà Phó bí thư Tỉnh ủy Dương Thiên Minh cũng đã được miễn chức, thay thế y là một vị trước là Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy tỉnh Tần. An Nguyên lần này điều chỉnh chủ tịch tỉnh thêm hai vị Phó bí thư Tỉnh ủy, nhất là vị Phó bí thư Tỉnh ủy phụ trách Đảng đàn, biến đổi nhân sự đúng là quá lớn.

Lưu Thác làm ở Ban Tổ chức cán bộ Trung ương nên tin tức khá nhanh nhạy, mặc dù khi gọi điện với Triệu Quốc Đống tuy không nói cụ thể nhưng vẫn làm Triệu Quốc Đống biết một số tin tức nhất định.

Phó Thủ tướng Hồng sau Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc khóa 9 sẽ được bầu làm Thủ tướng, mà một ít cán bộ chủ trương đẩy mạnh cải cách sẽ được trọng dụng. Thân phận của Ninh Pháp khá đặc biệt, lý lịch công việc và quan điểm công tác của y làm y trở thành một người có tác dụng rất quan trọng trong những người đi theo Phó Thủ tướng Hồng. Vì thế lựa chọn chủ tịch tỉnh càng cần Trung ương xác định cẩn thận.

Quan trường như giang hồ, bất cứ tiếng gió nào sẽ nhanh chóng truyền khắp những ngõ ngách, sau đó nhanh chóng phản hồi lại. Triệu Quốc Đống thậm chí có thể đoán theo Ninh Pháp mạnh mẽ lên chức, nhân sự toàn bộ 14 thành phố, Thị xã của An Nguyên nhất định sẽ có điều chỉnh.

Kỳ Dư Hồng quan hệ không quá gần với Ninh Pháp, nhưng Kỳ Dư Hồng cũng khiến Ninh Lăng có biến hoá rõ ràng nên cũng tính là có công lao. Nhất là trước đó bị Mạch Gia Huy chèn ép, Kỳ Dư Hồng từng chút một dành lợi thế là không dễ. Chỉ là không biết Ninh Pháp có thể tiến hành an ủi cho Kỳ Dư Hồng hay không? Mặc dù có tin đồn Kỳ Dư Hồng sẽ điều chỉnh nhưng tin này chưa đáng tin. Nhất là Thư Chí Cao mới được chọn làm Thị trưởng thì muốn điều chỉnh người này nữa thì có vẻ không thỏa đáng.

Triệu Quốc Đống lắc đầu và muốn bỏ mấy tin tức không liên quan đến hắn.

Đúng như Thái Chánh Dương nói, dù ai làm Bí thư tỉnh ủy, chủ tịch tỉnh thì cũng không ảnh hưởng lớn đối với Triệu Quốc Đống. Triệu Quốc Đống bây giờ cần là làm tốt công tác kinh tế, nâng cao cuộc sống quần chúng lên, đảm bảo một nơi phát triển ổn định về kinh tế và xã hội, đây là chiến tích tốt nhất, là danh tiếng tốt nhất.

Triệu Quốc Đống lái xe chạy theo Khu Khai Phát An Đô, hắn thích lái xe chạy quanh khi tâm trạng không quá tốt.

Dọc theo đại lộ Quế Lan của Khu Khai Phát chính là khu vực các cơ quan hành chính của An Đô sẽ di chuyển về đây. Sau hai ba năm liên tục di chuyển thì hầu hết các cơ quan hành chính cấp Thị xã đã chuyển tới. mà Tập đoàn Thiên Phu cũng nhân cơ hội này mà tạo mối quan hệ rất tốt đẹp với chính quyền thành phố. Việc lấy đất đổi khoản tiền xây dựng đã khiến chính quyền thành phố An Đô tiết kiệm được rất nhiều tài chính, nhưng cũng làm Địa ốc Thiên Phu dự trữ được nhiều đất. Năm 96, 97 là hai bên cùng có lợi, nhưng sau nửa năm 97 do kinh tế phát triển chậm khiến Địa ốc Thiên Phu khó có thể giải quyết các khu đất kia.

Hắn nghe nói Khu Khai Phát có thể lên cấp, tăng từ cấp tỉnh lên Khu công nghệ cao cấp quốc gia. Nhưng mấy Khu Khai Phát các tỉnh đang cạnh tranh mạnh danh hiệu này, có thể đoạt được quốc gia phê chuẩn hay không thì còn phải xem.

Triệu Quốc Đống xuống xe, không khí mát lạnh đập vào mặt làm hắn tỉnh táo lại nhiều. Nhìn quanh không thấy người Triệu Quốc Đống cởi tạm thắt lưng.

Thoáng cái hắn đã đến Ninh Lăng ba năm, nhưng trong ba năm đó hắn đã làm được gì? Nếu so sánh với người khác thì hắn một năm lên một bậc đã là kỳ tích. Nhưng bản thân Triệu Quốc Đống lại không thấy thành công mấy. Lúc trước hắn nghĩ có thể dùng sức bản thân thay đổi bộ mặt một nơi là quá ngây thơ. Nhất là đến Tây Giang thì điều kiện thực tế và các tầng quan hệ khiến hắn như bị rơi vào mạng nhện, muốn hành động gì cũng khó khăn.

Có đôi khi hắn ngồi phân tích vì nguyên nhân gì mà hắn luôn có tâm trạng nóng nảy, nhưng lại phát hiện hình như không có lý do gì khiến hắn phải như vậy. Nếu phải tìm một lý do thì chính là hắn cảm thấy thế giới này không hề tốt như hắn nghĩ.

Triệu Quốc Đống cười khổ một tiếng, nếu muốn làm được việc ảnh hưởng tới quốc gia, ảnh hưởng tới thế giới thì đó là hắn đặt yêu cầu quá cao cho mình. Hắn chỉ có thể làm là ảnh hưởng thế giới nhỏ bé xung quanh mình mà thôi.

Nhưng dù như thế nào thì hắn cũng không muốn bỏ qua suy nghĩ kia, nếu đã đặt ra mục tiêu thì phải từng bước tiến về nó. Dù đằng trước khó khăn như thế nào thì hắn cũng phải cắn răng đi tới.

Các cuộc nhậu đợt tết chính là đại biểu cho vòng tròn. Triệu Quốc Đống cân nhắc có phải các vị lãnh đạo cấp trên cũng làm như vậy không?

Sau đó Cù Vận Bạch nhắc Triệu Quốc Đống là hình thức này là cách tốt để duy trì tình cảm, cũng không nên câu nệ vào cái nhìn của người khác. Nếu như thật sự thấy tránh khỏi sự nghi ngại thì anh có thể tổ chức quy mô hạn chế một chút, có thể không tổ chức ở Ninh Lăng mà tổ chức ở An Đô.

Khi chọn người để mời, Triệu Quốc Đống rất cẩn thận. ngoài Quế Toàn Hữu và Hoắc Vân Đạt, Triệu Quốc Đống cũng chỉ thông báo Giản Hồng, Lạc Dục Thành, Bành Nguyên Hậu, Vương Lệ Mai vào lúc cuối cùng đã bị loại trừ ra ngoài. Triệu Quốc Đống cảm thấy ở tình hình bây giờ thì Vương Lệ Mai còn chưa thích hợp xuất hiện trong vòng tròn của hắn. Bên Hoa Lâm thì Triệu Quốc Đống chỉ gọi có Du Minh Phú và Trần Lôi.

Chỉ là Giản Hồng rất có ý tứ mà hỏi có mời La Băng và Trình Nhược Lâm không? Triệu Quốc Đống do dự một chút rồi mới coi như chấp nhận đề nghị của đối phương. Hắn cảm thấy Giản Hồng có lẽ nhận ra quan hệ gì đó của mình và Trình Nhược Lâm. Chẳng qua Triệu Quốc Đống cũng không quá để ý. Giản Hồng là người thông minh, nhiều chuyện biết ý nhưng không thể nói ra.

Triệu Quốc Đống cũng không chọn vào dịp tết mà chọn vào ngày thứ bảy sau khi đi lầm một tuần, như vậy tránh được giai đoạn mẫn cảm, hơn nữa hắn còn chọn địa điểm ở khu nghỉ dưỡng hồ Vân Loa, cũng có thể tránh gặp người quen.

Ăn uống dịp tết đối với nhiều người là mệt mỏi, nhưng đối với nhiều người đó là cơ hội để tiến hành trao đổi. Một năm không gặp bạn cũ, đồng nghiệp cũ, lâu không gặp họ hàng, gặp mặt nhiều lắm chỉ là chào hỏi hoặc gọi điện liên lạc mà thôi. Vì thế các cuộc tụ tập này sẽ kéo gần quan hệ, hoặc giới thiệu bạn bè mà mở rộng quan hệ.

Mà các cuộc gặp quy mô nhỏ thường đại biểu nhiều hàm nghĩa.