Lương Điền Thiên Khoảnh

Chương 11: Tòa nhà cạnh sườn núi




Ngày thứ hai tỉnh lại , Giang Lăng cảm thấy nội lực tràn đầy , tinh thần sảng khoái . Linh khí trong không gian tràn ngập , luyện công hiệu suất tăng lên nhiều .

Kiếp trước nàng tập luyện hai năm công phu mới đã thông được hai huyệt nhâm đốc , lúc đó những người lớn trong nhà đã tán thưởng nàng là người luyện võ kỳ tài .

Nếu bây giờ những người đó mà biết trong vòng ba ngày nàng đã đã thông tiểu chu thiên , không biết họ còn kinh ngạc đến trình độ nào .

Nhớ tới hiện đại , bằng hữu cùng người nhà , dù là đối với mình không khả năng gì lưu luyến , nhưng nàng vẫn hoài niệm , ngồi nhớ đến phát ngốc cả ngày .

Cái này giống như một người lữ hành , đi đến một vùng đất xa lạ , lúc mới bắt đầu chính là cảm giác hưng phấn , mới mẻ , chỉ muốn được ở đó nhiều hơn để du ngoạn vài ngày . Ở một thời gian lâu , liền bắt đầu nhớ nhà . Những người nhà mình thấy phiền chán bây giờ vì nhớ họ mà cảm thấy họ trở nên đáng yêu .

" Rào rào " một âm thanh trong viện vang lên , làm Giang Lăng đang hoài niệm bừng tỉnh . Nàng nhanh đứng dậy , thay đổi quần áo rồi chạy nhanh ra ngoài.

" Nương , ngài như thế nào ? " Nhìn thấy Lí Thanh Hà ngã ở trong sân ,gian nan đang muốn đứng lên . Giang Lăng vội vàng chạy tới nâng nàng dậy , miệng nhịn không được oán trách nói : " Ngài như thế nào lại đi ra ? Có cái gì cần kêu một tiếng là được rồi . Nếu chân bị thương lại xoay đi một chút , ba tháng sau chân người vẫn không thể lành. "

" Ta nghĩ đi ra ngoài làm điểm tâm cho các ngươi , ai biết vô dụng như vậy ." Lí Thanh Hà ngượng ngùng cười nói .

" Đã nói có ta và Tiểu Đào , ngài an tâm mà dưỡng bệnh , tâm không cần nghĩ nhiều như vậy. Ngài mau về phòng nằm , để ta lấy nước cho ngài rửa mặt ."

" Tốt lắm , hôm nay khí trời không lạnh , lấy nước lạnh là được rồi ." Lí Thanh Hà cũng mong cho chân mau lành lại , cũng không kiên trì , thuận theo Giang Lăng được nàng đỡ đi về phòng .

Lấy ít nước cho Lí Thanh Hà rửa mặt , Giang Đào cũng đã rời giường . Giang Lăng rửa mặt chải đầu xong , liền đi ra sân nhìn mấy cây đã trồng hôm qua . Chỉ thấy tất cả rau cải hôm qua ủ rũ , hôm nay tinh thần đã chấn hưng , lá cây khôi phục lại sự sống , trên bề mặt lá còn đọng lại một ít sương sớm . Cũng không biết là do tâm lý vui vẻ hay không , Giang Lăng thấy chúng đều lớn thêm một vòng .

Giang Lăng đối với đất trồng rau cao hứng cười lên toe toét . Xem ra nước trong không gian đối với bên ngoài cũng có tác dụng thúc đẩy sinh trưởng , thậm chí còn có công năng hồi phục , bằng không mấy loại rau này cũng không trưởng thành nhanh như vậy .

Tối hôm qua dùng rất nhiều nước trong hồ tưới cây , vậy mà nước trong hồ vẫn không thiếu đi chút nào .Về sau vườn rau hoàn toàn có thể dùng nước trong hồ để tưới .

Có phải hay không cũng nên lấy một ít nước này cho Lí Thanh Hà uống cho nàng mau bình phục .

Nghĩ ngày đó nàng đã uống nước trong không gian mà vẫn không bị tiêu chảy . Thừa dịp Giang Đào không chú ý , Giang Lăng vụng trộm rót vào bồn chứa nước trong phòng bếp hơn phân nửa bồn .

Kế tiếp hai tỷ đệ phối hợp ăn ý đem điểm tâm làm tốt . Vừa ăn cơm xong , Vương đại nương cũng đã tới rồi , cầm trong tay hai bó cải trắng , nói là nhà mình trồng ra , đem đến cho Giang gia làm đồ ăn . Đem cải trắng đưa về trong phòng bếp , nàng lại qua phòng ân cần hỏi thăm Lí Thanh Hà , xong rồi mới cùng Giang Lăng đi ra cửa xem nhà .

Theo thôn đi vào đường nhỏ quanh co khúc khuỷu , đi mãi khoảng hai mươi phút , Vương đại nương chỉ vào phía trước nói : " Lại quẹo qua bên rừng cây kia liền đến " .

Chờ di chuyển qua bên kia rừng cây , cảnh tượng trước mắt làm Giang Lăng ngẩn người .

Bên cạnh sườn núi là một dòng suối trong xanh lượn quanh , trên núi hoa đỗ quyên nở hồng rực rỡ , phía bên bờ hồ là một đám trúc tùng xanh biếc , cạnh rừng trúc là một tòa nhà tường vôi trắng tinh .

Lúc này là quang cảnh buổi sáng khoảng tám chín giờ , trong núi sương trắng còn chưa tan đi , núi xanh , nước biếc , hoa hồng , trúc xanh , ven hồ có một căn nhà , tất cả đều mờ mờ ảo ảo bên trong sương mù . Chim hót vui tai , tươi mát xen lẫn mùi hoa thơm trong không khí xông vào mũi , làm Giang Lăng giật mình , nghĩ là nàng đã lạc vào tiên cảnh nhân gian .

" Này ..... nhà kia là của ngài à ? " Giang Lăng đè lại nhịp tim đang đập liên hồi , hai mắt sáng như sao nhìn Vương đại nương.

" Đúng vậy ! "

" Ngài thật sự nguyện ý đổi tòa nhà này lấy tiểu viện của chúng ta ? "

Giang Lăng gắt gao nhìn chằm chằm Vương đại nương , chỉ sợ nàng ngay sau đó liền đổi ý . Lúc này không cần nói Vương gia bù thêm bốn trăm đồng tiền chênh lệch giá, nếu là đổi lại Giang gia phải bù tiền thì Giang Lăng cũng lập tức đồng ý . Có thể ở lại một nơi như tiên cảnh này , thì cùng thần tiên hưởng thụ cũng giống nhau đi .

Vương đại nương gật gật đầu xin lỗi nói : " Nhà chúng ta chỉ có thể bù thêm bốn trăm đồng tiền chênh lệch giá , thật sự lấy không ra được nhiều thêm tiền . Nếu các ngươi không thích , không đổi cũng không quan hệ , ngàn vạn lần không cần ngại ngùng mà không nói " .

Cổ đại hoàn cảnh tốt , phong cảnh như thế này nơi nơi đều có , không phải hiếm lạ nên Vương đại nương cũng không kinh ngạc gì . Nhưng tòa nhà này xây dựng ở đây , khuyết điểm cũng không phải ít ----- cách trấn trên xa , giao thông không tiện , cùng với trong thôn cũng có khoảng cách , chỉ có một nhà đơn độc , an toàn tính ra là không tốt . Lại quá gần núi và sông , rắn rết nhiều lắm . Hơn nữa phòng lại ít ,vợ chồng nhỏ đi làm khá xa , nàng đi lại không tiện vì mang thai đứa nhỏ . Lão tam , lão tứ nhiều lần lầu bầu bản thân chịu thiệt .Nếu có thể cùng Giang gia thay đổi phòng ở , bọn họ hai cái lão già cũng coi như là đã xử lý công bằng cho các con .

Giang Lăng cố nén lại vui mừng , ráng nhịn không phun ra từ " Đổi ". Nàng biết việc này không thể xúc động mà quyết định , còn phải xem qua phòng ở mới nói sau .

Hai người lại đi vài phút , đi đến phía trước tòa nhà . Vương đại nương nhìn đến cửa viện đang mở thì trực tiếp đi vào , không nghĩ đến xém chút nữa là đụng phải tiểu nàng dâu trong nhà đi ra.

" Nương , ngài mới đến ? " Tiểu nàng dâu kia đang ôm một cái thùng múc nước , nhìn thấy Vương đại nương liền vui vẻ tiếp đón . Nàng xoay qua cẩn thận đánh giá Giang Lăng , lập tức cười nói : " Đây chính là Giang cô nương đi , bộ dạng cũng thật thanh tú ". Nhìn Giang Lăng đến nàng giống như một chút cũng không ngoài ý muốn , hiển nhiên việc đổi phòng đã cùng Vương đại nương bàn bạc qua .

" Tẩu tử hảo ! " . Giang Lăng kiếp trước tuy rằng lạnh lùng , nhưng đi đến nơi này có việc cầu người , tự nhiên không thể bày ra thái độ xa cách ngàn dặm . Cho nên vô luận là đối với Lí Thanh Hà , hay cùng người Vương gia ở chung , nàng đều tận lực biểu hiện thân thiết ra mặt . Cũng may nguyên chủ cơ thể này tính cách rất là trong sáng , hoạt bát nên những lời này cũng thật tự nhiên , không khác xa với bản tính thật của nàng kia .

" Đây là con dâu thứ ba ." Vương đại nương nói .

" Đến , mau vào trong ngồi đi ." Vương tam tẩu buông thùng nước xuống , đưa Giang Lăng đi vào phòng .

Giang Lăng cười cười : " Ta nghĩ ở trong sân nhìn xem trước , tam tẩu tử có việc vội thì đi đi ." Vương đại nương cũng nhìn con dâu vẫy vẫy tay : " Đi nấu nước đi , nơi này có ta ."

Xem Vương tam tẩu ôm thùng nước đi ra ngoài , Giang Lăng hỏi : " Tam tẩu tử đây là đi chỗ nào lấy nước ? "

" Chân núi có một đầm nước , cách nơi này không xa , nước trong veo , chỉ cần ra cửa quẹo trái đi hai , ba mươi bước là đến ." Vương đại nương cười nói . Lão nhân nhà nàng nhìn trúng sân nhà của Giang gia vì có một nguyên nhân quan trọng , chính là trong viện kia có giếng nước . Chuẩn bị sau này đem hai cái sân nhà đả thông nhau , gia đình nàng dùng nước thì thật là tiện lợi , không cần đi xa xách nước đem về .

" Ùm " . Giang Lăng xem sân trước mắt gật gật đầu . Viện này tường vây chỉ vây quanh một nửa , còn một nữa là hàng rào cây , tầm mắt không bị giới hạn .

Đại khái vì nơi này không có người tranh giành , sân vây cực rộng , bên hông chỗ tường vây là bãi đất trống sửa sang lại thành đất trồng rau , từng luống trồng một ít rau dưa .

Lại quay đầu nhìn xem phòng ở , phòng ở thế nhưng là do gạch vụn xây thành , bên ngoài trát lên một tầng vôi trắng , nhìn ra được đây chính là phòng đã xuống cấp . Trên tường vôi trắng loang lổ , rơi rụng ra không ít . Ngói trên nóc nhà cũng có một ít bị bể , không biết thời điểm trời đổ mưa có thể hay không dột nước .

" Đi vào nhà nhìn xem đi !" Vương đại nương tiếp đón , mang Giang Lăng đi vào một phòng . Xem ra đây là phòng hai huynh đệ xài chung , bên trong có xiêm áo , một cái bàn bát tiên và bốn cái ghế ngồi . Bên cạnh là một ít nông cụ cùng những vật linh tinh . Gian phòng này khoảng chừng bốn mươi mét vuông , xem như cũng rộng rãi .

" Còn lại những phòng kia cũng lớn như phòng này đi ? " Giang Lăng hỏi , gặp Vương đại nương gật đầu , nàng liền suy nghĩ :

Sân nhà Giang gia tuy là không lớn , nhưng phòng ốc thường xuyên tu sửa , chẳng những vách tường , phòng , mái ngói đều chắc chắn hoàn hảo , cửa sổ còn khắc hoa tương đối tinh xảo , vừa thấy liền so với tòa nhà này hơn hẳn vài cấp bậc . Hơn nữa nơi đó giao thông thuận tiện , cách nhà thôn dân khác cũng không bao xa , ở cổ đại không có ô tô ồn ào náo động , nơi đó chính là nơi cực kỳ lý tưởng để ở lại .

Mà Vương gia bên này tuy là phong cảnh thật tốt , nhưng phòng ốc có chút cũ kỹ , giao thông không tiện , an toàn cũng tồn tại tai họa ngầm . Đây là vấn đề hiện thực ,cũng không thể vì phong cảnh lãng mạn mà không để ý đến hiện thực .

Khó trách Vương đại nương ngượng ngùng khi nói chuyện đổi phòng , đó là bù thêm bốn trăm đồng , Giang gia vẫn còn chịu thiệt .

Viện này , đổi hay là không đổi đây ?