Ma Thần Thiên Quân

Chương 130: Thật thành bảo mẫu?




Vũ Thiên Dương theo thương thuyền đi ra Ma hải đã có gần một ngày, kể từ khi Quỷ Nha đảo truyền ra tiếng nổ mạnh hơn ba canh giờ trước thì đoàn thuyền cũng ngay lập tức làm ra phản ứng đó là tăng tốc độ thuyền lên. Trên thuyền đa số là tu giả, bọn hắn làm sao có thể bỏ qua sự việc như vậy được.

“Huh! Bên kia áp lực ngày càng tăng, chỗ đó không phải cùng hướng Quỷ Nha đảo sao?“. Vũ Thiên Dương khuôn mặt lạnh lùng lộ ra chút vẻ mặt ngoài ý muốn lẩm bẩm, Vũ Thiên Nguyên nói ở đó có cơ duyên của hắn, thế nhưng giống như là ở đó có đại chiến, không lẽ phải tham gia tranh đoạt? “Chậc! Đã vậy thì tranh đoạt đi, tu giả đánh giết tranh bảo vậy là bình thường thôi, kẻ nào tranh giành với ta xem như hắn xui xẻo“. Hắn nhìn phía Quỷ Nha đảo ánh mắt đầy chiến ý.

Hắn không biết cách hắn tám canh giờ đường biển Vũ Thiên Nhật cũng đã xuất phát rồi, chỉ là bọn hắn đi bên cạnh Thập thất trưởng lão đang ngưng trọng nhìn phía Quỷ Nha đảo, hắn cảm thấy bên kia có uy áp kinh khủng, đại chiến hắn cũng đã cảm nhận thấy ah.

“Đi! Ta mang các ngươi đi xem mở rộng tầm mắt“. Hắn vung tay lên cuốn lấy năm người Vũ Thiên Nhật xé rách hư không mà đi để lại đám người đi thuyền trợn mắt há mồm, ai mà biết chỗ này đang đứng một cái Thánh tổ cảnh đại năng được nha. Về phần đám người Vũ Thiên Nhật cũng không làm ra bao nhiêu phản ứng, Thập thấy trưởng lão sẽ không làm hại bọn hắn!

Quỷ Nha đảo đại chiến dừng lại, bên ngoài người đã không tiếp tục nghe thấy tiếng đánh nhau nữa nhưng bọn hắn vẫn không dám đến gần chỗ đó. Bầu trời Quỷ Nha đảo lúc này hắc vân tụ tập, lôi điện đan xen, bên trong có người đang chuẩn bị độ kiếp ah.

“Thất thúc tổ! Bên trong là cái nào đại năng sao?“. Tuyệt Thánh ngưng trọng hỏi bên cạnh Thái Thương Vân Thần.

“Không phải! Là một cái người trẻ tuổi...“. Thái Thương Vân Thần kinh dị nói, tên kia là cái nào quái vật ah! Không những cản được công kích của Hư vô cảnh đại năng, khoá lại phong ấn, lúc này thậm chí còn đưa đến Lôi kiếp bá đạo như thế này! Chuyện này chỉ sợ không dấu được lâu, hắn nhìn xung quanh mấy cái dị tộc Đại Thánh thầm nghĩ. Chỉ là hắn không biết mình đang lo thừa ah.

“Hả? Một cái trẻ tuổi?“. Ở đây đều là lão quái, tu vi cao tuyệt, bọn hắn lập tức thần kinh căng cứng nhìn Thái Thương Vân Thần, bên trong đại chiến là do mấy tên kia gây nên? Người trẻ tuổi đã có thực lực này e rằng chỉ có ba người mà thôi!

“Ồ? Các ngươi biết hắn?“. Thái Thương Vân Thần thấy đám người phản ứng thì liền nói, lấy hắn lão quái cấp độ, bọn người kia biến hoá hắn không phát hiện ra mới là quái sự ah.

“Có lẽ không sai biệt lắm nên là bọn hắn!“. Tuyệt Thanh nghiêm nghị nói. “Thất thúc tổ! Không biết bên trong là một cái bạch y đeo mặt nam hay là một cái mang theo hắc lôi vực?“. Hắn quay sang hỏi Thái Thương Vân Thần.

“Huh? Đều không phải, là một cái bạch y thanh niên, cỡ hai mươi mà thôi...“. Thái Thương Vân Thần không biểu lắm, tên kia có lẽ rất nổi tiếng, không những thế cỡ như kia có đến hai người trở lên ah.

“Huh! Vậy hắn có lẽ là Vũ Thiên Nguyên...“. Tuyệt Thánh nhíu mày nói.

“Hử? Họ Vũ...“. Thái Thương Vân Thần kinh ngạc, tên kia để lại hậu nhân sao?

“A! Thất thúc tổ có chỗ không biết, hơn mười năm trước...“. Tuyệt Thánh kể lại sơ bộ một chút chuyện của Vũ gia cho Thái Thương Vân Thần nghe...

“...“. Vũ Thiên Quân nhìn trước mắt mười bốn cái hài tử, bọn hắn tất cả đều đang nằm trong tã dùng ánh mắt tò mò đánh giá xung quanh, không thể không nói bên trong phong ấn thủ lĩnh người kia làm việc sáng suốt, nếu mấy cái đại năng Thánh tổ cảnh hắn Vũ Thiên Quân chắc chắn sẽ không chút lưu tình thế nhưng ném mấy cái hài nhi, hắn quả thật không xuống tay được!

“Đủ vô sỉ ah...“. Hắn lầm bẩm. Đột nhiên bên bông một cái hài nhi một cái ngọc giản sáng lên, một bóng người hiện ra, Vũ Thiên Quân bàn tay Luân hồi chi lực lại hiện lên nhưng vẫn chưa phát, bóng người chỉ là hình chiếu mà thôi.

“Hắc hắc! Ngươi không giết chúng ta mới có thể hiện thân, xem ra ta đoán không sai ah!“. Bóng người cười đắc ý nói. “Ta không biết ngươi vì sao ngăn không cho tộc ta thoát ấn thế nhưng ngươi cản không được lâu đâu, bọn ta muốn thoát ấn mà ra không phải là tự nhiên như thế, tinh không đang hồi phục, Thái cổ chủng tộc như bọn ta sớm muộn đều sẽ phá ấn mà ra, tinh không cường đại đến một mức nào đó sẽ chèn ép phá vỡ phong ấn, chúng ta sẽ lại xuất thế!“. Bóng người ngừng lại một chút. “Bọn ta bên trong phong ấn cũng không dễ chịu, đây là mấy cái hài tử mới sinh chưa lâu của tộc ta, bên trong phong ấn không thích hợp cho bọn hắn sinh tồn nữa, hi vọng ngươi có thể chăm sóc bọn hắn, ngày bọn ta thoát ấn chắc chắn sẽ trả ân tình này!“. Bóng người nhàn nhạt dần rồi biến mất, hắn chỉ lưu lại một chút lực lượng như vậy thôi.

Theo bóng người biến mất thì bên trong phong ấn thủ lĩnh trung niên cũng ngẩng đầu nhìn bầu trời sau đó cười to nói. “Mọi người không cần lo lắng nữa, người kia không giết đám hài tử kia!“. Hắn giọng nói vang vọng cả vùng này tiểu thế giới, rất nhiều người khuôn mặt đang nặng nề đều tươi tỉnh lên, đó là con của bọn hắn ah!

“Ah! Thật xem ta là bảo mẫu? Lão quái vật quả nhiên thông minh, có thể tính được ta sẽ không giết hài tử của các ngươi...“. Vũ Thiên Quân lẩm bẩm! Người kia đặt cược thắng rồi ah, Vũ Thiên Quân hắn cho dù thế nào cũng sẽ không làm ra việc chém giết trẻ con, đây xem như giới hạn của hắn rồi! Chỉ giết những kẻ đáng chết, lạm sát kẻ vô tội hắn đâu khác gì ma đạo khát máu?

Nhìn trước mắt mười bốn cái hài tử hắn trán nổi gân xanh, làm gì với mấy tên tiểu tử này ah? Hắn... không biết trông trẻ đây!

“Ầm!“. “Uỳnh!“. Bầu trời lôi điện đan xen nổ tung, đã sắp đến lúc bắn độ kiếp rồi, đám hài tử này tình sao ah? Vũ Thiên Quân nhìn bầu trời cau mày lẩm bẩm. Rồi hắn bất chợt nhìn ra phía xa xa, chỗ đó có đám người đang quan sát phía này, hắn đã nhìn thấy Thái Thương Vân Thần cùng Ma Thánh, xem như tạm tin tưởng được!

“Xiu!“. Ném ra một đạo Luân hồi chi lực bao khoả lấy mười bốn cái hài tử hắn ném về phía Thái Thương Vân Thần, lão giả kia chắc sẽ không làm hắn thất vọng ah!

“Thái Thương Vân Thần! Ta nhờ ngươi một việc, cho đến khi ta độ kiếp xong hi vọng ngươi không để kẻ nào đụng đến chỗ ta phong ấn!“. Vũ Thiên Quân giọng nói thành tuyến vang lên chỗ đám người đại năng đang đứng ngoài Lôi vân.

“...“. Luân hồi chi lực bao lấy mười bốn cái hài tử bay đến gần chỗ đám người đang quan sát thì giọng nói của hắn cũng truyền đến, lập tức đám người chỗ này thần kinh căng cứng lên, người kia tuy rằng giọng nói có chút thay đổi nhưng vẫn rất nhiều người nhận ra, quả nhiên là tên kia, chỉ là lần này hắn không đeo mặt nạ mà thôi. Đây là còn chưa nói loại kia kinh khủng lực lượng đang bảo vệ thứ gì đó bên trong, lực lượng đó là đại biểu cho tên kia rồi ah!

“Là Bạch y Thánh quân...“. Tuyệt Thánh lạnh lùng nói. Bốn năm trước chuyện vẫn còn mới mẻ đây.

“Hử? Bạch y Thánh quân? Là hắn sao?“. Thái Thương Vân Thần cũng nhíu mày nói, theo Tuyệt Thánh nói thì có thể bọn hắn Thái Thương gia cùng tên kia có quan hệ thù địch!

“Không sai! Là hắn! Bạch y Thánh quân...“. Ma Thánh đứng cạnh đó cũng khẳng định nói, tên kia chính là cấm kỵ của rất nhiều tộc đàn cũng như thế lực ah.

“Huh! Chuyện này để sau! Hắn đã nhờ ta bảo vệ hình cầu phong ấn kia, như vậy các ngươi tránh ra đi...“. Thái Thương Vân Thánh thở dài nói. Hắn không biết là gì thế nhưng hắn tin Vũ Thiên Quân sẽ không làm chuyện làm hại đến Nhân tộc!

“Thất thúc tổ...“. Tuyệt Thánh vội la lên, tên kia nếu đem phong ấn rồi đưa ra ngoài nhờ bảo vệ như thế bên trong vật rất quan trọng với hắn ah, nếu có thể nắm lấy có thể uy hiếp hắn một chút.

“Hừm! Chỉ một chút việc này ta cũng không làm được thì quá thất vọng rồi!“. Thái Thương Vân Thần nhàn nhạt nói rồi liếc sang Tuyệt Thánh nói. “ Hi vọng tên kia nói không sai, hình như các người đã quên tổ huấn rồi ah? Sau khi trở về chúng ta lại nói! Ngươi gọi Đạo Thương đến đây đi, ta có chút chuyện cần bàn giao với hắn“. Thái Thương Vân Thần kiên định nói, hắn chắc chắn sẽ không để Thái Thương gia uy danh bị nhạo báng, về phần Đạo Thương trong miệng hắn là Thái Thương Đạo Thương, cũng chính là Thương Thánh tục danh ah. Đương đại dám gọi tên Thương Thánh như thế chỉ sợ chỉ có Thái Thương Vân Thần rồi.

“Dạ!“. Tuyệt Thánh cũng không dám nói vì nữa, tuy rằng hắn tu vi đã đuổi kịp Thái Thương Vân Thần thế nhưng bối phận ở đó, hắn cũng không muốn phá.

Ở đây không phải chỉ có mình Tuyệt Thánh nghĩ như vậy, có mấy cái Thánh tổ hậu kỳ đều đang tính toán thiệt hơn, suy cho cùng thì ở đây cũng không có ai ngoài Thái Thương gia có thù hận với Vũ Thiên Quân, chỉ để áp chế hắn mà công kích cái kia phong ấn, tự nhiên kết thù với một cái quái vật là không sáng suốt ah, huống chi còn một cái Thái Thương Vân Thần bên cạnh!

Đương nhiên có những kẻ còn tính đến lúc chư tộc đại chiến ah! Lúc đó biến hoá lại khác nhiều rồi!

Ném đi đám hài tử, Vũ Thiên Quân bắt đầu tập trung vào độ kiếp, thể nội lực lượng bài xích đã bắt đầu dung chuyển Thần Ma hai mạch rồi, nếu không có gì thay đổi, trong năm canh giờ nữa hai mạch chắc chắn bị ném ra bên ngoài cơ thể! Điều làm hắn không hiểu đó là không phải nói khi đó hắn thể nội sẽ không có kinh mạch sao? Thái sơ thân thể chắc chắn sẽ không phải như vậy, có lẽ đây là do hắn tiếp nhận Dung truyền thừa còn không đây đủ nên không biết ah.

“Hừm! Đến đâu lại tính vậy!“. Vũ Thiên Quân thở dài nói. Hắn lúc này Chủ hồn, Ma anh, Nguyên hồn đều đang đứng bên trong Luân hồi chi bàn ngay phía trên tim, Lôi kiếp lực lượng càng thêm bá đạo thì trái tim đập càng thêm bá đạo, giống như nó đang rất hưng phấn như vậy, đây như một loại bản năng!

Bọn hắn ba cái cũng đã bàn bạc xong, bết bát quá sẽ để cho Ma anh cùng Nguyên hồn đoạt xá cái nào đó Thiên tài thiếu niên xấu số, lại tiếp tục tu luyện, xem như hắn có hai cái phân thân, đương nhiên đây là xấu nhất rồi.

“Ta đến đây...“. Vũ Thiên Quân nhìn thấy Lôi vũ đâu tiên bắt đầu han xuống thì nhảy thẳng vào lôi kiếp, Luân hồi thái cực ở ngực mở ra, rất nhanh một cái cự đại vòng xoáy xuất hiện, hắn tu vi vốn đã ở Thần cảnh ngũ trọng cực hạn tuỳ thời có thể đột phá, ngay khi hắn nhảy vào Lôi cân thì đã đột phá rồi!

“Ầm!“. “Uỳnh!“. Lôi vân bên trong tiếng nổ kinh thiên động địa, hắc lôi lan tràn, Lôi vũ bay đầy trời, lôi kiếp phạm vi so với trước càng thêm rộng lớn đã đến bốn trăm dặm rồi ah! Lực lượng cường đại thậm chí đã lấn ép không gian, bên ngoài bọn người đang quan sát độ kiếp cũng đều kéo ra khoảng cách hơn vạn dặm mới dừng lại, loại kia Thiên phạt khí tức bọn hắn đều có tiên thiên cảm giác cố kị.

“Hắn là cái nào quái vật? Cái kia không phải Lôi vũ sao? Làm sao lại có thể xuất hiện ở đây?“. Thái Thương Vân Thần kinh hô, ở đây đương nhiên chỉ có mình hắn không biết Vũ Thiên Quân độ kiếp chính là Lôi vũ ah! Làm sao không giật mình, trước đây chuyện này còn oanh động cả tinh không đây.

“Thất Thúc tổ, bọn hắn Vũ gia có hai người độ Lôi vũ thành công ah! Ban nãy ta không nói đến chuyện này!“. Tuyệt Thánh lau mồ hoi một cái nói. “Tuy rằng không biết vì sao bọn hắn Lôi kiếp lại xuất hiện Lôi vũ nhưng đó chắc chắn là Lôi vũ không thể nghi ngờ, trước đây ta tận mắt thấy hắn độ Lôi vực thành công!“. Chỉ mới bốn năm thôi ah!

“Không lẽ thật là hậu nhân của người kia?“. Thái Thương Vân Thần lẩm bẩm. Thế nhưng có gì đó không đúng ah, không phải nói Vũ gia trước đó chỉ có một cái bán bộ Thần tôn thôi sao? Nếu thật là người kia lưu lại hậu nhân chắc chắn sẽ không sẽ chỉ yếu như vậy được, chí ít cũng phải có một đám Thánh tổ đi! Có cường giả nào lại muốn để cho hậu nhân mình yếu kém, bị bắt nạt kia chứ!

“Hừm! Mười bốn vạn tích Lôi kiếp dịch!“. Vũ Thiên Quân thu hoạch Lôi kiếp dịch thì một bên để ý thân thể, lần này thu được khá nhiều Lôi kiếp dịch ah! “Huh? Lực bài xích biến mất?“. Hắn đột nhiên cảm thấy thân thể không lại tiếp tục bài xích Thần Ma hai mạch nữa, đây là có chuyện gì sao?

Tác giả: Đế Thanh

Nguồn: