Ma Thần Thiên Quân

Chương 222: Kịch chiến Hắc thủy huyền xà




“Rầm!”. “Rắc!”. Hỗn mang lãnh địa bên ngoài hơn vạn dặm, đại thụ cao vút, núi rừng triền miên sống lấy vô số hung thú, chỉ là lúc này không có bất kỳ sinh vật nào dám ho he lên tiếng hay di chuyển, bọn nó đều đang kinh hãi quan sát một chỗ, chỗ này đại thụ khắp nơi đổ nát, đại địa bị cày xới lên ngỗn ngang, như có hai cái quái vật đang vật lộn, chỉ là hai cái quái vật này một lớn một nhỏ khác biệt, bọn hắn còn chưa làm gì được nhau, ở phía xa xa một cái nhân loại ăn mặc có chút quái lạ đang hứng thú bừng bừng nhìn sang đại chiến, thỉnh thoảng lại có cự thạch, địa thụ thân gãy bay về phia hắn nhưng không chút ảnh hưởng đến hắn tâm tình.

“Vũ huynh giống như còn chưa dùng toàn lực!”. Cường nhìn đại chiến lầm bẩm. “Hắc thủy huyền xà kia lại còn chưa vận dụng thần thông của nó, xem ra một người muốn đả bải nó không dễ...”. Hắn trầm ngâm.

“Đỉnh cấp hung thú quả nhiên đáng sợ...”. Vũ Thiên Quân một lần nữa bị Hắc thủy huyền xà đánh bật ra ngoài thì cũng phải công nhận gật đầu nói. “Nói Thái âm chân thủy còn chưa dùng đến, hừm, xem ra cùng nó đánh giết với ta lúc này vẫn khó có phần thắng!”. Hắn lắc lắc đầu nghĩ, xem như ước định ban đầu về chiến lực của hắn là không sai. Đương nhiên đây là Vũ Thiên Quân cảm thấy chưa đủ mà thôi, đổi thành người khác, cho dù xưng tụng muôn đời thiên kiêu nhưng có thể ở Thánh tổ cảnh cùng Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất đối chiêu đã đếm trên đầu ngón tay rồi, làm được như Vũ Thiên Quân lúc này thì đã bao nhiêu thời địa này không biết đã có ai chưa...

“Ghh ...”. ‘Gừm...”. Hắc thủy huyền xa cùng Vũ Thiên Quân tách ra lạnh lùng nhìn hắn, nó đương nhiên không nghĩ đến một cái Nhân loại Thánh tổ bước thứ chín lại cường đại như vậy, lực lượng tuy rằng kém nó nhưng lại như vô cùng vô tận, cùng nó đối chiến cho đến lúc này vẫn chưa rơi vào hạ phong! Kẻ này mới chỉ vào Thánh tổ bước thứ chín mà thôi, đợi hắn đến Thánh tổ bước thứ chín đỉnh phong thì chiến lực sẽ đến mức nào? Không lẽ nó lại phải cần đến Thần thông để tiêu diệt kẻ địch “nhỏ yếu” hơn nó này?

“Ha ha! Vũ huynh, xem ra vẫn là để ta cùng đến ah!”. Cường thấy Vũ Thiên Quân cùng Hắc thủy huyền xà tách ra thì cười lớn đứng dậy nói. “Ngươi là hung thú đầu tiên bọn ta thấy, theo ước định ngươi sẽ thành bữa ăn tiếp theo nên người chịu chết đi!”. Hắn chân đạp hư không nhàn nhã đi về phía Hắc thủy huyền xà, biểu hiện vô cùng tự tin.

Khác hẳn với mấy ngày trước còn không biết phi hành, hôm nay Cường đã có thể tùy tiền đi vào hư không không chút khó khăn, hắn ngộ tính đáng sợ không thể tả!

“Chết!”. Hắc thủy huyền xà con ngươi co rụt gầm lên, thân thể thô to có hơn ba trượng dài hơn trăm trượng nó đột nhiên co lại cuộn tròn lại rồi bất ngờ lao về phía Cường, chỉ có thể thấy một bóng đen mờ.

“Ha ha! Vẫn là hai chúng ta rồi!”. Vũ Thiên Quân cười lớn cũng lao theo Hắc thủy huyền xà, mục tiêu của hắn đương nhiên là Hắc thủy huyền xà, hình thành một cái kỳ lạ đuổi bắt.

“Ngươi có thể sao?”. Cường nhếch mép cười, hai tay gồng lên, hắn vốn mặc một chiếc áo kỳ quái ôm sát người lúc này đã không chịu được căng phồng lập tức rách ra. “Để xem thực lực lúc này của ta ah!”. Hắn không chút sợ hãi lao về phía Hắc thủy huyền xà đang lao về phía mình. Bộ dáng chính là lấy cứng chọi cứng!

“Ầm!”. Một tiếng trầm đục vang lên, Cường lấy thủ đoạn cực đoan nhất cùng Hắc thủy huyền xà va chạm, hắn hai tay nắm lấy nhau xuất hiện ngay trước đầu Hắc thủy huyền xà nện xuống, phong cách hoang cổ như hai cái hung thú cận thân vật lộn! Hư không rung động kịch liệt, hắc thủy huyền xà thân thể to lớn đang lao lên cũng như khựng lại một chút, Cường thì cũng như Vũ Thiên Quân trước đó lấy tốc độ kinh khủng hơn bay ngược trở lại va đổ không biết bao nhiêu đại thụ thì mới ngừng lại.

“Ha ha! Tiện nghi ngươi rồi!”. Hắc thủy huyền xà một chút chậm lại thân hình thì Vũ Thiên Quân cũng như một cái bóng hiện lên phía sau đầu nó. “Hủy thiên ma quyền!”. Hắn không chút chần chờ, lập tức tung lên quyền đầu đấm ngay sau gáy Hắc thủy huyền xà.

“Uỳnh!”. Hắc thủy huyền xà vốn là công kích Cường thế nhưng cho dù nghĩ nát óc nó cũng không thể đoán được đó Cường thân thể thậm chí còn bá đạo hơn Vũ Thiên Quân, cường đại đến làm cho nó kinh hãi, làm sao thân thể một cái Nhân tộc có thể cường đại như vậy được? Một lần phán đoán sai để nó phải trả giá đắt, tuy đánh bay Cường nhưng Vũ Thiên Quân đại chiêu cũng đánh lên sau gáy nó, cự lực kèm theo kinh khủng Hủy diệt lực lượng đánh lên thì cho dù nó tự tin với lân giáp cũng phải sợ hãi, một tiếng trầm ngưng vang lên, Hắc thủy huyền xà cự đại thân thể lập tức bị đánh bay đi một đoạn, kỳ lạ hướng về phía kia...

“Ghh...”. Hắc thủy huyền xà rít lên một tiếng đau đớn. “Ta...”. Nó đang định nói gì đột nhiên im bặt, một cái nắm đấm đã dần to lên trong mắt nó, chính xác thì có một người đang đấm về phía con mắt như cái đèn lông lớn kia của nó, lực lượng khiến cho hư không cũng phải run rẩy. Nó phản ứng duy nhất đó là nhấp nháy lấy lớp giáp nơi mi mắt.

“Ầm!”. Cường nắm đấm không chút huyền niệm đánh thẳng lên lớp mi mắt của Hắc thủy huyền xà, Hắc thủy huyền xà trúng hai trọng kích có thể thấy vô cùng đau đớn lại gầm lên một tiếng, Cường một quyền đánh lên mắt nó đã suýt nữa mù biến nó thành độc nhãn xà!

“Vù!”. Bất chợt một cái hắc ảnh quét về phía Cường, là xà vĩ, tốc độ nhanh đến chóng mặt.

“Hừm!”. Cường giống nhưa đã có dự liệu, hai tay gồng lên để chéo chắn ngay trước ngực, Hắc thủy huyền xà một cái quật đuôi này cũng không phải dễ như vậy tiếp!

“Chát!”. Một tiếng vang chát chúa vang lên, Cường thân hình lập tức bị đánh bay xa xa, một lần hợp kích này tạm thời dừng lại một chút, Hắc thủy huyền xà đã dùng đến bản lĩnh tối cao của nó thì cho dù là hai cái quái vật như Vũ Thiên Quân và Cường cũng không dám sơ suất.

“Hừm...”. Hắc thủy huyền xà một lần nữa co lại thân hình, chỉ là lần này nó không tấn công mà chỉ thu minh lại như thế, sau đó không biết nước từ chỗ nào xuất hiện, cảm giác băng lãnh truyền đi khắp xung quanh, cổ thụ xung quanh cũng như héo đi một phần, một dòng nước đen kịt như một con cự long vờn quanh bao vây Hắc thủy huyền xà, nó lại con ngươi ngưng trọng nhìn hai cái Nhân loại đang đứng hai bên nhìn nó chằm chằm, hai người này đã vượt qua phạm vi nhận biết của nó, đùng nói chỉ là Đại Thánh cấp tu vi, cho dù là Nhân tộc Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất địa năng nó đều có thể dễ dàng tiêu diệt, thế nhưng hai tên này là có chuyện gì ah?

“Cửu âm chân thủy!”. Vũ Thiên Quân con ngươi co lại nói. Loại nước này là thể hiện cho một loại cực đoan lực lượng là thủy lực lượng, vô cùng đáng sợ, diễn sinh tới cuối cùng thậm chí không kém Chung cực lực lượng bao nhiêu, đụng vào nó thì cho dù là Vũ Thiên Quân hắn ăn cũng không tiêu.

“Xem ra phải dùng thực lực may ra chúng ta mới thắng được nó!”. Cường ngưng trọng nói, lúc này Hắc thủy huyền xà vận dụng đến Thái âm chân thủy đến hộ thể cùng công kích, nói cách khác lúc này bọn hắn hai người cũng là cùng hai cái Hung thú đánh nhau, Thái âm chân thủy kia thậm chí còn có lực sát thương phía trên Hắc thủy huyền xà nguyên thủy công kích, càng phải thêm cẩn thận.

“Huh! Ra đây đi!”. Vũ Thiên Quân đồng ý gật đầu sau đó hét lớn, thân thể lập tức banh trướng lên đáng sợ, chưa hết một hơi thở thì một cái cự nhân cao tới hơn bốn mươi trượng hiện thân như một cái Ma thần bễ ngễ thiên hạ, hai con ngươi không có bao nhiêu tình cảm lạnh lùng nhìn Hắc thủy huyền xà. Hắn lúc anyf đương nhiên là gọi ra Thái sơ chân thân rồi.

“Hắc hắc...”. Cường lại kỳ lạ cười cười, quanh thân lực lượng nhộn nhạo, hắn cả người như một cái hố đen như thế, lực lượng quanh thân không nhừng hội tụ, nếu lúc này có người có khả năng nhìn thấy hắn thể nội đan điền thì mới có khả năng hiểu, còn không chỉ có thể thấy một điều chính là hắn lúc này đang cường đại thêm vô cùng nhanh chóng. “Lực lượng này ta còn chưa nắm giữ, hi vọng ngươi không chết quá sớm...”. Hắn lúc này chỉ còn một cái quần dài kỳ lạ ôm sát lấy nửa người bên dưới, tóc ngăn không có bao nhiêu lay động nhưng những nơi cơ thể hắn lộ ra bên ngoài thì có thể thấy vô số các đường vân tử thanh lan tràn...

“Thái sơ... chân thân? Không linh... ma thể?”. Hắc thuỷ huyền xà thân thể chấn động nói, nhưng nó cũng không có thời gian kinh sợ nữa, hai tên kia lao về phía hắn rồi, một lớn như cự nhân, một nhỏ được bao bọc trong tử thanh sắc nhàn nhạt uy thế thậm còn hơn lưc này nhiều. “Các ... ngươi... phải chết!”. Nó gầm lên, quanh thân dòng nước đen kịt Thái âm chân thủy như một cái thủy long lúc này lại càng tăng tốc sau đó tách thành hai luồng nước, một đâm về phía Vũ Thiên Quân một đam về phía Cường, đồng thời cái miệng như ao máu to lớn của nó cũng táp về phía Cường, muốn đánh giết hai người này trước tiên cần chém giết được một người đã, trong mắt nó Cường vẫn là kẻ “dễ bắt nạt” hơn nhiều, Thái sơ sinh sinh sở hữu Thái sơ chân thân hung danh từ Thái cổ vang dội nó vẫn có chút kiêng kị, nó lại càng không nghĩ ra làm sao một cái nhìn như Nhân tộc lại có thể mở ra Thái sơ chân thân? Về phần Không linh ma thể, không phải nói loại thể chất này chỉ như môi giới, sở hữu loại thể chất này thì không thể tu luyện sao? Tên kia làm sao lại có thể tu luyện? Lại nhìn thì tu vi chỉ sợ cũng không thấp, làm sao nó lại đen đủi gặp hai cái quái vật này cùng lúc như vậy? Nói là vậy nhưng nó vẫn phải chém giết hai tên này, bọn hắn không chết chính là nó vong ah!

Nói thì lâu nhưng lấy ba tên này tốc độ xuất thủ thì chỉ trong chớp mắt là sáp vào nhau, một nhánh Thái âm chân thủy đánh về phía Vũ Thiên Quân, Thái âm chân thủy là chí hàn lực lượng đồng thời lại có khả năng ăn mòn kinh khủng, Vũ Thiên Quân đương nhiên không dám trực tiếp đụng đến. “Hủy diệt!”. Hắn gầm lên, quanh thân Hủy diệt chi thế căng ra quanh thân hơn năm trượng, tuy rằng không thể ngăn cản nó ăn mòn nhưng có thể trì hoãn một chút. :”Tử vong!” Hắn lại gầm lên, tay trái một đạo màu xám lực lượng hiện lên, hắn lập tức ném về phía Hắc thủy huyền xà đang lao về phía Cường.

“Chọn ta sao?”. Cường nhìn Hắc thủy huyền xà đang lao phía sau Thái âm chân thủy thì ngưng trọng lẩm bẩm, chỉ thấy hắn làm một chuyện vô cùng đơn giản, vươn ra tay phải một ngón tay, trên đầu ngón tay xuất hiện một chấm nhỏ lực lượng huyền ảo, chấm nhỏ chỉ như một điểm lực lượng không đáng kể thế nhưng ngay khi nó xuất hiện thì như thế giới diễn sinh không ngừng biến đổi, bất kể lực lượng nào đứng trước mặt nó cũng như sâu kiến, nó bễ nghễ chúng sinh, khinh thường mọi thứ, Thái âm chân thủy đụng vào một điểm huyền bí đó cũng lập tức tan rã, hư không như cũng không chịu được một điểm lực lượng này bắt đầu rạn nứt ra như mạng nhện.

“Đây...”. Không những là Hăc thủy huyền xà mà chính là như Vũ Thiên Quân ở phía xa thì con ngươi cũng co rút lại, Cường một điểm lực lượng kia đã vượt qua thường thức mà bọn hắn có thể nghĩ đến rồi.

“Gầm...”. Một chút kinh ngạc qua đi, Hăc thủy huyền xà gầm lên một tiếng quát chiếc đuôi to lớn từ dưới lên đánh về phía Cường, lực đạo so với trước đó lớn hơn không ít, cho thấy nó đương nhiên đã có chuẩn bị rõ ràng, ngay sau Thái âm chân thủy nó sẽ là công kích này.

“Ầm!”. Thái ấm chân thủy như một cái cự long đánh lên Vũ Thiên Quân hủy diệt chi thế lập tức vang lên tiếng sóng vỗ lớn, lực lượng ăn mòn kinh khủng liền muốn ăn mòn vào Hủy diệt chi thế, chỉ là vẫn không thể ngăn cả Vũ Thiên Quân lao về phía Hắc thủy huyền xà.

“Hừ!”. Cường tay phải đang chắn lại Thái âm chân thủy lại cảm thấy phía dưới có lực lượng kinh khủng tập kích đương nhiên không dám lờ là, chỉ thấy hắn hừ lạnh một tiếng, tay trái hư không vỗ xuống phía dưới chân, một chưởng tử thanh sắc bóng mờ vỗ ra hư không đánh về phía dưới.

“Ngao...”. Hắc thủy huyền xà cũng không chậm, cái miệng như chậu máu một lần nữa há ra táp về phía Cường, hắn đồng thời chắn lại hai đạo công kích đương nhiên không có khả năng tránh đi một kiếp này.

“Hừ! Có hỏi qua ta chưa?”. Chỉ là lúc này một tiếng hừ lanh vang lên, đạo kia Tử vong lực lượng đã đánh lên lưng Hắc thủy huyền xà, lập tức chỗ trúng chiêu lền héo rũ khô lại.

“Gào...”. Hắc thủy huyền xà gầm lên đau đớn như vẫn không chút thu hồi, miếng lớn vẫn hướng Cường căn xuống.

“Muốn ăn ta? Con mẹ nó ngươi chết đi!”. Cường nhìn thấy miệng lớn đang càng lúc càng gần mình thì gầm lên, chân phải co lại, tử thanh sắc lập tức hiện ra đá mạnh về phía miệng của Hắc thủy huyền xà.

“Cách”. “Cách!”. Cường một cước đá hướng đến hàm răng sắc bén tua tủa kia của Hắc thủy huyền xà lập tức có tác dụng, lực phản chấn kinh khủng đánh bay hắn về phía sau, Hắc thủy huyền xà đương nhiên cũng không khá giả, hàm răng phía trên mấy tiếng vỡ vụn vang lên, có ít nhất hai cái răng đã bị Cường đá gãy.

“Ghhh...”. Hắc thủy huyền xà giống như cũng không đoán trước được Cường có thể ở góc độ đó công kích nó, hai cai răng bị gãy khiến nó đau đớn vô cùng lập tức theo bản năng giật người lại, chỉ là một cái cự nhân đã vung quyền đánh về phía nó.

“Lê huynh! Đừng cho nó thời gian tụ lại thần thông!”. Vũ Thiên Quân gầm lên nói, đồng thời cũng đã nắm tay đấm phải vào đầu Hắc thủy huyền xà.

“Không giết nó ta không ngừng tay!”. Cường cũng lập tức ổn đinh lại thân hình lao về phía Hắc thủy huyền xà.

“Phù..”. “Phập!”. Hắc thủy huyền xà thấy nắm đâm hướng phía đàu mình đánh đến thì kỳ lạ cũng không né tránh mà chợt mở ra miệng lớn cắn lên nắm đấm, một đớp này thậm chí gần như nuốt lấy nắm tay của Vũ Thiên Quân, đông thời thân thể to lớn của nó cũng lập tức gồng lên tỳ lên tay của Vũ Thiên Quân lăng thân về phía Vũ Thiên Quân cuốn tròn quanh Vũ Thiên Quân.

“Hả?’. Vũ Thiên Quân đương nhiên cũng không ngờ được hắc thủy huyền xà ngay lúc này lại giảo hoạt như vậy, đây chính là thủ đoạn siết con mồi đến chết của rắn loại, sử dụng lực lượng kinh khủng của sơ thể để bóp chết đối phương. “Cút ra!”. Vũ Thiên Quân đương nhiên không thể để như vậy được, nắm quyền phải đang bị Hắc thủy huyền xà cắn đập mạnh xuống đất, hắn muốn sử dung chấn động để Hắc thủy huyền xà nhả tay hắn ra.

“Ầm!”. Như một cái thiên thạch va xuống đại địa, môt tiếng va chạm lớn vang lên, bụi đất liền bay lên mù mịt, sau đó chính là những tiếng đập đến điên cuồng vang lên, Vũ Thiên Quân thân thể quay cuồng, Hắc thủy huyền xá toàn bộ thân thể cũng là cuốn lên người Vũ Thiên Quân, chính như hai cái hung thú vật lộn không sai rồi.

“Ta đến!”. Cường như một cái mũi tên lao vào trong bụi đất bay loạn, quanh thân tử thanh sắc càng thịnh. “Vô hạn thánh chiến! Giết!”. Hằn gầm lên hướng đầu Hắc thủy huyền xà đánh xuống, uy thế còn cường đại hơn so với trước!

Tác giả: Đế Thanh

Nguồn: