Lương Điền Mỹ Thương

Chương 32: Bổ nhiệm Tương thị




Lý Văn không nói thêm gì nữa, Lý Noãn nói ra lời hắn muốn nói nhất, cũng là vấn đề không hiểu nhất, hắn cũng không biết nên làm sao nói ra nữa.

Lý Noãn cũng im lặng, hai huynh muội cứ như vậy mà ngồi ở trên ghế đẩu dài và hẹp lùn, mượn ánh trăng, động tác nhanh nhẹn thu dọn thảo dược.

Đợi đến khi thảo dược trong gùi cũng đã sửa sang bỏ lại vào cái sàng trúc, Lý Noãn mới ngẩng đầu lên, nhìn chuồng gia súc, rồi ghé vào bên tai Lý Văn nhỏ giọng nói: "Đại ca, ngày mai huynh đi Đệ Nhất Lâu huyện Bảo một chuyến, mang tất cả các chim muông thú rừng, dã vị rừng núi trong nhà đi bán, giữ lại hai con mèo gấm* kia. Khi cha mẹ đều đã đi ngủ rồi, chúng ta sẽ làm thịt hai con gà mái kia ném cho mèo gấm ăn."di»ễn♡đàn♡l«ê♡quý♡đ»ôn.

(*Mèo gấm, hay còn gọi là mèo cẩm thạch là một loài mèo rừng có bộ lông đẹp nhất trong họ hàng nhà mèo, thuộc chi Pardofelis sinh sống ở các khu rừng Đông Nam Á. Mèo gấm có họ hàng gần với báo lửa, chúng cùng với mèo lửa xứ Borneo Pardofelis badia hợp thành chi Pardofelis.)

"Nhị muội, làm như vậy có quá. . . . . ." Lý Văn cũng có chút chần chờ.

Lý Noãn hiểu ý của hắn, bây giờ phần lớn tiền tài trong nhà cũng đều ở trong tay Lý Noãn, lấy tính tình của cha mẹ, là tuyệt đối sẽ không vượt qua Lý Noãn, hứa cho tiền những thân thích kia, nhưng nhà này vẫn còn cha mẹ ở đây, cho nên trừ tiền tài ra những vật khác Lý Noãn không xen vào, nếu như bây giờ bán tất cả đi, thì tương đương nắm tất cả quyền vào trong tay, từ trong tay cha mẹ chuyển sang Lý Noãn, làm suy yếu lực khống chế cả gia đình của cha mẹ.

Về phần hai con gà mái kia, là hai vợ chồng Lý Nghĩa đưa tới, lấy tính tình của bọn hắn, nhất định sẽ đến đòi lại, đầu óc của Lý Đức và Tô thị cũng không ngu dốt, chắc là biết một điểm này, tuyệt sẽ không đồng ý nấu ăn hai con gà mái kia, đã như vậy, vậy còn không bằng cho mèo gấm hưởng thụ, Lý Văn nhớ Lý Noãn có nói, muốn dưỡng hai mèo gấm hung dữ thành thú nuôi trong nhà, dùng để giữ nhà giữ cửa. . . . . .

Lý Noãn mấp máy môi, nhỏ giọng khuyên: "Đại ca, chúng ta làm như vậy, cũng là vì nghĩ cho lợi ích của chúng ta, cũng không quá đáng."

"Vậy thì tốt, ngày mai huynh lập tức đi bán tất cả." Lý Văn suy nghĩ một chút, liền quả quyết đồng ý.

Tính tình Lý Văn ôn hòa, làm chuyện gì cũng thói quen nghĩ sâu tính kỹ, nhưng cũng không phải loại người phân vân lưỡng lự.

"Về phần cha, chờ biết rõ tình huống thì tùy bệnh bốc thuốc, qua lời đại ca nói lúc nãy, muội cũng không dám làm loạn." Lý Noãn có chút bất đắc dĩ nói, "Đại ca, huynh giúp muội bưng sàng trúc thảo dược vào trong phòng muội, đặt ở trên kệ sàng, muội đi tìm Tương bà bà nói một chút."

Vốn không muốn dùng Tương thị sớm như vậy, nhưng tình huống Lý Đức làm nàng có chút không dám hành động thiếu suy nghĩ, không thể làm gì khác hơn là bắt đầu dùng Tương thị trước thời hạn rồi.

Tìm Tương thị nói chuyện? Đuôi lông mày Lý Văn giật giật, có chút ngoài ý muốn, nhưng vừa nghĩ, liền biết, lúc Lý Noãn cứu trợ hai bà cháu Tương thị, cũng không chỉ vì đồng tình, đối với cách làm của Lý Noãn hắn cũng không cảm thấy có gì không đúng, suy nghĩ một chút, liền bưng cái sàng trúc lên, đứng lên nói: "Mẹ cũng đang ở phòng bếp, hãy nói với mẹ, huynh có việc tìm bà thương lượng."

"Không cần nói quá lâu." Lý Noãn cười nói, đứng dậy đi vòng qua hậu viện, vào phòng bếp.

Không bao lâu, Tô thị vội vã từ phòng bếp ra ngoài, đi tới tiền viện, Lý Văn đứng ở cửa phòng chính, thấy Tô thị, liền mỉm cười kéo bà vào trong phòng, hai mẹ con ngồi trên giường tỏa hơi ấm, nói đến những chim muông thú rừng để ở trong nhà.di»ễn♡đàn♡l«ê♡quý♡đ»ôn.

Nếu muốn bán những thứ dã vị kia, Lý Văn cảm thấy vẫn nên cần thiết nói rõ với Tô thị, thuận tiện cho Lý Noãn và Tương thị có thời gian nói chuyện riêng.

Trong phòng bếp đã được dọn dẹp không sai biệt lắm, nấm được đặt ở trong chậu gỗ bên cạnh tủ chén, Tương thị đang lột da thỏ, thấy Lý Noãn gọi Tô thị cũng không đi theo ra ngoài, ngược lại đi vào, liền vội vàng khuyên nàng đi ra ngoài, sợ nàng lây dính máu tanh không tốt cho con.

"Noãn Nhi nha đầu, nơi này để bà già ta đây dọn dẹp là đủ rồi, con đi vào phòng ngồi chơi, trong nồi đã đun nước, đợi lát nữa là có thể rửa mặt rửa chân."

"Con cũng không phải là tiểu thư nhà giàu, chỗ nào chú ý nhiều như vậy." Lý Noãn cười nói, ngồi xuống chiếc ghế đầu bên cạnh lò, "Tương bà bà, con có việc thương lượng với bà."

"Nói đi Noãn Nhi nha đầu, con muốn thương lượng gì với bà già này?" Tương thị sửng sốt một chút, lại hỏi.

Lý Noãn suy nghĩ một chút, mới nghiêm mặt nói: "Tương bà bà, con sẽ đối xử với Nguyên Nhi như đệ đệ ruột, chỉ cần chúng con có một miếng ăn cũng tuyệt đối sẽ không để cho nó ăn cháo loãng. Nhưng nhà chúng con cũng không tính là giàu có, còn phải thu xếp chuyện mời tiên sinh, nhưng bây giờ gặp phải phiền toái không nhỏ, nếu xử lý không được, đó chính là chuyện tổn thương đến gân cốt, thậm chí ảnh hưởng đến tương lai của đám người Nguyên Nhi. Chuyện này phải giải quyết, còn mời Tương bà bà giúp một tay, không chỉ chuyện này, sau này cũng có rất nhiều cần chỗ cần Tương bà bà, không biết Tương bà bà có đồng ý hay không?"

Đối với những thân thích sẽ làm nguy hại đến nhà mình, Lý Noãn không có cố ý phóng đại, chỉ là suy đoán chuyện tới phương hướng xấu nhất mà thôi.

Có thể lường trước, nếu như tiếp tục theo như bây giờ, mặc cho Tô thị và Lý Đức dung túng những thân thích luôn tới lừa gạt, chiếm tiện nghi, đó chẳng khác nào đang nuôi một đám Vampire, con sâu mọt lớn! Nếu như nhà bọn họ phát tài, những thân thích kia sẽ bị nuôi cho mập mạp, chắc chắn sẽ càng thêm một mực cắn cục thịt béo bọn họ không thả, hơn nữa nước lên thì thuyền lên đòi lấy càng nhiều.diễn đàn lê quý đôn

Cho dù là đại thụ che trời, cũng chịu không được nhiều con sâu lớn gặm nuốt như vậy, hơn nữa nhà bọn họ cũng không phải đại thụ che trời, coi như tất cả đều phát triển theo kế hoạch của nàng, đó cũng chỉ là mới ra đất mầm mới, cần nghiêm túc kinh doanh và bảo vệ, những con sâu hung hãng kia, hoàn toàn có thể bóp chết giai đoạn mới chớm nở của bọn họ.

"A." Tâm trạng của Tương thị không rõ than một tiếng, vẻ mặt có chút phức tạp.

Đã trải qua nhiều chuyện như vậy, không thể nào bà nghe không hiểu ý trong lời nói của Lý Noãn, Lý Noãn là muốn bà từ nay về sau cũng giúp nàng làm việc, làm bồi dưỡng, đối xử tử tế với Chu Nguyên là điều kiện trao đổi, chỉ là Lý Noãn nói rất uyển chuyển, hơn nữa bà tin tưởng, nếu như hôm nay bà không đồng ý yêu cầu của Lý Noãn, Lý Noãn cũng sẽ đối xử tử tế với Chu Nguyên và bà, nhưng bà có thể không có lương tâm như vậy sao?

Thấy Tương thị chần chờ, Lý Noãn lại nói: "Đều nói không phải người một nhà, không vào một nhà cửa. Tương bà bà, chúng ta cùng nhau vì đám người Nguyên Nhi cầu phúc, chẳng lẽ không đúng?"

Trong lời nói của Lý Noãn, khắp nơi đều nhắc tới Chu Nguyên, mà không nói Lý An, là bởi vì nàng biết, người Tương thị để ý nhất, nhất định là Chu Nguyên cháu ruột của bà ấy. Đó cũng không phải nói Tương thị ích kỷ, đây chỉ là bản tính con người, nếu như Tương thị để ý nhất không phải là cháu ruột của bà ấy, ngược lại càng quan tâm đến đám người Lý An, đó mới khác thường kỳ quái.

"Noãn Nhi nha đầu, sau này có chuyện gì cần bà già này đi làm, con cứ việc phân phó là được." Tương thị lại im lặng một lát rồi nói như thế.

Cuối cùng bà không có biện pháp cự tuyệt yêu cầu của Lý Noãn, huống chi, Lý Noãn nói rất đúng, bà đã là một phần trong nhà này, nên vì nhà này mà góp sức, đây là việc nằm trong phận sự của bà.

"Cũng không phải chuyện gì lớn." Lý Noãn nghe khẩu khí của Tương thị, có chút không sợ chết thì không nhịn được cười nói.