Ma Thần Thiên Quân

Chương 180: Thu thư đồng (2)




Vũ Thiên Quân cùng Phi Thiên hiện thân bên trong Ngoại viện lớp một hội trường tin tức lập tức làm cho hơn vạn người ở đây chú ý, đặc biệt có hơn mười người lập tức tiến sát đến chỗ hắn, con ngươi lấp lóe chiến ý thế nhưng khi nhìn thấy hai người vậy mà chỉ có Nhân đan cảnh sơ kỳ thì ít nhiều đều có thất vọng, hai người cho dù là thiên phú cao nhưng tu vi lúc này kém bọn hắn quá nhiều, còn chưa đủ cùng bọn hắn phân cao thấp, thậm chí có người còn hừ lạnh quay đầu rời đi, lưu lại chỉ có tám người mà thôi, cộng thêm Hàn Tiểu Linh đang đứng chỗ này thì có chín người, chín cái siêu cấp thiên tài cùng vô số người nghe thấy Vũ Thiên Quân nói muốn thu chín người làm thư đồng! Ngông cuồng đến cực hạn.

“Ha! Ngươi nghĩ đạt được điểm tối đa ở vòng hai thì mình là thiên hạ đệ nhất sao? Một cái Nhân đan cảnh lại muốn thu Thánh Quang Tử ta làm thư đồng, ngươi làm thư đồng cho ta còn không sai biệt lắm!”. Một người thanh niên ý phục màu vàng nhạt, tóc lại kỳ lạ màu bạch kim cười lạnh nói, sau đó liền quay đầu rời đi. “Sau này ra bên ngoài nhớ tránh xa ta một chút!”. Hắn hừ lạnh rồi quay người rời đi.

“Hắc! Ngươi cũng đủ cuồng, Tiều Cuồng Sinh ta lãnh giáo!”. Tiếu Cuồng Sinh nói xong cũng lạnh lùng quay đi. Cho dù Vũ Thiên Quân có là Thiên tài siêu cấp thì cũng không nên như thế, bọn hắn cũng là thiên tài, cho dù lại không sánh được Vũ Thiên Quân thì vẫn có ngạo khí của riêng mình, làm sao có thể khuất phục như vậy được.

“Ha ha! Lúc các ngươi quyết định quay đầu rời đi thì tương lai vĩnh viễn không có cơ hội làm thư đồng của ta, cơ hội này cũng không nhiều!”. Vũ Thiên Quân cười cười nói sau đó cũng không đứng lại chỗ này, đám người soi mói hắn không thích, liếc qua một vòng hắn ánh mắt dừng lại trước Khương Ngũ Thần hỏi. “Ngươi đi theo ta?”.

“Không sai! Ngũ Thần sau này sẽ đi theo Thiếu gia!”. Khương Ngũ Thần cười nhạt nói, chỉ là con ngươi lóe lên kinh hỉ là không thể che dấu. Hắn tuy rằng không biết Thiên Tứ này lai lịch thế nhưng trong nhà hắn Lão tổ cùng Thập cửu trưởng lão muốn hắn đến Võ Thần học viện đi theo cái này Thiên Tứ, còn nói đây là cơ duyên của hắn. Ban đầu hắn không biết Thiên Tứ là ai nhưng năm ngày trước hắn đã biết, Thiên Tứ cũng là một cái siêu cấp yêu nghiệt, trong nhà là muốn hắn đi theo học tập từ người này.

Khương Ngũ Thần một hành động lập tức làm cho đám đông như phát điên lên, Thập nhị đỉnh phong thế lực bên trong dòng chính thiếu gia, đồng thời cũng là một cái siêu cấp thiên tài yêu nghiệt lại đồng ý làm thư đồng cho một cái không biết thanh niên, một cái chỉ có Nhân đan cảnh thanh niên, cho dù lại là Yêu nghiệt nhưu thế nào thì cũng không đáng ah, Khương gia không phải quá mất mặt rồi? Lập tức lại có càng nhiều người nhìn Vũ Thiên Quân cùng Phi Thiên con người lóe lên kỳ dị quang mang, hội trường lập tức cũng có rất nhiều chú ý sang phía này.

“Xem ra Khương Vũ làm công tác tư tưởng không tệ!”. Vũ Thiên Quân cười nhạt nói rồi quay sang nhìn Hàn Tiểu Linh. “Ngươi thì làm sao? Quyết định nhanh một chút, ta đang cần một cái nữ nhân, hắc hắc!”. Hắn đột nhiên cười hắc hắc nói, chỉ là giọng điệu này có chút mờ ám.

“Hả? Cần một cái nữ nhân...”. Một lời vừa ra đám người liền xôn xao, Thiên Tứ kia nói như vậy là có ý gì? Hắn cần nữ nhân làm gì? Lập tức lại để nhiều người liên tưởng sâu xa. Nữ nhân chỗ nãy nguyện ý nhiều lắm, bọn người lại nhao nhao lên, vô số mị nhãn ném về phía Vũ Thiên Quân.

“Ách! Thiếu gia không phải là nói như vậy...”. Phi Thiên mặt đen như đít nồi nói. Cho dù hắn một cái Thánh tổ bước thứ năm cũng thấy chuyện này không ổn. Hắn biết Vũ Thiên Quân ý định là gì thế nhưng đám người này lại hiểu sang một nghĩa khác.

“Huh! Ta muốn một cái bảo mẫu thôi! Cái gì mà nhao nhao lên vậy?”. Vũ Thiên Quân kinh ngạc lẩm bẩm, trước mặt hắn Khương Ngũ Thần mặt cũng đen lại. Như vậy ngươi nói rõ ràng không được sao? Việc gì phải mờ ám như vậy?

“Ta tại sao phải đi theo ngươi làm thư đồng? Như vậy ta được gì sao?”. Khác với đám người đang nhao nhao kia Hàn Tiểu Linh nhíu mày nhìn Vũ Thiên Quân nói. Nàng tin Thiên Tứ này sẽ không tự nhiên làm như vậy, hắn cũng là thiên tài, đương nhiên sẽ hiểu thiên tài kiêu ngạo, hắn dám nói đương nhiên sẽ có chỗ dựa.

“Ồ! Được rất nhiều thứ, ta có thể giúp cô chỉ ra con đường tu luyện... Huh! Ta có thể giúp cô làm một việc, bất cứ việc gì!”. Hắn con ngươi như đột nhiên đen kịt không nhìn thấy đồng tử rất kì dị nói.

“Hử? Bất cứ việc gì?”. Hàn Tiểu Linh con ngươi co rụt, phải có đảm lượng cỡ nào mới dám nói như vậy ah? “Ha! Trước đánh bại ta lại nói!’. Nàng con ngươi chợt lóe, lựa đúng lúc Phi Thiên đang quay đầu nhìn một góc khác nàng muốn thử Vũ Thiên Quân.

“Xùy...”. Vũ Thiên Quân thấy vậy thì lắc đầu cười cười. Bên phải hắn Phi Thiên đột nhiên bước lên phía trước, tốc độ so với Hàn Tiểu Linh lại càng nhanh hơn, hắn tay trái lấy tốc độ càng thêm kinh khủng đã xòe bàn tay giơ ngay trước mặt Hàn Tiểu Linh.

“Có thể làm thư đồng của Thiếu gia là phúc phận của cô! Tốt nhất đừng làm chuyện ngu ngốc nữa!”. Phi Thiên lạnh nhạt nói. Nếu là bình thường Hàn Tiểu Linh đã chết hai lần rồi.

“Tại sao ngươi không để hắn cùng ta giao thủ? Là hắn muốn thu ta không phải ngươi!”. Hàn Tiểu Linh con ngươi co rụt lại nhưng vẫn tức giận nói.

“Hắc! Cô không phải đối thủ của ta đương nhiên lại càng không phải đối thủ của Thiếu gia, còn cần thử làm gì cho mất mặt!”. Phi Thiên quái dị cười nói.

“Hừ! Ta vẫn muốn thử!”. Hàn Tiểu Linh hừ lạnh nói. “Luôn nấp sau lưng thủ hạ thì làm sao có thể phục chúng, muốn ta làm thư đồng cho ngươi thì trước hết đánh bại ta!”. Nàng nhìn Vũ Thiên Quân khinh thường nói. Nàng không tin Vũ Thiên Quân cũng như Phi Thiên như thế nghịch thiên, nàng chiến lực đã vượt qua tu vi thế nhưng vẫn không phải đối thủ của một cái tu vi còn thấp hơn nàng, làm sao có thể chấp nhận.

“Nha đầu ngươi cũng thật thú vị nha! Phi Thiên tránh ra đi, để cho nàng thấy giãu hai chúng ta chênh lệch!”. Vũ Thiên Quân nghe vậy thì cười nói. Hàn Tiểu Linh cũng mới có mười bảy mà thôi, không sai biệt lắm cùng Mộc Ly như thế, còn rất cứng đầu cùng hiếu thắng.

“Để bổn cô nương xem...”. Hàn Tiểu Linh thấy Phi Thiên lắc lắc đầu tránh sang một bên thì lập tức lao lên, tay phải hắc quang như tiểu xà lăn lộn đánh về phía Vũ Thiên Quân, chỉ là nàng vừa mới bước lên một bước đã lập tức bị cản lại, một ngon tay đã chỉ thẳng vào trán nàng ngăn cản nàng không thể tiến thêm một bước, một ngón tay thon dài, trắng thế nhưng như mang theo vô tận lực lượng đặt trên trán nàng, nàng vậy mà không thể nhúc nhích tiến lên được. “Ngươi...”. Nàng con ngươi co rụt thì ngón tay kia cong lại rồi duỗi ra bắn thẳng lên trán nàng. “kịch!”. “Ah!...”. Hàn Tiểu Linh duyên dáng kêu lên một tiếng rồi lùi lại mấy bước tay trái sờ lên trán đã muốn đỏ lên, con ngươi tức giận nhìn Vũ Thiên Quân.

“Ha ha! Nha đầu ngươi không phục? Không phục lại đến, tiếp theo sẽ không nhẹ nhàng như thế đâu”. Vũ Thiên Quân cười nói. “Ngoan ngoãn làm thư đồng của ta đi!”.

“Ngươi trước đó nói trước đó nói có thể giúp ta làm một chuyện?”. Hàn Tiểu Linh đau muốn khóc lên làm sao lại tiến lên chịu khổ chứ, nàng từ trước đến nay còn chưa bao giờ chịu ủy khuất như vậy, chỉ là nàng đột nhiên nhớ đến Vũ Thiên Quân trước đó lời nói.

“Ồ? Chịu thỏa thuận rồi? Nói xem ngươi muốn bản thiếu gia làm gì? Trừ việc hiến thân cho ngươi bản thiếu gia dều có thể suy nghĩ!”. Vũ Thiên Quân cười nói.

“Tự luyến nhiều như vậy? Ta muốn ngươi giúp ta gặp một người! Nếu ngươi có thể đem hắn đến gặp ta như vậy ta liền làm thư đồng của ngươi”. Nàng con ngươi lóe lên giảo hoạt nói.

“Ồ? Có người nào lại làm thư đồng tương lai của ta nhớ thương như vậy, nói xem?”. Vũ Thiên Quân cười cười tự tin nói. Tinh không này không có người hắn không mời được, không mời được vẫn có cách đem người đến đây được.

“Hắn họ Vũ...”. Hàn Tiểu Linh thấy Vũ Thiên Quân tự tin như vậy thì trong lòng có chút động nói.

“Hử?”. Cả Vũ Thiên Quân cùng Phi Thiên đều quay đầu có chút bất ngờ nhìn nàng không nói. Một câu nói kia cũng làm cho xung quanh đám người con ngươi co rụt, Hàn Tiểu Linh này cũng thật dám nói ah. Họ Vũ hôm nay chính là một cái ai ai cũng sợ.

“Hì hì, không được phải không?”. Hàn Tiểu Linh con ngươi lóe lên có chút thất vọng những vẫn cười giảo hoạt nói. Hôm nay bất kể là Nhân tộc nói riêng hay bao quát cả Tinh không nói chung Vũ gia chi nhân đều vô cùng nổi tiếng, bọn hắn liệt vào là cấm kị cũng không uổng, nhất là gần nửa năm trước Bạch Y Thánh quân thể hiện ra kinh thiên chiến tích lại càng làm cho người ta đối với Vũ gia người kiêng kị cùng kính ngưỡng, Thiên Tứ cùng Phi Thiên hai người này đều là thiên tài, năng lượng lớn hơn nữa muốn mời đến Vũ gia chi nhân cũng không dễ.

“Xùy! Nói tên của hắn ra, ngoại trừ Vũ Thiên Quân ta không mời đến ra, bất kể là ai đều được!”. Vũ Thiên Quân cười cười nói. Hắn bản thân chỗ này đương nhiên không thể mời, về phần những người khác, huh, không khó lắm. Chỉ cần kiếm cái cớ đều có thể kéo người đến.

Hắn một lời nói ra không những đối diện Hàn Tiểu Linh trợn tròn mắt mà cả đám người xung quanh đều kinh sợ, đương thế dám gọi trực diện Bạch y Thánh quân tên thật chỉ sợ chỉ có mấy người Vũ gia thôi, đây chính là một loại thái độ đối với cường giả, Thiên Tứ này lại không chút kiêng kị gọi ra không phải làm cho nhiều người tức giận sao? Bọn hắn tuy rằng nhiều người tức giận nhưng cũng không làm gì nhiều, người ta có đảm lượng nói thì sẽ có kẻ đến trị, bọn hắn cũng không can thiệp được. Huống chi không thấy hắn vừa mới thu một cái Khương gia yêu nghiệt làm thư đồng sao, bọn hắn có ai muốn chọc tên kia thì cũng nên xem Khương gia mặt chỗ đó.

“Ngươi nói thật?”. Hàn Tiểu Linh sau một chút kinh ngạc thì kinh hỉ nói. “Ta cũng không cần gặp Bạch y Thánh quân, ta muốn gặp là Vũ Thiên Dương, Thiên Dương tử kia!”. Nàng vội nói sau đó lén nhìn Vũ Thiên Quân. “Nếu ngươi có thể bảo hắn đến gặp ta, ta sẽ làm thư đồng của ngươi”.

“Huh?!? Trước ta muốn biết ngươi cùng tiểu tử mặt lạnh đó có quan hệ gì? Mời hắn đến đây cũng không dễ!”. Vũ Thiên Quân nhíu mày nói. “Nha đầu ngươi ...thích hắn?”. Hắn nghi ngờ hỏi.

“Nói bậy...”. Hàn Tiểu Linh giống như mèo bị dẫm đuôi đang nhìn Vũ Thiên Quân thì giật mình nói sau đó cúi mặt xuống, cho dù có khăn che mặt vẫn có thể nhìn thấy nàng khuôn mặt đỏ bừng lên rồi.

“Xùy... ha ha! Chuẩn bị tinh thần làm thư đồng của bản thiếu gia đi! Nhiều nhất ba tháng hắn sẽ đến đây!’. Vũ Thiên Quân thấy vậy thì phì cười nói. “Cũng đến lúc rồi, mấy lão gai hảo kia đã đến!”. Hắn nói xong thì nhìn phía xa một bục cao ở cuối hội trường lớn nói. Chỗ đó đã đến một đoàn người, tu vi đều không thấp, thấp nhất vậy mà cũng có Thần chủ cảnh trở lên, có thể thấy Võ Thần học viện cường đại cùng đáng sợ.

Vũ Thiên Quân nói làm cho đám người đang kinh sợ, trước đó hắn nói thế nhưng rất làm người kinh sợ, tên này năng lượng lớn đến mức có thể mời đến Vũ gia chi nhân, ba tháng, ba tháng sau chắc chắn Võ Thần học viện sẽ có vô số người chờ đợi, chờ đợi nhìn thấy cái kia bí ẩn Thiên Dương tử. Cho đến nay hắn cũng mới hiện thân hai lần mà thôi, một lần hắn đến Phượng đảo tham gia luận võ thể hiện ra chiến lực làm người than thở, lấy Địa đan cảnh đỉnh phong đánh bại Thần cấp nhất trọng thiên tài tu giả dị tộc, Hỏa Nham tộc, lần thứ hai hắn hiện thân là nửa năm trước bên ngoài Quỷ Nha đảo, nghe nói hắn đã đột phá Thần cảnh rồi, một cái hai mươi tuổi Thần cảnh có bao nhiêu đáng sợ ah.

“Im lặng một chút!”. Một giọng nói trầm thấp vang lên vang vọng cả hội trường, người nói là lão giả đi đầu của đám người Võ Thần học viện, tu vi của lão giả vậy àm cũng có Thánh tổ bước thứ hai. Chỉ là một lần khai mạc năm nhất Ngoại viện mà thôi đã có Thánh tổ cấp đại năng hiện thân, cho dù là Vũ Thiên Quân cũng có chút bất ngờ.

“...”. Lão gải nói làm cho tất cả hội trường im lặng lại, dù sao lúc này bọn hắn đều là học viên ở Võ Thần học viện, dù sao cũng nên tôn trọng những người đi trước cùng với trưởng bối.

“Trước tiên ta chúc mừng các ngươi đã trở thành học viên của Võ Thần Học viện ta!”. Lão giả trước tiên mở miệng nói, giọng nói uy nghiêm thần thánh. “Bất kể các ngươi trước đây là ai khi đã vào Học viện thì đều như nhau, không phân biệt thế gia, tán tu, bọn ta chỉ hỏi tu vi cùng năng lực, tin rằng trước khi các ngươi vào đây đã hiểu những quy củ của Học viện, bên ngoài có một cái bảng lớn các ngươi nếu có ai không biết hoặc chưa rõ có thể ra đó xem lại!”. Hắn dừng lại một chút. “Sau đây ta sẽ nói một chút”.

“Bên trong Học viện ngăn cấm việc giết người của Học viện, chỉ có những người có bổn phận hoặc thẩm quyền mới có thể!”.

“Các ngươi đều là mới vào nên đều được xem là Năm nhất Ngọa viện, muốn đi đến Năm hai thì đợi hai tháng sau khiêu chiến ở Khiêu chiến đường, đương nhiên điều kiện tiên quyết là các ngươi phải có tu vi tương ứng mới được được khiêu chiến!”.

“Còn có một Võ Thần hội, các ngươi nếu muốn vào đương nhiên cũng cần yêu cầu đặc biệt, Võ Thần hội là song song với học viên nên cũng sẽ không ảnh hưởng đến các ngươi trong quá trình học tập!”.

“...”. Lão giả nói các đặc điểm quy định cũng có nửa canh giờ mới dừng lại, một đám học viên đều nghe say sưa không bỏ sót chút nào, xem như tuân thủ quy định.

“Haizzz, Vậy là hai tháng sau mới có thể lên cấp rồi...”. Vũ Thiên Quân thở dài nói, đồng thời như hắn còn có rất nhiều người khác, bọn hắn điều kiện đủ nhưng vẫn thiếu thời gian đi khiêu chiến mà thôi.

“Sau đây ta sẽ nói một chút mấy cái Thiên tài yêu nghiệt năm nay, những ai có tên thì lên đây trình diện”. Lão giả lại nói, cũng nên giới thiệu một chút để lấy đối tượng phấn đấu ah.

Tác giả: Đế Thanh

Nguồn: