Lục Sơ Vũ (Hồng Trần Ngàn Năm)

Chương 3: “Ước nguyện cùng sao băng”




Sơ Vũ vừa thở hổn hển vừa đi vào ô tránh nắng, nhân viên trang điểm ngay lập tức theo sau định dặm lại phấn, cô vội vàng giơ tay ra hiệu từ chối. Thứ cô cần bây giờ là chút gió mát và nước lạnh, quay phim giữa trời nắng 40 độ C quả là không dễ chịu chút nào, chưa kể tới việc Sơ Vũ phải mặc nhiều lớp váy áo, trên đầu mang đồ trang sức nặng trịch.

Đúng lúc đó một người đàn ông bước tới trước mặt Sơ Vũ, một tay đút túi quần, một tay chìa ra chai nước khoáng mát lạnh, không quên kèm theo nụ cười rực rỡ, “Cho em, Tiểu Vũ Vũ.”

Lục Sơ Vũ gật đầu cảm ơn Khả Ân, không khách khí chụp lấy chai nước tu một hơi dài. Sau khi thỏa mãn cơn khát, cô thẳng tay ném trả chai nước về phía gã thanh niên điển trai, nhếch miệng cười gian xảo, “Tiểu Ân Nhi, làm ơn đừng có gọi em bằng cái tên đó nữa.”

Khả Ân một tay bắt gọn chai nước chỉ còn hơn nửa, một tay ôm lấy tim, nhăn nhó nhìn trời, “Người đẹp Lục, em thật là lạnh lùng. Không mấy cô gái được bổn thiếu gia mang nước tới phục vụ như em đâu đấy. Tổn thương quá đi ~.”

Sơ Vũ phì cười đá cho gã đàn ông trẻ con trước mặt mấy cái, thật không nhìn ra bộ dạng của một nam thần tượng lạnh lùng, cao ngạo, khí chất ngời ngời trong lòng biết bao fangirl.

Khả Ân hiện đang là nam diễn viên “hot” nhất trên thị trường, anh vốn bắt đầu với vai trò là ca sĩ chính trong một nhóm nhạc nam được thành lập bởi công ty giải trí Ngụy Diêu. Sau đó Khả Ân rời khỏi nhóm bắt đầu sự nghiệp riêng, trở thành một ca sĩ tự do và lấn sân sang điện ảnh. Quả thực anh có ngoại hình rất ấn tượng với thân hình cao 1m80, gương mặt điển trai có nét gì đó rất “Tây”, tròng mắt màu nâu sáng, sống mũi cao và thẳng tắp, bờ môi mỏng hơi nhợt nhạt luôn mím lại khi chăm chú suy nghĩ.

Anh được giới chuyên môn đánh giá rất cao trong lĩnh vực phim ảnh, trái ngược với những ca sĩ lấn sân khác, Khả Ân thủ vai rất có hồn, không hề gượng gạo hay bị “đơ”. Sơ Vũ từng đọc một bài phỏng vấn trên tạp chí, dàn ê-kíp làm phim khen ngợi Khả Ân là người “cực kỳ nghiêm túc và nỗ lực khi đóng phim”.

Đây là bộ phim đầu tiên Sơ Vũ làm việc chung với anh nên cô không khỏi có chút hồi hộp, lo lắng. Trái lại, tính cách vui vẻ và nhiệt tình của Khả Ân đã nhanh chóng giúp cho hai người trở thành bạn bè thân thiết.

Khả Ân giơ hai tay đầu hàng, cười cười nói: “Được rồi được rồi, Sơ Vũ.” Nói rồi, anh ngồi xuống bên cạnh Sơ Vũ nghiêm túc đọc kịch bản, nhân viên trang điểm tiến lại gần chỉnh chỉnh bộ quần áo cổ trang trên người anh.

Sơ Vũ cũng thôi trêu đùa, chuyên tâm nghiên cứu kịch bản, bầu không khí bỗng chốc trở nên yên lặng lạ thường.

Bộ phim này có tên là “Ước nguyện cùng sao băng” do Sơ Vũ và Khả Ân đảm nhận vai chính. Sơ Vũ lần đầu tiên biết tới bộ phim này là vào một ngày cuối tháng ba, khi cô tranh thủ ngồi trong hậu trường ăn mì ăn liền thì Chấn Phong đi tới ném cho cô một tập bản thảo dày cộp.

“Sơ Vũ, em nghiên cứu chút đi. Anh thấy kịch bản này khá ok, lợi nhuận bên phía nhà sản xuất cũng tương đối tốt, chưa kể đây sẽ là phim “bom tấn” trong năm tới. Chỉ cần em gật đầu là sẽ nhận.”

Tối hôm đó sấy khô tóc xong, Sơ Vũ ngồi trên ghế sô pha, cực kỳ chuyên tâm đọc kịch bản. Có thể nói phía nhà sản xuất chăm chút cho bộ phim này rất kỹ càng, mời cả đạo diễn Khương – một người gạo cội trong giới điện ảnh đã lăn lộn với nghề trên dưới ba chục năm, lại có tiếng là “mát tay” phim nào phim nấy đều thu về rating cao ngất ngưởng.

Nhưng muốn nói tới sự đầu tư kỹ càng thì lại phải nhìn vào dàn diễn viên, Sơ Vũ nhíu mày: từ vai chính tới vai phụ đều mời được các ngôi sao “hot”. Nam chính đóng cặp với Sơ Vũ nếu cô nhận lời lần này là Khả Ân, một cái tên quá quen thuộc đối với công chúng và giới chuyên môn, đặc biệt bộ phim được bấm máy quay khi MV ca nhạc mới nhất của anh đạt mốc 1 triệu lượt xem chỉ trong hai tuần, trở thành một hiện tượng ca nhạc nội địa.

Dàn mỹ nhân trong phim do một loạt các diễn viên nữ xinh đẹp thủ vai: An Kỳ, Hạ Diệu… Chấn Phong nói không sai, “Ước nguyện cùng sao băng” nhất định sẽ trở thành phim “bom tấn” trong năm tới, có khi chưa ra mắt công chúng đã nhận được sự chú ý lớn.

Sơ Vũ bỏ qua những thông tin bên lề, tiếp tục đọc nội dung phim, điều này quan trọng nhất, dựa vào nội dung mới có thể quyết định có ký hợp đồng hay không, mấy chuyện như độ “hot” gì đó của phim, cô không thích quan tâm.

“Ước nguyện cùng sao băng” có đề tài quen thuộc trong những năm gần đây: xuyên không. Nữ chính trong câu chuyện có tên là Lâm Y, là một cô gái hiện đại bình thường bị bạn trai lâu năm phản bội, Lâm Y quyết định tự vẫn, nhảy từ tầng thượng chung cư xuống. Không ngờ cô không chết mà lại xuyên về quá khứ, linh hồn nhập vào thân thể một bé gái chín tuổi là cung nữ bị tiến cống vào cung, vì phải lìa xa cha mẹ mà nhảy xuống hồ quyên sinh.

Sơ Vũ bóp thái dương, trời ạ, kịch bản kiểu gì mà mới mở đầu đã toàn thấy tự tử thế này. Cô kiên nhẫn lật sang trang tiếp theo, A Tố - tên cô bé cung nữ mà Lâm Y đầu thai kia, sau khi tỉnh lại thì cảm thấy chán nản, một đêm mới lẻn khỏi phòng đi lang thang trong cung ngắm trăng, vô tình gặp phải tiểu Thái tử. Sau đó thì ai cũng biết, cuộc gặp gỡ vô tình dù ngắn ngủi nhưng đều khiến hai bên tâm trạng thoải mái, có niềm tin vào cuộc sống phía trước. Đúng lúc một trận sao băng đi qua bầu trời hoàng cung, tiểu Thái tử cùng A Tố ước nguyện ở bên nhau mãi mãi, dù gặp phải chuyện gì cũng không buông tay nhau.

Trải qua mười năm thăng trầm, tiểu Thái tử tranh quyền đoạt vị, trở nên thâm trầm, lạnh lùng, tàn ác, nhẫn tâm sát hại huynh đệ và công thần trong triều, cuối cùng cũng trở thành chủ nhân của ngai vàng – Hoàng thượng uy quyền. Hắn cùng A Tố dây dây dưa dưa một hồi, dày vò lẫn nhau, trải qua bao nhiêu thăng trầm hậu cung. A Tố trở thành phi tử của Hoàng thượng nhưng nàng luôn bị các cung phi khác chèn ép, lại mắt thấy tai nghe sự tàn độc của người mình yêu. Tiểu Thái tử mà nàng biết, đã không còn nữa.

Cuối cùng vào một đêm không có sao, A Tố đứng trên tường thành, mỉm cười khuynh thành hướng về điện của Hoàng thượng, không chút do dự buông mình xuống đất. Ước nguyện sao băng giữa nàng và hắn rốt cuộc cũng bị phá vỡ.

Lâm Y tỉnh dậy sau chuỗi ngày sống thực vật trong bệnh viện, tiếc nuối nhớ lại một đoạn tình cảm mơ hồ. Vào một đêm thành phố đón sao băng, Lâm Y đã ước có thể gặp lại hắn, cùng nhau làm lại từ đầu, dù có phải tan xương nát thịt cũng không bỏ rơi hắn một mình trong cô độc. Cô quay đầu, bắt gặp một người đàn ông giống hệt hắn đứng đằng sau, mỉm cười nhìn sao băng.

Kịch bản đến đó thì hết, Sơ Vũ hiểu là phía nhà sản xuất có ý định làm tiếp phần hai nếu thu được phản hồi tích cực từ khán giả. Đọc xong nội dung bộ phim, không hiểu sao Sơ Vũ lại cảm thấy hơi tiếc nuối, bèn nhấc điện thoại gọi cho Chấn Phong.

“Em đã đọc xong kịch bản anh đưa rồi.”

“Em thấy thế nào?”

Sơ Vũ nhìn tập bản thảo trên bàn, “… Cũng ổn. Ừm, nhưng mô típ quen thuộc, gần đây nhiều phim xuyên không, cung đấu đã phát hành, em sợ không gây được tiếng vang.”

Chấn Phong ở đầu bên kia khẽ cười, “Nói như thế thì còn trông chờ vào tài năng của em. Nếu hướng đi đã cũ thì người diễn viên phải tìm được cách thể hiện mới mẻ, khai thác những yếu tố nội tâm mà những bộ phim trước đó chưa làm được. Đó mới là cốt lõi, em đừng tưởng thị hiếu của khán giả tầm thường, thực ra họ rất để ý những điều đó. Một bộ phim có hấp dẫn hay không phụ thuộc rất nhiều vào cách thể hiện của diễn viên.”

Sơ Vũ có chút ngẩn người, lời của Chấn Phong hoàn toàn đúng chỉ là lâu nay cô không chú ý tới. Cô chỉ suy nghĩ rằng để khán giả không phê bình bản thân cô “một màu”, cô luôn nhận những vai diễn đa dạng, nữ chính bánh bèo có mà vai phản diện độc ác cũng có, thậm chí còn hi sinh hình tượng đóng vai cô ngốc, bề ngoài lôi thôi xấu xí. Nhưng Sơ Vũ quên mất một điều, tìm ra cái mới trong cái cũ để thu hút được khán giả mới chính là sự tiến bộ trong diễn xuất, là cốt lõi của việc đổi mới.

Cô tràn đầy nhiệt huyết, lửa nóng trong người cũng bốc lên phừng phừng, “Chấn Phong, kịch bản này em nhận!”

*

“Người đâu, lôi tiện tì này ra chém đầu cho trẫm!”

Hắn lạnh lẽo nhả từng chữ khỏi miệng, sắc mặt từ đầu tới cuối đều không có một chút mảy may biến đổi. Nàng nhìn xoáy vào mắt hắn, môi mấp máy không thành lời: “Hoàng thượng…”

Đột nhiên, nữ nhân đang quỳ dưới sàn cười man rợ một tràng dài, ả rút trong ống tay áo một lưỡi dao nhỏ, ánh mắt điên loạn nhìn hắn: “Ta có chết cũng không chết dưới tay ngươi!” Nói rồi, chỉ trong chớp mắt ả dùng dao đâm vào bụng, máu tanh lập tức trào ra thấm đẫm y phục.

Hắn cười nhàn nhạt: “Cắt đầu ả bêu trước toàn kinh thành.”

Nàng mở to hai mắt, toàn thân run rẩy, lại bất lực không thể làm gì chỉ có thể trơ mắt nhìn hai tên lính kéo xác nữ nhân kia ra khỏi điện.

Nàng oán hận nhìn hắn, nước mắt rơi đẫm gương mặt xinh đẹp, “Hoàng thượng… Sao người có thể độc ác như vậy?”

Hắn nâng cằm nàng lên, ánh mắt vằn những tơ máu, “Nàng nói trẫm độc ác? Trẫm thà phụ người chứ không thể để người phụ mình. Nàng nhớ kỹ cho trẫm!”

Hắn xoay người bỏ đi để lại nàng vô lực nằm trên sàn lạnh lẽo. Tâm can nàng lại càng lạnh, hắn đã khác trước rồi!”

“Cắt!” Đạo diễn Khương hô vào loa. Ngay lập tức cô nhân viên trẻ đi tới đỡ Sơ Vũ ngồi dậy, đưa khăn lau mặt cho cô.

“Sơ Vũ, nghỉ ngơi chút đi, cảnh tiếp theo quay đoạn hồi bé.” Đạo diễn Khương vẫy tay với Sơ Vũ.

Cô cũng biết trước rồi, cậu bé đóng vai tiểu Thái tử đang được nhân viên hoá trang làm tóc. Chỉ có điều không thấy cô bé thủ vai A Tố hồi nhỏ đâu.

“Cô bé kia sao chưa có mặt vậy chú?”

“À…” Lão Khương vẫn chăm chú kiểm tra những thước phim đã quay, vừa trả lời Sơ Vũ: “Cô bé đó nghỉ rồi, hôm trước mẹ nó có gọi điện lại cho chú, nói nó bị sốt xuất huyết, không tham gia được. May là đã kịp thời tìm được người thay thế.”

Lão Khương vừa nói tới đó thì một chiếc xe thể thao màu đen từ từ tiến về phía đoàn làm phim. Ông ta vui mừng đứng dậy, “A, vừa nhắc thì liền tới luôn.”

Sơ Vũ cũng bước theo ông ta, tò mò muốn xem mặt diễn viên nhí lần này. Ai ngờ người bước từ trên xe ô tô xuống lại là Giản Hạ Hạ, cô bé vừa nhìn thấy cô thì liền vẫy vẫy tay cười nhí nhảnh: “A, cô xinh đẹp! Cháu tới đóng phim cùng cô đây!”

Sơ Vũ đen mặt nhìn người đàn ông chuẩn bị bước xuống xe kia, thầm nghĩ, Hạ Hạ ở đây, vậy anh ta nhất định là… Giản Huyên?