Ma Thần Thiên Quân

Chương 192: Vũ Thiên Dương đến Võ Thần thành




Nhân tộc Thập nhị thế lực đỉnh phong là Nhất viện, Nhị gia, Tam điện, lục đại Thánh tông!

Nhất viện đương nhiên là nói Võ Thần học viện, Võ Thần học viện bên trong cường giả nhiều như mây, được xem như thế lực có số lượng Thánh tổ cảnh đại năng nhiều nhất trong các thế lực của Nhân tộc, đương nhiên đây chỉ là mặt ngoài mà thôi, chính xác có bao nhiêu cường giả thì không người biết chính xác.

Nhị gia phân biệt là Khương gia cùng Thái Thương gia. Khương gia đứng đầu cường giả hôm nay là Thánh tổ cảnh đỉnh phong Đao Thánh, tuy rằng hắn không được liệt vào trong Thập thánh nhưng cũng không có bất kỳ kẻ nào dám khinh thường hắn, một cái Thánh tổ cảnh đỉnh phong có cái nào là đơn giản? Về phần Thái Thương gia thì càng không cần phải nói rồi, tuy rằng Thái Thương gia gặp Thánh tộc ẩn mình nhiều năm, thẩm thấu làm thực lực giảm một đoạn nhưng theo Thái Thương Vân Thần trở về, gia tộc có ba vị Đại Thánh, Thái Thương Vân Thần tu vi càng là đỉnh cao Nhân tộc, Thái Thương gia có xu hướng chính là đệ nhất Thế lực Nhân tộc cũng như tinh không rồi. Đương nhiên là chưa kể đến mấy cái quái vật kia.

Tam Điện lại là Thiên hồn điện, Phong thần điện, Ám thánh điện! Ba thế lực này cường đại là không thể nghi ngờ, cường giả Thánh cảnh cũng là không ít. Trong đó thần bí nhất là Ám Thánh điện, thế lực này giống như là tu luyện ma công một loại, cũng khá thân cận Ma tộc thế lực, chính thức như thế nào có lẽ chỉ có mấy cái cự đầu biết mà thôi.

Lục đại Thánh tông phân biệt là, Thiên cương kiếm phái, Ngũ hành Thánh tông, Hợp hoan Thánh tông, Phật thiên Thánh tông, Thái Hư môn cùng Huyền môn! Trong Lục Thánh tông thì Phật tông, Thái hư môn cùng Huyền Môn gần như ở vào trạng thái ẩn, rất ít khi có truyền nhân đi ra ngoài thế nhưng bọn hắn cường đại là ngấm vào lòng người, thỉnh thoảng lại có mấy cái Thánh tử, Thánh nữ đi ra đánh đập tàn nhẫn chuyện này cũng có không ít, chỉ là theo thời gian gần đây Tinh không biến đổi các Thánh tông này cũng hoạt động trở lại rồi, cũng khá sôi động.

Ngoài thập nhị thế lực xưng bá ra Nhân tộc còn có thế lực cường đại khác là Đan hội, Khí hội, Trận hội, Tụ phúc lâu cùng Thiên cơ cốc, năm thế lực này tồn tại từ bao nhiêu đời mà không sụp đổ đương nhiên không có thế lực nào dám xem nhẹ bọn hắn, tổng thể thực lực có lẽ không kém một cái đỉnh phong thế lực, đây cũng chính là một phần vô cùng mạnh mẽ lực lượng! Mặt khác còn có Ẩn thế gia tộc, bọn hắn thậm chí còn bí ẩn hơn Tam đại Thánh tông kia nhiều, hầu như cách biệt hẳn với thế nhân, hậu nhân đi ra càng là dấu đi thân phận không lộ chút tiếng gió nào! Đây đương nhiên là không nói đến Ngũ đại thờ phụng gia tộc đã biến mất từ Thái cổ kia, ngoài ra còn không nói hai cái cường tộc ở Thượng cổ biến mất là Man tộc cùng Vu tộc, bọn hắn tuy rằng gọi khác tên đi nhưng bản chất đều là Nhân tộc, khác chỉ có cách thức tu luyện mà thôi!

Man tộc cũng như tên gọi của họ, chủ tu chính là thân thể, thân thể thành thánh chính là con đường mà bọn hắn đi, Man tộc chính là một đại tộc đàn vô cùng lớn ở Thượng cổ được dẫn dắt bởi Man Thần! Vu tộc thì trời sinh thân thể cũng rất cường đại nhưng bọn hắn chủ tu là cấm chú, nguyền rủa các loại chú ngữ... vô cùng quỷ dị, ở Thượng cổ còn lại tin tức thì Vu tộc được Đế Giang dẫn dắt mà đi hướng huy hoàng. Đương nhiên theo hai tộc đàn cường đại này biến mất, còn lại chỉ là một số cổ văn cùng truyền thừa dải rác mà thôi...

Tính đến cuối cùng chính là một cái “Tiểu” gia tộc gần đây quật khởi mạnh mẽ đến làm cho cả Tinh không rung chuyển, một cái suýt bị diệt tộc Vũ gia! Vũ gia mở đầu con đường huy hoàng là Vũ Thiên Quân, đến nay hắn vinh dự là tinh không đệ nhất cường giả! Tiếp đó là Vũ Thế Thần cùng Vũ Thiên Nguyên, hai người này chiến tích cũng không đáng sợ như Vũ Thiên Quân nhưng không có ai dám nói bọn hắn như thế nào. Vũ Thế Thần chiến lực đã vượt qua Thánh cảnh, về phần Vũ Thiên Nguyên được cho là còn nhỉnh hơn Vũ Thế Thần, bọn hắn ba người chính là cự đầu cường giả chân chính của Tinh không lúc này!

Chỉ là cho đến nay Tinh không đang không ngừng biến động, càng thêm nhiều nguyên địa hiện thế, Dị tộc âm thầm làm việc, đã không cùng Nhân tộc đánh nhau, bọn hắn giống như đang co lại âm mưu gì đó, tạm thời còn không biết bọn hắn có ý gì. Mặt khác, gần đây tinh không giống như nở ra càng thêm rộng lớn, tinh không ngược lại càng thêm cứng rắn, cường giả thậm chí đã bắt đầu cảm nhận được muốn xé rách hư không càng thêm khó khăn... Một thời đại mới đang mở ra ngay trước mắt rồi.

.........................

Thời gian hai tháng thấm thoắt trôi qua, Võ Thần học viện bên trong đương nhiên cũng biết đến Thái cổ thập địa hiện thế, bên trong học viên có người hưng phấn, có người sợ hãi nhưng có một cái không khí chung chính là khẩn trương vô cùng. Cho dù là như vậy nhưng hôm nay bên ngoài Võ Thần học viện cũng xuất hiện không ít người, hiện ra cũng có hơn vạn, số người ẩn đi quan sát cũng có không ít, bọn hắn giống như đều đang chờ đợi một người nào đó.

“Võ Thần thành...”. Lúc này bên ngoài Võ Thần thành cửa đông một người mặc hắc y dài, mũ trùm đen rộng che lại khuôn mặt nhưng từ hình dáng người ta cũng dễ dàng đoán được người này là một cái nam tử, Hắn ngửa mặt nhìn ba chữ Võ Thần Thành lớn trên cửa thành lạnh nhạt nói.

“Năm mươi cái hạ phẩm linh thạch!”. Thủ vệ cổng thành thấy một cái được hắc y bao phủ người đang đi về phía của thành thì giơ tay ra cản lại lạnh nhạt nói.

“Ồ?”. Vũ Thiên Dương kinh ngạc ồ lên, lần này vào thành phí cũng không ít nha. Chỉ là hắn... không có linh thạch! “Nếu là không có thì làm sao mới có thể đi vào?”. Hắn lắc đầu lạnh nhạt nói.

“Công tử! Người kia thật thú vị!”. Một giọng nưa mềm mại mang theo dâm dãng khiêu gợi vang lên, quả thật muốn làm cho người ta sôi máu.

“Ha ha! Không có linh thạch thì đừng hòng vào thành!”. Bất chợt một giọng nói hung hăng càn quấy vang lên. “Bất quá nếu ngươi đi theo làm người hầu của bản thiếu gia, trở thành con chó bên cạnh ta thì việc vào thành đơn giản hơn nhiều!”. Người nói là một cái Thanh y nam tử, cũng xem như tuấn lãng, chỉ là tu vi mới có Tụ nguyên cảnh, lại còn phù phiếm không vững, đang ôm một cái vũ mị thiếu nữ nhìn Vũ Thiên Dương cười cợt nói. Phía sau hắn đi theo ba người Thần cảnh nhị trọng làm hộ vệ, thân phận có lẽ không nhỏ.

“Ồ? Thập tam công tử!”. Thủ vệ nhận ra Thanh y nam tử cười nói. “Mời công tử vào thành!”. Hắn cung kính nói.

“Huh! Ngươi vừa nói cái gì?”.Vũ Thiên Dương tâm tình đang có chút thú vị thì bị chọc tức lạnh lùng nhìn Thanh y nam tử, một cái nhãi nhép mà thôi, thông thường hắn đương nhiên sẽ không để ý, chỉ là tên này dám nói ngu ngốc như thế trong lúc hắn đang vui vẻ...

“Ồ? Ta nói ngươi không nghe rõ sao? Làm người hầu...”. Thanh y nam tử nghe vậy thì kinh ngạc quay lại nói, tên này không biết hắn là ai đi? Chỉ là hắn đang nói thì bị một bàn tay nắm lấy bóp nghẹt cổ họng, một đôi mắt như hung thú lạnh lùng nhìn hắn.

“Người hầu?”. Vũ Thiên Dương lạnh lùng nói. “Xem ra ngươi không chịu một chút đau khổ thì không biết việc mình ngu ngốc có bao nhiêu hậu quả ah?”.

“Hả? Mau buông thiếu gia!”. Ba cái hộ vệ lập tức lao về phía Vũ Thiên Dương xuất quyền nhằm cứu ra Thiếu gia nhà bọn hắn, chỉ là hắc y nhân kia lại đem Thanh y nam tử thành bia đỡ cản lại trước mặt, ba người bị biến cố bất ngờ chỉ có thể tổn hại chính mình thu chiêu.

“Ngươi là ai? Mau buông ra Thập tam công tử, nếu không Võ Thần thành không ai cứu được ngươi!”. Thủ vệ thành lập tức lao ra bao vây lấy Vũ Thiên Dương, kẻ đứng đầu tu vi cũng có Thần cảnh nhị trọng lạnh lùng nói.

Chuyện bất chợt xảy ra cũng làm cho người đang qua lại cổng thành dừng lại nhìn, trận thế kia không nhỏ, rất nhanh liền cản lại Võ Thần thành cửa đông dòng người qua lại.

“Ngươi thân phân không nhỏ ah? Thành vệ quân đều bảo vệ ngươi như vậy? Hắc hắc!”. Vũ Thiên Dương thấy như vậy thì cũng không chút hoảng sợ mà cười hắc hắc lạnh lùng nói.

“Khặc! Ta là con trai thứ mười ba của Võ Thần thành thành chủ, ngươi dám đụng đến ta đã là phải chết không thể nghi ngờ...”. Thanh y nam tử ho khan một cái rồi lạnh lùng nói.

“Ha ha! Nói như vậy cho dù ta thả ngươi cũng phải chết không thể nghi ngờ, như vậy ta nên giết ngươi vẫn hơn, thêm một cái đệm lưng nha!”. Vũ Thiên Dương nghe vậy thì đột nhiên cười nói. Hắn thời gian này giết chóc còn ít sao? Thêm một cái phế vật chỉ biết dựa thế cũng không có gì.

“Không không! Ta đảm bảo nếu ngươi thả ta ra, ta sẽ để ngươi đi!”. Thanh y nam tử nghe vậy thì vội hô lên, đang trong tay người không thể không co lại ah, hắn cảm nhận thấy cái này bí ẩn hắc y nhân có gan chém giết hắn, không thể đem cái mạng nhỏ ra đùa được đi.

“Đúng vậy! Chỉ cần ngươi thả Thiếu gia, chúng ta sẽ để ngươi rời đi Võ Thần thành...”. Ba cái hộ vệ một người đứng đầu nói.

“...”. Người đi bên đường xúm lại xem náo nhiệt càng lúc càng nhiều, cũng rất nhiều người nhận ra Thập tam công tử, có người cười lạnh nguyền rủa,c ó người lại cười trên nỗi đau của người khác.

“Hừ! Cút đi! Sau này tốt nhất nên giữ mồm!”. Vũ Thiên Dương con ngươi lóe lóe thả ra Thanh y nam tử nói.

“Khặc! Khặc!”. Thanh y nam tử sau khi thoát khỏi tay của Vũ Thiên Dương thì ho khan một lúc, đám người hộ vệ cũng lập tức tiến lên xem hắn làm sao, chỉ là hắn lại gạt tay mọi người ra chí thẳng Vũ Thiên Dương. “Ta muốn hắn sống không bằng chết!”. Lời nói ngoan độc có bao nhiêu thì ngoan độc bấy nhiêu, hắn bao nhiêu năm từ khi được sinh ra chính là được người nâng niu che giữ, bên trong Phủ thành chủ hắn địa vị tuy rằng kém xa mấy người anh em khác nhưng hắn ở bên ngoài vẫn là ác bá một phương, ăn một cái thiệt thòi lớn như vậy từ một cái ngoại lai, hắn đương nhiên không thể nhịn được!

“Bắt hắn lại!”. Hộ vệ bên trong kẻ dứng đầu đối với thành vệ đội hét lên, lập tức đám người vây chặt lấy Vũ Thiên Dương, giáo mác, đao kiếm xoạt xoạt rút ra chĩa thẳng Vũ Thiên Dương.

“Đùng giết hắn! Ta muốn hắn sống không bằng chết, để cho hắn biết đắc tội bản thiếu gia!”. Thanh y nam tử lại hét lên, con ngươi nhìn Vũ Thiên Dương giống như dã thú không mấy sai biệt.

“Ồ? Không phải các ngươi nói không cản ta rời đi Võ Thần thành sao? Làm sao lại muốn bắt ta rồi?”. Vũ Thiên Dương có vẻ giật mình lạnh lùng nói.

“Hắc hắc! Thật đúng là ngu ngốc tiểu tử! Chịu chói đi, nếu không đừng trách bọn ta độc ác!”. Thành vệ đội trưởng Thần cấp nhị trọng cười lạnh nói. Xem ra tên này là mới ra ngoài gia tộc tu luyện ah, ngu ngốc như vậy xem ra kinh nghiệm sống còn rất ít, rơi vào tay Thập tam công tử... Thành vệ đội trưởng có chút lắc đầu.

“Các ngươi thân là tu giả vậy mà nói không giữ lời...”. Vũ Thiên Dương như lâm đại địch nhưng vẫn lạnh lùng nói làm cho đmá người thành vệ đội cười lạnh không thôi. Tiểu tử này không biết kết quả của mình rồi.

“...”. Đám người xung quanh cũng chỉ lắc đầu thở dài như không có bất kỳ ai lên tiếng nói chuyện, lòng người ấm lạnh, vì một người dưng bọn hắn đương nhiên sẽ không đối với Thập tam thiếu gia của Phủ thành chủ đối địch, tuy rằng biết sai là Thập tam thiếu gai kia nhưng người ta nắm đám lớn ah, chỉ trách tên kia quá ngu ngốc thôi.

“Ha ha! Mau bắt hắn lại cho ta! Bây giờ biết sợ thì đã muộn!”. Thập tam thiếu cười lớn ra vẻ đắc ý nói.

“Huh! Trong dự liệu của ta!”. Vũ Thiên Dương đột nhiên thu lại vẻ sợ hãi đứng thẳng lạnh nhạt nói. “Chậc! Xem như đủ lý do để ta giết ngươi rồi, Tứ ca lúc này sẽ không xem ngươi là người vô tội rồi!”. Hắn đứng thẳng lên lạnh lùng nói. “Cút!”. Hắn gầm lên một tiếng lập tức đám người thành vệ đội như gặp trọng kích, hơn hai mươi người lập tức bị đánh bay về phía sau đập vào tường thành mới dừng lại. Đồng thời hắn thân hình như quỷ mị tiến lên hai bước, vươn tay túm lấy cổ của Thành vệ đội trưởng, một cái Thần cảnh nhị trọng thiên trong tay hắn còn không thể gây nên chút nào bọt sóng.

“...”. Biến cố bất ngờ để cho Thành vệ đội trưởng cũng không kịp phản ứng thì một bàn tay trắng, ngón tay dài hữu lực nắm lấy cổ hắn làm hắn không thể nhúc nhích, hắn lúc này mới biết người trước mắt cường đại cỡ nào, chí ít cũng có Thần cảnh Lục trọng thiên chiến lực!

“Hả?”. Ba cái hộ vệ nhận ra biến hóa đột ngột thì Thành vệ đội trưởng đã như con gà bị nhấc lên giữa không trung. “Thiếu gia mau chạy!”. Cho dù nơi này là Võ Thần thành phạm vi rồi nhưng muốn có cường giả đến trấn áp cuồng đồ kia vẫn còn cần thời gian. Thập tam thiếu gia bị gọi tỉnh lập tức kéo theo thiếu nữ chạy nhanh vào bên trong Võ Thần thành, hắn tin tưởng bên trong thành tuyệt không có người dám giết hắn.

“Ha!”. Vũ Thiên Dương ném thành vệ đội trưởng sang một bên, chân đạp bộ pháp huyền diệu đến gần ba cái hộ vệ Thần cảnh nhị trọng, khi đi qua ba người bọn hắn tay trái như hoa lên, ba cái hộ vệ lập tức như gặp trọng kích bị đánh bay thổ huyết đập thẳng vào tường thành ngất đi không biết sống chết. “Hai ngươi đều phải chết!”. Hắn tay hóa trảo chụp về phía nam nữ hai người, khí lãng tung bay, trúng một trảo này hai người phải chết không thể nghi ngờ.

“Vị đạo hữu này! Thập tam thiếu gia là người của Phủ thành chủ, nếu ngươi giết hắn chỉ sợ phiền phức không nhỏ!”. Đột nhiên một giọng nói vang lên, một cái áo xám trung niên nhân hiện thân phía sau Thập tam thiếu gia ngăn cản lại một trảo này. Chỉ thấy hắn tay hóa kiếm điểm nhẹ vài cái đã hóa giải được trảo kình của Vũ Thiên Dương. Người này tu vi vậy mà có Thần chủ ngũ trong thiên, Võ Thần thành không hổ là Võ Thần thành ah, loại này Thần cấp cường giả tùy tiện xuất hiện.

“Tính ngươi là kẻ cản đường rồi!”. Vũ Thiên Dương cười nhạt nói. “Ma nhật thiên quyền!”. Hắn tay nắm lại đấm về phía trung niên nhân.

“Hả?”. Trung niên nhân con ngươi co rụt, hắn đương nhiên người kia bí ẩn cường đại như vậy, ta phải hoa lên một thanh bạch kiếm hiện ra, hắn tay phải nắm kiếm chém về phía Vũ Thiên Dương. “Thiên vân kiếm luyện!”.

“Huh! Không tồi! Tránh sang một bên đi!”. Vũ Thiên Dương hơi chút kinh ngạc nói, chỉ alf trung niên kia còn lâu mới là đối thủ của hắn. Một chiêu giao thủ đã phân thắng bại, đẩy trung niên nhân sang một bên hắn bước qua đuổi theo thanh niên nam nữ kia đã cách hắn hơn trăm trượng.

“Đạo hữu! Hắn là con của Thành chủ, ngươi giết hắn chỉ sợ cũng không sống được lại còn liên lụy gia tộc ngươi...”. Trung niên một chiêu thất bại thế nhưng thấy Vũ Thiên Dương bỏ qua mình thì hô lớn nói, đây là có lòng tốt ah!

“Ha ha! Trước phải xem bọn hắn có thể đụng đến ta hay không đã, về phần gia tộc, hắc hắc, cho Thành chủ kia mười cái lá gan cũng không dám nói...”. Vũ Thiên Dương cũng không quay đầu cười lớn nói, hắn vẫn lao người về phía hai cái thanh niên nam nữ kia, gió tốc lên thổi bay mũ trùm hiện ra khuôn mặt tuấn mỹ nhưng yêu dị của hắn.

“Ha! Ta cũng muốn xem ngươi là cái nào hung đồ lại dám ở bên trong Võ Thần thành truy sát Thập tam công tử”. Bất chợt một tiếng cười lạnh vang lên, một cái trung niên nhân lăng không hư độ uy thế kinh người khóa chặt lấy khí cơ của Vũ Thiên Dương!

Tác giả: Đế Thanh

Nguồn: