Lộng Triều

Quyển 9 - Chương 50




Triệu Quốc Đống biểu hiện có thể nói rất quy củ. Quyển sổ da màu đen được đặt trước mặt, bút viết như bay. Trương Việt Xuyên có chút khó hiểu đối phương có phải là đang chép vấn đề mà tổ công tác đưa ra hay không?

Đây là cuộc hội đàm mang tính trao đổi, tính chất cũng không quá nghiêm túc. Chẳng qua biểu hiện của Triệu Quốc Đống làm cho cán bộ bên Tây Giang gồm cả Tằng Lệnh Thuần và Hoắc Vân Đạt đều lấy bút ra và chăm chú ghi chép vấn đề mà tổ công tác phản ánh.

Chẳng qua dù như thế nào thì tư thế của Triệu Quốc Đống cũng làm tổ công tác hài lòng đôi chút. Mặc dù mấy hôm trước Triệu Quốc Đống không ra mặt nhưng người ta cũng có lý do. Thân kiêm hai chức đúng là rất bận, lại gặp cơ hội ngàn năm có một để Thị xã Ninh Lăng phát triển thì cũng không thể trách được. Bây giờ có thể thể hiện như vậy nói rõ tên Triệu Quốc Đống này tôn trọng mình.

Lần điều tra này của tổ công tác đã tiến hành rất tỉ mỉ. Ngoài mấy vấn đề không phù hợp thực tế, các điểm khả nghi đều được tìm hiểu. Nhưng Trương Việt Xuyên và bên Thanh tra tỉnh, Ủy ban kinh tế đã bàn với nhau, chính xác mà nói việc cải cách của Ninh Lăng coi như đều thông qua nghiên cứu, phù hợp trình tự. Cải cách từng nhà máy đều có thảo luận, mặc dù tranh cãi kịch liệt nhưng đúng là được 2/3 đại biểu đồng ý. Coi như vấn đề trình tự không có chuyện gì.

Mỗi một chính sách đều được hội nghị thường trực Ủy ban quận và Hội nghị thường vụ Quận ủy nghiên cứu, cũng đưa ra quyết định cụ thể.

Đương nhiên ở vài chính sách thiếu căn cứ pháp luật. Chẳng qua Hoắc Vân Đạt có nói rất nhiều thứ không có tiền lệ, pháp luật cũng không nêu rõ, hoàn toàn là dựa theo tìm hiểu, vận dụng kinh nghiệm khu vực duyên hải. Nó giống như thưởng cổ phần cho nhân viên quản lý vậy, cấp bao nhiêu là thích hợp, làm như thế nào phân rõ cống hiểu của bọn họ nhiều hay ít, đây đều là vấn đề. Tất cả đều phán định theo tính chủ quan, có thể lấy hình thức quyết định tập thể thì coi như là nghiêm túc.

Hai đồng chí Ủy ban kinh tế tỉnh đưa ra vài giới thiệu, sau đó hai đồng chí Thanh tra tỉnh cũng đưa ra những phân tích và kiến nghị đối với vấn đề họ hiểu rõ, chỉ ra vài điểm còn tồn tại và không đủ. Sau đó do Trương Việt Xuyên đại biểu tổ công tác đưa ra vài vấn đề tổng hợp, yêu cầu Tây Giang giải thích mấy vấn đề.

Triệu Quốc Đống cũng khá phục trình độ của tổ công tác này. Trương Việt Xuyên này cũng có bản lĩnh, chỉ vài ngày đã có thể đưa ra các chi tiết, điểm này làm hắn có chút ngạc nhiên. Mặc dù Tây Giang rất phối hợp nhng có những thứ không phải chính quyền phối hợp là làm ra được. Đám người này đúng là có năng lực.

Hoắc Vân Đạt đại biểu Quận Tây Giang tiến hành giới thiệu chi tiết quá trình cải cách từng nhà máy, từ tình hình các nhà máy trước cải cách, đến ý đồ của quận, đến các công tác chuẩn bị.

Triệu Quốc Đống cảm thấy Trương Việt Xuyên có ý muốn dừng lại cuộc điều tra, chẳng qua hắn không muốn lãng phí cơ hội này. Vương Phủ Mỹ khi gọi đã nói Ứng Đông Lưu đã phê vào văn bản kia, trong đó mặc dù là muốn điều tra nhưng câu nói “Tổng kết kinh nghiệm” làm cho Triệu Quốc Đống thấy có chuyện.

Lần điều tra này chủ yếu là xem trong khi cải cách có tồn tại vấn đề vi phạm pháp luật hay không? Tổ công tác đến Ninh Lăng vài ngày nên về cơ bản xác định có vài điểm không phù hợp quy định, cũng có một số nhân viên không hài lòng, nhưng từ tổng thể mà nói vấn đề không lớn, nói cách khác không vi phạm pháp luật, không ai lấy quyền mưu lợi riêng, vậy là đủ.

Chỉ cần điều này được xác định cũng có nghĩa phương hướng cải cách nhà máy của Ninh Lăng là chính xác.

Nếu không có vấn đề lớn, như vậy sẽ không bị xử lý, như vậy Triệu Quốc Đống cũng cần có một số hành động khác.

Vậy có thể tổng kết kinh nghiệm, việc thí điểm cải cách nhà máy ở Ninh Lăng có thể toàn diện áp dụng, hơn nữa đã có năm nhà máy cải cách, trong đó chẳng lẽ không có kinh nghiệm tốt đáng giá tham khảo sao? Triệu Quốc Đống không cho rằng như vậy.

- Trưởng phòng Trương, các vị thành viên tổ công tác, vừa nãy Phó chủ tịch Vân Đạt đã nói về ý tưởng cải cách nhà máy của Tây Giang chúng tôi, trong quá trình cải cách cũng đạt được thành tích. Tôi cũng nghe Trưởng phòng Trương đưa ra một vài đề nghị với việc cải cách nhà máy của Tây Giang, tôi cũng có một ý kiến muốn báo cáo với anh.

Trương Việt Xuyên khẽ gật đầu. Có lẽ cũng đến lúc tổng kết, chẳng qua tên Triệu Quốc Đống này có vẻ chưa hết ý, không biết còn dự định làm gì.

- Vừa nãy tôi nghe Trưởng phòng Trương đưa ra mấy vấn đề, trong đó có một vấn đề đó là tại sao Nhà máy Ngũ Kim và Nhà máy Tiêu Kiện đang làm ăn có lãi lại cải cách? Vậy trong quá trình cải cách có vấn đề gì không?
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Lúc ấy Phó chủ tịch Vân Đạt cũng nói về vấn đề này. Tại sao cần cải cách gấp như vậy, sao không chờ? Tôi nói không thể chờ, chúng ta không thể vì sợ nghi ngờ bên ngoài mà mất cơ hội cải cách. Làm cán bộ lãnh đạo thì không được sợ người hiểu lầm, chỉ cần trong lòng anh vô tư là được.

- Vừa nãy các anh cũng nghe thấy trước khi cải cách, chúng tôi đã phân tích rõ tình hình kinh doanh của hai nhà máy. Hai nhà máy thoạt nhìn có lãi, nhưng tổng thể mà nói hàng năm kinh doanh đều kém hơn, điều này quan hệ trực tiếp với quy mô và thể chế của hai nhà máy. Một là quy mô nhỏ, bọn họ muốn cải tiến dây chuyền sản xuất cũng không thể, ngân hàng cũng không chấp nhận cho bọn họ vay thêm, chính quyền quận bây giờ cũng không thể tiếp tục đầu tư. Cho nên quy mô không thể tăng. Thứ hai là do cơ chế, bởi vì là nhà máy do quận quản lý, điều này làm nhân viên có cảm nhận bát cơm sắt, tính tích cực không cao, chất lượng không thể đảm bảo, điều này ảnh hưởng lớn đến sự phát triển của nhà máy.

Triệu Quốc Đống từ từ mà nói.

- Có người nói khi cải cách sẽ làm tổn thất tài sản quốc gia, tôi không hiểu bọn họ dựa vào gì mà nói như vậy. Hai Nhà máy Ngũ Kim và Nhà máy Tiêu Kiện cải cách đều được định giá tài sản một cách công bình, khách quan, khoản nợ và tài sản đều được xác minh rõ ràng. Rút khỏi nhà máy, chính quyền nhận được hơn một triệu tiền mặt. Nếu không cải cách, có lẽ sang năm nhà máy lỗ thì một triệu này sẽ bốc hơi.

- Có thể có người nói sang năm nhà máy phát triển lên thì sao, một triệu thành 2, 3 triệu thì sao? Tôi dám nói nếu không cải cách, hai nhà máy này không thể phát triển, thậm chí không thể tiếp tục kinh doanh. Từ báo cáo tài chính mấy năm qua là chứng minh xu thế này.
Triệu Quốc Đống nói.
- Trên thực tế một triệu không phải là tiền lãi của chính quyền, thuần túy là từ số tàn tích còn lại do tiền chính quyền đầu tư trước đó.

Trương Việt Xuyên lặng lẽ ghi mà không nói xen vào.

- Một triệu Ủy ban quận thu được dự định làm gì? Không làm gì khác mà là dùng một triệu này cho các nhà máy cải cách, chẳng những thế tiền thu được từ cải cách bốn nhà máy khác, chúng tôi còn trích ba đến bốn triệu của Ủy ban quận vào phương diện này để thành lập một hệ thống bảo đảm an sinh xã hội, dùng để đảm bảo cuộc sống cơ bản nhất của nhân viên các nhà máy sau khi cải cách.

- Ồ.
Trương Việt Xuyên có chút giật mình, y lập tức nhạy cảm nhận ra điểm mới mẻ phù hợp hứng thú chủ tịch tỉnh Ứng Đông Lưu. Là người ở văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh nhiều năm, Trương Việt Xuyên có thể lên chức Trưởng phòng thì không phải là người chỉ dựa vào việc vùi đầu công tác, cũng biết xem ý cấp trên.
- Bí thư Triệu, anh có thể giới thiệu rõ về điểm này không?

Triệu Quốc Đống cười cười một tiếng. Hắn biết mình đã thành công làm đối phương có hứng thú. Trương Việt Xuyên rất khôn khéo, Vương Phủ Mỹ đã gọi và nói qua về người này đối với hắn.

- Đương nhiên có thể, Trưởng phòng Trương không phải đến Ninh Lăng điều tra vấn đề, tổng kết kinh nghiệm sao? Chúng tôi không có vấn đề gì lớn nhưng có vài kinh nghiệm. Tôi cũng y vọng anh có thể đối đãi khách quan khi tổng kết về thành tích và điểm chưa đủ khi Tây Giang cải cách các nhà máy. Sau khi về phản ánh chi tiết với lãnh đạo. Triệu Quốc Đống thay mặt Thị ủy, Ủy ban Thị xã Ninh Lăng và Quận ủy, Ủy ban quận Tây Giang rất cảm kích.