Ma Thần Thiên Quân

Chương 110: Trận đạo quái thai




Bên cảnh đống lửa mọi người đang cười nói vui vẻ, có người ăn thịt có người trò chuyện, có Thần cấp Ma thú thịt không ăn mới ngu ah! Thông thường tu giả đến Địa đan cảnh đã ít khí ăn thực vật thế nhưng đối với những loại thức ăn có chưa năng lượng nhiều như Thịt Yêu thú cùng Ma thú cấp cao thì vẫn ăn nhiều, bên trong thịt chứa nhiều năng lượng không kém mấy bảo dược, nếu tu vi của Thú loại càng cao thì huyết nhục ẩn chứa năng lượng càng lớn, Vũ Thiên Quân mang về một con Thần cấp Ma Nha trư, ở đây không có ai không ăn, đa số bọn hắn còn chưa có cơ hội được ăn thịt Thần cấp thú loại ah, đối với bọn hắn tu luyện cũng rất tốt.

Hơn một canh giờ trước Vũ Thiên Quân mang về một con Thần cấp Ma nha trư làm cho bọn người kinh hoảng, một cái Thiên cấp lại có thể chém giết một cái Thần cấp Ma thú? Tuy rằng Vũ Thiên Quân thủ đoạn quỷ dị nhưng hắn muốn chém giết một cái Thần cảnh Ma thú là không có khả năng ah. Không lẽ hắn ám sát con này Ma thú? Qua một lúc thời gian kinh dị bọn hắn lại trở lại bình thường, bọn hắn tu giả tâm lý tố chất thường rất tốt. Vũ Thiên Quân chắc chắn là một cái Thiên tài đáng sợ, bọn hắn ngưỡng mộ hay ao ước đều có thế nhưng cũng chỉ vậy thôi, không thể mãi một dạng ngu ngốc sùng bái mà nhìn hắn ah.

“Haizzz. Ngươi nướng thịt thật dễ ăn ah? Là cái kia gia vị sao? Ta làm sao trước đó không nghĩ ra nha”. Vũ Thiên Quân đầy mặt thất bại nhìn Sát Ám Thiên nói, tên kia giống như rất biết nướng thịt ah. Về phần mấy tên kia nhìn hắn như nhìn quái vật cũng không mấy ảnh hưởng đến tâm tình của hắn bao nhiêu, ăn no lại tính.

“Ta mấy năm trước đã học nấu ăn của Tam thúc nên cũng biết sơ sơ thôi, có nhiều loại thảo dược rất tốt khi đem nướng thịt, có hương vị không tệ”. Sát Ám Thiên cười nói, Vũ Thiên Quân cường đại thế nhưng không phải người tính toán chi li, có thể nói hắn như một cái đang không ngừng học hỏi, đương nhiên chỉ là nấu nướng mà thôi, trong mắt Sát Ám Thiên, Vũ Thiên Quân vẫn là một cái vô cùng đáng sợ thanh niên!

“Thảo dược sao? Như mấy cây kia Diêm thảo cùng Thanh thảo?”. Vũ Thiên Quân cười cười, mấy loại hắn nói cũng không xem là dược thảo được, nó giống như cây cổ thông thường hơn, chỉ là mùi vị không tệ, đem vào chế biến tẩm ướp thì rất tốt mà thôi.

“Uhm! Là mấy loại đó...”. Sát Ám Thiên liệt kê ra mấy loại thảo dược sơ cấp có thể dùng làm gia vị, đương nhiên hắn tả sơ qua về mấy loại thảo dược đó cùng cho Vũ Thiên Quân nhìn mấy loại, xem như tận tình chỉ bảo ah.

“Há! Vậy nếu đem Thần cấp thảo dược làm hương vị không phải tốt hơn sao? Như vậy có lẽ rất ngon”. Vũ Thiên Quân ánh mắt sáng lên nói, đương đại có thể như hắn phá gia chi tử có lẽ không nhiều.

“Ách! Thiên huynh, Thần cấp thảo dược đương nhiên có thể, thế nhưng nó khan hiếm, cộng thêm nó chưa hẳn đã có vị tương tự ah”. Sát Ám Thiên mặt đen lại, mồ hôi lạnh chảy ra, tên này không phải thật sự muốn đem Thần cấp thảo dược làm gia vị đi? Nhìn hắn biểu hiện hình như không nói đùa đâu.

“Hừm! Bỏ muối không hợp, nên bỏ thảo dược sẽ ngon hơn, sau này ta nếm từng loại thảo dược hương vị là được rồi, hắc hắc! Sát huynh, sau này ta mời ngươi ăn thịt nướng đặc biệt”. Vũ Thiên Quân hắc hắc cười nói. “Uy! Tiểu Vân, không nên ăn nữa...”. Hắn thò tay nhấc Tiểu Vân lên, tiểu tử này ăn hết một cái chân sau của Ma Nha trư mà không chút có ý định ngừng lại.

“Y Nha! Y nha!”. Tiểu Vân cả miệng dầu mỡ còn đang dính lên đám lông trắng, bốn chân quơ quơ không khí, ánh mắt đầy đáng thương nhìn Vũ Thiên Quân kháng nghị.

“Uy! Nhìn ngươi xem, lại để dính dầu mỡ lên miệng, thật xấu nha..”. Vũ Thiên Quân đang túm đuôi nó nâng lên cười nói. “Lát lại đau bụng nha...”

“Nha...”. Tiểu Vân kinh ngạc nhìn Vũ Thiên Quân một cái rồi lè chiếc lưỡi màu đỏ ngắn liếm liếm quanh miệng một lát rồi ủ rủ nằm vào lòng Vũ Thiên Quân, ăn còn chưa đã nghiền đây.

“...”. Sát Ám Thiên như triệt để thất bại không nói gì nữa, tên này là cái nào Thế gia cực phẩm đi ra ah? Quả thật muốn đem Thần cấp thỏa dược ra đi làm gia vị nướng thịt...

Không như mấy người kia còn đang kinh dị Vũ Thiên Quân thủ đoạn, hắn đã thấy bình thường nhiều rồi, Vũ Thiên Quân chắc chắn cũng như hắn ẩn dấu tu vi, tuy rằng Vũ Thiên Quân biến mất hắn không giải thích được nhưng bắt lấy Huyễn Ma thỉ hay chém giết Ma Nha trư hắn đều làm được nên cũng không mấy kinh sợ nữa, về phần con kia Tiểu Vân yêu thú chắc chắn cũng là một con đỉnh cấp Yêu thú, nó tu vi như bị một đoàn sương mù che đi không hề có chút tu vi thế nhưng chỉ việc nó ăn hết một cái đùi của Ma Nha trư đã đủ nói lên nó tuyệt đối cường đại vô cùng, tu vi chỉ sợ không dưới Thiên đan cảnh, về phần cao bao nhiêu hắn đoán là chưa đến Thần cấp mà thôi. Mỗi người đều có bí mật nên hắn cũng không muốn hỏi trực tiếp Vũ Thiên Quân ah.

Mấy cái nữ nhân nhiều lần muốn thử cùng Tiểu Vân câu thông thì đều bị nó không chút để ý làm cho các nàng tức giận không thôi, thế nhưng càng như thế càng làm cho các nàng muốn được cùng nó tiếp xúc, chỉ là hiện thực không như ý tưởng mà thôi.

“Thiên Tứ đệ đệ! Cho ta ôm Tiểu Vân một chút không được sao?”. Khương Vân Mộng quay sang nói với Vũ Thiên Quân, tên này tuy rằng biến thái thế nhưng hình như rất dễ nói chuyện, Tiểu Vân có lẽ là cái nào đó Yêu thú lợi hại, chỉ riêng việc ăn hết một cái đùi của Thần cấp Ma Nha trư đã nói lên nó cường đại rồi, ở đây trừ Vũ Thiên Quân cùng Sát Ám Thiên ra không ai ăn được, cho dù ba người Vạn Kinh Thần cũng không được! Đương nhiên nàng không biết hai người kia ăn như thế nào, Vũ Thiên Quân cường đại như vậy có một cái thú sủng cường đại nàng cũng không mấy giật mình.

“Đúng vậy! Cho chúng ta ôm nó một lát thôi, nhìn nó đáng yêu như vậy...”. Một cái nữ nhân khác cũng ánh mắt đáng thương nhìn Vũ Thiên Quân nói.

“Tiểu Vân không muốn ta cũng không có biện pháp, nó tính tự chủ rất cao, các ngươi nếu có thể ôm nó ta cũng không ngăn cản”. Vũ Thiên Quân cười nói, Mộc Ly còn bó tay với nó, mấy cái nữ nhân muốn chạm vào nó, hắc hắc, mơ đi thôi.

“Ah! Đợi nó ngủ ta lại ôm nó...”. Khương Vân Mộng ánh mắt giảo hoạt nói.

“Ha ha, có thể thử...’. Vũ Thiên Quân cười nhạt.

Ở một bên Võ Tình Tình nhíu mày nhìn Tiểu Vân cùng Vũ Thiên Quân, bọn hắn đều bí ẩn như nhau ah, nàng rất tò mò nó là cái nào Yêu tộc hậu duệ.

“Tiểu Vân là cái gì Yêu thú ngươi có biết sao?”. Võ Tình Tình đột nhiên nhìn Vũ Thiên Quan hỏi.

“Nó là cái nào Yêu thú thì có chuyện gì sao?”. Vũ Thiên Quân quái dị hỏi lại, là cái nào Yêu thú thì lại làm sao nha?

“Nếu nó là hậu duệ của cái nào đó Yêu tộc đại năng, ngươi đem nó thu làm thú sủng, không swoj tên kia một ngày tìm đến?’

“Há, ngươi lo lắng cho ta sao?”. Vũ Thiên Quân đột nhiên hỏi một câu không chút liên quan.

“Ngươi...”. Võ Tình Tình ngẩn người ra rồi tức giận nhìn hắn không nói. Khuôn mặt nàng đã đỏ lên rồi

“Vị kia cố nhân gửi nó cho ta chính là phụ thân nó, ngươi nói xem ta có cần sợ hắn sao?”. Vũ Thiên Quân cảm thấy trêu trọc cũng khá thú vị nha. “ Về phần nó là cái nào Yêu thú sao? Huh! Nó không phải là Yêu thú”. Vũ Thiên Quân chắc chắn nói. Hồng Hoang cự thú xuất hiện ngay sau Thái sơ sinh linh, cùng một thời đại, bọn nó có thể xem như Thái sơ sinh linh rồi, bọn nó là tổ thú mới đúng, Yêu thú đa số đều là từ Thái sơ sinh linh diễn sinh ra, đem Hồng hoang cự thú xem như là Yêu thú quả thật là sai lầm nghiêm trọng.

“Phụ thân nó...”. Ở đây bọn người lại kinh dị nhìn Vũ Thiên Quân, tên này rút cục là từ đâu chui ra? Thủ đoạn quỷ dị không nói, thiên phú cũng đáng sợ, một cái thú sủng thôi cũng có lai lịch bí ẩn. Hắn còn nói Tiểu Vân không phải là Yêu thú là có ý gì?

Không để ý bọn người kia đang quái dị nhìn mình, Vũ Thiên Quân ôm Tiểu Vân đứng dậy, tay phải bấm mấy cái pháp quyết rồi ném về phía một cái cấy, hắn liên tục làm như thế đánh lên mấy cái cây xung quanh chỗ bọn hắn dựng lều, bọn người kia thì chỉ trợn mắt nhìn hắn không biết tên này lại làm cái gì quỷ ý đây.

“Hợp!”. Sau khi đánh ấn ký lên mười tám cái cây lớn bao quanh chỗ dựng lều, Vũ Thiên Quân lại bấm thêm một cái ấn quyết đánh xuống đất hô lớn, gần như ngay lập tức mười tám cây lớn bị hắn đánh vào ấn ký sáng lên rồi sinh ra những tia sáng kỳ lạ kết nối với nhau thành một cái đồ án huyền ảo có lường, đây là một cái trận pháp! Sau đó Vũ Thiên Quân tay phải hoa lên một cái xuất hiện ba viên linh thạch bỏ vào chỗ hắn vừa đánh xuống đất rồi thu tay, toàn bộ quá trình hắn chỉ dùng tay phải mà thôi, tay trái đang ôm Tiểu Vân vẫn không nhúc nhích.

“Cửu hoàn độ sát trận!”. Trận pháp hình thành Sát Ám Thiên kinh dị hô lên, trận pháp Vũ Thiên Quân mới “tiện tay” bày ra là một cái đỉnh cấp Thông thần cấp sát trận, bình thường Thần cảnh tam trọng trở xuống bị cái này sát trận công kích gần như không có khả năng sông sót. Tên kia lại chỉ một tay mà tạo nên nó, còn là hư không tạo trận, hắn trận đạo đã đến trình độ nào rồi? Không lẽ hắn thiên phú mạnh nhất không phải là tu luyện mà là trận đạo? Nghĩ đến đây Sát Ám Thiên mắt sáng lên, rất có thể ah, Vũ Thiên Quân là một cái trận đạo quái thai!

“Ngươi nói cái gì?”. Võ Tình Tình kinh hãi nói, nàng chỉ nghe nói cái kia sát trận mà thôi, còn chưa bao giờ được tận mắt nhìn thấy nên nàng mới kinh dị nói. Cái kia là Thần cấp bên dưới Sát trận cường đại nhất ah, tên kia làm sao có thể “thuận tay” tạo ra được? Một người có thiên phú tu luyện cao tuyệt cũng không có nghĩa hắn sẽ có thiên phú rất cao ở những chức nghiệp khác đâu.

“Các ngươi kinh ngạc cái gì ah? Không phải nói buổi tối Thú loại rất hay bạo động sao? Bày ra cái này sát traanjt hì có thể yên tâm ngủ rồi, các ngươi không được trưởng bối nói lại sao?”. Vũ Thiên Quân như không hiểu nhìn bọn người kia đang kinh ngạc nhìn hắn. “Thật không được nói như vậy? Ban đêm ngủ trong rừng rất nguy hiểm nha”. Hắn không để ý bọn hắn nữa, nhảy lên một cái cây lớn không coi ai ra gì... nằm ngủ!

Bọn người bên dưới đều có xúc động muốn chửi thề, tên kia thật không biết bọn hắn làm sao lại kinh ngạc đứng hình như vậy?

“Cửu hoàn độ sát trận! Chính là nó không sai!”. Sát Ám Thiên lần nữa nhắc lại, có thể tiện tay bày trận chứng tỏ trận đạo của tên kia chắc chắn đã đến Thần cấp rồi, một cái hai mươi tuổi Thần cấp trận sư, tinh không này lại nhiều thêm một cái cự nghiệt sao? Hắn thở dài nói, không trách tên này không mấy kinh sợ Vũ gia chi nhân, lấy hắn Trận đạo trình độ cùng thiên phú, lớn lên chưa hẳn đã kếm mấy tên kia, hắn cuồng cũng có cuồng tư bản nha, có hứng thú với Cái thế Ma quân? Tinh không có mấy kẻ dám dõng dạc nói như hắn?

“Hắn trận đạo đã đến cấp độ nào rồi...”. Võ Tình Tình càng nghĩ càng thấy kinh hãi, bọn hắn có cơ may cùng một cái cự nghiệt đi chung, hắn cường đại như vậy không trách cho dù vẫn còn rất non kinh nghiệm như vậy mà trưởng bối trong nhà lại để hắn ra ngoài lịch lãm.

“Trận này trình độ rất mạnh sao?”. Khương Vân Mộng nhìn thấy Sát Âm Thiên cùng Võ Tình Tình kinh sợ thì hỏi, trừ hai người bọn hắn ra ở đây bọn người chỉ biết đây là một cái trận pháp mà thôi, Thiên Tứ kia có thể tiện tay bố trí một cái trận pháp đã rất đáng gờm rồi, xem hai người biểu hiện thì có vẻ rất lợi hại.

“Ha! Cũng không mạnh lắm, nếu tất cả chúng ta bị trận này công sát, còn sống rời đi còn phải xem mọi người lá bài tẩy rồi”. Sát Ám Thiên nhéch miệng cười lạnh, còn may tên kia chuẩn bị là đề phòng Ma thú chứ không phải bọn hắn ah. Hắn tin tưởng mình có thể rời đi, đương nhiên cũng phải xuất một chút năng lực, thế nhưng bọn người kia, hắc hắc...

“Hắn tại sao lại bày sát trận? Muốn diệt sát chúng ta sao?”. Khương Vân Mộng nghe vậy thì con ngươi co rụt lại kinh ngạc nói, tên kia rất dễ nói chuyện đây.

“Ách! Ta nói hắn muốn giết các ngươi sao?”. Sát Ám Thiên như nhìn một cái ngu ngốc nhìn Khương Vân Mộng. Chưa nói Vũ Thiên Quân trước đó nói alf đề phòng Ma thú, nếu hắn muốn dùng sát trận đối phó đám người ở đây thì sát trận làm sao còn chưa công kích ah? Nữ nhân này là ngực to không có não sao.

“Ah! Có chút giật mình, hì hì”. Khương Vân Mộng thấy Sát Ám Thiên quái dị nhìn mình thì mới suy nghĩ một chút, vừa nghĩ liền nhận ra ngay, có chút miệng nhanh hơn não ah. “Uy! Ngươi nhìn cái gì?”. Đột nhiên nàng thấy Sát Ám Thiên liếc nhìn ngực mình ánh mắt đầy vẻ khinh thường thì tức giận đỏ mặt nói.

“Ngu ngốc!”. Sát Ám Thiên phun ra hai chữ rồi không để ý nàng nữa mà quay đi chỗ khác ngồi xuống nhắm mắt điều tức, ngày mai mới alf chính thức những ngày lịch lãm.

“Ngươi...”. Khương Vân Mộng tức đến nghiến răng thế nhưng tên kia không để ý, nàng dậm chân tức giận rồi đi vào lều vải của mình, nữ nhân không như nam nhân có thể ngồi bên ngoài trời nhưu vậy ah, vẫn ưa sạch sẽ.

“...”. Đám người cũng chỉ bàn luận một chút về Vũ Thiên Quân nữa rồi cũng riêng phần mình ngồi điều tức đả tọa, lần này lịch lãm có thêm vào Vũ Thiên Quân là bọn hắn may mắn, chỉ riêng tối nay được ăn Thần cấp Ma thú thịt đã không phải ai cũng được ah. Có hắn một cái yêu nghiệt bên cạnh, vấn đề an toàn cũng sẽ đề cao hơn nhiều, hắn thể hiên ra đã cường đại hơn ba vị Thần cảnh học viên rồi.

Vạn Kinh Thần ba người thì cảm thấy may mắn vô cùng, còn may chưa cùng tên kia nổi lên xung đột hay ý định gì xấu bị hắn biết, nếu không chỉ sợ bọn hắn sẽ như con kia Ma Nha trư bị hắn làm thịt, một cái Thần cấp Ma thú trong mắt hắn cũng chỉ thành đồ ăn mà thôi, là cỡ nào hung hiểm ah. Con người luôn là như vậy, với những thứ hơn mình một chút, có kẻ sẽ cạnh tranh, có kẻ lại tìm cách làm xấu, mọi cách để làm hại kẻ hơn mình thế nhưng khi hắn đã đến một tầng thứ rất cao, chỉ có thể ngưỡng mộ mà thôi.

Một đêm như vậy yên bình trôi qua, ở đây mọi người đều chờ đợi ngày mai lịch lãm, những ngày đặc sắc sắp bắt đầu!

Tác gải: Đế Thanh

Nguồn: